[EDITED/ĐAM MỸ] DÂU TÂY BA BA...

By oct_opal

478K 34.3K 1.4K

Tên gốc: Thảo Môi Ba Ba Thu (草莓啵啵啾) Tác giả: Nhất Đóa Tiểu Thông Hoa (一朵小葱花) Editor: Viên Ngọc Tháng 10 (oct_... More

Đôi lời của Editor + Văn án
Chương 1: Tớ? Đóa hoa cao lãnh??
Chương 2: Cậu có muốn xin chữ ký không?
Chương 3: Anh ơi, anh còn đẹp hơn trên tạp chí gấp trăm lần!
Chương 4: Từ nhỏ sức ăn của anh ấy đã rất lớn rồi
Chương 5: Nhìn gần quả nhiên vẫn rất đẹp trai
Chương 6: Anh có muốn ăn kẹo không?
Chương 7: Học lớp năm thì không xem hoạt hình nữa.
Chương 8: Có phải anh rất đau không?
Chương 9: Trà sữa thật sự rất ngon!
Chương 10: Anh cười với em một chút có được không?
Chương 11: Trẻ con sẽ không nhẫn nại
Chương 12: Ngày mai gặp nha!
Chương 13: Ba ơi, con sợ đắng.
Chương 14: Con sẽ không tìm người.
Chương 15: Thật xin lỗi, anh không đến tìm em chơi được!
Chương 16: Cậu bị trầm cảm.
Chương 17: Cháu có nguyện ý không?
Chương 18: Anh ấy không thích ở bên tớ đúng không?
Chương 19: Anh ơi, em không muốn anh dọn ra ngoài.
Chương 20: Alpha tâm như bàn thạch có đáng được yêu không? Đáng.
Chương 21: Thích.
Chương 22: Em muốn chui lỗ chó sao?
Chương 23: Em muốn đi cùng anh không?
Chương 24: ...Em tin anh có thể diễn tốt vai một kẻ biến thái.
Chương 25: Đây rồi, đẹp trai đúng không?
Chương 26: Tiểu Noãn, ôm anh.
Chương 27: Chỉ là một cây kim nhỏ thôi.
Chương 28: Liên quan đến chuyện của Tiểu Noãn.
Chương 29: Em không có.
Chương 30: Đi rồi có còn là người không?
Chương 31: Tốt lắm, còn muốn yêu đương sao?
Chương 32: Cậu ấy là em trai của em.
Chương 33: Cố Noãn nói em ấy thích xem em diễn.
Chương 34: Muốn anh ôm.
Chương 35: Đừng giả vờ ngủ.
Chương 36: Là cảm giác thích của Alpha dành cho Omega
Chương 37: Hàn Dương, cháu có thể hứa với chú không?
Chương 38: Dương Dương, bố nhớ con lắm đấy!
Chương 39: Sâu gạo thì nên có bộ dáng của sâu gạo.
Chương 40: Lại ăn cơm chó.
Chương 41: Thành giao.
Chương 42: Chúng ta là đồng phạm.
Chương 43: Cháu muốn rời khỏi đây.
Chương 44: Bạn của em trai tôi rất thích anh.
Chương 45: Sau này đừng đứng ở ngoài chờ anh.
Chương 46: Đừng lo, tôi sẽ nuôi ông.
Chương 47: Thật là hiếu thuận.
Chương 48: "Anh ơi, em thích anh."
Chương 49: Hạ ca giúp cậu!
Chương 50: Quá tam ba bận.
Chương 51: Ở nơi công cộng, xin hãy chú ý.
Chương 52: Lâu ngày sinh tình là chuyện thường.
Chương 53: Những người như ông ta rất sợ chết.
Chương 54: Cố Noãn, sao em lại ở đây?
Chương 55: Anh ấy nấu cơm cho anh sao?
Chương 56: Ba hi vọng con có thể kiên trì một chút.
Chương 57: Anh ơi, em mua cho anh một chiếc xe nhé!
Chương 58: Anh không thích người khác.
Chương 59: Anh à, em đã lớn rồi.
Chương 60: Anh thích em.
Chương 61: Lần này đến lượt anh đi tìm em.
Chương 62: Không hổ là yêu đương, không hổ là bạn trai!
Chương 63: Ai muốn chia rẽ hai đứa?!
Chương 64: Có Alpha chưa?
Chương 65: Anh à, anh phải cố lên!
Chương 66: Em ấy đang hẹn hò với tôi.
Chương 67: Không phải không có cách
Chương 68: Em không mặc quần được không, nó cứ tụt xuống.
Chương 69: Em đang nói gì vậy?
Chương 70: Xin em, hãy chọn anh.
Chương 71: Trong giờ làm việc không nên tò mò.
Chương 72: Thất vọng rồi à?
Chương 73: Hẹn, hẹn hò?
Chương 74: Lần này ôm, anh thật sự sẽ ôm em.
Chương 75 🥩: Tiểu Noãn, đừng khóc.
Chương 76: Anh cảm thấy hình như mình đang nằm mơ.
Chương 77: Anh không lừa em.
Chương 78: Em không phải biến thái, em không phải!
Chương 79: Anh ơi, mau đi cứu cà chua của em đi!
Chương 80: Có tin vui.
Chương 81: Anh ơi, chúng ta cùng nhau cố gắng đi.
Chương 82: Công kích cá nhân!
Chương 83: Mi là đồ bất hiếu!
Chương 84: Anh nghĩ em không sai.
Chương 85: Ngưu Lang Chức Nữ có cầu Ô Thước.
Chương 86: Bố thiên vị ba.
Chương 87: Anh muốn sớm gặp em một chút.
Chương 88: Bao ăn bao ở.
Chương 89: Hoan nghênh thiếu gia về nhà!
Chương 91: Em có nhớ anh không?
Chương 92: Hiện tại em hôn rất giỏi.
Chương 93: Nói dối sẽ biến thành chó con.
Chương 94: Cậu bé, ba của cậu chết rồi.
Chương 95: Em vĩnh viễn sẽ yêu anh.
Chương 96: Bố ơi, chúng con về rồi.
Phiên ngoại 1: 🥩 Tiểu Noãn, anh muốn xem.
Phiên ngoại 2 [Thượng]: Chúng ta kết hôn đi.
Phiên ngoại 2 [Hạ]: Chúng ta kết hôn đi.
Phiên ngoại 3 [LH x TM]: Tại sao xe lăn của anh phải mua loại chạy bằng điện?
Phiên ngoại 4 [LH x TM]: Em, em có thể hôn anh được không?
Phiên ngoại 5 [LH x TM]: Anh dạy em hôn, em không học sao?
Phiên ngoại 6 [LH x TM]: Một chàng trai đang yêu.
Phiên ngoại 7 [LH x TM]: Mẹ không biết Tô Mộc, không cần nói em ấy như vậy.
Phiên ngoại 8 [LH x TM]: Chó còn biết bảo vệ con mình.
Phiên ngoại 9 [LH x TM]: Chợ đồ cũ.
Phiên ngoại 10 [LH x TM]: Tôi là Omega của Lương Hiệt.
Phiên ngoại 11 [LH x TM]: Tôi sẽ không chia tay với Lương Hiệt.
Phiên ngoại 12 [LH x TM]: Chờ em.
[GẤP!!! CẢNH BÁO CHUYỂN THỂ]

