(Triệu Duyên Cover) Mèo và Bá...

By Nho_dang_chap_ne

17.5K 439 2

Tác Giả: Lão Ti Cơ Lưu Tô Editor: Yulsosexy Thể Loại: Cao H, hiện đại, ngọt văn, bách hợp, tình hữu độc chung... More

Chương 1: Không cẩn thận gõ sai cửa phòng
Chương 2: Vừa gặp đã yêu, lập tức bị thao (Hơi H)
Chương 3: Thích đến cầm khăn tắm tự an ủi (Hơi H)
Chương 4: Tôi là người Phạm tổng kêu phục vụ tính (H)
Chương 5: Đêm dài không ngủ chậm rãi ân ái (H)
Chương 6: Mộng xuân lại gặp mộng xuân
Chương 7: Nghề nghiệp của tôi là tiểu bạch kiểm
Chương 8: Cô đúng là một nhân tài (một kịch bản tiểu ba)
Chương 9: Tôi thật không phải là mèo lớn (H thanh lãnh giáo sư thụ x quan)
Chương 10: Tôi quyết định bao nuôi cô
Chương 11: Tôi muốn biết nhu cầu của cô (H)
Chương 12: Nghiêm túc chơi hỏng bé mèo Kitty (H)
Chương 13: Nghe nói ân ái có thể trị dị ứng
Chương 14: Người bạn kia của chị có phải tên là Minh Triệu (H)
Chương 15: Luận tiểu bạch kiểm tu dưỡng bản thân
Chương 16: Luận tiểu bạch kiểm tu dưỡng bản thân (hạ)
Chương 17: Ngủ cùng cũng là một trong những nghĩa vụ của tôi (khúc dạo đầu h)
Chương 18: Chúng ta ân ái đi (Hơi H)
Chương 19: Em sẽ chiếu cố Phạm tổng thật tốt
Chương 20: Bất ngờ xảy ra nguy cơ quan hệ xã hội (H)
Chương 21: Ta thấy là Minh Triệu luôn yêu thích đi lại khỏa thân (hơi H)
Chương 22: Bị đặt ở dưới đáy mông
Chương 23: Lại gặp mèo to kỳ quái
Chương 24: Kim giáo sư bàn động thượng (H)
Chương 25: Kim giáo sư bàn động hạ (H)
Chương 26: Em giúp Phạm tổng lau thân thể
Chương 27: Em giúp Phạm tổng lau khô thân thể (H)
Chương 28: Có một chút đi vào tâm
Chương 29: Chị dẫn em đi uống nước thượng (H)
Chương 30: Chị dẫn em đi phòng giải khát hạ (H)
Chương 31: Nấu đồ ăn của mèo cho nàng
Chương 32: Có người nguyện ý vì chị rửa tay làm canh thang
Chương 33: Tìm không thấy đồ (H)
Chương 34: Tiểu bạch kiểm kính nghiệp (hơi H)
Chương 35: Cha mẹ tới chơi (H)
Chương 36: Ba mẹ vợ từ trên trời rơi xuống
Chương 37: Lần đầu tiên thổ lộ hết
Chương 38: Kỹ xảo dùng lông chim đùa bỡn mèo con
Chương 39: Thân thể hoan triều (H)
Chương 40: Phạm tổng thật tuyệt
Chương 41: Nữ nhân đưa tới cửa (hơi H)
Chương 42: Tự an ủi cho chị nhìn (hơi H)
Chương 43: Tổng giám đốc có chút đau thắt lưng (H)
Chương 44: Em có thể hôn chị một cái không?
Chương 45: Sợ không phải may mắn
Chương 46: Cứ như vậy đừng có ngừng (H)
Chương 47: Kết quả cuối cùng mướn phòng (H)
Chương 48: Dù sao choáng đều choáng rồi (H)
Chương 49: Bị thao tỉnh lại bị thao choáng (H)
Chương 50: Con có phải thận hư không
Chương 51: Phạm tổng gấp sao (Hơi H)
Chương 52: Thưởng thức tơ lụa thơm tho.
Chương 53: Tiểu bạch kiểm có lương nghỉ ngơi (khúc dạo đầu H)
Chương 54: Phạm tổng muốn em làm gì (H)
Chương 55: Không muốn bị tùy ý "gắn cờ"
Chương 56: Em có phải cong rồi không
Chương 57: Bánh bao kim sa thì sao?
Chương 58: Thèm thân thể của nàng (hơi H)
Chương 59: Là ai đang mắng mình (H)
Chương 60: Em thích Phạm tổng thật lâu
Chương 61: Lại một lần nữa bị tổn thương
