Vân Yên yên lặng đứng lên, thối lui ra bên ngoài chuẩn bị dâng trà. Cùng Tiểu Thuận Tử đến trướng nhỏ bên cạnh, hai người rót trà rồi bưng trở lại. Ba người đã ngồi ở phòng bên ngoài, uống hết tách trà, rồi cùng đi ra ngoài.
Vân Yên sắp xếp quần áo trong bọc của mình, đồ đạc rất ít, chỉ là mấy bộ quần áo và mấy món đồ dùng tùy thân. Nhuyễn tháp cách không xa giường lớn, cũng là nơi Vân Yên ngủ trong những ngày ở đây.
Màn đêm bắt đầu buông xuống, cuộc vui trên thảo nguyên mới chính thức khai màn. Nổi lửa lên, cùng ca múa, những người đàn ông oai dũng cùng với những cô gái đáng yêu là những ngôi sao sáng nhất trên bầu trời đêm thảo nguyên bao la!
Vân Yên thu mình trong nhà bạt, yên lặng ngồi. Nghe thấy âm thanh huyên náo bên ngoài, nàng đoán nghi lễ chúc mừng long trọng buổi tối có lẽ đã bắt đầu rồi. Nhớ lại lúc ba người Dận Chân ra ngoài cũng không yêu cầu nàng đi theo, nghĩ rằng mình có thể ở trong nhà bạt nghỉ ngơi một đêm, những ngày liên tiếp ngồi trên xe ngựa cùng với mấy ngày cầm quạt, dường như nàng không có thời gian để chính mình nghỉ ngơi.
Nhưng khi nàng vừa nhẹ nhàng thở hắt ra, thì Tiểu Thuận Tử đến gõ cửa, nói rằng Tứ gia bảo nghi lễ chúc mừng buổi tối đã bắt đầu rồi, kêu Vân Yên qua đó hầu hạ. Vân Yên vội vàng chỉnh sửa lại đầu tóc, đi cùng với Tiểu Thuận Tử
Ngọn lửa, thịt dê, rượu ngon, ca múa, cuộc vui, nhà bạt, thảo nguyên rộng lớn mênh mông...
Một người hiện đại chưa bao giờ có cảm nhận chân thật nhất như thế này, nhưng Vân Yên là người đầu tiên có cảm nhận đầy đủ trọn vẹn về buổi tối trên thảo nguyên Khoa Nhĩ Thấm.
Khang Hi trên ghế chủ tọa, ánh lửa khiến khuôn mặt ông ta lúc sáng lúc tối, thời Khang Hi đất nước hưng thịnh, bốn biển giàu có, là vị đế vương tài trí mưu lược kiệt xuất, nhưng mỗi một cái giơ tay nhấc chân đều toát ra phong thái thảo nguyên, không cần nhìn rõ dung mạo, chỉ cần nhìn động tác tùy ý và giọng nói ngữ khí, đã làm người ta cảm phục tuyệt vời. Đó là vị hoàng đế nghìn năm có một, trừ Ngao Bái, bình định ba phiên, thu phục Đài Loan, ông ta, sao có thể tầm thường?!
Bên cạnh ông ta là thân vương bộ tộc Khoa Nhĩ Thấm Ban Đệ, Cố Luân Đoan Mẫn Công Chúa và các vương công quý tộc Mông Cổ, còn bên kia là các con trai. Ngữ khí ông ta tùy ý thân thiết nhưng lại làm người khác vô cùng kính trọng, khi nắm khi buông, phong thái được trải qua nhiều năm tháng tôi luyện.
Mỗi hoàng tử đều mang theo nha hoàn và gã sai vặt bên người hầu hạ, Vân Yên và Tiểu Thuận Tử, Tiểu Ngụy Tử đều đứng sau lưng Dận Chân, Vân Yên hầu hạ chàng dùng bữa. Trong đó, chỉ có Bát Bối Lặc Dận Tự không giống mọi người, hắn xuất hành chỉ dẫn theo hai gã sai vặt đi theo, không có nha hoàn.
Sau khi dạ yến bắt đầu, Vân Yên vẫn yên lặng đứng bên cạnh giúp Dận Chân gắp thức ăn, bỏ hết xương trong thịt mới đặt vào bát chàng. Bát uống rượu trên thảo nguyên rất lớn, tập tục uống rượu là một hơi cạn bát, Vân Yên nhìn thấy có phần lo lắng. Lúc mới bắt đầu chào hỏi các vương công Mông Cổ, Dận Chân đã uống cạn vài bát vào bụng. Vân Yên nhìn khuôn mặt chàng, trong ánh lửa, màu da giống như được bôi một lớp dầu, khảm lên đôi mắt không biết đã cướp đi tâm hồn bao người, trong suốt lấp lánh, mang theo men say. Trong đêm nay, phỏng chừng không muốn say cũng khó.
BẠN ĐANG ĐỌC
NỬA ĐỜI THANH TÌNH - Full
Historical FictionTác giả:Giản Lan Thể loại:Ngôn Tình, Xuyên Không, Điền Văn, Cổ Đại Nguồn: kites.vn Chương: 206 Trạng thái:Full Reup để tự đọc ***Truyện rất hay *** Văn án: Ai, nắm lấy tay ta, níu giữ ta nửa đời cuồng dại. Ai, hôn lên mắt ta, che chở ta...
Chương 31-40
Bắt đầu từ đầu