Chap 30: Vừa đi tuần trăng mật, vừa đi dạy con

Bắt đầu từ đầu
                                    

"Em thì có chứ phải anh." Kin-chan nói.

"Thôi mình làm hoà đi, đằng nào mình cũng nên noi gương tốt cho con mình học theo mà." Yakkun chủ động đề nghị.

"Tốt lắm." Kinji gật đầu.

"Mệt mỏi hai ông anh này ghê." Nagi được Emu đưa qua gốc cây ngồi.

"Anh là bác sĩ giỏi ở đây nhé." Hiiro dán băng cá nhân vào đầu gối bị trầy của Nagi.

"Anh Hiiro nhẹ tay chút thôi mà, hic, hic." Nagi bắt đầu run lên.

"Nagi chắc sợ đau lắm nè. Để anh an ủi em." Takaharu cho Nagi dựa đầu vào ngực mình.

"Cứ thấy nhà mình như vậy vui lắm nhỉ." Takiyanagi nói.

Một con bướm màu vàng cam đậu lên vai Keiichiro nhưng anh không để ý. Tới khi quay lại anh mới giật mình. Con bướm đó bay ra khỏi vai anh rồi vụt biến thành hình dạng ngộ nghĩnh quen thuộc của Evolt.

"Khu rừng này hang động rất nhiều, hy vọng các bạn sẽ tìm được kho báu." Evolt nói với nhóm anh em của Lucky.

"Tụi tui không có tìm kho báu gì hết. Chỉ là đi du lịch thôi." Lucky trả lời.

"Wow, bên của ta cũng là đi du lịch vậy đó. Chỉ là du lịch thôi." Evolt nói tiếp.

"Phải nhỉ." Stinger cười nhạt.

"Thượng lộ bình an nhé mấy cưng. Giờ thì... Ciao!" Evolt vụt biến trong một làn khói đỏ.

"Giờ cả lũ con trai tụi mình phải lội hết qua cái rừng này hay sao?" Nagi nói với cả nhóm.

"Mà sao Evolt có thể biến thành bướm được? Ông ta là rắn mà. Hay là đã tái tạo lại cơ thể?" Keiichiro thắc mắc.

"Em có thể nhìn thấy Evolt mạnh cỡ nào mà. Chú ấy có thể biến thành bất cứ con vật nào theo sở thích và truyền giọng nói qua chúng." Mitsuzane trả lời.

"Chú ấy muốn chúng ta phải rời khỏi khu rừng này. Trong đây rất nguy hiểm vì sẽ dễ lạc." Sento đồng ý.

"Thôi mình cứ đi vào đi. Tui không có sợ ma đâu." Banjou nói.

Thế là các gia đình nhỏ đi sâu vào trong rừng Aokigahara rồi lại quay ra ngoài. Họ không hề thấy một thi thể nào trong rừng cả, cũng chẳng thấy một thứ gì khác. Đi sâu hơn cũng chẳng thấy gì cả ngoài rừng cây bạt ngàn với mấy sợi dây nhựa dùng để dẫn đường dán chằng chịt khắp mọi lối đi để tìm đường về.

"Cứ lòng vòng trong khu rừng này thì tới khi trời sụp tối thì chẳng còn đường ra đâu. Phải ra thật nhanh thôi." Lucky nói với cả đại gia đình.

Ra khỏi rừng để đến tận núi Phú Sĩ, mấy anh em qua tận hồ Kawaguchi, một trong năm hồ bao quanh núi. Nước trong hồ trong veo đến lạ thường đến mức cả ngọn núi thiêng như đang hiện ra dưới đáy.

"Đẹp như này làm sao mà chê cho được." Takeru trầm trồ.

"Nhưng núi này cao 3776 m đó nghe, có sức leo nổi không?" Makoto hỏi.

"Sao cơ? Cao những 3.8 km à? Ngắn ghê." Takaharu hào hứng.

"Trời ạ, tụi mình đứa nào cũng chân ráo chân ướt lên đây, nhưng mà đi lên đó đừng đi một mình, mà hay nhất là tụi mình đi chung với nhau." Kinji phản đối.

[Đam mỹ] [Sentai Rider] Những khoảnh khắc ngọt ngàoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