Chương 62: Đó không phải lỗi của chị (khúc dạo đầu H)
Chương 63: Tôi đã cao trào rồi sao? (H)
Chương 64: Phụ nữ có rất nhiều loại cao trào (H)
Chương 65: Dọn nhà là em rành nhất (hơi H)
Chương 66: Người ác không nói nhiều
Chương 67: Hồng trà chảy ra (H)
Chương 68: Ở trên ghế sofa bị "chạm" đến cao trào (H)
Chương 69: Chúng ta thử hẹn hò đi (hơi H)
Chương 70: Người em trai này có chút hổ báo
Chương 71: Em nghĩ ăn Phạm tổng (Hơi H)
Chương 72: Mèo may mắn Kỳ Duyên (H)
Chương 73: Tự nhiên đưa tới cửa
Chương 74: Cầu tình nhân (hơi h)
Chương 75: Không cẩn thận muốn ở trên cầu làm chuyện xấu hổ (hơi h)
Chương 76: Khiêng mèo con tranh thủ chạy trốn (H)
Chương 77: Không có khăn ướt làm sao đây (H)
Chương 78: Kỳ Duyên quay ngựa
Chương 79: Không muốn nàng
Chương 80: Nguyên lai mình mới là kẻ dư thừa (H)
Chương 81: Mèo to tinh thần chán nản rời đi
Chương 82: Vậy mà mơ thấy Kỳ Duyên (H)
Chương 83: Dị địa cùng mộng xuân (H)
Chương 84: Gặp người quen cũ
Chương 85: Không chê nàng là người ly hôn
Chương 86: Nguyễn tổng rất xấu xí
Chương 87: Mèo to là Kỳ Duyên
Chương 88: Cô xem A Gấu là cái gì
Chương 89: Kỳ Duyên bích đông Thập Tam
Chương 90: Tôi có hẹn
Chương 91: Quỷ vô lại trong truyền thuyết
Chương 92: Tôi có thể theo đuổi cô lần nữa không?
Chương 93: Thứ Nguyễn tổng không thích nhất.
Chương 94: Luận heo mẹ hậu sản hộ lý
Chương 95: Ngăn tường có lỗ tai mèo con thật dài
Chương 96: Gấu...
Chương 97: Tiểu hoa cúc xin mày có liêm sỉ một chút!
Chương 98: Cô đánh rắm thật dễ nghe
Chương 99: Lại một lần mở lòng
Chương 100: Tắm rửa sẽ khoẻ mạnh hơn (hơi H)
Chương 101: Ngốc phu phu (hơi H)
Chương 102: Kỳ Duyên bị bích đông
Chương 103: Bị nàng cắm đi vào thượng (H)
Chương 104: Meo meo giẫm phải sữa
Chương 105: Gấu cùng ảnh hậu kia có phải cũng làm thế này (H)
Chương 106: Nữ vương thượng (hơi H)
Chương 107: Nữ vương hạ
Chương 108: Mèo to hung hăng
Chương 109: Hậu tri hậu giác (hơi H)
Chương 110: Mèo to an ủi (H)
Chương 111: Ai muốn giết em (H)
Chương 112: Miêu miêu nữ vương thụ.
Chương 113: Mèo con là thuốc an thần (H)
Chương 114: Chồng trước xui xẻo
Chương 115: Ngao~
Chương 116: Dầu nóng bỏng gà
Chương 117: Xoay người để mèo con ca hát (hơi H)
Chương 118: Một đêm mười bảy lần (H)
Chương 119: Mèo to lật kèo (H)
Chương 120: Tôi yêu em (H)
Chương 121: Đỗ Hoa Yên nổi giận
Chương 122: Tàu điện ngầm báo dê xồm (hơi h)
Chương 123: Báo lớn móc chân (H)
Chương 124: Lớn tuổi dễ sinh ra ảo giác.
Chương 125: Chị, chị thật bá đạo (khúc dạo đầu H)
Chương 126: Bôi son môi (H)
Chương 127: Miêu miêu ngậm quần lót (H)
Chương 129: Cứ thế mà cắm em có được không (H)
Chương 130: Nhìn tôi làm em (H)
Chương 131: Em thích tỷ phu (H)
Chương 132: Luận nữ trang đại lão bản tu dưỡng bản thân
Chương 133: Xem mèo của con nè
Chương 134: Quà mới đính hôn
Chương 135: Mèo thức điều giáo (H)
Chương 136: Dưới bàn phòng họp
Chương 137: Mất mặt mèo con (H)
Chương 138: Quả nhiên là đại biến thái
Chương 139: Đại kết cục (thượng) (hơi H)
Chương 140: Đại kết cục hạ

