(Vmin ver) Blood

By QunhJun

57.8K 10.2K 164

Tác giả : @DuoSoulker Đang yên đang lành đột nhiên xuyên không? sao cậu chấp nhận nổi đây ? Cái gì ? Xuyên t... More

Chap 1 : Xuyên Không
Chap 2 : Kế hoạch
Chap 3: Chuyến tàu định mệnh
Chap 4: Gặp mặt
Chap 5: Kim Taehyung
Chap 6 : Dự tiệc
Chap 7: Ra mắt hoành tráng
Chap 8: Sự thật
Chap 9: Trực tiếp hạ chiếu thư
Chap 10: Gặp lại
Chap 11: Thật xui xẻo
Chap 12: Buổi đấu giá
Chap 13: Bắt đầu
Chap 14: Han Kyungho tức giận
Chap 15: Có biến
Chap 16: Kinh diễm
Chap 17: Âm mưu
Chap 18: An toàn
Chap 19: Tiểu Min Hwan
Chap 20: Tiểu Min Hwan 2
Chap 21: Thân phận
Chap 22: V
Chap 23: Vệ sĩ
Chap 24: Lại gặp!
Chap 25: Phản bội
Chap 26: Nhị thiếu gia
Chap 27: Kịp thời
Chap 28: Lo lắng
Chap 29: Ở chung
Chap 30: Trêu chọc
Chap 31: Ám khí
Chap 32: Công ty
Chap 33: Min Yoongi
Chap 34: Kang Nayeon
Chap 35: Hộp đêm
Chap 36: Say
Chap 37: Trách nhiệm
Chap 38: Bắt đầu
Chap 39: Dạ tiệc
Chap 40: Phản kích
Chap 41: Tiến thoái lưỡng nan
Chap 42: Cẩu huyết ba ngàn thước
Chap 43: Trốn thoát
Chap 44: Trở về
Chap 45: Cướp
Chap 46: Gặp nạn
Chap 47: Gặp nạn 2
Chap 48: Rắc rối
Chap 49: Tiếp diễn
Chap 50: Máu
Chap 51: Tệ rồi đây
Chap 52: Manh mối
Chap 53: Cầu cứu
Chap 54: Hung thủ
Chap 55: Anh hùng tới không đúng lúc
Chap 56: Cứu chữa
Chap 57: Tôi là đang theo đuổi em
Chap 58: Đến thăm
Chap 59: Hồi phục
Chap 60: Kết thúc bài kiểm tra
Chap 61: Trở lại
Chap 62: Không ngờ tới
Chap 63: Kim Chungha
Chap 64: Tiệc mừng
Chap 65: Tính kế
Chap 66: Tương kế tựu kế
Chap 67: Choi Jina
Chap 68: Thủ đoạn khó lường
Chap 69: Xé rách mặt
Chap 70: Đối tượng xem mắt
Chap 71: Mối nguy hiểm mới
Chap 72: Trò chơi
Chap 73: Khởi đầu nguy hiểm
Chap 74: Bại lộ
Chap 75: Bị tấn công
Chap 76: Tình hình
Chap 77: Dính bẫy
Chap 78: Lợi dụng
PN1
Chap 79: Động thủ
Chap 80: Cầu cứu
Chap 81: Chết
Chap 82: Lật mặt
Chap 83: Tiểu Yoongi
Chap 84: Ra mắt
Chap 85: Nụ hôn
Chap 86: Nói thật hay thử thách?
Chap 87: Lễ hội
Chap 88: Đi học
Chap 89: Bắt gian tại trận
Chap 90: Đụng chạm
Chap 91: Rắc rối kéo đến
Chap 92: Bị bắt
Chap 93: Hành hạ
Chap 94: Ảo giác
Chap 95: Trừng phạt
Chap 96: Giận dỗi
Chap 97: Hoả hoạn
Chap 98: Hồ ly tinh
Chap 99: Bệnh viện kì quái (1)
Chap 100: Bệnh viện kì quái (2)
Chap 101: Đêm dài lắm mộng
Chap 102: Phiền phức đến
Chap 103: Khu tâm thần
Chap 104: Gặp lại Seo Yunho
Chap 105: Hợp tác
Chap 106: Geun-hye mất tích
Chap 107: Bến tàu - người xưa
Chap 108: Cá nước thân mật
Chap 109: Chịu trách nhiệm
PN2
Chap 110: Họp phụ huynh
Chap 111: Khủng bố tại trường học
Chap 112: Hố sâu
Chap 113: Mật thất
Chap 114: Búp bê sống
Chap 115: Quá mức biến thái
Chap 116: Bất ngờ
Chap 117: Lối thoát
Chap 118: Bắt đầu chiến tranh
Chap 119: Hẹn ngày tái đấu
Chap 120: Bao nuôi nam nhân
Chap 121: Bắt gian tại giường
Chap 122: Chịu phạt
Chap 123: Bắt đầu bữa tiệc
Chap 124: Tên tra nam chết tiệt
Chap 125: Đối thủ mới
Chap 126: Du thuyền
PN3
Chap 127: Gài bẫy
Chap 128: Mắc bẫy
Chap 129: Bẽ mặt
Chap 130: Ngược văn truyền thuyết
Chap 131: Trận chiến
Chap 132: Gay cấn
Chap 133: Hero Yoongi xuất kích
Chap 134: Nổ
Chap 135: Đính hôn
Chap 136: Bị bắt cóc
Chap 137: Chuyện của quá khứ
Chap 138: Lộ mặt
Chap 139: Tường thuật
Chap 140: Đã muộn
Chap 141: Trở về
PN4
Chap 143: Định mệnh
Chap 144: 2 năm
Chap 145: Bảo bối, phía trước là xe hoa!
Chap 146: Kết thúc
PN5
PN6
HOÀN

