[ĐM][EDIT] Ta làm bình hoa ở...

By Meii0106_

134K 14.6K 1.2K

Tên hán Việt: Ngã tại vô hạn thế giới đương hoa bình Tác giả: Điềm Họa Phảng Editor + Beta: Meii Độ dài: 397... More

Văn án
Chương 1: Đứa trẻ ma (1) - Thân thể kiểu nhược
Chương 3: Đứa trẻ ma (3) - "Nụ hôn chúc ngủ ngon của anh đâu?"
Chương 4: Đứa trẻ ma (4) - "Em nhìn xem, bé con của chúng ta đang khóc...."
Chương 5: Đứa trẻ ma (5) - Nắm trong tay tùy ý thưởng thức.
Chương 6: Đứa trẻ ma (6) - "Muốn trèo cao, tốt nhất là nên chọn tôi..."
Chương 7: Đứa trẻ ma (7) - "Anh mau tới đây đón tôi về nhà được không?"
Chương 8: Đứa trẻ ma(8) - Vân trong bát vân kiến vụ, Sơ trong húc nhật sơ thăng
Chương 9: Đứa trẻ ma (9) - "Rửa sạch tất cả những thứ bẩn thỉu."
Chương 10: Đứa trẻ ma (10) - "Như vậy cũng là bắt nạt ư?"
THÔNG BÁO
Chương 11: Đứa trẻ ma (11) - Mẹ đàn ông
Chương 12: Đứa trẻ ma (12) - Bí mật ở tầng hầm.
Chương 13: Đứa trẻ ma (13) - "Ngạc nhiên chưa!"
Chương 14: Đứa trẻ ma (14) - "... Ông xã à..."
Chương 15: Đứa trẻ ma (15) - "Em ấy vẫn luôn vừa cười vừa khóc..."
Chương 16: Đứa trẻ ma (16) - Ngã đầu tài
Chương 17, 18: Đứa trẻ ma
Chương 19: Đứa trẻ ma (19) - Kẻ lừa đảo
Chương 20: Đứa trẻ ma (20) - Có lẽ lúc này tôi đã chết rồi...
Chương 21, 22, 23
Chương 24 (1) : Thế giới hiện thực (1)
Chương 24 (2) : Thế giới hiện thực (1)
Chương 25: Thế giới hiện thực (2)
Chương 26: Trường học ma quái (1) - Chúc mừng bạn đã rút được thẻ bài...
Chương 27: Ngôi trường ma quái (2) - Có lẽ tôi điên rồi!
Chương 28: Ngôi trường ma quái (3) - "Tôi có ăn thịt cậu đâu?"
Chương 29: Ngôi trường ma quái (4) - ".... Đừng đi..."
Chương 30: Ngôi trường ma ám (5) - Cậu mơ thấy Mạc Vân Sơ.
Chương 31: Ngôi trường ma quái(6)- Kỳ Vân và Cố Minh đều đưa tay về phíacậu....
Chương 32: Ngôi trường ma quái (7) - "So với tưởng tượng của em thì ..."
Chương 33: Ngôi trường ma quái (8) - Thứ đồ bẩn thỉu.
Chương 34: Trường học ma quái (9) - "Làm tôi thấy thật cảm động."
Chương 35: Ngôi trường ma quái (10)
Chương 36: Ngôi trường ma quái (11) - Nếu như có thể được Kỳ Vân....
Chương 37: Ngôi trường ma quái (12) - Quái vật chân chính đáp lời.
Chương 38: Ngôi trường ma quái (13) - "Tôi yêu em."
Chương 39: Ngôi trường ma quái (14) - "Đây là một câu chuyện cũ..."
Chương 40: Ngôi trường ma quái (15) - "Những nguyện vọng em đã ghi..."
Chương 41 (1): Ngôi trường ma quái (16)
Chương 41 (2): Ngôi trường ma quái (16)
Chương 42: Ngôi trường ma quái (17) - "Tiều Ninh à, anh nhớ ra rồi...."
Chương 43: Ngôi trường ma quái (18) - Giấc mơ...
Chương 44 (1): Thế giới hiện thực (3) - Hình như cậu thích Kỳ Vân....
Chương 44 (2): Thế giới hiện thực (3) - Hình như cậu thích Kỳ Vân....
Chương 45 (1): Người chồng ma (1) - Chúc mừng bạn đã nhận được....
Chương 45: Người chồng ma (2) - Chúc mừng bạn đã nhận được....
Chương 46: Người chồng ma (2) - "Người trời sinh một cặp, ...."
Chương 47: Người chồng ma (3) - "Tân nương mới ~ Cưới vào nhà ~ Phúc vào cửa ~"
Chương 48: Người chồng ma (4) - "Ngươi có muốn lão bà không?"
Chương 49: Người chồng ma (5) - Tiểu thê tử.
Chương 50: Người chồng ma (6) - Quả thực....
Chương 51: Người chồng ma (7) - Đỏ như nốt chu sa.
Chương 52: Người chồng ma (8) - "Cửa kiệu mở ra, hỉ nha!"
Chương 53: Người chồng ma (9) - Làm cậu....
Chương54:Người chồng ma(10)-"Nguyện say đến trăm năm, ba vạn sáu nghìn ngày."
Chương 55: Người chồng ma (11) - Đêm xuân đáng giá ngàn vàng....
Chương 56: Người chồng ma (12) - Đồng sàng.
Chương 57: Người chồng ma (13) - "Làm gì.... Với ta...."
Chương 58: Người chồng ma (14) - Tựa như ôn hương noãn ngọc đầy trong vòng tay.