Chương 128: Mẹ đi uống nước nghe thấy

68 3 0
By Nho_dang_chap_ne

Suýt nữa suốt một đêm phiên vân phúc vũ, may mắn Kỳ Duyên còn nhớ đang ở nhà Minh Triệu, chỉ làm nàng phun một lần.

Ga giường đều ẩm ướt, bất quá Minh Triệu không còn sức để ý, cực kỳ buồn ngủ, đem móng vuốt cào người Kỳ Duyên, cứ như vậy nhắm mắt rơi vào trạng thái ngủ say.

Hôm sau.

Ngủ một giấc đen ngọt, lúc mơ mơ màng màng tỉnh lại, thoáng nhìn đồng hồ báo thức đầu giường, đã nhanh tới mười một giờ.

Ngủ lâu như vậy sao?

Minh Triệu cuống quýt ngồi dậy, xem xét bên người đã trống rỗng, Kỳ Duyên đã không còn ở đó.

Mèo to đâu?

Một mặt run run cái mũi nhỏ ngửi ngửi trong không khí có mùi của nàng hay không, một mặt tròng áo ngủ vào, Minh Triệu đưa chân xuống đất tìm dép lê, vội vội vàng vàng xuống giường, mở cửa ra ngoài.

Thời điểm này ba nàng hẳn là mua nguyên liệu về nấu ăn, Minh Triệu nghĩ đến liền đi vào nhà bếp.

Mơ hồ có thể nghe thấy tiếng động, nhưng không đợi nàng vào xem ngọn ngành, sau lưng đột nhiên vang lên thanh âm "A Triệu"

Là Đỗ Hoa Yên, Minh Triệu xoay người "mẹ?"

"Rửa mặt chưa?"

Đỗ Hoa Yên đứng ở cửa thư phòng, bĩu môi với nàng "Nếu như không bận bịu gì, xong việc vào thư phòng một chút"

Nói xong liền đi vào thư phòng, để mặc Minh Triệu đứng ở đó, nghi hoặc chớp mắt, không rõ ràng lắm.

Đột nhiên kêu mình vào thư phòng, sẽ không phải là... phản đối chứ?

Trong lòng lập tức như đu dây, Minh Triệu đứng ngốc một hồi mới đi rửa mặt, sau đó thấp thỏm đi vào thư phòng.

Đỗ Hoa Yên cũng không có như nàng đoán mò, câu lệ thanh sắc, sắc mặt hoàn toàn như trước đó bình thản, ngồi ở trước bàn đọc sách.

Minh Triệu quay đầu nhẹ nhàng đóng cửa, nỗi lòng vừa lo lắng vừa buông thõng một chút, thình lình nghe tiếng mẹ nàng nói:

"Buổi tối hôm qua tụi con lên giường hả?"

Lúc này Minh Triệu mới tỉnh ngủ, đầu óc còn không rõ ràng lắm, thế là ngốc phu phu hỏi lại "Sao ạ?"

"Mẹ nói" Đỗ Hoa Yên nhìn nàng, biểu lộ có chút vị diệu "con tối hôm qua có phải cùng Kỳ Duyên ở trong phòng lên giường không?"

