Phần40:Mặc Cảnh Thâm lại ghen

Start from the beginning
                                    

“Mẹ, tối nay mẹ có thể ngủ với con được không?” Ninh Ninh mặc một bộ đồ con thỏ xoắn xuýt, chớp mắt nói “Con à, không phải tối nay, mẹ muốn ở lại với bố con ngủ. Quý Noãn khẽ nói " Quý Noãn cúi người đặt tay lên con thỏ trên bộ đồ ngủ của Ninh Ninh. “Không phải ngày nào mẹ cũng ngủ với bố sao?""Hôm nay tâm tình bố không được tốt, mẹ cũng muốn đi cùng ông ấy à. "Ừm... chuyện gì đã xảy ra với mẹ vậy?"“Không sao đâu, bố giận mẹ, mẹ muốn hãy dỗ dành ông ấy đi."Ồ, vậy mẹ ơi, nhanh lên và dỗ bố đi, đi nào. Mẹ của chúng con. "Được rồi, Ninh Ninh bảo bối, ngủ sớm đi."
"Nào, chúc mẹ ngủ ngon. ""Chúc ngủ con ngon "Nhìn theo bóng dáng nhỏ nhỏ Ninh Ninh đến phòng ngủ của mình Quý Noãn quay lại và khó khăn nhìn vào phòng ngủ chính đã đóng kín ,cô không biết nên dỗ chồng thế nào? Quý Noãn đứng ở ngoài cửa phòng ngủ chính hồi lâu. Trong phòng, Mặc Cảnh Thâm đang ngồi trên ghế sofa với tư thế. Nếu không có giấy tờ thì cầm điện thoại ảnh ấm áp, ngón tay cái liên tục vuốt trên màn hình, giữ thỉnh thoảng, trong lòng anh không ngừng thở dài. Vợ tôi đẹp quá. Đột nhiên, Mặc Cảnh Thâm nghe thấy tiếng bước chân ướt át ngoài cửa và biết. Quý Noãn đang định bước vào anh đặt điện thoại xuống ngay và bắt đầu đọc xong tài liệu, nụ cười trên khóe môi anh tan biến mất. Quả nhiên có một tiếng động, cửa mở ra, Quý Noãn nói
bước về phía Mặc Cảnh Thâm đang ngồi trên ghế sofa với những
bước chân lo lắng đi qua.

Ừm...nói sao đây nhỉ, điều cô sợ nhất là không khí đột nhiên trở nên lạnh giá. “Chồng ơi, tối nay anh ăn không nhiều lắm, có đói không?Để em nấu vài món chín rồi đem cho anh ăn nhé?"Không cần." Anh thản nhiên trả lời Quý Noãn nhìn Mặc Cảnh Thâm, trên mặt không có biểu cảm gì, có lẽ anh vẫn còn sống. cô tức giận nên ngồi xuống cạnh anh. "Mặc Tổng cao quý, hôm nay em vô tình gặp ) được Mr Vinse Vâng, anh ấy đã chào em, em không thể phớt lờ anh ấy được. "Mặc Cảnh Thân không nói gì."..." Chúng ta đã sinh được ba em bé, anh cũng sợ em bỏ anh một mình à?

"Anh không sợ em rời xa anh, anh sợ mất em hơn Mặc Cảnh Thâm đặt tài liệu xuống, quay đầu bình tĩnh nhìn Quý Noãn cô có lông mày sâu, đôi mắt đẹp, phong cách dịu dàng và đôi mắt sâu sự im lặng tối tăm, đôi mắt sáng và tĩnh lặng. "Anh sẽ không mất em, chúng ta sẽ ổn thôi anh đừng giận nữa được không?" Quý Noãn nhẹ nhàng kéo tay anh tựa má vào. "Em muốn anh không tức giận, được thôi Quy tắc cũ.
Quý Noãn"...."