Chương 59: Người chồng ma (15) - "Muốn..."
Chương 60: Người chồng ma (16) - "Hắn rất thích ngươi."
Chương 61: Người chồng ma (17) - "Người nào đến đó, mau xưng tên ra...."
Chương 62: Người chồng ma (18) - "Đã có phu quân...."
Chương 63: Người chồng ma (19) - "Chỉ cần là từ trên người nương tử...."
Chương 64: Người chồng ma (20) - Bắt cá hai tay.
Chương 65: Người chồng ma (21) - Bắt cá.
Chương 66: Người chồng ma (22) - Nhìn qua như một người chồng vô cùng ân cần.
Chương 67: Người chồng ma (23) - "Xin chào! Ta là phu quân của Đường Ninh..."
Chương 68: Người chồng ma (24) - chi phối....
Chương 69: Người chồng ma (25) - Mật ngọt chết ruồi....
Chương 70: Người chồng ma (26) - "Chỉ mong mi được vui vẻ...."
Chương 71: Người chồng ma (27) - Chỉ cần....
Chương 72: Người chồng ma (28) - "Ngay từ cái nhìn đầu tiên, ta đã thích em rồi"
Chương 73: Người chồng ma (29) - Ngậm trong miệng sợ tan.
Chương 74: Người chồng ma (30) - Phúng viếng.
Chương 75: Người chồng ma (31) - Huyết lệ.
Chương 76: Người chồng ma (32) - "Giống như ngọc trai..."
Chương 77: Người chồng ma (33) - Mềm như bùn....
Chương 78: Người chồng ma (34) - Minh hôn
Chương 79: Người chồng ma (35) - Sau đó....
Chương 80: Người chồng ma (36) - Nhiệt tình đổi nhiệt tình
Chương 81: Người chồng ma (37) - "Phu quân"
Chương 82: Người chồng ma (38) - "Sao nương tử yếu ớt vậy..."
Chương 83: Người chồng ma (39) - "Ai làm nương tử của ta rơi nước mắt..."
Chương 84: Người chồng ma (40) - Bà lão ma.
Chương 85: Người chồng ma (41) - "Phải làm thế nào, em mới nguyện ý..."
Chương 86: Người chồng ma (42) - "Ta..."
Chương 87: Người chồng ma (43) - "Sai rồi!"
Chương 88: Người chồng ma (44) - Lấy khí vận làm sính lễ cũng đâu có sao.......
Chương 89: Người chồng ma (45) - Chúc mừng người chơi đã hoàn thành phó bản...
Chương 90: Thế giới hiện thực (4) - "Đường Ninh này..."
Chương 91: Thế giới hiện thực (5) - "Đã hơn một trăm triệu...."
Chương 92: Thế giới hiện thực (6) - Bạn trai.
Chương 93 thế giới hiện thực (7) - "Người đó là....
Chương 94 thế giới hiện thực (8) - "Woaa ~ gợi cảm như mèo con...
Chương 95: Thị trấn ma (1) - Chúc mừng người chơi đã nhận được ...
Chương 96: Thị trấn ma (2) - Truyền thuyết Hà Thần.
Chương 97: Thị trấn ma (3) - Ca hát.
Chương 98: Thị trấn ma (4) - Tắm rửa.
Chương 99: Thị trấn ma (5) - Đôi môi tái nhợt mềm mại chạm lên....
Chương 100: Thị trấn ma (6) - Cùng quỷ quái kia chung chăn chung gối....
Chương 101: Thị trấn ma (7) - Vẻ mặt không xong.
Chương 102: Thị trấn ma (8) - "Nhất định Hà Thần sẽ thực hiện tâm nguyện...."
Chương 103: Thị trấn ma (9) - Bán tà thần.
Chương 104: Thị trấn ma (10) - Thẻ bài hệ mị lực cấp S chân chính ra trận.
Chương 105: Thị trấn ma (11) - Cái kia...
Chương 106: Thị trấn ma (12) - "Người này, thật là thú vị."
Chương 107: Thị trấn ma (13) - Sự vui mừng tràn ngập trong mắt thiếu niên.
Chương 108: Thị trấn ma (14) - "Anh có biết Mạc Vân Sơ không?"
Chương 109: Thị trấn ma (15) - Đây rõ ràng là thiên tài câu cá(*)....
Chương 110: Thị trấn ma (16) - Con mồi.
Chương 111: Thị trấn ma (17) - "Hà Thần đại nhân, xin người hãy cứu tôi."
Chương 112: Thị trấn ma (18) - "Em là của ta."
Chương 113: Thị trấn ma (19) - "Lúc trước khi cậu nhảy xuống nước cứu tôi...."
Chương 114: Thị trấn ma (20) - "Hôn xong liền chạy, hửm?"
Chương 115: Thị trấn ma (21) - "Tận, hai, người...."
Chương 116: Thị trấn ma (22) - Miếu.
Chương 117: Thị trấn ma (23) - Thần....
Chương 118: Thị trấn ma (24) - "Ta không muốn phù hộ ngươi...."
Chương 119: Thị trấn ma (25) - "Nhiều...."

