TIÊN SINH ĐOÁN MỆNH SAO? phần...

By tuyettho0510

12.6K 934 7

Truyện này mình chỉ lưu cho bản thân đọc cho tiện thôi nên mong mn đừng ném đá Tác giả: Thính Thuyết Ngã Thị... More

Chương 1: Chương Đầu
Chương 2: Hũ mẫu tử
Chương 3: Đội nón xanh
Chương 4: Quỷ phụ thân
Chương 5: Này nhất định là kẻ lừa gạt
Chương 6: Thiên sát cô tinh & thiên ất quý nhân
Chương 7: Huấn luyện viên
Chương 8: Xảy ra chuyện
Chương 9: Xảy ra chuyện 2
Chương 10: Báo ứng
Chương 11: Có người làm phép hại người
Chương 12: Mẹ ơi, có quỷ
Chương 13: Công trường xảy ra chuyện
Chương 14: Độc trận
Chương 15: Gặp mặt
Chương 16: Tôi hút... hút sát khí trên người anh
Chương 17: Tổng tài bá đạo
Chương 18: Con trai tôi rốt cuộc bị sao vậy?
Chương 19: Hi ác quỷ
Chương 20: Chồng tôi có phải đang bỏ thuốc tôi không?
Chương 21: Không phải quỷ mà là người làm cậu khó chịu
Chương 22: Tự sát
Chương 23: Con bé sẽ không vì luẩn quẩn trong lòng mà tự sát
Chương 24: Dựa vào cái gì con phải xin lỗi
Chương 25: Cậu không nói, xin lỗi xong là xong chuyện
Chương 26: Thế giới này làm sao vậy?
Chương 27: Tìm người giúp
Chương 28: Hoàng đại sư nói, em có thể là thiên ất quý nhân của anh
Chương 29: Thường xuyên tới tìm tiêu thiên chơi a
Chương 30: Ma quỷ lộng hành trong trường
Chương 31:
Chương 33: Nuôi tiểu quỷ 1
Chương 34: Nuôi tiểu quỷ 2
Chương 35: Nuôi tiểu quỷ 3
Chương 36: Hàng đầu thuật
Chương 37: Tiểu quỷ phản phệ
Chương 38: Tiểu quỷ phản phệ 2
Chương 39: Say Rượu
Chương 40:
Chương 41:
Chương 42: Mê huyễn hoa
Chương 43: Ghen tị không phải lí do để phạm tội
Chương 44-2:
Chương 45: Diễn trò
Chương 46: Tang sự liên tiếp
Chương 47: Tang sự liên tiếp 2
Chương 48: Lòng tham vô đáy rắn nuốt voi
Chương 49: Oan Gia Ngõ Hẹp
Chương 50: Oan Gia Ngõ Hẹp 2
Chương 51: Kịch chiến
Chương 52: So với diễn viên còn tuyệt vời hơn
Chương 53: So với diễn viên còn tuyệt vời hơn 2
Chương 54: Ba ba ba vả mặt ngược tra
Chương 55: Ba ba ba vả mặt ngược tra 2
Chương 56: Lý Thị Nháo Quỷ
Chương 57: Lý Thị Nháo Quỷ 2
Chương 58: Án mạng liên tiếp
Chương 59: Án mạng liên tiếp 2
Chương 60: Mười năm
Chương 61: Mười năm 2
Chương 62: Ăn Anh Nhi
Chương 63: Ăn Anh Nhi 2
Chương 64: Ăn Anh Nhi 3
Chương 65: Ăn Anh Nhi 4
Chương 66: Điệu Múa Hula
Chương 67: Điệu Múa Hula 2
Chương 68:
Chương 69:
Chương 70:
Chương 71
Chương 72:
Chương 73:
Chương 74: Sự kiện tai nạn giao thông
Chương 75: Sự kiện tai nạn giao thông 2
Chương 76: Live stream xảy ra chuyện
Chương 77: Live stream xảy ra chuyện 2
Chương 78: Đập chết người
Chương 79: Đập chết người 2
Chương 80: Buổi tiệc
Chương 81: Buổi tiệc 2
Chương 82: Hình xăm
Chương 83: Hình xăm 2
Chương 84: Lời thề
Chương 85: Lời thề 2
Chương 86: Lừa bán phụ nữ
Chương 87: Lừa bán phụ nữ 2
Chương 88: Báo ứng
Chương 89: Báo ứng 2
Chương 90: Báo ứng 3
Chương 91: Chung một chỗ a
Chương 92: Chung một chỗ a 2
Chương 93: Chung một chỗ a 3
Chương 94: Màn kịch cẩu huyết
Chương 95: Màn kịch cẩu huyết 2
Chương 96: Màn kịch cẩu huyết 3
Chương 97: Tôn kính sinh mệnh
Chương 98: Tôn kính sinh mệnh 2
Chương 99: Tôn kính sinh mệnh 3
Chương 100: Tôn kính sinh mệnh 4
Chương 101: Nhân quả tuần hoàn 1
Chương 102: Nhân quả tuần hoàn 2
