Ở siêu thị,Yeonjun ra ngoài thường có thói quen đeo khẩu trang trắng, cậu đi siêu thị với chiếc khẩu trang trên mặt thường sẽ không khiến ai chú ý, nhưng bây giờ khác rồi. Có một đám nữ sinh nhìn thấy cậu, nhận ra cậu trong clip hôm qua.

"Tiểu ca ca, em có thứ này cho anh, anh muốn lấy không?"

Bỗng ập đến hỏi như vậy,Yeonjun ngơ ngác mà quay đầu lại tò mò hỏi

"Muốn cho anh cái gì?"

"Anh đưa tay ra đi."

Yeonjun đưa tay ra, nữ sinh kia đặt tay mình lên, ngượng ngượng nói tiếp

"Anh muốn lấy em không?"

Yeonjun dở khóc dở cười thu tay về, cho vào túi jacket

"Anh thích chó."

Nữ sinh kia nhanh miệng kêu một tiếng "Gâu"

"Nhưng anh không thích giống cái."

"Thì anh nghĩ em là giống đực đi."

Yeonjun cười đến cong tít mắt, thật không hiểu giới trẻ ngày nay nghĩ gì trong đầu.

"Anh thích husky và corgi, không thích Ngao Tây Tạng."

"..."

Nhìn kĩ thì kiểu tóc phẳng phồng mà nữ sinh kia để có chút giống Ngao cẩu.

Yeonjun nói xong thì tiếp tục đi mua đồ mà không hề hay biết khi nãy bị quay clip lại, ngay lập tức up lên tik tok. Cộng đồng tik tok lại thắc mắc không biết cậu trai trong clip "Trai đẹp nuôi Ngáo" này cười sẽ trông như thế nào. 80% đoán là đáng yêu, 20% đoán là tiêu soái.

"Anh nhìn đi, cái cậu nuôi chó lúc sáng em cho anh xem clip nè."

"Thì sao?"

"Em cũng muốn biết cậu ấy cười như thế nào?"

"Ngáo như chó nhà cậu ta." .

"Sao anh biết?"

"Không có gì, đoán thôi."

Soobin nhìn vào màn hình máy tính là hồ sơ cá nhân của Choi Yeonjun .

"Lát nữa em bay, em muốn anh tiễn em nhưng chắc không được rồi "

"Không, lần này anh đưa em đi."

"Thật á? Nhưng sao đột ngột vậy? Bình thường anh có chịu đâu."

"Vậy muốn tự đi hay anh đưa đi?"

"Anh đưa đi."

"Chuẩn bị đi, anh đợi trong xe."
...
Sau khi đưa em lên máy bay thì Soobin đến bệnh viện, chẳng phải bệnh tật gì, chỉ là mấy hôm trước bị trúng đạn, hôm nay đến thay băng vết thương.

"Vết thương đang phục hồi rất tốt, anh cố gắng đừng để bị thương nữa."

"Ừ."

"Trên người anh đã có bốn vết đạn và 12 nhát dao rồi."

"Là 14."

"Đó, tới em là bác sĩ riêng của anh mà còn không nhớ hết nữa."

"Không sao, mặt vẫn đẹp trai là được."

"Đẹp trai không nạo ra ăn được đâu."

"Nhưng làm được nhiều việc lắm."

"Trưa nay anh đi ăn cùng em được không?"

"Chắc là không, ở công ty còn việc chưa giải quyết xong."

"Soobin, hai tháng rồi anh không đến chỗ em."

Soobin cười nhạt, hôn nhẹ lên trán cô như lời xin lỗi rồi bỏ đi. Thử hỏi làm sao có thể cứ ở bên một người mình không thích chứ?

...
"Nè nè! Xe của người ta!"

Dạo này Ngáo cứ dở chứng giữa đường, thấy chiếc Mercedes đỗ bên đường, liền nhào đến xe của người ta, in mặt ngáo lên cửa kính.

"Có vẻ nó thích tôi."

"Nó là vợ tôi, sao thích anh được?"

Soobin đúng lúc xuất hiện, dùng đồ điều khiển từ xa mà mở khoá cửa xe. Ngáo nghe thấy tiếng hắn, liền nhanh chân chạy đến mà quấn dưới chân. Hắn nghe cậu nói vậy, chỉ nhẹ cười chứ không nói gì.

Đúng là mất nết, anh nhớ vợ anh giống đực mà.
Yeonjun bất lực với cái xác to bự của nó, thở dài trừng mắt đe doạ.

"Cậu định đi đâu?"

"Về nhà."

"Tôi cho cậu đi nhờ."

"Nhưng tôi không muốn đi nhờ."

"Nhưng chó của cậu thì muốn."

"Tôi thích đi bộ hơn."

"Được thôi."

Kết quả là Soobin gọi người đến lái xe đi, còn hắn thì cùng Ngáo và Yeonjun đi bộ về nhà. Rõ ràng công ty còn việc, không hiểu sao lại đi làm việc rỗi hơi như vậy.

/ Soojun /  For love youNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