Công ty của Boun có hợp tác làm ăn với công ty Waan. Vì đây là lĩnh vực mới đối với công ty anh họ nên Boun muốn tạo thêm cơ hội để Waan mở rộng lĩnh vực kinh doanh, đồng thời công ty của mình cũng mở rộng thị trường.
Nhưng Waan vốn là kẻ tham lam, thực ra hắn hợp tác với công ty Boun nhưng chỉ nhân vật trung gian. Hàng qua tay hắn ta được chuyển ngay sang một công ty khác ở Hồng Kông. Như vậy Waan không phải làm mà vẫn được hưởng lợi nhuận. Điều này Boun không hề hay biết.
Một phần vì hoàn toàn tin tưởng Waan, một phần vì thời gian gần đây anh lo lắng cho Prem nên có lơ là trong công việc. Đợt xuất lô hàng đầu tiên Boun giao trách nhiệm cho cấp dưới và Waan đảm nhiệm. Nhưng anh không thể ngờ rằng hắn ta thực ra là đi nhận hàng thay cho một công ty khác ở Hồng Công.
Công ty Waan hợp tác cũng là một công ty lớn có tiếng nhưng lĩnh vực kinh doanh rất đa dạng và làm ăn có chút phức tạp. Khi kí hợp đồng với công ty BP thông qua Waan đã có ý đồ bất chính. Nhưng bị lợi nhuận làm cho mờ mắt, Waan cũng không hề nghi ngờ.
Đến khi công ty đó bị bắt vì buôn hàng quốc cấm Waan mới tá hỏa. Nhưng hắn ta lúc bấy giờ vô can vì toàn bộ giấy tờ xuất khẩu lại đều của công ty BP có chữ kí của Boun.
Anh không thể ngờ nhiều năm lăn lộn trên thương trường, loại người nào cũng từng gặp lại bị chính anh họ mình tặng cho một vố thật đau.
Vụ này có liên quan đến hai công ty lại ở Hồng Công và Đại Lục nên để thu thập được chứng cứ chứng tỏ Boun bị gài bẫy cần có thời gian, hơn nữa là vụ khó nên cần một luật sư thật sự tài giỏi.
Lần này, ông Ram cũng không thể làm gì để giúp con trai mình vì vụ án này không nằm trong nước, hơn nữa lại là vụ án về một lĩnh vực đang được kiểm duyệt rất gắt gao. Ông chỉ còn cách tìm cho anh một luật sư có thể giúp chứng minh con ông vô tội. Bị bắt tạm giam, Boun đã suy nghĩ rất nhiều. Vẫn biết rằng Waan vốn làm ăn không đứng đắn, hắn ta đã hai lần bị điều tra, ngay cả Boun cũng chịu tạm giam thay hắn ta tới 20 ngày vì tội biển thủ công quỹ. Vậy mà lần này Boun lại giao toàn bộ lô hàng quan trọng cho hắn ta mà không chút nghi ngờ.
Mặt hàng Boun kí hợp đồng là quân dụng nhưng qua Hồng Công lại trở thành vũ khí xuất đi nước khác. Thật là trên thương trường chuyện gì cũng có thể xảy ra. Vụ này nếu không tìm được bằng chứng chứng tỏ công ty kia tráo hàng thì Boun chắc chắn sẽ ngồi tù. Điều đó đồng nghĩa với số phận của anh như ngàn cân treo sợi tóc.
Dưới sự lãnh đạo của Boun công ty phát triển mạnh nên chắc chắn sẽ có rất nhiều công ty cùng lĩnh vực ganh ghét, họ sẽ nhân cơ hội này để loại bỏ cái tên Boun Noppanut ra khỏi thương trường. Mặt khác đây là mặt hàng liên quan đến quân đội, nếu Boun bị kết tội thì ông Ram và Prem cũng bị liên lụy. Vụ án của anh đã làm ông Ram nhiều đêm không ngủ. Hai đứa con trai ông, một đứa đang gặp nguy trên chiến trường, một đứa đang gặp nạn trên thương trường. Chỉ nghĩ thôi cũng làm ông không thở nổi.