Chương 103: Nhân quả tuần hoàn 3
Chương 104: Ngô tam xí nhảy lầu
Chương 105: Ngô tam xí nhảy lầu 2
Chương 106: Người đứng sau
Chương 107: Người đứng sau 2
Chương 108: Đại boss sau màn
Chương 109: Đại boss sau màn 2
Chương 110: Vạn hoa lý cẩu đái
Chương 111: Vạn hoa lý cẩu đái 2
Chương 112: Chó con
Chương 113: Chó con 2
Chương 114: Trò chơi bút tiên
Chương 115: Trò chơi bút tiên 2
Chương 116: Xảy ra chuyện
Chương 117: Xảy ra chuyện 2
Chương 118: Liên tiếp xảy ra chuyện
Chương 119: Liên tiếp xảy ra chuyện 2
Chương 120: Bùa này đảm bảo bình an
Chương 121: Bùa này đảm bảo bình an 2
Chương 122: Luyện hồn
Chương 123: Luyện hồn 2
Chương 124: Ko đại đồ đệ hứa thắng vinh
Chương 125: Ko đại đồ đệ hứa thắng vinh 2
Chương 126: Xác chết phanh thây
Chương 127: Xác chết phanh thây 2
Chương 128: Đầu mối
Chương 129: Đầu mối 2
Chương 130: Ngược Miêu Án
Chương 131: Ngược Miêu Án 2
Chương 132: Lại có mèo chết
Chương 133: Lại có mèo chết 2
Chương 134: Chẳng lẽ từ thời không song song tới?
Chương 135: Chẳng lẽ từ thời không song song tới?
Chương 136: Mèo yêu
Chương 137: Mèo yêu 2
Chương 138: Chó mèo đại chiến
Chương 139: Chó mèo đại chiến 2
Chương 140: Manh mối hung thủ
Chương 141: Manh mối hung thủ 2
Chương 142: Tiễn văn thành
Chương 143: Tiễn văn thành 2
Chương 144: Bắt hung thủ quy án
Chương 145: Bắt hung thủ quy án 2
Chương 146: Thôn làng kỳ quái
Chương 147: Thôn làng kỳ quái 2
Chương 148: Ninh phụ
Chương 149: Ninh phụ 2
Chương 150: Thích chính là thích a
Chương 151: Thích chính là thích a 2
Chương 152: Xuất phát
Chương 153: Xuất phát 2
Chương 154: Vào thôn
Chương 155: Vào thôn 2
Chương 156: Cả một thôn, tuyệt đối không thể bỏ sót
Chương 157: Cả một thôn, tuyệt đối không thể bỏ sót 2
Chương 158: Cả một thôn, tuyệt đối không thể bỏ sót 3
Chương 159: Kết thúc
Chương 160: Kết thúc 2
Chương 161: Kết thúc 3
Chương 162: Mặt có quan trọng đến vậy không?
Chương 163: Mặt có quan trọng đến vậy không? 2
Chương 164: Mặt có quan trọng đến vậy không? 3
Chương 165: Mặt có quan trọng đến vậy không? 4
Chương 166: Nữ nhi hương
Chương 167: Nữ nhi hương 2
Chương 168: Nữ nhi hương 3
Chương 169: Xảy ra chuyện
Chương 170: Xảy ra chuyện 2
Chương 171: Xảy ra chuyện 3
Chương 172: Xảy ra chuyện 4
Chương 173: Hỏng mặt
Chương 174: Xu lệ rốt cuộc là thứ gì?
Chương 175: Tự sát
Chương 176: Nữ Nhi Hương Lại Xuất Hiện
Chương 177: Tiên sinh đoán mệnh sao
Chương 178: Dương bác học
Chương 179:
Chương 180: Nhứ nhi
Chương 181: Chữa trị
Chương 182: Hiện trường tà giáo quy mô lớn
Chương 183: Tiên Sinh Đoán Mệnh Sao
Chương 184: Tiên sinh đoán mệnh sao
Chương 185: Tiên Sinh Đoán Mệnh Sao
Chương 186: Tiên sinh đoán mệnh sao
Chương 187:
Chương 188:
Chương 189:
Chương 190: Cậu cư nhiên yêu đương thuần khiết như vậy!
Chương 191: Đại sư, ngài có thể giúp tôi không?
Chương 192: Cái gọi là tình cảm
Chương 193: Báo cảnh sát
Chương 194: Phu nhân
Chương 195: Giống, Quá Giống
Chương 196: Bà ta không phải mẹ tôi
Chương 197: Nữ nhân này làm sao biết được lời mẹ từng nói với cô?
Chương 198: Giống mẹ tôi như đúc
Chương 199: Họa bì quỷ
Chương 200: Lý duyệt minh bị giết là chuyện ngoài ý muốn