Chương 2: Đứa trẻ ma(2) - Lả lướt ong bướm

3.7K 370 30
By Meii0106_

Chương 2: Đứa trẻ ma (2) - Lả lướt ong bướm

Edit: Meii

Lượng thông tin dồn dập khiến Đường Ninh choáng váng...

Xe buýt ma quái, trò chơi, đứa trẻ ma, phó bản, sống sót trong bảy ngày ...

Những từ này hình như cậu đã được nhìn thấy ở đâu đó?

Trong nháy mắt, Đường Ninh đột nhiên nhớ tới giao diện trước khi bắt đầu trò chơi của ứng dụng game thẻ bài trên điện thoại của mình, thoả thuận người dùng của trò chơi quá dài, thế nên cậu không hề đọc kỹ một chút nào!

Đường Ninh không thể tin, nói: 【Tình cảnh này của tôi là vì game thẻ bài đó ư? ! 】

【Vâng. 】

Đường Ninh có chút hối hận, vội vàng nói: 【Tôi có thể bỏ game được không!】

Một giọng nam lạnh lùng vang lên trong tâm trí Đường Ninh, lạnh băng vô nhân tính nói: 【Sau khi người chơi thoát game sẽ đột tử tại chỗ vì suy nhược cơ thể do làm việc và nghỉ ngơi không hợp lý trong thời gian dài.】

Đường Ninh: "?"

【Chiến thắng trong trò chơi có thể tránh được cái chết, người chơi vẫn lựa chọn bỏ trò chơi sao? 】

Đường Ninh thấy rằng cậu căn bản không có lựa chọn nào khác.

Cậu không dám bỏ trò chơi để xem liệu cái chết mà hệ thống nói có thực sự xảy ra hay không. Hơn nữa, tất cả những sự quỷ dị ban nãy đã khiến cậu vô cùng sợ hãi khả năng của hệ thống.

Cậu buộc mình phải bình tĩnh lại và kiểm tra người trước mặt, Mạc Vân Sơ này là NPC trong game phải không? Npc này hình như là bạn trai của cậu? Nhưng cậu là sờ trây mà... (aka thẳng nam)

【Người chơi chú ý, hãy cẩn thận để tránh nhân thiết (1)  trong game bị sụp đổ. Việc tuân theo các hoạt động giống như nhân thiết sẽ giúp nâng cao cơ hội sống sót. Đừng làm trái với nhân thiết của bạn, điều đó có thể khiến NPC trí tuệ cao nghi ngờ, sẽ dẫn đến một loạt phản ứng dây chuyền. 】

Đường Ninh từ trước đến nay đều sợ hãi người mạnh hơn mình, cho nên vô cùng thận trọng hỏi: 【Phản ứng dây chuyền là sao?】

【Bao gồm những việc như đưa bạn đến bệnh viện tâm thần để điều trị, trở nên thù địch với bạn, v.v. 】

Đường Ninh nhận ra việc duy trì nhân thiết là một việc rất quan trọng, 【Ờm, Vậy thiết lập của tôi là gì?】

Giọng nam lạnh như băng dừng lại một chút, 【Cậu là một người mỏng manh yếu đuối, giống như một cây tầm gửi bám vào những đàn ông mạnh mẽ, cậu thuỷ tính dương hoa(2), cấu kết với người yêu cũ lại còn dụ dỗ những người đàn ông khác. 】

Đường Ninh vô cùng sửng sốt, 【Tôi, tôi tệ thế sao?】

Hệ thống mặc kệ cậu.