Nhiều ngày trôi qua, Prem vẫn bình an, không được anh gọi điện cậu thực sự rất nhớ anh. Vì biết rằng gọi điện cho cậu phải thông qua số của ông Ram nên Boun không ở nhà thì không thể gọi được. Cậu chỉ biết hỏi thăm Boun thông qua ba Ram. Ông Ram vì phải nói dối đứa này và lo lắng cho đứa kia nên muốn ngộp thở. Ông không thể ngờ già rồi ông lại bị đẩy vào tình huống trớ trêu này.
Việc tìm luật sư cho Boun đang làm ông hết sức đau đầu, tất cả những luật sư giỏi ông đều có mời tới nhưng vụ này khá phức tạp nên không khả quan. Đang lúc mọi người cuống lên vì lo lắng thì Tu Totawan xuất hiện như một vị cứu tinh.
Vốn là con nhà danh giá, lại thông minh tài giỏi và đã nhiều năm học ở nước ngoài nên cô quen khá nhiều người làm trong ngành luật. Để giúp Boun, cô cũng đã phải lăn lộn khá nhiều. Sự lo lắng cho Boun của cô so với ông Ram và Prem cũng không kém là bao. Hơn nữa cô làm trong BP, giữ vị trí cũng khá quan trọng nên cô biết rõ ngọn ngành sự việc. Vì vậy cô quyết sẽ giúp Boun đến cùng , dù phải hao tâm tổn sức bao nhiêu cô cũng không nề hà.
Nhưng cô làm việc với một điều kiện có lợi cho mình nhất.
Cô nghĩ trong cái rủi cũng có cái may, nếu vụ này thành công cô sẽ là ân nhân của anh, việc cô có thể thắng cậu thì đây chính là cơ hội ngàn vàng. Tu quyết định tận dụng triệt để cơ hội này.
Thật là cái rủi của người này đôi khi lại là cái may của người khác. Cuộc đời vốn luôn trớ trêu như thế.Người đầu tiên Tu muốn thương lượng chính là ông Ram, vì cô biết không ai thương con bằng cha mẹ, chắc chắn ông sẽ không có sự lựa chọn khác trước yêu cầu của cô.
Cô hẹn gặp ông Ram.
" Bác , con biết bác đang rất lo lắng, vụ này bác có thể tin ở con."
Như người chết đuối vớ được cọc, ông Ram mừng rơi nước mắt. Ông hoàn toàn tin tưởng cô vì ông biết cô không phải là cô gái tầm thường. Đang vui mừng thì điều kiện mà Tu đã làm ông không thở nổi.
" Cháu sẽ tìm người giúp Boun thắng trong vụ này, nhưng cháu có một điều kiện, mong bác cân nhắc."
Chưa biết điều kiện đưa ra là gì, chỉ cần cứu được con trai thì gì ông cũng đồng ý.
"Cháu cứ nói, nếu đáp ứng được ta sẽ làm ngay."
"Cháu muốn Prem rời xa Boun."
Câu nói của cô như bóp nghẹt trái tim già nua của ông, điều kiện này không phải là muốn lấy mạng con trai ông sao. Làm sao Boun có thể sống tử tế khi không có Prem được. Nếu điều này có thể xảy ra thì chính ông là người thực hiện nó từ lâu rồi chứ không phải là cô .
Thấy mặt ông Ram có vẻ biến sắc, cô tiếp lời :
"Cháu thừa nhận cháu rất yêu Boun, cháu vào công ty cũng là vì anh ấy. Nhưng bác thấy đấy, có Prem ở bên, anh ấy vô tình đã đánh mất đi rất nhiều cơ hội để có được một gia đình bình thường. Cháu thấy tiếc vì điều đó."
Ông Ram nghe cô nói mà lòng đau như thắt. Sao ông lại không biết điều đó, ông là người mong con minhd có cuộc sống gia đình bình thường hơn ai hết. Là một người theo tư tưởng Á Đông, việc có con nối dõi tông đường là điều mà ông đặt nó làm tiêu chuẩn cho chữ hiếu. Nhưng ông đã bất lực trước thằng con không có tiền đồ này. Boun đã làm ông nhận ra một điều, hạnh phúc đôi khi chỉ đơn giản là khi ta được ở bên người ta yêu thương nhất. Chính ông cũng đã bị tình yêu của Boun và Prem làm cho cảm động. Bản thân ông đã hi sinh cả tuổi trẻ để phụng sự tổ quốc, không có điều kiện chăm sóc vợ con. Đó chính là sai lầm mà ông không có cách nào chối bỏ được.