Chap 142: Về hay không về

191 27 1
By QunhJun

Jimin ngồi tựa lưng vào giường, cậu thực sự đã trở lại. Sau khi hỏi thăm một số tình hình của cấp dưới thì biết được, sau khi cậu bất tỉnh thì ngày hôm sau không thấy cậu đến trụ sở nhận nhiệm vụ, mọi người liên lạc không được liền sợ rằng cậu bị ám toán liền cho người đến nhà cậu. Sau khi phát hiện cậu nằm bất động trên giường, tức khắc mang cậu đến bệnh viện.

Bác sĩ sau khi kiểm tra liền nói cậu bị suy nhược dẫn đến hôn mê, không có gì đáng lo. Jimin nghe xong thì bật cười "Suy nhược dẫn đến hôn mê?" Xin lỗi đi ông đây khỏe hơn trâu đó!!! Mà cái đáng ngạc nhiên là, trong tiểu thuyết cậu trải qua hơn hai năm mà ở đây cậu chỉ mới hôn mê 1 tuần.

Jimin nằm thêm ba ngày nữa, đợi cho cơ thể vận động tốt liền xuất viện, lão sếp hói thương tiếc con gà vàng là cậu bị một chút bệnh tật liền đóng gói ném về nhà tĩnh dưỡng, mọi chuyện đều giao lại cho đội phó. Nhìn khuôn mặt mếu máo đến sắp khóc của đội phó Jimin thiếu chút nữa vỗ tay thành tiếng. Bạn thân nhất của cậu, Jul, theo lời kể của mọi người đã đến vùng biển nghiên cứu thứ gì đó, đến giờ vẫn chưa trở về, cậu đã thử liên lạc với cô ấy nhưng lại nằm ngoài vùng phủ sóng, đành tạm thời không quan tâm nữa. Jimin nâng bước chân chậm rãi về nhà, lại ngửa mặt lên nhìn bầu trời trong xanh phía trước, cậu đã trở lại làm chính mình, đây rõ ràng là ước nguyện ban đầu của cậu, nhưng tại sao bây giờ lại buồn thế này?

Ở đây có đồng đội, có lão sếp hói, có cuộc sống bình thường của cậu, còn có bạn thân của cậu và hơn hết là ở đây có chính mình, không phải sống dưới lốt người khác nữa. Chỉ duy nhất...không có hắn!!!