Chương 32: Chuyện có thể làm cậu đã làm

93 8 0
By tuyettho0510

Lời chú này là cha mẹ của ba người bạn cùng phòng đã hại nữ quỷ làm, nhà bọn họ rất kiêng kỵ chuyện này, sợ cô bé sau khi chết sẽ tới dây dưa với con gái mình nên đã tìm một đạo sĩ, thừa dịp thất đầu* của cô bé hạ chú, để cô bé vĩnh viễn không thể rời khỏi trường học.

Đây là hình ảnh nhìn thấy ở mi tâm nữ quỷ, Tống Triết sửng sốt không thôi, bởi vì cậu chưa từng thấy quá khứ của quỷ, chẳng lẽ năng lực của cậu lại tăng lên?

Vì hấp thu oán khí của bách quỷ phiên sao?

Mắt Tống Triết sáng rực, tâm tình vui sướng, Tiêu Thiên đứng bên cạnh, mi tâm có máu của Tống Triết nên có thể nhìn thấy nữ quỷ bồng bềnh giữa làn gió âm, cô mặc quần áo ngủ kiểu dáng hơn hai mươi năm trước, dáng dấp quả thật không tệ, chẳng qua da dẻ tái xanh, con ngươi đen tuyền không hề có tròng trắng.

Trên người nữ quỷ nồng đậm sát khí, thế nhưng lúc nhìn thấy Tiêu Thiên thì đầu óc tràn ngập suy nghĩ báo thù có chút tĩnh táo hỏi: "Hai người là ai?"

Tống Triết nói: "Lâm Hạ, cô nên thu tay lại đi, đừng tạo thành sai lầm lớn nữa. Cô đã giết ba mạng người rồi, ba người kia sẽ có người đòi lại công đạo giúp cô." Có lẽ người khác cảm thấy Tống Triết chỉ nói cho có vậy thôi, thế nhưng bản thân cậu biết, những lời này đều là tâm huyết, còn phía chính phủ có làm hay không, cậu cũng thực bất đắc dĩ.

"Giúp tôi?" Lâm Hạ cười phá lên như nghe thấy gì đó vui đùa, biểu tình thực châm chọc: "Các người làm sao giúp tôi? Hai mươi năm, tôi bị vây khốn ở đây hai mươi năm, vô tri vô giác hệt như một kẻ ngu. Thanh xuân của tôi, lý tưởng của tôi, tương lai của tôi, hết thảy đều bị bọn nó phá hủy. Ông trời có mắt để con của bọn nó tới học trường này, nếu không phải ngẫu nhiên nhìn thấy nó thì có lẽ cả đời này tôi cũng không nhớ ra được, cứ ngây ngây ngốc ngốc chờ một ngày nào đó Hắc Bạch Vô Thường phát hiện rồi mang tôi đi. Bọn nó hại chết tôi, còn vây khốn tôi ở đây hai mươi năm, dựa vào cái gì tôi không thể trả thù? Dựa vào cái gì?"