Bây giờ điều kiện mà Tu Totawan đưa ra đã làm ông khó sử, nếu ông chấp nhận chẳng phải ông đã cướp đi chính hạnh phúc của con mình sao. Còn nếu ông không đồng ý thì ông lại đang cướp của con ông đi cái tối thiểu mà một con người cần có : ĐÓ LÀ TỰ DO. Nhưng điều ông muốn bây giờ là cứu được Boun, những chuyện sau để sau rồi tính.
" Điều kiện của cháu bác hiểu, nhưng trước hết cứu được Boun đã, còn chuyện kia sau hãy nói được không?"
Vốn là cô gái đã muốn là làm bằng được, vì vậy cô không bỏ qua bất cứ cơ hội nào để có thể tách Boun ra khỏi Prem. Tu vẫn rất thẳng thắng:
"Cháu đã quen rất nhiều người đồng tính, cuộc tình của họ rất nồng nhiệt nhưng thường không kéo dài. Boun anh ấy chỉ là nhất thời đang bị tình yêu che lối, vậy sao bác không nhân cơ hội này tạo cho anh ấy quay về con đường chính đạo."
Ông Ram cười nhếch mép hỏi lại :
" Cháu hiểu được Cố Hải đến mức nào rồi."
Tu Totawan trả lời với thái độ tự tin: "Hiểu đủ để cháu yêu anh ấy hơn bản thân mình."
Ông Ram thấy chua xót trong lòng, tuổi trẻ luôn cuồng nhiệt và nông nổi như vậy. Khi yêu luôn muốn hết lòng vì người mình yêu, muốn chiếm hữu làm của riêng và sẵn sàng làm tổn thương những người khác. Tu không đáng trách, có trách là trách tình yêu của cô đã chọn nhầm người thôi.
Thấy ông không nói gì , Tô Lệ tiếp tục tấn công :
"Cháu đủ tự tin ở bên Boun, cháu đủ tự tin sẽ giúp anh ấy vượt qua mọi khó khăn. Chỉ cần bác đồng ý, cháu sẽ làm mọi việc vì anh ấy."
Nhếch đôi mắt thâm quầng vì nhiều đêm không ngủ, ông nhìn cô.
"Vậy nếu bác không đồng ý thì sao."
Tu vẫn rất điềm tĩnh:
" Cháu tin bác biết cái gì là có lợi lúc này."
Bị đẩy vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, nhận lời cũng không được mà từ chối cũng không xong. Ông không thể trả lời lúc này được. Nhưng cô làm gì cho ông cơ hội thoái thác, cô ta đã muốn là làm. Tính cách con nhà lính là vậy. Cuối cùng ông đành phải nhận lời, nhưng việc báo với Prem phải là cô _Tu Totawan
Một tuần nữa trôi qua, chiến sự vẫn hết sức căng thẳng, Prem vẫn luôn hoàn thành nhiệm vụ và giữ an toàn cho bản thân. Hàng ngày cậu vẫn hỏi tin về Boun thông qua ông Ram. Ông vẫn vì hai đứa con trai mà nói dối.
Điều này khiến người làm cha như ông hết sức khổ tâm.
Chiến sự kéo dài và không phân thắng bại đã hao tổn người và của,. Hai nước quyết định dừng chiến đấu vũ trang ngồi vào bàn đàm phán. Điều này đồng nghĩa với Prem sẽ được về nhà. Đang chuẩn bị đồ với tâm trạng khấp khởi, Prem nhận được điện thoại của ba Ram. Không kịp về nhà, cậu tiến thẳng đến chỗ hẹn. Tìm quanh không thấy ông đâu. Đợi có chút sốt ruột.
Prem đang định gọi lại cho ông thì Tu xuất hiện.Không cần phải nói cũng biết Prem ngạc nhiên như thế nào.
.
.
.
Người chuyển: .by@Sun.cw
[ Hết Chương 26]