Nếu bây giờ được xuyên không lần nữa...Cậu có đi không?

Đang suy nghĩ Jimin phát hiện đã về đến nhà, cậu nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào. Mới chỉ có một tuần vắng nên nó không có gì khác lạ. Cậu pha cho mình một li cà phê nóng, nhặt cuốn tiểu thuyết "Máu" từ trên giường đem ra sô pha, vừa uống vừa lật từng trang sách. Tuy dặn lòng rằng không nên mở nó ra, sẽ nhớ nhưng tay vẫn không ngừng được. Đến lúc lật ra, đọc từng hàng chữ trong đó mà Jimin phun cà phê ra đầy bàn.

WTF? Cậu vội vàng xem lại bìa truyện, khéo lại đọc nhầm quyển khác. Đúng là tiểu thuyết "Máu" mà, tại sao nội dung lại thay đổi rõ ràng như vậy? Jimin không thể tin, tay run run lật từ trang, đây...đây đích thị là những gì cậu đã trải qua trong tiểu thuyết!!!

Jimin lật đến đâu từng hàng chữ liền thay đổi, giống như cậu đọc lại nhật kí của hơn hai năm qua vậy, nó đứng về phía suy nghĩ và hoàn cảnh của Jimin mà viết ra vậy. Chuyện này là sao? Jimin vội vàng lật qua cuối sách, cậu thực lòng muốn biết nó sẽ kết thúc như thế nào. Từng dòng chữ hiện ra như một nhát dao đâm vào tim cậu vậy.

" -Jimin, anh đến rồi đây. Hôm nay em thế nào?

Taehyung ngồi xuống bên cạnh Jimin, dù biết người không thể nào nghe được nhưng hắn vẫn cứ nói, hắn vươn ngón tay thon dài ra khẽ vuốt lông mi cậu, mắt cậu vẫn mở, vậy mà lại không in được bất cứ thứ gì vào trong đó, một khoảng trống...trong mắt cậu hắn là một khoảng trống. Taehyung ánh mắt hoàn toàn là cô độc, hắn mất mát rút tay lại, sau đó lại nhẹ giọng kể cho cậu nghe hôm nay hắn đã trải qua những gì..."

Jimin vội vàng mở trang khác ra, cậu sợ nếu mình đọc được lại càng đau lòng. Nhưng bất cứ khi nào cậu mở ra, dù là trang nào đi nữa, nội dung vẫn không thay đổi.

" Taehyung mệt mỏi, hắn tựa đầu vào vai cậu, không ai biết cảm xúc của hắn lúc này, trong căn phòng yên tĩnh, giọng nói pha lẫn chút nghẹn ngào vang lên bên tai Jimin, đáng tiếc người nói có tâm mà người nghe lại vô tình...

-Jimin, làm ơn mở mắt ra nhìn anh đi được không? Trả lời anh một tiếng đi...

...

-Jimin, anh mệt mỏi lắm rồi, anh sợ...

-Jimin, em lạnh lùng như vậy sao? Thật muốn anh sống như vậy cả đời?

-Jimin, em đừng ngủ nữa. Tỉnh lại đi, trở lại đi được không?

-Jimin...

-Ji..."

Jimin ném cuốn sách qua một bên, cậu ôm mặt khóc rống, tiếng nấc nghẹn ngào vang lên, trong đó bao hàm sự thống khổ, cô đơn cùng hối hận.

-Anh đừng như vậy, đừng nói nữa...

Tim cậu như bị ai bóp chặt, đau lắm, Taehyung, đừng như vậy...Nước mắt cứ thế tuôn rơi, Jimin khóc như một đứa trẻ, đã bao lâu cậu không khóc như vậy rồi? Cứ nghĩ hắn hay đùa cợt lại âm hiểm, tùy thời lúc nào cũng có thể trêu chọc cậu, không ngờ...Kim Taehyung, tình cảm sâu thế nào anh mới chôn xuống được như thế? Cậu luôn luôn không tin hắn vừa gặp đã yêu, hóa ra là cậu nhận ra quá muộn, nhận ra muộn đến tận 10 năm...