Nói ra thì, nếu đổi lại là Tống Triết bị người ta hại chết rồi vây khốn ở đây hai mươi năm, lúc có lại lí trí không tàn sát một trận cũng thực có lỗi với nỗi oán hận trong lòng.

Thế nhưng nếu nhưng vì hận mà có thể tùy tiện giết người thì trật tự của thế giới này sẽ hỗn loạn mất.

Tống Triết thương cảm với cố sự của cô, thế nhưng không thể trơ mắt nhìn cô tiếp tục sát hại, cô muốn báo thù, nhất định sẽ giết rất nhiều người mới đủ oán khí phá bỏ lời chú. Lâm Hạ muốn báo thù, Tống Triết hiểu nhưng không thể để mặc đối phương vì báo thù mà lạm sát người vô tội.

"Lâm Hạ, tôi nói giúp cô tự nhiên là thật. Người bên cạnh tôi chính là tổng tài Tiêu gia, cô ở đây lâu như vậy chắc hẳn cũng biết Tiêu gia lợi hại thế nào. Anh ấy có thể giúp cô lật lại bản án, để pháp luật trừng trị ba người bạn cùng phòng của cô. Cô cảm thấy thế nào?"

Tiêu Thiên cũng phụ họa: "Đúng vậy, Tiêu gia chúng tôi sẽ cố hết sức giúp cô. Cô còn tâm nguyện gì chưa dứt, chúng tôi cũng sẽ giúp cô hoàn thành."

Lâm Hạ yên lặng nhìn hai người vài giây sau đó nhếch môi, gương mặt xinh đẹp trở nên quỷ dị dữ tợn, thịt trên mặt từng mảng từng mảng rớt xuống lộ ra xương đầu lâu, cô bẻ đầu mình ném về phía Tống Triết, cái đầu quỷ kia há to miệng phun ra từng trận sát khí hệt như trên rời cung.

"Không có khả năng, không có khả năng, không tự tay giết bọn nó, tôi sẽ chết không nhắm mắt, sẽ không."

Tống Triết vẫn luôn đối xử tử tế với mỗi quỷ hồn bởi vì cậu thực sự cảm thông và đồng tình với họ. Cũng chính vì thế trước khi động thủ, cậu sẽ cố hết sức nói với họ, nếu có tâm nguyện gì thì cậu sẽ cố gắng giúp đỡ, có oán thù, chỉ cần không chạm tới giới hạn đạo đức cuối cùng, cũng không nguy hại tới sinh mạng dân chúng vô tội, cậu sẽ không quản.

Thế nhưng điều này không có nghĩa là cậu thánh mẫu đến mức vì những quỷ hồn này mà làm bất cứ chuyện gì, cũng không ngu xuẩn đến mức bất bình giùm mỗi người.

Bọn họ đã biến thành quỷ, chuyện đã không thể cứu vãn, giống như Lữ Uyển Uyển, nếu không phải Tống Triết chán ghét hành vi của Lâm Mỹ Á, lại chắc chắn Lữ Uyển Uyển chỉ hù dọa chứ không phải muốn lấy mạng Lâm Mỹ Á, cậu cũng không dễ dàng đáp ứng khoanh tay đứng nhìn như vậy.

Có khi pháp luật không thể giúp được bạn, bạn hóa thành quỷ muốn tự tay báo thù, Tống Triết thực nguyện ý hỗ trợ.

Nhưng tình huống của Lâm Hạ thì Tống Triết không có cách nào, cho dù ba người bạn cùng phòng của cô ta đáng chết nhưng cậu không có cách nào giúp Lâm Hạ xóa bỏ lời chú, để mặc cô ta sát hại ba mạng người.

Cậu không phải cảnh sát, cậu cũng không phải thượng đế, cậu không có quyền quyết định sinh tử của người khác, cậu cũng không thể trở thành đồng lõa giết người.

Quan trọng nhất là hiện giờ Lâm Hạ bị oán khí quấn thân, sát khí ngưng trọng, nếu cậu thật sự ngu ngốc giúp đỡ thì chính là tự hại mình, nói không chừng sau khi giết chết ba người bạn cùng phòng, Lâm Hạ sẽ quay sang đối phó với cậu.