Đường Ninh không còn cách nào khác, căng thẳng nhìn Mạc Vân Sơ, đôi mắt đen và sâu của Mạc Vân Sơ giống như biển cả dưới màn đêm, ánh sáng từ đèn pha chiếu vào con ngươi của anh, giống như ánh trăng rắc trên mặt biển lấp lánh, thâm tình khiến ai nhìn vào cũng sẽ chết chìm trong đó.

Dù đã từng nhìn thấy vô số mỹ nam mỹ nữ trong làng giải trí nhưng Đường Ninh vẫn phải choáng váng trước vẻ đẹp không chê vào đâu được của Mạc Vân Sơ.

Đường Ninh không biết nên đóng vai người yêu của Mạc Vân Sơ thế nào. Cậu là một mỹ nhân mặt đơ nổi tiếng trong làng giải trí, kỹ năng diễn xuất kém, nhưng cậu biết trong tình huống này nhất định không được nhìn vào mắt nhau, nếu không sẽ giống như thực hiện một cảnh quay đặc tả, lộ ngay lập tức.

Đường Ninh hoảng hốt rũ mắt xuống, cậu ngã vào trong vòng tay của Mạc Vân Sơ, đưa tay ôm lấy hắn, áp tai vào lồng ngực của hắn, cậu có thể nghe rõ ràng tiếng tim đập mạnh mẽ của Mạc Vân Sơ, nhịp tim tăng nhanh hơn bởi vì cái ôm chân thành của người yêu.

"Tôi cũng yêu anh." Đường Ninh nhỏ giọng nói dối.

Nhịp tim đập thình thịch vững vàng bên tai, một lòng bàn tay rộng ôm lấy eo cậu. Có thể do trò chơi khiến cho cơ thể cậu trở lên mỏng manh và yếu ớt hơn, nên cho dù đã qua lớp vải, làn da của Đường Ninh vẫn có thể cảm nhận được rõ từng đường nét trong lòng bàn tay anh. Những vết chai mỏng, thô mà ấm áp, nóng phát sợ.

Đường Ninh cắn chặt môi dưới, bản năng muốn tránh ra khỏi cái ôm của Mạc Vân Sơ, nhưng Mạc Vân Sơ lại quấn lấy chặt lấy eo cậu, khiến cậu không thể tránh khỏi.

"Đừng nhúc nhích, để anh ôm một chút." Mạc Vân Sơ nhẹ nhàng nói, giọng điệu có chút mệt mỏi, Mặc dù Đường Ninh không biết Mạc Vân Sơ bị làm sao, nhưng nghĩ về sự nghiệp của Mạc Vân Sơ, mệt mỏi cũng là chuyện bình thường.

Đường Ninh chịu đựng sự khó xử mà rúc vào vòng tay của Mạc Vân Sơ. Trên người Mạc Vân Sơ có một mùi hương gỗ trầm ấm, hương thơm nhẹ nhàng tinh tế và hương cuối thoang thoảng chút mùi lạnh lẽo cay độc. So với hoàn cảnh tối tăm và đáng sợ trong xe, cái ôm của Mạc Vân Sơ như một nơi cậu có thể ẩn nấp, mặc dù đôi tay mạnh mẽ đó trói lại sự tự do của Đường Ninh, nhưng nó cũng ngăn chặn nguy hiểm ập đến.

Nỗi sợ hãi của Đường Ninh từ từ tan biến khi cậu ngửi thấy mùi thơm đặc biệt ấy. Ngay khi cơ thể căng thẳng của cậu bắt đầu thả lỏng một chút, Mạc Vân Sơ đột nhiên cúi đầu, vùi sống mũi cao thẳng vào hõm cổ Đường Ninh, hít một hơi thật sâu, hắn say mê trầm giọng nói, "Thơm quá."

Hơi thở ấm áp của hắn như phả vào làn da mỏng manh của cậu, như thể nó đã được chuyển hóa thành một ham muốn khó tả đi sâu sâu vào từng mạch máu của Đường Ninh, khiến cậu không nhịn được mà run rẩy, cậu thậm chí còn không hiểu tại sao mình lại phản ứng mạnh như vậy. Đây là bị ảnh hưởng bởi cái nhân thiết "cơ thể yếu ớt" trong thẻ rồi sao?