Đột nhiên lúc này bụng cô truyền đến cơn đau nhói, cô biết rồi bà Dì của cô lại đến,nhưng đến rất đúng lúc Quý Noãn mừng thầm trong lòng nhưng cũng phải chịu cơn đau này rất mỏi mệt.
Mặc Cảnh Thâm khẽ hỏi,em đến ngày à,không phải vẫn chưa đến sao,sao lại đến sớm vậy?
Quý Noãn khẽ nói:"Tháng này vượt tiến độ" anh khẽ thở dài nhưng gì thì gì sức khỏe của cô vẫn là quan trọng nhất ,
Cô khẽ nhíu mày. Khó chịu quá" Mặc Cảnh Thâm đột nhiên hạ  giọng dịu dàng, lo lắng hỏi. "Có cần anh gọi Tần Tư Đình đến không?" Quý Noãn liền lắc đầu, giờ cũng đã rất khuya rồi vs lại cô chườm ấm uống nước đường đỏ là sẽ ổn thôi ,Mặc Cảnh Thâm nói tiếp"Anh sẽ lấy cho em một túi giữ ấm trước và nước đường đỏ đun sôi." Mặc Cảnh Thâm nói xong liền đứng dậy.
Quý Noãn nắm tay anh nói: "em thật sự không sao, không có. ""Thật sự không cần sao? Nhìn tay em lạnh quá, chân cũng lạnh nữa

"Thật sự không cần,anh khẽ ngắt lời cô" ngoan ngoãn nghe lời đi." ""Sau đó anh bế cô nhanh chóng  để cô nằm xuống giường, đắp chăn bông lên. Bắt đầu lạnh. "Quý Noãn nhìn vẻ mặt lo lắng của Mặc Cảnh Thâm cô cứ nhìn những bong bóng hồng nhỏ trong lòng, ngọt ngào quá nó quá ngọt ngào. Cô kéo cổ anh xuống và trao cho anh một nụ hôn ngọt ngào. Ngày hôm sau, Trung tâm Hội nghị và Triển lãm. "Mặc Tổng, đã lâu không gặp.""anh là ai?" Mặc Cảnh Thâm tùy ý hỏi, anh chỉnh lại áo sơ mi của mình một cách chu đáo Visen mỉm cười. “Đúng vậy, một người như Mặc Tổng suốt ngày có bao nhiêu việc phải làm, sao có thể nhớ nhiều như vậy?”
Anh vẫn có thể nhớ đến tôi như một con người nhỏ bé, nhưng tôi và các người khác, khác hơn nhiều. ""Quả thực có rất nhiều người muốn đến gần vợ tôi anh có xếp hàng không?""Nó đã được lên kế hoạch từ vài năm trước khi ông Kata mất đi. "Anh rất tự hào phải không?""Không có gì đáng tự hào dù tôi đã trải qua những năm tháng đồng hành cùng Quý Noãn tôi có nhiều điều nói hơn nhưng tôi muốn bước vào cuộc sống cô ấy đáng lẽ trong lòng tôi nghĩ rằng không có cơ hội nào cả. "Mặc Cảnh Thâm sau đó ngước mắt lên và liếc nhìn Visen. Khoảnh khắc họ nhìn nhau, mặc dù bề ngoài họ trông rất bình tĩnh, Nhưng bên dưới bề ngoài thỏa thuận ánh mắt chỉ có hai người họ mới có thể cảm nhận được. Dòng nước ngầm đang dâng cao. "Hãy thành thật và xóa từ "nên" đi."
“Trong cuộc đời tôi, không những tôi không theo kịp được sự nghiệp, anh ngay cả tình cảm của tôi cũng đã mất đi đối với Quý Noãn, nhưng đối với Quý Noãn anh là người có thể mang lại hạnh
phúc cho cô ấy tôi đã bỏ cuộc từ lâu rồi. "vinse thở dài nhẹ nhàng
và mỉm cười. Anh Vinse có thể buông tay người không thuộc về
mình càng sớm càng tốt Sẽ là khôn ngoan nếu từ bỏ. ""Anh Mặc
đang muốn thử tôi phải không?"Mặc Cảnh Thâm hừ lạnh một tiếng, không để ý tới anh.

Gió Ấm Không Bằng Anh  Thâm Tình (Ngoại Truyện Noãn_Thâm♡♡) Edit:Trúc Trâm♡Where stories live. Discover now