Quỷ có oán khí quá nặng, một khi dính máu người thì sẽ mất đi lí trí, trở thành ác quỷ chỉ biết giết người.

Mắt thấy đầu lâu kia sắp tiếp cận, Tống Triết sớm đã có phòng bị, cậu cắn bể ngón tay nặn ra một giọt máu nồng đậm linh khí, sau đó dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai búng về phía đầu lâu Lâm Hạ.

Cùng lúc đó cậu cũng điều khiển bùa tứ tán trong gió hình thành trận pháp, bắt đầu đọc chú ngữ. Chu sa trên bùa phát ra từng đạo lưu quang, ánh sáng từ bốn phương tám hướng chiếu thẳng về phía trung tâm.

Tiêu Thiên lùi sang một bên, không dám quấy rầy Tống Triết làm phép, anh nhìn thấy giọt máu kia trực tiếp búng vào đầu lâu Lâm Hạ, đầu lâu không kịp né bị búng trúng trán. Lâm Hạ phát ra tiếng kêu thảm thiết, trán xì khói trắng, còn phát ra tiếng xì xì xì, cả gương mặt vốn đã hư hao hoàn toàn, hiện giờ ầm một tiếng, nổ tung.

Lâm Hạ bị tổn thương nguyên khí nặng nề, ngã nhào xuống đất, cô vội vàng triệu hồi đầu lâu trở về thân thể.

Tiêu Thiên nhịn không được nhíu mày, hình dáng của Lâm Hạ bây giờ thực sự chật vật đến không chịu nổi, đầu chỉ còn lại xương trắng hếu, trống rỗng, nhìn rất dọa người.

"Ha hả ha hả ha hả!" Lâm Hạ phát ra tiếng cười vừa thê lương lại đáng sợ: "Các người đều như nhau cả thôi, gì mà nói sẽ giúp tôi chứ." Cô hung ác nói: "Nếu thực sự muốn giúp tôi, vậy vì sao bây giờ lại muốn hại tôi?"

Tống Triết chuyên chú khởi động trận pháp, Tiêu Thiên thay cậu đáp: "Chuyện cô gặp phải chúng tôi rất đồng tình, cũng biết rõ chỉ nói miệng thì cô sẽ không tin. Thế nhưng dù sao cô đã trở thành quỷ, Tống Triết không thể nào trơ mắt nhìn cô làm loạn. Chuyện chúng tôi có thể giúp chính là dùng pháp luật trừng trị ba hung thủ đã hại cô."

"Cô phải biết, giúp cô là tình cảm chứ không phải bổn phận. Tống Triết hoàn toàn có thể không nói tiếng nào thu thập cô chứ không cần tốn thời gian tận tình khuyên nhủ như vậy. Cô có quá nhiều oán khí cùng hận ý, giết hại ba cô bé vô tội kia là đủ rồi. Ba đứa nhỏ đó là người vô tội, vì đeo tội lỗi của mẹ mình mà phải chết oan. Chẳng lẽ chúng không biết hận không biết oán sao?"

Tiêu Thiên cảm thấy đây chính là nút chết, anh cũng biết Lâm Hạ không có cách nào buông bỏ thù hận suốt nhiều năm qua, giống như Tống Triết, Tiêu Thiên không có khả năng mặc kệ Lâm Hạ giết người. Đây là trường học anh tài trợ, anh có trách nhiệm bảo vệ thầy trò ở ngôi trường này.

Cũng giống như những người vì thực tế áp bức mà giết người, cảnh sát cũng rất đồng tình nhưng lại không thể mặc kệ. Bằng không xã hội này còn gì là trật tự kỷ cương, dân chúng còn gì để đảm bảo an toàn tính mạng.

Một xã hội, một quốc gia không thể nào thiếu pháp luật, thiếu quy củ, nếu thiếu thì sẽ hỗn loạn.

Lâm Hạ không có tâm tư nghe Tiêu Thiên nói đạo lý, thấy Tống Triết đang khởi động trận pháp, trong lòng Lâm Hạ vô cùng hỗn loạn. Một chiêu vừa nãy đủ để Lâm Hạ biết Tống Triết lợi hại hơn đám đạo sĩ trước đó, trận pháp này làm cô có chút khiếp sợ, vì thế tất nhiên cô sẽ không để Tống Triết thành công lập trận.