Chương 90: Fan nhỏ của Hàn Dương.

3K 241 31
By oct_opal

Editor: VIÊN NGỌC THÁNG 10 (oct_opal)

.

Truyện chỉ được đăng tải trên wattpad Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.

.

Lúc nhìn thấy Cố Noãn, khuôn mặt vốn âm trầm và lạnh lùng của Hàn Sâm đột nhiên trở nên hòa ái. Ông bước tới, ôm lấy Cố Noãn, giống như khi cậu còn nhỏ đặt cậu ngồi trên vai mình, còn nói thành thạo nói tiếng C. quốc: "Sao cháu lại gầy đi rồi? Cố gia không nổi cháu một bữa cơm no sao?"

"Ông ngoại, từ nhỏ cháu đã như vậy rồi, đâu phải ông không biết." Cố Noãn vỗ vỗ vai Hàn Sâm, bất lực nói: "Ông thả cháu xuống đi, cháu không phải trẻ con nữa!"

"Được được, Tiểu Noãn của chúng ta cũng lớn rồi." Hàn lão tiên sinh thuận theo lời của Cố Noãn, cười thả cậu xuống, sờ sờ đầu của cậu, "Ông sớm đoán được cháu sẽ tới, nửa tháng trước đã cho người dọn phòng sẵn cho cháu rồi."

"Sao ông biết là cháu sẽ tới?" Cố Noãn biết rõ còn hỏi.