Lên giường? Minh Triệu ngây ra như phỗng... Là cái gì?

Đỗ Hoa Yên dứt khoát bồi thêm một câu "Tối hôm qua mẹ đi uống nước, đi ngang qua phòng con, nghe thấy tiếng con rên rỉ"

Nghe, thấy, con, rên rỉ, trên giường!

Quỷ mới biết vì sao mẹ nàng có thể dùng ngữ khí bình thản nói ra những lời này, Minh Triệu chỉ cảm thấy "ầm" một tiếng

Nổ tung.

Đỗ Hoa Yên trông thấy mặt của con gái nhà mình, nổi lên chút xích hồng, toàn thân gần như đỏ thấu, so với tôm bị luộc còn đỏ hơn.

Chưa từng thấy A Triệu đỏ mặt qua như thế.

Nhưng hình ảnh bề ngoài chỉ có thế, nếu như một người có thể hình tượng hoá nội tâm, Đỗ Hoa Yên tuyệt đối sẽ có thể nhìn ra.

Một bé mèo con đỏ thấu xì hơi ở tiểu hoa cúc, trái phải loạn nhảy, trước sau dựng đứng, dường như là một quả bóng bị xì hơi bay tới bay lui trong phòng

Cuối cùng rơi xuống mặt đất, ngã chổng vó, thân thể nhỏ bé bốc lên từng luồng khí xanh, kinh ngạc, triệt triệt để để xẹp lép

Ô... Cái đuôi nhỏ cuốn lên che lấy bụng, móng vuốt che mặt, bảo toàn mặt mũi.

Minh Triệu sinh ra không thể không yêu.

Ngược lại Đỗ Hoa Yên so với nàng lại bình tĩnh hơn, "lên thì lên, nó hôm qua uống không ít, khả năng chắc cũng khá cao?"

Đương nhiên, trọng điểm chính là "cao"

"Mẹ, đừng nói~"

Minh Triệu che mặt, xấu hổ muốn đào đất chui xuống "hôm qua, tối hôm qua chúng con..."

"Tốt" Đỗ Hoa Yên nhanh chóng cắt lời nàng, không muốn nghe ba cái chuyện phòng the "Mẹ chính là tùy tiện hỏi một chút"

Ngừng lại, bà đứng lên, nhẹ nhàng đóng sách lại, đi đến trước kệ sách đặt nó lại chỗ cũ.

"Hồi trước cha con nói với mẹ, sợ con ly hôn cô đơn, nghĩ muốn tìm đối tượng cho con..."

"Mẹ..." nghe tới tìm đối tượng, Minh Triệu gấp nói "Con đã có Gấu, nàng đối với con rất tốt, trước đó đều nhờ nàng bồi tiếp con..."

Lời còn chưa nói đột nhiên phát giác, hoá ra mẹ nàng đang hỏi bẫy nàng sao?

Đỗ Hoa Yên cười cười, đóng lại kệ sách, đi đến trước mặt con gái ngắm nghía nàng, ngón tay chỉ vào mi tâm "Cái này, con biết không?"

Hỏi chính là vết sẹo trên mặt của Kỳ Duyên, Minh Triệu ngẩn người, đột nhiên nghiêm mặt nói "mẹ, con không có hỏi qua nàng, nhưng con rất xác định, mặc kệ có quá khứ thế nào, đều không ảnh hưởng việc con thích nàng"

"Nàng, nàng không giống Trịnh Khắc Sảng!"

Nói xong nàng cắn môi, Đỗ Hoa Yên nhìn chăm chú con gái, bỗng nhiên giơ tay lên, rất ôn nhu sờ tóc nàng.

"Con a... Luôn như thế mà chịu đựng"

"Mẹ đương nhiên biết nàng không giống Trịnh Khắc Sảng, tối hôm qua mẹ đã biết, con chịu cùng nàng lên giường, nhất định bởi vì..."