Trên cổ hiện một vệt hồng nhạt, rõ ràng Mạc Vân Sơ còn chưa làm gì, nhưng Đường Ninh lại giống như vừa bị bắt nạt vậy.

Mạc Vân Sơ ghé vào tai Đường Ninh thì thầm: "Được rồi, xe đã dừng, chúng ta xuống xe thôi."

Cho dù Mạc Vân Sơ còn chưa kịp buông tay Đường Ninh ra, Đường Ninh lập tức dùng khuỷu tay đẩy nhẹ hắn ra, cậu cúi xuống nhặt điện thoại bên cạnh chân mình, sau khi làm xong một loạt hành động này cậu cũng không dám nhìn Mạc Vân Sơ. Hàng lông mi dài run lên dữ dội, giống như một con bướm vừa may mắn thoát khỏi mạng nhện, đang liều mạng mà vỗ đôi cánh gầy yếu mong thoát khỏi nơi này.

Nhưng khoảnh khắc chạm vào điện thoại, cậu lo lắng phản ứng của mình vừa rồi quá OOC(3), có thể làm cho Mạc Vân Sơ tức giận. Cho nên cậu đưa tay che kín gương mặt đỏ bừng của mình, quay lại nhìn Mạc Vân Sơ một cách cẩn thận.

Cậu nhìn thấy Mạc Vân Sơ nhặt con búp bê bằng vải vụn trên ghế lên.

Thời khắc đó Đường Ninh như rơi vào trong động băng, máu trên mặt biến mất hoàn toàn, cao giọng nói: "Vứt nó đi!"

Mạc Vân Sơ sửng sốt một chút liền đặt con búp bê lại chỗ cũ.

"Chúng ra đi thôi." Đường Ninh không dám nhìn con búp bê vải kỳ quái kia, cậu sợ hãi giữ chặt góc áo của Mạc Vân Sơ, giữ chặt đến mức ngón tay trở lên trắng bệch, giọng nói run rẩy không ngừng thúc giục, "Mau lên..."

Mạc Vân Sơ đeo lại khẩu trang và đội mũ lưỡi trai của mình, bàn tay dài và mạnh mẽ của hắn nhẹ nhàng cầm lấy đôi bàn tay run rẩy của cậu mà bao bọc.

Đường Ninh không dám nhìn lại con búp bê vải phía sau, cũng chẳng dám nhìn hành khách ngồi phía trước. Cậu cảm thấy mọi thứ trong chiếc xe này đều vô cùng kỳ quái, chỉ có lòng bàn tay ấm áp của Mạc Vân Sơ mới cho cậu sức mạnh để đi xuống.

Sau khi xuống xe, Mạc Vân Sơ đưa Đường Ninh đến một khu biệt thự.

Đường Ninh hoàn toàn sững sờ.

Không phải vì ngôi biệt thự trước mặt sang trọng như thế nào, mà là vì ngọn đồi phía sau khu biệt thự lại là một nghĩa trang công cộng.

【Hệ thống, đây là nhà của Mạc Vân Sơ sao? 】

【Vâng. 】

Mạc Vân Sơ chú ý tới ánh mắt đờ đẫn của Đường Ninh, hắn quan tâm hỏi: "Em làm sao vậy?"

"Ngọn núi phía sau là nghĩa trang, anh có cảm thấy có chút xui xẻo không?" Đường Ninh thì thào.

"Khi anh mua nó, nghĩa trang vẫn chưa được xây dựng ở đây, mà Tiểu Ninh này, em không phải là một blogger chuyên ghi lại những chuyện kì quái sao, em bình thường đâu có tin mấy thứ này?"Mạc Vân Sơ cười nói.

Đường Ninh: "...?"

【... Hệ thống, nhân thiết của tôi là một blogger chuyên ghi lại những chuyện kì quái sao? 】

【Đúng vậy 】

Giọng nam lạnh lùng bình tĩnh nói: 【Kênh của bạn có đánh giá về các ngôi nhà ma ám trên cả nước, đánh giá về phương pháp bắt ma, đánh giá về tuyển tập những trò chơi kinh dị, v.v. Để duy trì nhân thiết, tốt hơn bạn nên cập nhật video trong bảy ngày này .. 】

Đường Ninh sắc mặt trắng như tuyết, cậu cảm thấy được mình mà yếu ớt thêm chút là có thể đi nhảy lầu luôn.
【... Tôi có thể không cập nhật được không? Tôi thực sự rất sợ những thứ này. 】

