Rơi Vào Ổ Trùng Tộc Làm Vương...

By HanHanLuoiBieng

71.1K 3.4K 165

Tác giả: Han Han Lười Biếng Thể loại: tinh tế, giả tưởng, 18+, song tính, thô tục Giới thiệu: Di Hoà vốn là... More

Chương 1: Trùng Tộc
Chương 2: Dục vọng
Chương 3: Đi dạo
Chương 4: Phạt
Chương 5: Xiềng xích
Chương 6: Đuôi bạc
Chương 7: Chiến tranh
Chương 8: Rời đi
Chương 9: Thoáng qua
Chương 10: Công chúa múa rối?
Chương 12: Lạc
Chương 13: Huhu
Chương 14: Không ngừng (1)

Chương 11: Biến cố?

2K 175 9
By HanHanLuoiBieng

Mặt trời dần ló dạng, những tia nắng trong suốt, óng ả như một dải lụa hiện lên, len lỏi qua mây trời và làm lung linh mọi ngóc ngách của thế giới. Cảnh tượng tuyệt mỹ ấy chiếu rọi đến một mảnh trời, đầy những chiếc chiến hạm to nhỏ.

Tình hình chiến tranh căng thẳng đã kéo dài gần một tháng, thiệt hại của hai bên cũng cân bằng, đã sắp không thể kéo dài thêm nữa.

"Đã gần một tháng rồi thưa ngài." Âm thanh phát ra từ chiếc phi thuyền trong góc nhỏ, bề ngoài ngụy trang thành bộ dáng cũ kỹ đã che giấu đi sự tiên tiến bên trong.

"Không cần vội, kế hoạch sẽ bắt đầu hôm này." Bóng đen bí ẩn mỉm cười, ánh nắng vừa hay chiếu qua một lỗ nhỏ, sượt qua khuôn mặt trắng đến tái nhợt.

...

"Cạch cạch."

Di Hoà đang nằm lướt tinh võng thì Khải Trạch bước vào phòng, hắn ngồi xuống bên cậu, nhìn cậu thật lâu rồi nói:

"Ta sẽ cho người đưa em trở về. Bé cưng ngoan ngoãn quay về được không?"

Cậu bất ngờ, ngẩng đầu nhìn hắn, khoảng thời gian này hắn gần như dính với cậu, bây giờ đột ngột kêu cậu trở về khiến cậu cảm thấy hoảng hốt, "Tại sao?" Lời nói vô thức thốt ra khỏi miệng, cậu ngập ngừng rồi mím chặt môi.

"Ngoan, ta sẽ giải quyết nhanh bọn tinh tế này rồi trở về với em", Khải Trạch hôn nhẹ lên tóc cậu, lờ đi câu hỏi của cậu, hắn cho người chuẩn bị phi thuyền.

Nhìn Di Hoà dần dần khuất sau cánh cửa, Khải Trạch xoay người rời đi.

Phi thuyền cất cánh, thông qua cửa kính trong suốt cậu thấy được các chiến hạm nhỏ lần lượt rời đi đông nghịt như đàn kiến.

Phải chăng bây giờ trận chiến mới thật sự bắt đầu?

Liệu...hắn có bình an hay không?

Di Hoà giật mình bởi câu hỏi bất chợt xuất hiện ấy. Cậu sờ nhẹ lên lòng ngực bên trái, nơi cất chứa trái tim đang đập từng nhịp nhẹ nhàng.

"Mình đối với hắn là cảm xúc gì cơ chứ?"

Là một sinh viên mỹ thuật, tinh tế và nhạy cảm luôn rõ ràng với mọi thứ lần đầu tiên hoang mang về một người xa lạ.

Người ấy giam giữ cậu, làm một số chuyện không thể miêu tả với cậu.

"Nhưng... Hắn cũng rất tốt với mình..."

Di Hoà tựa đầu vào cửa thủy tinh, đôi mắt trong veo đầy suy tư nhìn ra bên ngoài, tâm hồn buông thả trôi dạt vào tầng mây.

Cậu quyết định để mọi thứ thuận theo tự nhiên, thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng.

Mãi đến khi Di Hoà khép mắt chuẩn bị chìm vào giấc ngủ thì chợt một tiếng động to lớn nổ ra, tiếp đó là chuông cảnh báo reo inh ỏi.

"Vương Hậu!"

"Mau đưa Vương Hậu rời khỏi đây!"

Di Hoà giật mình đứng phắt dậy, vội vàng đi về phía trước xem tình hình.

"Bùng!"

Phi thuyền chợt nổ tung.

Trước khoảng khắc đó cậu bị một cánh tay lạnh lẽo đẩy vào thuyền thoát hiểm ném ra khỏi phi thuyền.

Mọi thứ diễn ra quá nhanh khiến cậu chẳng kịp phản ứng. Đến khi những mảnh vụn của phi thuyền lơ lửng rơi trong vũ trụ cậu mới nhận ra rằng cậu vừa ở lằn ranh sinh tử.

Di Hoà ngơ ngác ở trong thuyền bảo hộ, đầu óc mờ mịt trống rỗng, cậu ôm lấy cơ thể lạnh ngắc của mình, mặc kệ con thuyền trôi nổi không mục đích trong không gian bao la.

...

"Vương, phía bên trái của bọn họ có lỗ hỏng!"

"Đừng để mắc bẫy, cứ đánh trực diện đi" Khải Trạch bình tĩnh chỉ huy.

Phần thắng hiện tại là sáu, chỉ cần thêm chút nữa thì hắn sẽ thắng lợi trở về gặp bé cưng của hắn. Lấy tinh tế làm quà cho Vương Hậu của hắn!

