Không chờ đợi thêm được nữa, Vương Nhất Bác cho người đến bảo những người canh gác phía trước mở cửa ra cho mình đi vào, nhưng những người kia nhất quyết không chịu, cuối cùng Vương Nhất Bác phải dùng đến biện pháp mạnh, chỉ trong chốc lát tất cả bọn họ đều nằm la liệt trên mặt đất. Cậu bước đến nhìn bọn họ, bĩu môi khinh bỉ, "các người không phải nghĩ, thị vệ của Tĩnh thân vương phủ chỉ để trưng bày thôi đó chứ." Nói xong, một đường đi thẳng vào trong.

Trở lại thực tại, chính là cảnh tượng mà cậu vừa bắt gặp đây.

Sau câu hỏi của công chúa, Vương Nhất Bác lúc này mới liếc nhìn nàng ta, khuôn mặt mang theo nét ôn hòa, bình tĩnh, mỉm cười với nàng, "công chúa còn phải hỏi sao, ta là đến đây đòi người."

A Vân Ca ngoài mặt vẫn giữ bình tĩnh, nhưng trong lòng không khỏi không lo lắng, nàng không ngờ Vương Nhất Bác lại đến đây, vốn dĩ nàng nghĩ sau khi mọi chuyện thành công, đến lúc đó cho dù có tức giận thì ngay cả hoàng thượng cũng không thể làm được gì nàng, vì dù sao nàng và Tĩnh thân vương điện hạ đã thân mật với nhau, cho nên, chỉ còn cách tác hợp cho bọn họ, để Tiêu Chiến nạp nàng vào phủ, sau đó nàng sẽ tìm cách tống Vương Nhất Bác ra khỏi phủ, đường đường chính chính leo lên chức vương phi, nhưng lại không ngờ kế hoạch của mình chưa thành đã bị Vương Nhất Bác phá hỏng.

"Ta....vương gia....ngài ấy.....uống say, cho nên....cho nên ta.....ta đưa ngài ấy về đây." A Vân Ca bao biện nói.

Vương Nhất Bác nghe nàng nói như vậy chỉ cười khẩy một cái, thật không ngờ, vị công chúa này xinh đẹp nhưng mà mặt dày quá, đã đến nước này vẫn còn biện hộ.

"Vậy sao? Nếu ngài ấy say không nổi, tại sao người không cho thuộc hạ đưa ngài ấy về phủ của mình, lại đem về phòng riêng, người đừng nói với thần, đây là cách đoán tiếp khách quý theo phong tục của người Mông Cổ nha." Vương Nhất Bác nhíu mày nói.

A Vân Ca bị Vương Nhất Bác chất vấn có chút cứng họng không biết phải trả lời thế nào, trong lòng tràn đầy lửa giận, nàng cho rằng mọi chuyện tốt của mình đều là do Vương Nhất Bác phá hoại, mối thù này, nàng nhất định sẽ trả.  Hai tay nàng siết chặt thành nắm đấm, khuôn mặt vì tức giận mà trở nên khó coi, ánh mắt sắc bén nhìn Vương Nhất Bác, gằn giọng trả lời từng chữ.

"Ý của ngươi là gì, là nói ta cố tình đưa hắn về đây sao?"

"Đây là ý của công chúa không phải ý của thần."

"Ngươi......"

"Xin phép công chúa cho thần mang người về, xin lỗi vì vương gia uống say đã phiền toái đến công chúa, thần xin phép đưa lang quân của mình về phủ." Vương Nhất Bác lạnh giọng nói, còn cố gắng gằn hai chữ "lang quân" như muốn thị uy với nàng.

Lời ít ý nhiều, bao nhiêu đó cũng khiến cho công chúa hiểu được.

A Vân Ca vô cùng tức giận, nhưng nàng cũng không thể làm gì khác, nàng cũng không muốn ngày mai tin tức nàng dùng mưu kế với Tĩnh thân vương điện hạ được lan truyền khắp hoàng cung, như thế thì không phải nàng sẽ phải mất mặt sao?

Vương Nhất Bác không nói thêm nữa, đi đến bên giường cúi người xuống, bế lấy Tiêu Chiến, một đường đi thẳng  ra cửa, ra khỏi phòng công chúa.

[ZSWW] MAY MẮN GẶP ĐƯỢC NGƯỜI (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