"Ba đã đứng ở phía bên anh rồi, cũng đồng ý giúp đỡ nói với Thôn Thượng tiên sinh tin tức gả em đến Đài Loan, anh không cần tức giận như vậy mà." Đỡ lấy anh, để anh từ từ nằm xuống.
"Có thật không? Ba em thật sự không ngăn trở chúng ta nữa?" Lôi Thiệu Đình vừa nghe, mặc dù rất vui mừng, nhưng vẫn hơi hoài nghi.
"Thật sự ba đã mềm lòng! Ông ấy vừa nghe đến tin tức anh bị thương, vẻ mặt cũng rất lo lắng, thật ra thì ba đã sớm coi anh như là con rể rồi, chỉ do anh kiên trì nhất định muốn dẫn em đi Đài Loan sinh sống, khiến ba vẫn mâu thuẫn có nên đồng ý vụ hôn nhân này hay không." Nhưng sau khi xảy ra vụ tai nạn xe cộ này, lão nhân gia đã thay đổi ý nghĩ.
"Sớm biết tai nạn xe cộ có thể để ba em thay đổi thái độ, thì lúc ở Tokyo anh nhất định đã chạy đến đường cái để bị đâm xe!"
"Lôi Thiệu Đình, anh không cần nói lung tung!" Lời của anh thật khiến cho người ta tức giận.
Tất cả Lôi Thiệu Đình làm, đã đả động đến ba, hơn nữa anh cũng thông qua khảo nghiệm của ba, nên anh mới có thể thuận lợi đi đến Đài Loan.
Tương lai, cô chắc chắn sẽ đến Đài Loan, nên toàn bộ quyền thừa kế tập đoàn Hắc Đằng cũng giao cho ba định đoạt, bất kể anh hai tính toán giao cho người nào tiếp nhận chức vị Phó tổng giám đốc, cô đều tiếp nhận tất cả.
"Anh chỉ nói giỡn một chút thôi, em đừng để ý." Nhìn cô hai tay chống nạnh, mặt tức giận, anh buồn cười kéo cô tới. "Hiện tại cuối cùng anh cũng thông qua khảo nghiệm của cha vợ, chúng ta cuối cùng cũng có thể đoàn tụ, anh cuối cùng cũng có thể làm một hôn lễ hào hoa cưới em về nhà, thật tốt!" Trong lòng anh đã bắt đầu lên kế hoạch dọn nhà.
Trước mắt anh đang ở căn hộ cao tầng, nhà ở dưới thấp thích hợp hơn, anh nghĩ nên dời đến vùng ngoại ô, mua một ngôi nhà giống như biệt thự ở Tokyo, không gian ít nhất phải có hai tầng lầu, còn phải có sân nhà rộng rãi.
"Đừng vui mừng quá sớm, chân của anh bị thương còn phải ba, bốn tháng mới có thể phục hồi như cũ, thời gian này anh cứ an tâm dưỡng bệnh, còn chuyện kết hôn, chờ anh phục hồi như cũ rồi bàn lại thôi." Cô cũng không lạc quan giống như anh, vì lo lắng thương thế của anh, bây giờ cô không có tâm trí nghĩ đến hôn lễ hai người.
"Tiểu Lăng, em không cần quá lo lắng cho chân của anh, anh rất tốt, hơn nữa sẽ rất mau khỏi!" Đưa tay xoa khuôn mặt ưu sầu của cô, anh luôn rất tự tin với mình.
"Thật sao?" Người đàn ông này, thật sự rất lạc quan.
"Dĩ nhiên! Anh rất nhanh sẽ khỏi, dùng thân thể khỏe mạnh của anh mang hạnh phúc đến cho em." Mập mờ nháy mắt mấy cái, trong ánh mắt của anh nhanh chóng phủ lấy ý đồ khác.
Gương mặt đỏ bừng, cô thật không chịu nổi anh.
************
Sau khi nằm viện hai tuần lễ, qua sự cho phép của bác sĩ, Lôi Thiệu Đình làm thủ tục xuất viện về nhà nghỉ ngơi.
Về nhà ở năm ngày, người đàn ông này liền thể hiện sức mạnh phục hồi như cũ, hiện tại trừ chân phải còn cuốn thạch cao, phải lấy gậy đỡ từ từ đi, nhưng đau nhức thân thể sinh ra từ tai nạn xe cũng đã khôi phục, mấy vết thương xé rách trên bắp chân trái cũng đã khỏi hẳn, chỉ để lại vết sẹo nhàn nhạt.
Thân thể khôi phục hơn phân nửa Lôi Thiệu Đình lại không chịu ngồi yên, lập tức triển hiện thể lực kinh người của mình.
"Anh chắc chắn anh muốn đến công ty? Chân của anh còn chưa khỏe hắn mà?" Hắc Tương Lăng ăn sáng chung với Lôi Thiệu Đình, kinh ngạc hỏi.
Thời gian này anh đều duy trì làm việc và nghỉ ngơi ở Tokyo, qua webcam và điện thoại liên lạc xử lý những chuyện quan trọng, nếu muốn kí kết hiệp ước với khách hàng, đều do A Mạch ra mặt thương lượng, kết quả nói cho anh biết, để anh làm quyết sách cuối cùng không phải sao?
Anh liếc cô một cái. "Anh chỉ đi bộ không tiện mà thôi, chức năng khác của cơ thể đều rất tốt." Tối hôm qua anh định ân ái với cô thì rốt cuộc cô lại lấy lí do thân thể anh không khỏe để cự tuyệt, thật sự làm cho anh cực kì không sảng khoái!
"Huống chi lâu như vậy không đi công ty, anh là lão đại thì phải xem một chút, nếu không những nhân viên kia còn tưởng rằng lão đại của họ chăn trâu ăn cỏ, không biết lăn lộn thì làm thế nào?"
Để chứng mình rất khỏe mạnh, anh tính toán bắt đầu từ hôm nay khôi phục cuộc sống bình thường.
End.
BẠN ĐANG ĐỌC
Thu phục người chồng tình một đêm (Full)
General FictionTrời ạ! Người mặc bộ đồ công sở màu đen, cô gái xinh đẹp ưu nhã giỏi giang trước mắt thật sự là cô ấy! Mấy năm qua, anh luôn chờ đợi mong có thể thấy khuôn mặt của cô lần nữa nhưng lại không tìm được cô, Hôm nay rốt cuộc khát vọng trong lòng đã được...
Chương 34 -End
Bắt đầu từ đầu