Hệ thống trầm mặc một hồi,【Nếu Mạc Vân Sơ không nghi ngờ, bạn có thể không cần làm】

Đường Ninh ở trong lòng thở phào nhẹ nhõm, Mạc Vân Sơ hình như có vẻ cũng dễ dụ, cậu nhìn Mạc Vân Sơ nói: "Tôi trước đây đúng là tôi không sợ, nhưng làm loại chuyện này lâu thật sự khiến tôi có chút bị xuy nhược thần kinh, hơn nữa chiếc xe hôm nay đèn nhấp nháy liên tục, không hiểu sao tôi lại có chút sợ hãi. "

Cậu nói những lời này vô cùng thành khẩn, khi nhìn thấy bóng cây đung đưa cách đó không xa, Đường Ninh vô thức nắm chặt tay Mạc Vân Sơ, hai tay hoảng hốt, giống như một con chim bất cứ lúc nào cũng sẽ bị cành cây đung đưa làm cho sợ hãi.

Vừa đáng thương lại dễ thương.

Mạc Vân Sơ nhìn hàng mi run rẩy của Đường Ninh, "Vừa rồi có lẽ trời mưa nên đèn pha hơi trục trặc một chút."

Đường Ninh khịt mũi, cậu luôn cảm thấy phía sau có cái gì đó đang nhìn chằm chằm mình, nhưng khi cậu lấy hết dũng khí nhìn lại, thế nhưng lại không có gì.

Khi họ vào biệt thự, Mạc Vân Sơ bảo Đường Ninh đi tắm nước nóng để thư giãn mộ chút.

Đường Ninh lúc ngồi trong xe buýt đã đổ một thân mồ hôi lạnh, muốn đi tắm trước. Mạc Vân Sơ cũng chu đáo giúp cậu lấy quần áo mặc ở nhà, chuẩn bị nước ở nhiệt độ thích hợp, thậm chí còn chuẩn bị cả nến thơm để cậu có thể thư giãn.

Sau khi Đường Ninh cởi xong quần áo, cậu sững sờ trước cảnh tượng trước mắt, trên người cậu có những vết bầm, từ xanh tím đến đỏ đậm, bao phủ cả một vùng rộng lớn trên làn da vốn dĩ trắng trẻo không tì vết.

Nhìn kỹ hơn, chúng đều là dấu vết để lại sau cuộc tấn công của đứa trẻ ma.

Tuy nhiên, khi cậu nghĩ đến giả thiết [Công chúa đậu Hà Lan], có thể cảm nhận được một hạt đậu nhỏ qua hơn 20 lớp chăn lông vũ, thì bị như vậy cũng khá hợp lý.

Đường Ninh chạm nhẹ vào vết thương, không có đau đớn, chỉ là nhìn cũng hơi đáng sợ, cậu thở phào nhẹ nhõm nằm vào trong bồn tắm, nước ấm như làm dịu đi nỗi sợ hãi của cậu, Đường Ninh cảm thấy vô cùng thoải mái, thần kinh vốn đang căng thẳng của cậu giãn ra không ít, cơn buồn ngủ cũng theo đó mà dâng lên, mặt nước bốc hơi sương nóng, khuôn mặt tái nhợt của Đường Ninh cũng ửng đỏ.

Cơ thể của cậu quá trắng, khiến tất cả những màu sắc khác biệt xuất hiện trên người cậu đều vô cùng động lòng người.

Khi Đường Ninh đang thoải mái sắp ngủ đến nơi, cậu đột nhiên nghe thấy tay nắm cửa bị vặn.

Kèn kẹt.

Đôi mắt mơ hồ của cậu mở ra, trong mắt vẫn phủ một lớp sương mỏng, ánh mắt có chút lơ đễnh của Đường Ninh dừng lại ởcửa phòng tắm.

Tiếng vặn tay nắm cửa dừng lại.

Đường Ninh cho rằng cậu đã nghe nhầm nên cậu lại nằm xuống. Một lúc sau, âm thanh vặn cửa lại một lần nữa vang lên rõ ràng hơn, tựa như cố ý để Đường Ninh nghe thấy.

Kèn kẹt.

Tong.

Một giọt nước lạnh như băng từ trên đỉnh đầu rơi xuống mặt Đường Ninh, rồi dọc theo đó mà trượt xuống dưới.

Ống nước có bị rò rỉ ư?

Đường Ninh mông lung mà ngẩng đầu nhìn trần nhà phía trên, không có vòi hoa sen cũng không có dấu hiệu rò rỉ nước .

Đường Ninh lau mặt, thấy trên đầu ngón tay có vệt nước đỏ, giống như ...

Máu tươi bị nước pha loãng.