Hàn Sâm cười nói: "Lúc trước, thằng bé Hàn Dương có đến thăm ông mấy lần. Nó vẫn như trước đây, làm người thận trọng. Nó ở đây đóng phim, ông liền đoán được cháu không chịu được nhất định sẽ chạy tới. Cháu đấy, y như ba cháu lúc còn trẻ, trong đầu chỉ có yêu đương."

Nhắc mới nhớ, Hàn Dương cùng họ với Hàn Sâm, điều này càng làm tăng thêm mấy phần thân thiết.

"Anh ấy không nói với cháu là anh ấy đến thăm ông." Cố Noãn chỉnh lại mái tóc bù xù, cười kéo tay Tô Mộc, "Ông ngoại, đây là bạn của cháu."

Hàn Sâm nhàn nhạt liếc nhìn Tô Mộc, giọng điệu không tính gần gũi cũng không lạnh lùng: "Ông biết, ba của cháu có nói với ông, là Tô Mộc đúng không?"

Thái độ của ông đối với người ngoài giống y hệt như Quý Mạc.

Tô Mộc vội vàng cúi đầu, nơm nớp lo sợ nói: "Cháu chào ngài, Hàn lão tiên sinh. Cháu là bạn của Cố Noãn, Tô Mộc. Một tuần tới cháu làm phiền ngài rồi."

"Không sao, không phiền." Lời này là nói với Tô Mộc, nhưng Hàn Sâm vẫn luôn nhìn Cố Noãn, ông khẽ vuốt vai Cố Noãn, vui vẻ nói: "Tiểu Noãn, mau đưa bạn vào nhà, bên ngoài lạnh lắm."

Biệt thự của ông còn lớn và khí thế hơn biệt thự của Cố gia.

Tô Mộc trợn mắt ngoác mồm, đối mặt với vệ sĩ và người giúp việc ngồi đầy phòng, y theo sát phía sau Cố Noãn, không dám thở mạnh. Cố Noãn thấy Tô Mộc không thoải mái, nói với Hàn Sâm chưa được vài câu, liền đưa Tô Mộc vào phòng khách.

(Truyện chỉ được đăng tải trên wattpad Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)

Tô Mộc ôm cánh tay Cố Noãn, thế nào cũng không buông ra: "Tớ muốn cùng cậu ngủ chung một phòng."

"Hả? Vậy nếu anh tớ đến đây thì làm sao?"

"Hàn Dương đến thì tớ cũng ngủ chung với cậu, tớ không muốn ngủ một mình!"

"Tô Mộc, ở đây rất an toàn. Nhiều vệ sĩ như vậy, đến một con ruồi cũng không vào được."

Tô Mộc thuyết phục: "Bởi thế tớ mới sợ đó...Nhà ông ngoại cậu quá khoa trương! Khoa trương giống như mấy bộ phim thần tượng tớ xem hồi nhỏ!"

Đáng tiếc Cố Noãn từ nhỏ đã không bao giờ xem phim thần tượng.

Hết cách rồi, để xoa dịu trái tim nhỏ bé chưa thấy cảnh đời của Tô Mộc, Cố Noãn đã nhờ người hầu mang hành lý của họ vào phòng ngủ chính.

Trong phòng ngủ này có rất nhiều đồ chơi và sách mà Cố Noãn đã mua trong những kỳ nghỉ hè cậu đã đến H. quốc, ngoài ra còn có một số hình ảnh của cậu và Hàn Sâm chụp chung.

Nếu là người không biết, chắc hẳn người đó sẽ cho rằng Cố Noãn thực sự đã trở về tổ ấm của mình sau một thời gian dài vắng bóng.

Khi Cố Noãn lấy quần áo ra khỏi vali, Tô Mộc trơn tru đóng cửa lại, cuối cùng buông lỏng cảnh giác, ngã xuống giường thở mạnh.

Y nói, "Cố Noãn, ông ngoại cậu là người ở đây mà sao nói tiếng C. quốc lưu loát như vậy?" Bởi vì vừa rồi, bất kỳ người hầu nào cũng có thể thoải mái nói chuyện với họ mà không gặp bất kỳ trở ngại nào.

Khi nói đến chuyện này, Cố Noãn vui vẻ: "Bởi vì khi còn nhỏ tớ giận ông ngoại, nói ông ngoại không nói tiếng C. quốc tớ sẽ không hiểu, cũng sẽ không đến đây chơi. Ông ngoại sốt ruột, bắt đầu học tiếng C. quốc. Mặc dù bây giờ tớ cũng học và nói được tiếng H. quốc rất tốt nhưng ông ngoại vẫn như cũ nói tiếng C. quốc."

