Chap 73: Dưỡng Bệnh

3.3K 121 29
                                    

Hoàng Nam có một giấc mơ rất dài. Trong giấc mơ ấy hắn đã quay lại đêm hắn và Khánh Dương bị lạc ở một nơi nào đó trong rừng sau khi lăn xuống một con dốc dài vô tận. Nhưng không hiểu vì sao những gì đã xảy ra trong giấc mơ này lại quá đỗi xa lạ, tựa như chưa từng xảy ra.

Đêm đó sau khi trò chuyện với Khánh Dương xong thì Hoàng Nam thiếp đi, khi mở mắt dậy thì đã ở bệnh viện, vì vậy hắn không cảm thấy có gì bất thường, nhưng dường như hắn đã quên đi một đoạn ký ức nào đó vô cùng quan trọng.

Chỉ vừa qua giữa đêm, đột nhiên trời mưa rất to, Khánh Dương mơ màng tỉnh giấc. Cô không biết nói gì ngoài việc thầm mắng một câu xui xẻo. Khánh Dương thử gọi Hoàng Nam vài lần nhưng đều không có động tĩnh, hắn ngủ say đến bất thường.

Khánh Dương chạm vào người Hoàng Nam, toàn thân hắn nóng như lửa đốt, hai mắt nhắm nghiền, dù cô gọi mãi nhưng hắn vẫn không thể nào tỉnh lại. Trong lòng Khánh Dương thoáng qua cảm giác sợ hãi, chẳng lẽ vết thương nào đó trên người Hoàng Nam đã bị nhiễm trùng, dẫn đến sốt cao và hôn mê mất rồi.

Cơn mưa mỗi lúc càng trở nên nặng hạt. Bọn họ ngồi cạnh bờ sông, cách xa rừng cây một đoạn, là một nơi trống trải, chẳng có một bóng cây nào. Khánh Dương nhận thấy tình hình mỗi lúc càng trở nên tồi tệ, vết thương của Hoàng Nam nếu như bị thấm nước vào thì không biết sẽ để lại hậu quả gì. Nơi hiện tại bọn họ đang ngồi hoàn toàn không có gì che chắn, chẳng bao lâu nữa cả hai sẽ ướt như chuột lột. Bây giờ phải tìm cách quay ngược lại vào trong rừng.

Khánh Dương biết dù mình có gọi bao nhiêu lần nữa Hoàng Nam cũng khó mà tỉnh dậy, có lẽ hắn đã hôn mê mất rồi. Khánh Dương không còn cách nào khác, cô lấy ba lô của cả hai người, ném hết những gì vô dụng và đã dùng hết ra ngoài, chỉ giữ lại những vật mà cô cho là quan trọng. Cô đặt chiếc điện thoại đã sớm hết pin của Hoàng Nam vào bên trong rồi đeo balo lên phía trước, sau đó mới quay lại vị trí cả hai ngồi lúc nãy.

Trời mưa to, Khánh Dương không có nhiều thời gian suy nghĩ và cân nhắc, cô kéo Hoàng Nam lên lưng mình. Sau một ngày vất vả, Khánh Dương cũng không còn sức lực bao nhiêu nhưng cô biết bọn họ không thể ở đây chờ chết được. Chẳng biết cơn mưa này sẽ kéo dài đến khi nào. Hoàng Nam đã bắt đầu sốt, nếu như bị nhiễm lạnh không biết hắn có qua được đêm nay hay không.

Dáng người Hoàng Nam cao hơn Khánh Dương nhiều lần nên mới lúc đầu cô còn không đứng vững, phải loay hoay một lúc mới một lúc mới có thể thích nghi được với sức nặng này của hắn. Điện thoại đã hết pin, không còn ánh sáng chỉ dẫn, cũng không biết sẽ đi về đâu, Khánh Dương chỉ có thể dựa vào một chút kí ức ít ỏi của mình vào lúc trời còn sáng, cứ đi ngược lại hướng của dòng sông, mong là có thể quay ngược về trong rừng. Thỉnh thoảng Khánh Dương lại gọi tên Hoàng Nam một lần, với một chút hy vọng rằng hắn sẽ tỉnh lại nhưng không có kết quả.

Chặng đường này của Khánh Dương không dễ dàng. Trời mưa khiến cho lớp đất dưới chân trở nên ẩm ướt, sình lầy xuất hiện nhiều hơn, cộng thêm cõng Hoàng Nam trên lưng, thật là một thử thách to lớn. Từng bước đi của Khánh Dương vô cùng khó khăn, chật vật một lúc chỉ có thể đi được một đoạn ngắn.

(Full) Bad Boy Yêu Nhầm Bad Girl (2020)Where stories live. Discover now