[TG2] Chương 9: Trúc mã giao dịch với bác sĩ/Pháo hôi tỉnh lại ở nhà bác sĩ ..

Bắt đầu từ đầu
                                    

Tâm trạng của Hứa Mục rất tốt, giọng điệu xen lẫn sự phấn khích khó tả: "Vui không? Cuối cùng tôi đã đưa được em về, trong nhà có rất nhiều thứ, tất cả đều là tôi chuẩn bị cho riêng em."

Đôi môi người đàn ông đóng mở, còn Cố Cảnh lại như rớt xuống vực sâu.

Thấy Cố Cảnh không nói lời nào, Hứa Mục hỏi: "Sao vậy? Em không háo hức à?"

Nỗi sợ của Cố Cảnh lên tới cực điểm, ngay từ đầu cậu cho rằng bản thân sẽ hoàn thành nhiệm vụ nhanh thôi, nhưng mọi chuyện xảy ra sau đó lại như con ngựa hoang thoát cương, đầu tiên là Quý Vân Vọng, sau đó là Văn Úc Thanh, hiện tại là Hứa Mục.

Thứ duy nhất có thể cứu cậu là hệ thống cũng biến đâu mất.

Những hi vọng và chờ mong tích tụ bấy lâu nay đã xây nên một bức tường yếu ớt, mà hiện tại, lời nói của Hứa Mục giống như một cú đá cực mạnh của người khổng lồ, sút bay hàng phòng thủ của cậu một cách dễ dàng.

Hai mắt Cố Cảnh trừng to, hốc mắt khô khốc đến đau, toàn bộ lồng ngực chìm trong thống khổ và tuyệt vọng.

"Tôi không cần......" Giọng nói của Cố Cảnh nghẹn ngào, "Vì sao lại tra tấn tôi như vậy!"

Hứa Mục lẳng lặng nhìn cậu, ánh mắt không dấy lên nổi một tia gợn sóng, "Bởi vì tôi yêu em, bé con."

"Không phải..."

Cố Cảnh rất muốn phản bác anh.

Bỗng nhiên Hứa Mục xoay người lên giường, đè Cố Cảnh dưới thân, lập tức đút ngón tay vào sâu trong trung tâm khe thịt, bên trong vẫn còn ngậm tinh dịch được bắn vào, miệng tử cung sưng to, hắn cắm một đoạn ngón tay vào bên trong hoa huyệt lầy lội, thịt huyệt ấm nóng tức khắc xông lên quấn lấy ngón tay hắn.

Trên mặt Cố Cảnh toàn là nước mắt, tầm mắt mơ hồ, cậu loáng thoáng nhìn thấy trên mặt Hứa Mục hiện lên một nụ cười quỷ dị, sau đó giọng nói trầm thấp nam tính truyền đến một cách thong thả.

"Bé con, cơ thể của em dâm đãng như vậy thì làm sao chịu được tịch mịch, nếu không có ai dùng dương vật cản nước dâm cho huyệt thịt, vậy không phải là cần mang tã à?"

Hứa Mục dừng một chút, lại nói tiếp.

"Chúng tôi cũng chỉ vì muốn tốt cho em thôi, trên thế giới này chỉ có chúng tôi hiểu rõ em nhất, chẳng lẽ em nguyện đi ra ngoài kia, bị những gã đàn ông xấu xí đó dạng chân ra hiếp? Em nguyện ý trong bụng bị bắn đầy tinh dịch tanh hôi... hoặc là nước tiểu?"

Hứa Mục nói, biểu cảm trở nên châm biếm.

Cả người Cố Cảnh cứng đờ, tròng mắt bất động, nước mắt vẫn ào ạt trào ra, giống như là bị doạ mất hồn.

Hứa Mục cầm lọn tóc dài của cậu kề lên miệng hôn xuống, "Vì vậy phải ngoan đi, tôi sẽ yêu em nhất."

Hai người im lặng thật lâu, bỗng dưng một cơn ngứa ngáy khó chịu ập đến khiến Cố Cảnh không nhịn được bắt đầu vặn vẹo giãy dụa.

"Anh, anh đã làm gì?" Khi Cố Cảnh đang nói, cậu phát hiện cơ thể mình vì cảm giác xa lạ này mà run nhẹ.

Một lượng thuốc với nồng độ thấp lơ lửng trong không khí bị hít vào phổi, những phân tử đó dường như đang sống, chúng chảy đến mọi ngóc ngách trong phổi.

[Xuyên Nhanh - H] Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi Tôi Bị Vai Chính Dòm Ngó - Nam HạNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