"......"

"Sao vậy?"

Tô Mộc hâm mộ nói: "Cậu quả thực rất được chiều chuộng."

"Gia đình cậu cũng rất chiều chuộng cậu." Chỉ là cách thức không giống nhau.

Bởi vì gia đình Cố Noãn có tiền nên tự nhiên cũng khoa trương hơn.

(Truyện chỉ được đăng tải trên wattpad Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)

Sau khi sắp xếp mọi thứ xong xuôi, Tô Mộc đột nhiên nghĩ hai người đến H. quốc quá nhanh, không có kế hoạch gì cả, bắt đầu đi du lịch như thế nào? Y chưa kịp hỏi thì Cố Noãn đã âm thầm đưa gửi y một cuốn sách hướng dẫn du lịch trên điện thoại.

Tô Mộc nóng lòng mở ra, sau đó càng xem càng nghi hoặc.

"Cố Noãn, nhiều ngày như vậy mà chúng ta chỉ đến chỗ này thôi sao...mà tại sao chỗ ăn uống cũng phải xung quanh nơi này vây?" Cậu xem giá vé của điểm tham quan này, không hề rẻ, Cố Noãn có cần thiết dẫn y đi chỗ này chơi nhiều ngày như vậy không?

Cố Noãn chột dạ không dám mở miệng.

Tô Mộc nhận ra có gì đó không ổn, nhướng mày, lấy điện thoại di động ra tìm tòi. Nào, đây không phải là chỗ Hàn Dương hiện đang quay phim sao?

Cố Noãn thề với trời: "Cậu tin tớ đi, đây là chỗ lúc nhỏ tớ thường hay đến. Bên đó chỗ ăn chỗ chơi có rất nhiều luôn, không phải cậu thích ăn thịt bò nướng sao? Xung quanh đây chỉ có một nhà hàng này bán thịt bò ngon nhất, tớ trả tiền, tớ mời khách!"

Bần cùng như Tô Mộc, vừa nghe được ăn thịt bò miễn phí thì tính tình gì đó cũng dẹp hết.

Ngay khi Tô Mộc nghĩ rằng cuộc sống du lịch tươi đẹp sắp bắt đầu, Cố Noãn đã gọi y dậy vào lúc hai giờ sáng ngày hôm sau.

Tô Mộc: "???"

Cố Noãn vừa xỏ tất vừa mặc quần áo vào: "Nhanh lên, chúng ta chuẩn bị lên đường." Sau đó, cậu lấy cái máy ảnh SLR mà Hàn Dương tặng từ trong vali ra.

Thời tiết tháng ba, nhiệt độ ở H. quốc đã ấm dần lên, sáng sớm ngủ dậy cũng không đến nỗi khó chịu. Cố Noãn chỉ mặc một chiếc áo dài tay màu trắng, cùng với một chiếc áo khoác sơ mi cùng màu.

Tô Mộc thành thật hơn nhiều, lấy áo khoác đệm dài bọc lấy thân mình mỏng manh: "Đại ca à, hiện tại vẫn là cuối đông đầu xuân."

Cố Noãn không phản đối: "Lát nữa tớ còn phải mang theo cái máy SLR này chen chúc, mặc đồ nhiều sẽ không tiện. Không sao đâu, tớ không lạnh." Kết quả, cậu vừa mới bước ra khỏi biệt thự được hai, ba bước liền quay phắt người lại lấy thêm một cái áo khoác bông dày mặc vào.

Đường đến phim trường còn có hai anh em Trương Nghiêm và Trương Tự đã đến sân bay đón họ vào ngày hôm qua.

Trương Tự lái xe, Trương Nghiêm ngồi ở ghế phó lái lễ phép hỏi: "Thiếu gia, nếu cậu muốn gặp đại thiếu gia sao không nói Hàn tiên sinh giúp cậu một chút?" Ở H.quốc, cháu ngoại của Hàn Sâm muốn gặp mấy minh tinh nhỏ chỉ là chuyện nhỏ như con thỏ. Huống chi, minh tinh này còn là người nhà của bọn họ...

Ngay cả khi Cố Noãn gọi điện để Hàn Dương đến đây đều được.

(Truyện chỉ được đăng tải trên wattpad Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)

Cố Noãn không chỉ đơn thuần là muốn gặp mặt như vậy, cậu quanh co mà nói: "Em chỉ muốn gặp anh ấy lúc anh ấy đang làm việc, còn muốn chụp vài tấm cho anh ấy."