Nước vẫn còn ấm và hơi nước vẫn dày đặc, nhưng lúc này, Đường Ninh cảm thấy toàn thân phát lạnh.

Kèn kẹt. Kèn kẹt. Kèn kẹt.

Tiếng vặn nắm cửa ngoài cửa càng gấp gáp, thậm chí còn đâm vào cửa như muốn phá ra.
Là ai? Cậu và Mạc Vân Sơ là hai người duy nhất trong biệt thự này, Mạc Vân Sơ sẽ không liên tục vặn nắm cửa mà không nói một lời như thế. Vậy thì ai đang ở ngoài cửa?

Rầm. Rầm.

Đường Ninh hoảng sợ gọi hệ thống trong lòng.

【Tìm Mạc Vân Sơ.】

Đường Ninh nhanh chóng cầm lấy di động của mình. Từ sau khi vào phó bản, điện thoại của cậu cũng có chút thay đổi, ví dụ như có thêm thông tin liên lạc của Mạc Vân Sơ, Đường Ninh run rẩy gõ tin nhắn, [Anh đến đón tôi trong phòng tắm được không?]

Cậu thậm chí còn không dám gọi điện thoại liên lạc với Mạc Vân Sơ, vì sợ rằng âm thanh của cậu tạo ra sẽ đánh động thứ ngoài cửa.

Dùng đầu ngón tay đỏ ửng cẩn thận lau mặt kính (4) bị sương trắng bao phủ, Đường Ninh thông qua tấm kính chắn giữa khu vực bồn tắm, nhìn về phía tay nắm cửa phòng tắm.

Có lẽ do không mở được cửa nên tay nắm cửa không bị vặn nữa.

Phòng tắm yên lặng trở lại, yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng hít thở của Đường Ninh.

Nó đã đi rồi sao?

Đường Ninh tiếp tục không nhúc nhích mà nhìn chằm chằm tay nắm cửa. Bỗng cậu nghe thấy tiếng nước chảy, dường như phát ra từ bồn rửa mặt.

Tong.... tong....

Đường Ninh dùng lòng bàn tay lau lớp sương trên tấm kính để tạo thành một vòng tròn lớn hơn, cậu không nhìn thấy vòi nước trên bồn rửa tay bị rò rỉ, nhưng cậu ngửi thấy một mùi hôi tanh nhàn nhạt.

Tầm mắt Đường Ninh từ trên bồn rửa mặt nhìn xuống, nhưng cảnh tượng này khiến cậu không khỏi rùng mình!

Cậu thấy những dấu tay đẫm máu trên sàn nhà tắm!

Nơi có dấu tay máu dày đặc nhất là khe hở ở cửa phòng tắm!

Từ khe cửa đến bồn tắm, dấu tay đẫm máu từ dày đặc đến thưa thớt, dấu tay dính máu gần bồn tắm nhất cũng chỉ có khoảng 20 centimet!

Đường Ninh kinh hãi lùi lại, nhưng phía sau cậu đã là tường, căn bản là không có đường lui, bả vai tựa như cánh bướm của cậu dựa vào tường không ngừng run sợ, hai chân co quắp lại như đuôi nàng tiên cá.

Mặt nước không ngừng sóng sánh, tiếng nước dâng trào trong bồn tắm dường như càng kích thích tốc độ của dấu tay đẫm máu. Dấu tay đẫm máu lúc này đang càng ngày càng hiện lên nhanh hơn. Những dấu tay này rất nhỏ, cỡ tay của một đứa trẻ.... Như thể đứa trẻ đang bò nhanh trên mặt đất, sắp trèo lên thành bồn tắm ngay lập tức!

"Đừng tới đây!" Đường Ninh ném những giá nến thơm trên kệ bồn tắm vào dấu tay đẫm máu trên mặt đất. Một tiếng kêu chói tai vang lên, tiếng khóc vang vọng trong phòng tắm từng lớp từng lớp một.

Dấu tay đẫm máu vốn dĩ chỉ xuất hiện trên mặt đất đã bao phủ toàn bộ tấm kính ngăn ở bồn tắm.

Máu loang lổ rơi xuống bồn tắm, nước đầy máu phản chiếu gương mặt hoảng sợ của Đường Ninh.

Cốc Cốc.

Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa. Toàn bộ vết máu đều biến mất, nước ấm trong bồn tắm cũng trở lên trong veo mờ ảo, gạch lát nền trắng tinh vô cùng sạch sẽ, giống như cảnh tượng vừa rồi chỉ là ảo giác của Đường Ninh.

Đó là Mạc Vân Sơ!

