Nói xong, Đông Vĩnh Nguyên chạy nhanh đi phòng hồ sơ kiếm hợp đồng mà Quý Lãng muốn, đưa lên trên lầu.

Từ sau khi thân phận nằm vùng bị vạch trần, hiệp hội cũng không cho hắn tiếp tục nằm vùng nữa, Đông Vĩnh Nguyên tức khắc cả người đều khoan khoái lên, chỉ cảm thấy bước chân đi đường như muốn bay lên, ngay cả trong không khí đều tràn ngập hương vị tự do. Bộ dáng nhộn nhạo đó làm cho những người khác trong phòng làm việc nhìn thấy, không khỏi cảm thấy kỳ quái.

"Anh dạo gần đây bị làm sao vậy? Xuân phong đắc ý, đang yêu đương?" Bắc Phồn hỏi.

Đông Vĩnh Nguyên mỉm cười lắc đầu.

"Trúng số?" Đan Tuấn Nghị nói.

"Tôi cũng mong là vậy." Thử hỏi thế nhân, ai không muốn trúng số, phất nhanh qua một đêm chứ.

"Vậy chính là được tăng lương rồi." Dịch Quan suy đoán nói.

"Hoàn toàn ngược lại, tôi bị mất hết một việc làm thêm, mỗi tháng mất một đầu lương rồi đây." Tiền lương làm nằm vùng từ hiệp hội mỗi tháng 8000 đồng, nghĩ lại còn thấy đau lòng.

"Vậy anh vui vẻ như vậy làm gì? Uống lộn thuốc?" Bắc Phồn hỏi.

"Tiền tài đúng là đáng quý, tình yêu lại càng tốt đẹp hơn, nhưng nếu so với tự do, hai cái kia đều có thể vứt." Đông Vĩnh Nguyên bỗng nhiên hứng thú tuyên bố.

"Đúng là uống lộn thuốc rồi." Bắc Phồn khẳng định nói.

Đông Vĩnh Nguyên cũng không tức giận, cười tủm tỉm đứng dậy đi rót nước, khi đi tới cửa thấy Vu Miểu Miểu ôm Oa Oa muốn ra cửa, tức khắc ân cần đi lên hỏi thăm: "Bà chủ, cô muốn đi ra ngoài à ?."

"Ừm, đi ra ngoài tìm đồ ăn cho Oa Oa." Vu Miểu Miểu lúc này cũng đã biết thân phận của Đông Vĩnh Nguyên, cho nên nói chuyện cũng không cố kỵ giống trước kia.

Đồ ăn ? Đông Vĩnh Nguyên nhịn không được liếc mắt một cái xem xét con Oa Oa trong lòng ngực Vu Miểu Miểu , nếu hắn nhớ không lầm, đồ ăn của con búp bê này hình như là quỷ hồn.

Oa Oa nguyền rủa là một con búp bê có lễ phép, thấy Đông Vĩnh Nguyên nhìn chằm chằm vào nó, nhịn không được liền trả lại một nụ cười "điềm mỹ" .

Đông Vĩnh Nguyên bị dọa thiếu chút nữa quăng luôn cái ly trong tay.

"À...... gì nhỉ, ban ngày ban mặt mà cô đi ra ngoài tìm đồ ăn cho nó, hình như không được tốt." Đông Vĩnh Nguyên uyển chuyển nhắc nhở nói.

"À, anh hiểu lầm rồi, không phải cho nó ăn. Là cho Oa Oa mộng đẹp ăn." Vu Miểu Miểu giải thích nói.

"Oa Oa mộng đẹp? Oa Oa mộng đẹp ăn cái gì?" Oa Oa mộng đẹp cũng ăn sao?! Má ơi, chẳng lẽ mỗi con búp bê của bà chủ đều là vật sống sao?

"Năng lượng xấu trên người con người á." Vu Miểu Miểu nói.

"Năng lượng xấu? Oa Oa mộng đẹp có thể làm người mơ giấc mộng đẹp lại là ăn năng lượng xấu của con người sao ?" Đông Vĩnh Nguyên không thể tin tưởng nói.

"Rất khó hiểu hả?" Vu Miểu Miểu giải thích nói, "Con người nếu đang suy sụp, hoặc là gặp phải thời điểm khó khăn, liền sẽ sinh ra năng lượng xấu. Nhưng một khi khắc phục hoặc vượt qua được những điều đó, sẽ trở nên vui vẻ vì những gì thu hoạch được. Oa Oa mộng đẹp oa oa được chế tạo theo nguyên lý đó, chính là chuyển hóa năng lượng xấu trên cơ thể người lại thành mộng đẹp khiến con người vui vẻ."

【HOÀN】VU SƯNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