Sau khi khóc xong một hồi, Jimin gạt hết nước mắt, hít một hơi lấy dũng khí. Cậu quyết định rồi, dù có bằng cách gì đi nữa, cậu cũng sẽ trở lại, cậu sẽ quay về với hắn. Cậu không muốn thấy hắn khổ sở như vậy nữa.

Jimin chuyên tâm đọc , qua một lúc, cậu thở dài bỏ quyển tiểu thuyết xuống. Sau khi biết được Jimin sống thực vật, Taehyung thiếu chút nữa phát điên, hắn hành hạ Choihan đủ khổ. Taehyung đem cậu đi đến bệnh viện của Jung Hoseok, bảo hắn từng phút từng giây phải canh chừng cậu. Còn Choihan bị Taehyung thử đủ mọi loại thuốc trên người, dù độc như thế nào vẫn không để hắn chết. Taehyung từng tuyên bố " Ngày nào Jimin chưa tỉnh lại, ngày đó mày đừng hòng chết". Còn về Geun-hye, Taehyung biết cô ta lúc nào cũng muốn hãm hại cậu mất đi sự trong sạch, bị người khác cưỡng gian, cho nên hắn cho cô ta toại nguyện. Cuối cùng Geun-hye bị người khác luân phiên cưỡиɠ ɦϊế͙p͙, đến sau này sinh con cũng không biết của ai. Sau đó Taehyung đem những đứa con của Geun-hye vào cô nhi viện, còn hắn bán cô ta vào chỗ buôn bán nô ɭệ. Seo Yunho không hiểu vì lí do gì, suốt ngày tìm Taehyung gây chuyện, hắn nói muốn Taehyung đưa Choihan cho hắn và kết quả nhận lại một câu lạnh như băng "Nằm mơ!"

Cuộc chiến giữa quân đội và hắc đạo chưa bao giờ kết thúc, đặc biệt là giữa Taehyung và Seo Yunho. Hai bên không ai chịu nhường ai, cuối cùng xảy ra chiến tranh gần như sụp đổ cả một thành phố. Taehyung hiện là người đang có mức truy nã cao nhất nhưng cũng không ai làm gì được hắn.

Taehyung giữ Choihan lại vì chỉ có hắn mới biết cách làm cho Jimin tỉnh lại, còn Seo Yunho luôn muốn giành lại Choihan từ tay Taehyung, một vòng tròn lẩn quẩn như vậy chư có hồi kết.

Đặc biệt hơn là, Jimin trong tiểu thuyết cứ như vậy sống thực vật 2 năm...

Jimin nhìn những trang giấy trắng tinh trong cuốn tiểu thuyết, cậu biết là nó chưa kết thúc. Hiện tại cậu nắm được một số thông tin như sau. Đã qua 2 năm từ khi cậu sống thực vật, Taehyung cùng Seo Yunho chiến tranh không ngừng, và hai người họ đang là mạnh nhất. Choihan đang trong ngục tối của Địa Ưng bang, Jimin đang nằm ở bệnh viện Jung Hoseok tầng 7 phòng 23.

Nếu lỡ như cậu xuyên vào không phải trở thành Jimin mà thành một người khác thì thế nào?

Mặc kệ, tìm cách xuyên vào lại trước đã!

Taehyung, chờ em...

Continue Reading

You'll Also Like

170K 16.6K 104
H+ nhưng nói không với futa và nam hoá 😩
157K 13.4K 37
Tuyển thủ Chovy dính tin đồn hẹn hò với Goat??? Riel or fake? Chỉ có Faker thôi!
346K 13.2K 88
fic cover Tác Giả: Tô Mã Lệ Tác Phẩm: Mượn Giống
51.4K 4.5K 43
Seokjin chạy trốn khỏi mê cung của chính mình, rời xa cái níu tay của Bangtan lẫn tiếng gào thét mang tên Kim Taehyung.