𝕯𝖆𝖙𝖊 – 20.09.2023
Trên gameshow tình yêu, ca sĩ hỏi vị ảnh đế nọ: "Điều hạnh phúc nhất của anh hôm nay là gì?"
Anh uể oải dựa vào lưng ghế, nhướng mày cười nhẹ.
"Hạnh phúc nhất? Để tôi nghĩ xem nào."
"Ồ, bạn gái cũ của tôi đã hôn tôi."
Tất cả các khách mời đều trố mắt kinh ngạc!
Lòng bàn tay tôi không ngừng đổ mồ hôi, tim suýt nữa vọt ra khỏi cổ họng, đành phải xoa dịu: "Còn cơ hội quay lại, chúc mừng anh, chúc mừng anh."
Tên đàn ông thối này, ăn nói tử tế vào cho tôi xem nào.
Anh cười lạnh một tiếng: "Không có hy vọng quay lại với nhau, cô ấy đã chặn tôi từ lâu rồi."
Tôi: "..."
Cái tên đàn ông thối này vẫn còn nhớ dai thế cơ à!!!
——⇥⌁🎶⌁⇤——
01.
Tôi là sao nữ có tiếng xấu nhất trong những năm gần đây.
Khi tôi sắp rơi xuống đáy của sự nghiệp thì người quản lý đã cố gắng hết sức để sắp xếp cho tôi tham gia một gameshow tình yêu.
Ngày ghi hình, đạo diễn đã yêu cầu các vị khách mời nói chuyện trực tiếp qua vách ngăn và đoán xem bên kia là ai.
Như một ly nước tương đội lốt cà phê, tôi tỉnh táo đứng đằng sau và gặm táo.
Cặp đầu tiên được sắp xếp là ảnh đế Khương Triều Thiên Yết và tiểu hoa nổi tiếng Tống Huỳnh Xà Phu.
Bộ phim thần tượng cổ trang mà họ đóng chung thời gian trước đã gây tiếng vang lớn, thu hút vô số người hâm mộ couple.
Cả hai cùng nhau đứng trước ống kính, cuộc khẩu chiến chính nổ ra tưng bừng.
[Oh Mo, đây có tính là thông báo chính thức không?!]
[Thiên Xà CP!!! Cả thế giới này như muốn vỡ ra luôn rồi!!!]
Khương Triều Thiên Yết cầm micro lên, giọng nói lạnh lùng và xa cách: "Xin chào."
Ở phía bên kia của vách ngăn, Tống Huỳnh Xà Phu trong giây lát đã đoán được đó là anh.
Làm mọi người phấn khích đến mưa bay đạn lạc.
Tống Huỳnh Xà Phu quyến rũ nói: "Xin chào khách mời nam."
Một màn này đã làm mọi người kích động.
Nhưng Khương Triều Thiên Yết lại hơi cau mày.
Trước sự truy vấn của tổ đạo diễn, anh thẳng thừng cho biết: "Tôi không quen giọng này nên không đoán ra được."
Biểu cảm của Tống Huỳnh Xà Phu cứng đờ trong nửa giây.
[Ha ha, nhất định là hiệu ứng tạp kỹ, mọi người không biết đây luật ngầm của showbiz sao?]
[Ảnh đế Khương không quen giọng của Xà Bảo sao? Tôi đoán là đã nghe cả đêm đến thuộc rồi ấy chứ ~ ]
[Xà Bảo không vô liêm sỉ như Ôn Nhược Xử Nữ, nhất định là cô ấy cố ý hạ thấp tông giọng.]
Hả? Thế này mà cũng lôi bà đây vào được sao!!!
Tôi cắn một miếng táo mà không tin nổi.
Tổ đạo diễn bất ngờ chĩa máy quay về phía tôi và yêu cầu tôi thử lên tiếng với ảnh đế Khương.
Đây rõ ràng là muốn làm mọi thứ xoay vòng vòng đây mà.
Tôi sợ đến mức suýt mắc nghẹn miếng táo.
Nhưng địa vị của tôi ở đây không cho phép tôi phản kháng lại.
Tôi im lặng đứng trên sân khấu, trên màn hình đạn bắn tung tóe.
[Chết tiệt, đoàn phim bị điên đúng không? Ôn Nhược Xử Nữ mà cũng xứng thay Xà Bảo?]
[Hơ, cười chết mất, ảnh đế Khương mà nhận ra Ôn Nhược Xử Nữ thì dùng đầu đi thay chân cho mọi người xem!]
Tôi hít sâu một hơi, cố ý hạ thấp giọng vài độ, trở nên cứng ngắc.