Càng nghĩ càng hưng phấn, hắn quyết định xông pha chiến trường, lấy đầu thủ lĩnh bên kia đêm về cho bé cưng của hắn chơi.

Tiếng va chạm, tiếng nổ tung của chiến hạm vang lên liên tục, các mảnh vỡ rơi xuống đất làm khói bụi mù mịt.

"Rầm!"

Một miếng kim loại nặng đập xuống trước cửa phi thuyền cũ kỹ.

"Thưa ngài, mọi thứ đã ổn thỏa. Chiếc phi thuyền ấy 'bùm' nổ tung".

Người kia mỉm cười nhẹ, xoay người dang tay ôm cổ người nọ, khẽ nghiêng đầu dựa lên vai gã ta.

"Ta rất vui vẻ, người cản trở ta đã không còn nữa rồi... Quiet".

Người nọ cầm lấy bàn tay trắng đến tái nhợt của người kia, hôn lên một cách đầy tôn kính, "đúng vậy, ngài sẽ là vị vương tử vũ trụ duy nhất của tinh tế, cũng là duy nhất của ta". Đôi mắt gã ta tràn đầy si mê, điên dại đối với người trước mặt.

Rất nhanh 2 ngày đã trôi qua, tình thế đang nghiêng dần về bên trùng tộc.

Khải Trạch vui vẻ sắp được gặp bé yêu.

"Cấp báo! Vương!".

Hắn lạnh lùng nhìn thuộc hạ, "nói".

"Phi thuyền của Vương Hậu xảy ra vấn đề!"

"Rầm!"

Khải Trạch xoay người đấm thẳng lên vách chiến hạm, "Ngươi nói cái gì?".

Hắn chẳng chờ thuộc hạ trả lời đã vội rời đi.

Đúng lúc này "thư xin hoà giải" từ bên tinh tế gửi qua. Bọn họ muốn kết thúc chiến tranh một cách hòa bình, không muốn tiếp tục xảy ra thương vong.

Khải Trạch nhìn lướt qua rồi ra lệnh tiến hành đàm phán. Còn hắn thì lên một chiến hạm nhỏ khác rời đi. 

Giờ khắc này hắn chẳng còn tâm trí nào mà chiến đấu, hòa giải một thời gian đến khi hắn tìm được bé cưng rồi lại tính tiếp.

Cơ hội gây chiến có rất nhiều nhưng Vương Hậu của hắn chỉ có một.

'Di Hoà, chờ ta...'

Cậu bừng tỉnh dậy, giọng nói ấy như lời gọi đánh thức cậu.

Di hoà ngẩn người, ngơ ngác nhìn ra bên ngoài. Khoảng không tối đen như bao trùm lấy cậu, tĩnh lặng đến đáng sợ. Chẳng biết con thuyền nhỏ này đã trôi nỗi bao lâu, đèn báo số lượng pin nhấp nháy, cậu nhìn qua nó - chiếc ánh sáng duy nhất hiện tại.

80%...75%...60%...

Số pin đang tuột dần như ám chỉ sinh mạng cậu cũng dần hao mòn đi.

Di Hoà nhìn chằm chằm vào nó, im lặng chờ đợi cái chết. Lúc này những hình ảnh về cậu và hắn chợt hiện lên, tua chậm qua từng khoảng khắc.

Đúng là sắp chết mới hiểu rõ lòng mình, cậu tự giễu.

Đôi mi run rẩy nhắm lại, chấp nhận số phận an bài. Một giọt lệ trong suốt theo khoé mắt chảy dọc theo gò má.

'Di Hoà...Di Hoà... Chờ ta...'

Cậu mở bừng mắt ra, cậu không cam lòng chết đi. Cậu còn muốn nói cho hắn biết tình cảm của mình.

"Một người đẹp như mình chết đi không phải là quá lỗ sao!"

Di Hoà nghiêm túc ngó đống phím trên bàn điều khiển, liều mình bấm đại một nút.

"Vụt!"

Chẳng biết cậu hên hay xui mà bấm trúng nút nhảy vọt không gian.

Ngay khi thuyền cậu thực hiện bước nhảy không gian thì chiến hạm của Khải Trạch vừa tới nơi. Chỉ một giây phút ngắn ngủi, họ đã bỏ lỡ nhau.

Khải Trạch thông qua từ trường trong không gian lần theo dấu vết tới đây. Tâm trí cầu mong vật vừa nhảy vọt khi nãy là bé cưng của hắn, dù rằng điều đó khả năng là rất nhỏ...

Bên trong chiến hạm ấy, Khải Trạch bình tĩnh nhìn radar vũ trụ, tiếp tục tìm kiếm manh mối từ vị trí bước nhảy của vật đó.

Hắn sẽ tìm thấy bé cưng của hắn sớm thôi!

Continue Reading

You'll Also Like

1.4M 103K 55
Tiểu Phúc Tấn Tác giả: Bán Duyên Tu Đạo Thể loại: đam mỹ, cận đại, dân quốc, niên thượng, dưỡng thành, ngọt sủng, HE Số chương: 51 chương
4.7K 316 14
An, An ơi, mọi người nhớ em lắm, quay về đây đi mà!
2.6M 77.6K 123
Tổng hợp các doujinshi của Sasusaku. Ai là fan của Sasusaku thì vô đê .Đừng ném đá, gạch hoặc bất cứ thứ gì, đồ ăn còn được. Nghiêm cấm đọc chùa nha...
330K 13.1K 65
Xoay quanh về một cô nàng mù có tên Lâm Từ Tâm. Từ Tâm xinh đẹp, từ nhỏ đã mang tính cách ôn nhu, cuộc sống chỉ xuất bản sách, đàn piano, lại gặp phả...