Chương 15

7.7K 526 89
                                    

...

"DƯƠNG HUỲNH NGUYỆT LAM!!"

"Từ từ xem nào."

Tôi ngáp ngắn ngáp dài, bình thản thu dọn đồ đạc, để Hà giậm chân liên tục xuống sàn nhà:

"SẮP MUỘN RỒI!!"

Điểm thi của chúng tôi ở tận Đông Triều, đi từ đây cùng lắm mất gần một tiếng, 7 giờ vào phòng thi, 8 giờ đánh trống thi. Thế nào mà xe lại xuất phát lúc 4 giờ. Ôi cái trường này điên rồi.

Miền Bắc đang bắt đầu chuyển đông, tầm sáng này sương xuống lạnh kinh khủng, giải pháp của tôi lúc này là bắt Hà chở.

"Sao lại tao?"

"Vì đây là xe của tao."

"..."

Vừa đến trường, thấy lác đác mỗi hai ba mống tôi liền liếc xéo Hà:

"Tao đã bảo còn lâu mới muộn mà."

Tôi co ro tiến đến hội tuyển Văn đang lật đi lật lại sách như điên, lên tiếng đùa đùa:

"Thôi học làm gì, giờ này nhét chữ nào là chữ đấy nhảy ra ngoài đấy."

Tâm lộ vẻ lo lắng cực kỳ:

"Tao có cảm giác là tao vừa phóng xe nhanh quá nên chữ rơi hết ra đường rồi ấy."

"Nhìn cái Lam như này thôi chứ nó học hết rồi đấy."

Chị Yến cất giọng, mắt vẫn không rời khỏi quyển sách chi chít chữ.

Tôi vẫn luôn tự hào với những mối quan hệ mà tôi có, dù nó không nhiều nhưng vô cùng chất lượng, chị Yến hơn tôi một tuổi, hồi cấp hai chúng tôi học tuyển chung, ai ngờ bà ấy nhảy lên cấp ba một phát đã giật được Thủ khoa toàn khối. Đúng là chơi với người giỏi cũng được thơm lây mà.

"Em đã học gì đâu."

"Mày câm. Năm ngoái cũng mở mồm em chưa học xong làm một phát 5 tờ."

"Không hề."

Tôi lên tiếng phản bác, đảo mắt một hồi vẫn không thấy mống nào trong tuyển Lý đến, giọng bâng quơ:

"Hội tuyển Lý đến muộn nhỉ?"

Chị Yến rời mắt khỏi quyển sách, nhìn tôi lộ vẻ nghi ngờ:

"Mày để ý ai bên đấy à?"

Tôi giật thon thót, chưa kịp phủ nhận thì Vũ Thanh Tâm đã chen mồm vào:

"Chuẩn rồi chị ơi, cái th-"

"Nó điêu đấy." Tôi vội chặn họng Tâm lại.

Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, chị Phương đang đăm chiêu đột nhiên nhìn tôi đầy ẩn ý:

"Tối hôm qua tao thấy có thằng trông mặt quen quen vào nhà mày nhé, nó cầm một cái túi to đùng, nhìn phát là biết quà 20/10, khai mau con kia, thằng đấy là thằng nào?"

"Có phải là cái thằng cao cao, mặc quần trắng không ạ?"

"Đúng rồi!"

Phương reo lên với Tâm, đưa mắt quét một lượt, chỉ thẳng vào Đặng Trần Minh Đức vừa ló mặt vào cổng trường:

[BETA] MỌI ƯU TIÊN CHO EMWhere stories live. Discover now