"Xin chào người ở vách ngăn bên kia."
Vừa xong nhiệm vụ, đặt micro xuống thì lập tức muốn chạy.
Ở phía bên kia của bức tường, giọng nói trầm ấm của Khương Triều Thiên Yết vang lên.
"ÔN, NHƯỢC, XỬ, NỮ."
Bốn từ, anh nói một cách rõ ràng và chậm rãi.
Nghe kỹ thì còn thấy cả tiếng nghiến răng.
02.
Khán giả im lặng.
Tất cả mọi người rõ ràng là bị choáng váng một trận rồi.
Tống Huỳnh Xà Phu còn sốc hơn, nhất thời không kịp quản lý biểu cảm của mình.
Ngay cả tổ đạo diễn cũng không ngờ rằng ảnh đế Khương lại có thể nhận ra giọng nói ngớ ngẩn của tôi?
Quá trình ghép đôi thành công, khung bezel được nâng lên.
Tôi cứng đờ đứng đó, nhìn Khương Triều Thiên Yết cao lớn trước mặt, tôi vô thức lùi lại một bước.
Khương Triều Thiên Yết cười khẩy một cách khó hiểu.
"Sợ anh?"
Anh nheo mắt và nhìn tôi chằm chằm.
Đôi mắt ấy khiến tôi như quay về năm mười tám tuổi, cái đêm đen mưa giông sấm sét ấy...
Tôi rùng mình, vội lấy tấm biển ra và cười ngượng nghịu.
"Anh diễn viên.... xin.... xin chào."
Tống Huỳnh Xà Phu nhanh chóng điều chỉnh lại biểu cảm và cười hỏi tôi.
"Xử Nữ, cô biết Thiên Yết sao? Sao không nói cho tôi biết?"
Tôi tránh ra, nói: "Không quen, chỉ là trước đây chung trong một đoàn làm phim thôi."
Tống Huỳnh Xà Phu nghịch ngợm chớp chớp mắt: "Đoàn phim à? Từng hợp tác bộ phim nào thế?"
"Một bộ gián điệp cách mạng thời Dân Quốc, tôi đóng vai cái xác."
Sau khi nói xong, tôi thấy Khương Triều Thiên Yết đang định đi về phía mình, nên tôi lập tức né tránh và trốn đi.
[Ảnh đế Khương bắt buộc phải theo kịch bản của chương trình, tôi thấy thương cho Xà Bảo quá đi huhu.]
[Ôn Nhược Xử Nữ thật không biết xấu hổ, còn không dám cùng Xà Bảo nói chuyện. Đồ trà xanh!!!]
Phần bình luận nhảy điên cuồng, tôi chỉ có thể mặc kệ.
Vòng tiếp theo của gameshow là Thật Hay Thách.
Sáu vị khách ngồi cạnh nhau theo màn ghép đôi ở vòng một.
Thật không may, tôi phải ngồi với Khương Triều Thiên Yết.
Ngồi gần anh như vậy, mùi hương gỗ quen thuộc của anh khiến tim tôi đập loạn xạ.
Vẻ mặt của Khương Triều Thiên Yết rất bình tĩnh và lạnh nhạt.
Tôi cố gắng ngồi cạnh thật cẩn thận để không va vào anh ấy.
Trò chơi bắt đầu rất nhanh, tôi thua ngay từ ván đầu tiên.
Tôi đã chọn thách.
Nhiệm vụ ghi trên lá bài là [Tôi muốn diễn cảnh hôn với người đàn ông mà tôi đã thành đôi!]
Có cần làm lố vậy không trời!!!
Bây giờ rời chương trình có muộn quá không ta?
Tống Huỳnh Xà Phu lập tức lộ ra ánh mắt bị tổn thương, điều này khiến mọi người đều cảm thấy thương cảm.
Tôi vốn tưởng rằng Khương Triều Thiên Yết sẽ đề xuất đổi nhiệm vụ, dù sao với vị trí của mình, anh ấy có đặc quyền như vậy.
Nhưng anh không làm vậy, chỉ lạnh lùng đứng đó, tỏ vẻ đĩnh đạc.
Bị đạo diễn thúc giục, tôi nghiến răng và nghiêng người về phía anh ấy.
Vốn dĩ tôi muốn đặt một ngón tay lên môi, hôn một giây cho có lệ.
Nhưng không biết dưới chân có thứ gì, tôi trượt người về phía trước, môi dán chặt vào môi Khương Triều Thiên Yết.
Bụp một tiếng.
Tôi: "..."
Cảnh giới cao nhất của cái chết trên màn ảnh là gì?
