Chương 30

2.1K 316 18
                                    

Một cơn gió bất chợt thổi đến, làm bay tung mái tóc của cả hai đứa. Khung cảnh thật sự dịu dàng quá đỗi, hệt như ánh mắt ấm áp của Đức đang nhìn tôi lúc này.

Có lẽ chính bởi mọi cử chỉ của Minh Đức đều với tôi đều nhẹ nhàng nên tôi vô tình quên mất rằng, nó cũng là một đứa con trai.

...

Chào đón ngày thành lập Quân Đội Nhân Dân, đoàn thanh niên phát động thi đua bóng đá trên toàn trường. Thật ra thì tôi cũng chẳng quan tâm lắm, nếu Minh Đức không là một trong những thành viên chủ chốt của đội bóng. Thế là lần đầu tiên trong đời Trần Hà Vi thành công lôi tôi vào mấy cái hoạt động vổ vũ mà không mất chút công sức nào cả.

Giống như bây giờ, tôi đang ngồi bệt xuống đất thừ người nhìn Đức đá quả bóng chạy đi chạy lại thì Hà từ đâu đi tới, đáp chai chanh muối vào mặt tôi.

"Để cho bọn con trai uống nữa."

Tôi cầm chai nước nhưng không mở nắp, mắt bắt đầu díu hết lại. Hà hướng mắt vào Hoàng Huy, giọng đều đều:

"Cô Mai mua tận ba thùng cơ, bao nhiêu lâu rồi tao mới thấy mày đặt chân đến mấy cái chốn này đấy."

Tôi chột dạ liếc sang chỗ khác: "Do tao muốn ngắm cảnh thôi."

Hà cười khằng khặc, ánh mắt như muốn nói: Tao đọc mày như một cuốn sách.

"Vào cái thời tiết lúc thì mưa lúc thì 38 độ này, vừa nóng vừa đầy muỗi. Đi vài bước thôi cũng bị mấy cái xe rửa đường bắn nước lên, đẹp nhỉ?"

"..." Tôi không nói gì, Hà lại được đá áp sát vào thôi:

"Thôi có gì phải giấu, "ngắm cảnh" của mày là ngắm đội trưởng đội bóng 10A2 kiêm thủ khoa Nguyễn Tất Thành phải không?"

Chẳng nhẽ đáp lại là đúng, tôi có bị điên đâu.

Hướng mắt vào sân bóng, tôi bắt đầu lờ mờ phát hiện ra hình như lại đang có tranh cãi.

Rõ là cùng một đội nhưng Nguyễn Hoàng Huy luôn thể hiện một quan điểm rõ ràng là tao không thích hợp tác với Đặng Trần Minh Đức và Vũ Minh Nam, điều ấy không chỉ gây cho khó chịu cho Nam và Đức mà còn xảy ra rất nhiều những tình huống khó xử và bất lợi cho cả đội. Hai bên không bao giờ chịu truyền bóng cho nhau dù đối phương đang có nhiều khả năng ghi bàn hơn.

Tôi thở dài chăm chú quan sát vẻ mặt cố kìm nén của Minh Đức khi Hoàng Huy làm động tác tay dislike rồi bật cười ha hả, quay sang liếc xéo Hà:

"Sao người yêu cũ của mày trẻ con thế? "

Hà né tránh ánh mắt tôi, nuốt nước bọt:

"Ai mà chả có lúc ngu."

Lời vừa dứt thì cả đám con trai trên sân cũng nghỉ giữa giờ, tôi vẫn ngồi nguyên, đưa chai chanh muối cho dáng người vừa chạy đến, nó đón lấy, mở nắp rồi đẩy sang phía tôi.

"Không khát à?"

Tôi nhìn Đức vừa ngồi bệt xuống đất, cả người nhễ nhại mồ hôi, quần áo có vẻ hơi dính vào người, cảm thấy không hay cho lắm tôi chột dạ quay mặt đi.

[BETA] MỌI ƯU TIÊN CHO EMWhere stories live. Discover now