Mạc Vân Sơ đến rồi!

Đường Ninh dường như đã tìm thấy người mà mình tin tưởng nhất ngay lúc này, cậu nhanh chóng bước ra khỏi bồn tắm, mặc áo choàng tắm, thậm chí còn chưa kịp thắt dây lưng, đã vội vã chạy ra muốn mở cửa cho Mạc Vân Sơ. Cậu thậm chí còn quên mất rằng mình đã khóa cửa trước đó, đến khi cậu vặn nắm cửa, cửa không mở ra, mới nhớ ra trước khi vào tắm mình đã khoá cửa.

"Tinh ~" Một âm thanh tin nhắn đến phát ra từ điện thoại di động đặt trên kệ bồn tắm.

Cốc Cốc.

Cửa phòng tắm vẫn đang gõ, chỉ có điều càng thêm khẩn trương.

Đường Ninh lúc này không muốn để ý tới cái gì nữa, cậu chỉ muốn mở cửa cho Mạc Vân Sơ.

Với đôi tay run rẩy, cậu vẫn cố gắng mở khóa cửa.

Xoành xoạch. Cạch. Cửa mở.

Ngay khoảnh khắc khóa cửa được mở ra, Đường Ninh chợt nghe thấy tiếng cười khúc khích.

Hi hi hi.

Đó là tiếng cười vui vẻ của trẻ con sau khi trò đùa dai thành công.

Nhiệt độ trong phòng tắm ngay lập tức giảm xuống, Đường Ninh lạnh đến mức đầu ngón tay cậu mất nhiệt độ, một làn gió lạnh lẽo thổi qua, Đường Ninh đột nhiên nghĩ đến một số chi tiết bị mình bỏ qua —-

Nếu người đứng bên ngoài là Mạc Vân Sơ, tại sao hắn lại chỉ gõ cửa mà không lên tiếng?

Âm báo tin nhắn đến vừa rồi là ai gửi tin nhắn cho cậu?

Nếu đó là tin nhắn của Mạc Vân Sơ, vậy thì người đang đứng ở cửa...

Đường Ninh cứng ngắc nhìn xuống cạnh cửa. Cậu nhìn thấy cơn ác mộng quen thuộc đang đứng ở cánh cửa đã mở ra ——

Một đứa trẻ với khuôn mặt xanh biếc cùng đôi mắt to đen láy đang nhìn thẳng vào cậu, cái miệng đỏ như máu mở ra...

"Mẹ ơi....."

____________________________

(1) Nhân thiết: thiết lập nhân vật, bao gồm tất cả các đặc tính từ ngoại hình, tính cách, vv.

(2)Thủy tính dương hoa(水性杨花): dễ dàng thay đổi như dòng nước, lả lướt nhẹ nhàng như hoa dương | chỉ nữ giới tác phong tùy tiện hay tình cảm không chuyên nhất.

(3) OOC (Out Of Character): Không hợp với tính cách. Nói đến tính cách, hành động của một người, nhân vật nào đó mà nó khác hoàn toàn hoặc thay đổi toàn bộ so với tính cách thường thấy của họ.

(4) mặt kính chắn ở bồn tắm: vách tường kính chắc giữa bồn tắm và khu vực khác để tránh bắn nước ra. Mọi người tưởng tượng như hình sau nha, tất nhiên là phòng tắm nhà anh Sơ rộng hơn như này nhìu:v

Có gì mọi người góp ý cho tui nữa nhen, hông ai nói gì thấy cô đưn qớ (๑>◡<๑)

Continue Reading

You'll Also Like

4.1K 266 20
Nguồn: https://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=6518121 Chính quy Xem Ảnh, không có tư thiết. Đi chủ tuyến, có các nhân vật nhân vật triển lãm cùng...
66.3K 6.6K 59
Điều gì sẽ xảy ra khi Harry Potter bắt gặp kẻ thù không đội trời chung- Draco Malfoy đang ân ái cùng với một phù thủy sinh nhà Slytherin ngay giữa hà...
44.4K 5.2K 112
Làm Nhân Vật Phản Diện Cũng Phải Nổi Tiếng Khắp Tu Chân Giới Tác giả: Tử Dạ Nguyệt Thể loại: Tiên Hiệp, Đam Mỹ, Xuyên Không, Trọng Sinh, Hệ Thống Ngu...
144K 14.2K 49
Hỏi: Làm sao tiếp cận nhân vật mục tiêu? [Bộ lạc hổ tộc] Khương Dục (hưng phấn): "Chữa bệnh cho hắn, cho hắn uống thuốc!" [Tương lai cơ giáp] Đoạn T...