Đó là mất mặt trên một chương trình tạp kỹ!!!
Lại còn hôn phải bạn trai cũ đã bị mình chặn!!!
03.
Tôi sững người vài giây, rồi nhanh chóng ngồi trở lại chỗ của mình lấy mu bàn tay chà sạch cánh môi.
Các khách mời đồng loạt vỗ tay, nói rằng cảnh hôn của chúng tôi rất chân thực.
Đôi mắt hạnh nhân của Tống Huỳnh Xà Phu mở to, cô ta nhìn chúng tôi một cách vô hồn, như thể cô ấy đã phải chịu đựng rất nhiều.
[Tôi tức phát điên lên mất! Ôn Nhược Xử Nữ đang muốn quyến rũ ảnh đế!!! Cô ta cố ý đó!!!]
[Xà Bảo đừng khóc, chỉ là trò chơi thôi, đừng nhìn!]
[Ôn Nhược Xử Nữ dám lau miệng! Trời má, vận may này cô không cần thì đưa tôi đi!]
Tôi quá lười để nhìn vào phần bình luận.
Chỉ cầu nguyện ván sau đừng làm sao chổi nữa.
Chắc chắn trời cao đã nghe thấy lời cầu nguyện của tôi, vòng tiếp theo kẻ thua cuộc là Khương Triều Thiên Yết.
Cuối cùng, anh chọn nói thật.
Ca sĩ Tề Vũ Dương hỏi anh: "Anh Khương, điều hạnh phúc nhất của anh ngày hôm nay là gì?"
Khương Triều Thiên Yết uể oải dựa vào lưng ghế, nhướng mày cười nhẹ.
"Hạnh phúc nhất? Để tôi nghĩ xem nào."
"Ồ, bạn gái cũ của tôi đã hôn tôi."
"Môi cô ấy vẫn mềm như thế."
Tất cả các vị khách đều trố mắt kinh ngạc!
Bạn gái cũ?
Khương Triều Thiên Yết đã ra mắt mười năm, nhờ kỹ năng diễn xuất tuyệt vời mà anh ấy đã đạt được ánh hào quang sáng chói nhất, nhưng trước giờ anh ấy chưa bao giờ đích thân thừa nhận bất kỳ mối quan hệ nào.
Điều quan trọng nhất là - hôm nay?
Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào tôi.
Bao gồm cả Khương Triều Thiên Yết.
Anh vẫn nheo mắt nhìn tôi, ánh mắt sắc lạnh đầy đe dọa của anh quấn chặt lấy tôi.
Lòng bàn tay tôi đổ mồ hôi, tim tôi gần như nhảy ra khỏi cổ họng.
Người đàn ông này đang có ý gì đây?
Anh có biết rằng nếu mối quan hệ giữa anh và tôi bị bại lộ, tôi và anh sẽ ra sao không?!
"Sao anh lại nhìn em thế." - Tôi vội vàng cười nói, "Ảnh đế Khương sáng nay khi ra ngoài anh có hôn bạn gái cũ không?"
"Có vẻ như quan hệ giữa hai người rất tốt, có hy vọng quay lại, chúc mừng anh."
Vừa nói, chân tôi dưới gầm bàn vừa lén đá vào chân anh mấy cái.
Tôi muốn đá bay tên đàn ông này ra ngoài cửa!
Tên đàn ông thối này, ăn nói tử tế vào cho tôi xem nào.
Khương Triều Thiên Yết cười khẩy.
Anh cười lạnh một tiếng: "Không có hy vọng quay lại với nhau, cô ấy đã chặn tôi từ lâu rồi."
Tôi: "..."
Cái tên đàn ông thối này vẫn còn nhớ dai thế cơ à!!!
04.
Lúc này, ca sĩ Tề Vũ Dương đột nhiên hỏi.
"Xà Phu, vừa rồi cô nói cô không có tài khoản Wechat của ảnh đế Khương, chẳng lẽ cô là ..."
Lời vừa nói ra, mọi người lần lượt "Aiyo aiyo".
"Đừng nói linh tinh..."
Tống Huỳnh Xà Phu ngượng ngùng vuốt tóc.
Không thừa nhận cũng không phủ nhận.
Khung bình luận đang điên cuồng hơn bao giờ hết, đến nỗi tôi đọc mà còn có thể bịa được hẳn một cuốn tiểu thuyết 《 Cô vợ nhỏ của ảnh đế 》.
[Ảnh đế Khương chưa bao giờ tham gia mấy chương trình tạp kỹ, lần này đến là muốn quay lại với Xà Bảo đúng không?]