Tay Lâm Hạ hóa thành móng vuốt sắc bén, oán khí tích tụ trong lòng bàn tay hệt như một quả cầu màu đen xé gió bay tới.

Thế nhưng có Tiêu Thiên ở, anh sẽ không để Lâm Hạ được như ý. Anh bước tới chắn trước mặt Tống Triết, dễ dàng hóa giải oán khí.

Lâm Hạ không cam lòng gào thét một tiếng, thân thể giống như cát tan chảy ra thành hắc khí, sau đó từ bốn phương tám hướng công kích. Tiêu Thiên mím chặt môi, không xác định mình có thể bảo hộ được Tống Triết hay không.

Ngay lúc này, Tống Triết mở mắt ra, chống lại ánh mắt ẩn chứa lo lắng của Tiêu Thiên, cậu khẽ mỉm cười, thủ thế trên tay khẽ động, lời chú từ đôi môi mỏng phát ra, trận pháp bắt đầu có hiệu lực, bạch quang từ bùa chú từ bốn phương tám hướng bắn tới, Tống Triết cũng ngừng thu phát linh khí.

Sát khí trên người Tiêu Thiên rục rịch, Tống Triết nhìn một cái, theo bản năng đưa tay mặc niệm đọc chú ngữ hút một phần sát khí ra khỏi người Tiêu Thiên, kết hợp với linh khí hòa vào trận pháp hoàn toàn thôn tính hắc khí mà Lâm Hạ huyễn hóa thành.

Lâm Hạ một lần nữa bị thương nặng ngã xuống đất, âm hồn không yên.

Cô nằm dưới đất, đầu tóc xốc xếch, ánh mắt đã bị tiêu hủy, chỉ còn lại tròng mắt khô đen không cam lòng nhìn Tống Triết, cô thê lương gào thét: "Vì cái gì? Vì cái gì chứ? Tôi không cam lòng, tôi không cam lòng!"

Tống Triết bất đắc dĩ thở dài, làm phép vây Lâm Hạ trong trận pháp, đồng thời bày tế phẩm, khai đàn triệu Hắc Bạch Vô Thường dẫn cô rời đi.

Lúc bị mang đi, Lâm Hạ vẫn ôm một bụng hận ý, còn không ngừng mắng chửi Tống Triết, Tống Triết nhíu mày lộ ra chút ưu tư.

Tiêu Thiên thấy vậy thì vỗ vỗ vai Tống Triết: "Đừng để trong lòng, cô ta hận là chuyện bình thường."

Tống Triết mím môi: "Tôi biết, trên thế giới này làm gì có chuyện thập toàn thập mỹ. Cô ta có hận thù của mình, tôi có lập trường cùng kiên trì của mình. Tiếp theo chỉ hi vọng anh có thể giúp cô ta lật lại bản án, không biết lâu vậy rồi có thành công không nữa."

Tiêu Thiên trầm giọng nói: "Sẽ được, chân tướng sự thật cho dù bị phủ bụi thì cũng sẽ có một ngày lộ diện trước mặt mọi người, chỉ là vấn đề sớm hay muộn thôi."

"Vậy thì tốt rồi!" Tống Triết hít sâu, một lần nữa lộ ra biểu tình vui vẻ, chuyện có thể làm cậu đã làm rồi, chỉ cần không thẹn với lòng là được."

Continue Reading

You'll Also Like

187K 12.9K 111
Khi các chú rồng rời bỏ quê hương để đến những vùng đất mới lạ :3!
2.1M 225K 182
Hán Việt: Thâm uyên cự long tô tỉnh dĩ hậu Tác giả: Tang Ốc Editor: Lam Phi Ngư Số chương: 144 chương + 16 phiên ngoại Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ...
24.6K 2.1K 198
-Lưu ý- Truyện reup chỉ để đọc ngoại tuyến. Từ chương 149 đến 349. Link full đây: https://littlethingbutspecial.wordpress.com/ke-vo-lai-cua-nha-ba-tu...
26.8K 3.6K 114
Tên truyện: Hai nhân cách / APP Mộng Đẹp Tác giả: Tiểu Sinh Vô Sinh Editor: Gấu Gầy