Bây giờ Hàn Dương còn chưa phủ sóng khắp cả nước, khẳng định cũng không nổi tiếng như ngôi sao hàng đầu trong dàn diễn viên. Trong quá trình quay phim lần này, mọi người đều có người hâm mộ theo đến H. quốc, nhưng Hàn Dương thì không.

Nếu chuyện này đặt trên người Cố Noãn, cậu sẽ không thể chịu được.

Vì thế......

Nhân lúc bị tắc đường, Cố Noãn lấy ra bốn cái khẩu trang màu đen, mỗi người một cái, giải thích mục đích thực sự: "Từ giờ trở đi, chúng ta đều là fan của anh em, em là 'trạm tỷ', là người chụp ảnh minh tinh, còn các anh là fan nhỏ của Hàn Dương, nhớ kỹ, đừng để bị phát hiện." Nói xong, cậu lại lấy ra bốn cây gậy cổ vũ phát sáng, trên đó đều viết 'Hàn Dương, em yêu anh!', cậu nói: "Lát nữa chờ anh của em từ trong phim trường đi ra xe bảo mẫu, chúng ta phải hết sức hô to tên anh ấy! Nhất định phải hô lấn át các fan nhà khác, biết không?"

Ba người còn lại: "..."

Cố Noãn tự tin nói: "Em đã xem trên mạng rồi, fan hâm mộ hiểu chuyện không gây phiền phức sẽ tạo hảo cảm đối với người qua đường." Cho nên, cậu liền hỏi mượn Hàn Sâm hai người, không nhiều không ít, giọng lớn là được.

Cố Noãn không yên tâm hỏi thêm một câu: "Các anh đã ăn sáng chưa? Ăn no chưa?"

Trương Nghiêm và Trương Tự: "No rồi."

"Lúc đó, các anh phải hô theo em, em đã nghĩ ra khẩu hiệu rồi, 'Hàn Dương Hàn Dương! Đẹp trai nhất đời! Hàn Dương Hàn Dương! Có một không hai!' Nhớ không? "Cố Noãn rất phấn khích, hoàn toàn như một đứa trẻ.

Trương Nghiêm và Trương Tự là những người trung thực, từ nhỏ đã nghe lời của Cố Noãn: "Nhớ kỹ."

Dù có chút mất mặt nhưng họ vẫn nhớ trong đầu.

"Được rồi, bây giờ các anh đọc lại một lần cho em xem có đúng không."

Vì vậy, hai người Alpha cao lớn, được Cố Noãn dẫn đầu, vung gậy cổ vũ trong tay, nghiêm nghị hét lên: "Hàn Dương Hàn Dương! Đẹp trai nhất đời! Hàn Dương Hàn Dương! Có một không hai!"

Tô Mộc nghĩ: Giết tôi đi ...

Trong lòng y thập phần chống cự, nhìn thấy gậy cổ vũ khó coi này, đầu Tô Mộc muốn nổ tung rồi. Còn có cái khẩu hiệu xưa như trái đất, giới truy tinh đã tám trăm năm rồi chưa dùng...

Tô Mộc không biết có nên chọc thủng lớp giấy này hay không, hồi lâu mới mở miệng, cuối cùng nói: "Cậu thực sự tới đây để truy tinh."

"Đương nhiên!"

Continue Reading

You'll Also Like

90.3K 3K 12
Khi đứa thứ nhất được 3 tuổi vợ Thời Lạc lại mang thai thêm đứa nữa, 2 tháng trước khi sinh hai vợ chồng họ lại về quê với ông ngoại. Khoảng khắc nhì...
2K 268 13
Tôi dựa vào vũ lực xoay chuyển giới giải trí Hán việt: Ta dựa vào vũ lực tú phiên vòng giải trí ( 我靠武力秀翻娱乐圈 ) Tác giả: Hoang Xuyên Đại ( 荒川黛 ) Thể lo...
8.5K 678 11
List oneshot hâm dở, bao gồm đủ thể loại đủ ý tưởng. Giọng văn đa nhân cách như sự đa ngôn ngữ của Rikimaru ó
104K 10.4K 43
KHÔNG MANG TRUYỆN LÊN MẠNG XÃ HỘI Em biết mình sai, sai rất nhiều. Em muốn lên tiếng xin lỗi vỗ về fans em, em mong mọi người chờ em nhưng em bị vây...