[Chuẩn rồi, ôi mẹ ơi, đẹp đôi quá!]
Tôi thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng Khương Triều Thiên Yết đột nhiên nói với tôi: "Hình như anh cũng chưa có Wechat của em.''
Anh lấy điện thoại di động ra, nhấn vào mã QR rồi đưa cho tôi: "Đều là đồng nghiệp cả, kết bạn một cái đi."
[Cũng xứng làm đồng nghiệp với đại thần à, cười chết tôi mất.]
[Ảnh đế Khương có vẻ là kiểu anh chàng đẹp trai ngốc nghếch rất khó tán tỉnh.]
[Có mình tôi cảm thấy rằng Khương Triều Thiên Yết rất nhiệt tình với Ôn Nhược Xử Nữ sao? Anh ấy đã chủ động nói chuyện với Ôn Nhược Xử Nữ sao, bao nhiêu lần rồi?]
[Mấy phần trước đều vì hiệu ứng của gameshow nên phải dựa theo kịch bản. Tôi cảm thấy tiếc cho Xà Bảo!]
Tôi sững người, trong tiềm thức muốn từ chối.
Nhưng lại sợ Khương Triều Thiên Yết sẽ bất ngờ nói ra điều gì đó, lặng lẽ lấy điện thoại ra và quét mã QR anh đưa.
Quét mã thôi mà, tôi quét, nhưng tôi không ấn kết bạn.
Sau khi ghi hình, mọi người giải tán, ai về nhà phòng nấy.
Những khách được ghép đôi thành công bắt đầu gửi tin nhắn chúc ngủ ngon cho nhau.
Tống Huỳnh Xà Phu ở chung phòng với tôi, trong vòng năm phút sau khi trở về phòng, điện thoại di động của cô ta đổ chuông.
Có lẽ tin nhắn gửi đến là của ca sĩ Tề Vũ Dương, bạn ghép đôi với cô ta.
Tống Huỳnh Xà Phu bẽn lẽn cười trước ống kính, ai cũng tấm tắc khen cô ta ra dáng là tiểu thư hoàng hoa khuê nữ.
Nhưng ngay khi máy quay chuyển hướng, trong mắt cô ta hiện lên một tia khinh thường, cô ta ném điện thoại sang một bên.
Tôi thấy mà ngạc nhiên, Tống Huỳnh Xà Phu đột nhiên hỏi tôi.
"Xử Nữ, có phải Thiên Yết đã gửi cho cô một tin nhắn chúc ngủ ngon không? Tôi có thể thay mặt cư dân mạng xem một chút được không ~"
Cô ta lè lưỡi tinh nghịch.
Ngay sau khi cư dân mạng nhập cuộc, tiếp đến màn gạch đầu dòng khen ngợi cô ta cực kỳ có tâm.
Tôi nằm trên giường chơi trò chơi, uể oải nói: "Tôi không nhận được."
Thật tốt khi tôi không thêm tài khoản Wechat của Khương Triều Thiên Yết, nếu không, tôi gửi tin nhắn này chẳng phải sẽ bị lộ sao?
Tôi đúng là một con ma nhỏ thông minh!
Khóe miệng của Tống Huỳnh Xà Phu hơi nhếch lên khi nghe điều này.
Nhưng khi máy quay quay lại, cô ta tròn mắt ngạc nhiên:
"Cô không nhận được? Thiên Yết thật quá đáng, những người khác chắc hẳn là đã nhận được rồi. Xử Nữ đừng buồn, tôi đi tìm Thiên Yết đòi lại công bằng cho cô!"
Cô ta vừa nói vừa đứng dậy đi ra ngoài, tôi vội vàng ngăn lại: "Này... Tống Huỳnh Xà Phu, chờ một chút."
[Cô ta gấp rồi, gấp rồi, tôi biết ngay cô ta không giả vờ nổi đâu mà.]
[Còn giả vờ không muốn nói chuyện với Khương Triều Thiên Yết, cái chiêu cũ rách này mà bây giờ vẫn còn xài.]
[Xà Bảo, đừng tốt như vậy! Chao ôi, tôi thực sự sợ Xà Bảo sẽ bị Ôn Nhược Xử Nữ bắt nạt.]
05.
Sau khi ngáp một cái, tôi nói tiếp: "Chắc cô ra ngoài cũng lâu, nhờ cô tắt cái đèn bàn sáng choang kia giúp tôi được không? Tôi sợ khi ngủ bị chói mắt. Cảm ơn cô."
Khung bình luận im lặng vài giây.
[Cũng chân thực quá đấy. Tôi cũng ngủ không được ngon, tôi không thích bạn cùng phòng bật đèn.]
[Chuyện gì xảy ra vậy, Ôn Nhược Xử Nữ thật sự muốn ngủ sao? Tôi không tin.]
[Đèn bàn của Tống Huỳnh Xà Phu là để thắp sáng sao, khi đứng lên nhìn cô ấy không giống như đang ngồi trên giường, trông da bắt sáng hơn hẳn ấy.]
Đèn tắt, tôi cuộn chăn ngủ thiếp đi.
Tôi có một giấc mơ.
Người trong mơ thật phiền phức, tôi không ngừng đá chăn, hắn không ngừng đắp chăn lên người tôi, giống Khương Triều Thiên Yết năm mười tám tuổi cũng phiền phức như vậy!
Tôi ngủ thiếp đi đến sáng hôm sau, khi tôi vừa tỉnh dậy đã thấy Tống Huỳnh Xà Phu ngồi bên giường nhìn tôi.
Định dọa chết tôi hả chị gái ơi!
"Chào buổi sáng." - Tống Huỳnh Xà Phu cười nói: "Xử Nữ, cô ngủ như một đứa trẻ con á, chẳng trách tối hôm qua Thiên Yết phải đắp lại chăn cho cô, anh ấy vẫn luôn rất giỏi chăm sóc người khác."
Cái gì? Đắp chăn đêm qua?
Tôi sững sờ một lúc, cúi đầu nhìn chiếc chăn bông trên người mình... Không phải là mơ?!!
Tôi sợ đến mức đạp tung chăn trên người, ra khỏi giường, vớ lấy điện thoại và đi thẳng vào phòng tắm.
Đúng như dự đoán, những gì xảy ra đêm qua đã lên hot search rồi.
# Khương Triều Thiên Yết đắp chăn #
# Khương Triều Thiên Yết Ôn Nhược Xử Nữ #
# Cách đắp chăn có thể quyết định xem bạn đã sống cùng nhau chưa #
Tôi bấm vào phát lại video.
Đêm qua Tống Huỳnh Xà Phu đi ra ngoài còn chưa đầy mười phút, Khương Triều Thiên Yết cùng cô ta đi vào phòng, tiếc là tôi ngủ quá nhanh...
Vừa chợp mắt liền đạp chăn, Khương Triều Thiên Yết trước tiên đút tay tôi ngược vào trong chăn.
Ngay sau đó, chân tôi lại cuốn chăn lên, anh nhẹ nhàng kéo chăn ra đắp lên chân tôi.
Trong suốt quá trình, anh ấy rất dịu dàng, không giống như một diễn viên kiêu ngạo và lạnh lùng.
Có hàng trăm nghìn lượt bình luận.
[Tối hôm qua Khương Triều Thiên Yết đắp chăn cho Ôn Nhược Xử Nữ, anh ta thật sự còn khéo hơn cả mẹ tôi.]
[Ảnh đế Khương nhìn Ôn Nhược Xử Nữ với ánh mắt dịu dàng như vậy... Tôi bị dụ mất rồi, tôi muốn liếm cái màn hình luôn! Tôi biết mình sai, nhưng tôi hết cách rồi!]
[Điều này hơi khó nói, tôi bắt đầu tự hỏi bạn gái cũ của ảnh đế Khương rốt cuộc là ai? Chúng ta cùng chờ xem.]
[Nhưng chẳng phải Xà Bảo nói ảnh đế Khương giỏi chăm sóc người khác sao? Chẳng lẽ ảnh đế Khương cũng ở nhà chăm sóc Xà Bảo như vậy à?]
[Đúng vậy, tôi cũng ship CP Xà Bảo và Khương Triều Thiên Yết, nếu không phải là thật, Xà Bảo sẽ không có vẻ mặt như vậy đâu.]
Tôi thầm thề, nhất định phải tránh Khương Triều Thiên Yết càng xa càng tốt!!!
—————⇥⌁🎶⌁⇤—————
𝓖𝓸́𝓬 𝓽𝓪̂𝓶 𝓼𝓾̛̣ 𝓶𝓸̉𝓷𝓰 𝓿𝓸̛́𝓲 𝓬𝓪́𝓬 𝓭𝓸̣̂𝓬 𝓰𝓲𝓪̉:
𝓡𝓲𝓷𝓴𝓪🥀: Chị càng né thì ảnh càng làm tới đó nha! Không nên trốn người yêu cũ đâu chị à!! 🤭🤭🤭
〔 𝕳𝖔𝖆̀𝖓 𝖕𝖍𝖆̂̀𝖓 01 〕