Ngữ khí dừng một chút, ánh mắt Đỗ Hoa Yên ôn nhu đột nhiên dâng lên chút đau lòng "A Triệu ngốc, sẽ không đau liền tốt"

Minh Triệu ngơ ngẩn, ngơ ngác nhìn Đỗ Hoa Yên "Mẹ, chuyện kia... Mẹ cũng biết sao?"

Đỗ Hoa Yên gật gật đầu, lại thở dài "Mẹ biết, con trở về mấy ngày, băng dùng đều dính máu... Mẹ làm sao không biết"

Minh Triệu vừa kết hôn không lâu, bỗng nhiên xin nghỉ phép về nhà nghỉ ngơi, nói là nhớ nhà, thế nhưng Đỗ Hoa Yên thận trọng, chú ý cảm xúc con gái không đúng lắm, mà còn thường đi nhà vệ sinh

Thoáng lưu tâm liền phá thiện băng dính máu, vết máu kia nhàn nhạt, màu sắc không giống kinh nguyệt, Đỗ Hoa Yên liền cảm thấy không đúng

Sau đó, Minh Triệu lặng lẽ đi bệnh viện kiểm tra vết thương bị xé rách nơi âm huyệt, Đỗ Hoa Yên bí mật đi theo, ở khu phụ khoa gặp được Trịnh Khắc Sảng, cũng nhìn thấy hắn cầm tờ đơn kiểm tra.

Minh Triệu cũng không biết, Đỗ Hoa Yên vốn được tu dưỡng cực tốt, giơ tay tán một bạt tay Trịnh Khắc Sảng.

Đây cũng là lý do sau này, Minh Triệu không còn nguyện ý lên giường cùng hắn, Trịnh Khắc Sảng cũng không dám ép buộc.

Mẹ nàng tỏ ra không có gì nhưng sau lưng âm thầm bảo vệ nàng khiến cho Minh Triệu cảm động, cái mũi nàng có chút chua, liền ôm lấy Đỗ Hoa Yên.

Con gái nhỏ nũng nĩu, lúc này đột nhiên nghe tiếng cửa thư phòng vang lên, Minh Triệu vội vàng buông ra, Đỗ Hoa Yên cười cười, lên tiếng mời vào.

"Cô" Kỳ Duyên thò nửa người vào "Có thể dùng cơm rồi"

"Ừm" Đỗ Hoa Yên gật gật đầu, liếc mắt nhìn con gái, đột nhiên cười hỏi Kỳ Duyên "Định gọi là cô luôn hả?"

Kỳ Duyên chớp mắt sửng sốt, Minh Triệu mau chóng xoa vành tai nàng "sao lại không nói gì, Gấu mau gọi đi..."

Gọi? Gọi cái gì?

Đầu óc Kỳ Duyên chết máy vài giây, mới khôi phục chuyển động, thử thăm dò gọi một tiếng "mẹ..."

Đỗ Hoa Yên mỉm cười ra hiệu, Minh Triệu mừng rỡ như điên, bổ nhào ôm nàng "Mẹ, con yêu mẹ"

oOo

Lúc chiều, Kỳ Duyên nhàn rỗi không có việc gì làm, liền cùng Minh Tùng đi phòng tập thể thao học tập quyền cước.

Minh Tùng so với Minh Triệu nhỏ hơn năm tuổi, mặc kệ tính cách hay tuổi tác đều là người đàn ông trưởng thành, Minh Triệu sợ hắn không biết nặng nhẹ, tranh thủ thời gian cùng đi phòng tập thể thao, sợ hắn đánh Kỳ Duyên bị thương.

Nhưng ngoài ý muốn, Kỳ Duyên lại vượt qua ải này vô cùng thuận buồm xuôi gió.

Minh Triệu đứng ở bên cạnh lôi đài nhìn, Kỳ Duyên mặc đồ bảo hộ màu đỏ, quần đùi, tóc buộc cao thành đuôi ngựa, mười phần soái khí.

Nàng đánh giống như không hề phí sức, cho dù Minh Tùng là huấn luyện viên quyền kích chuyên nghiệp, cũng không chiếm được bao nhiêu thượng phong.

Nàng đón đỡ không có kẻ hở, Kỳ Duyên nhẹ nhàng linh hoạt nhảy bước, lúc Minh Tùng tấn công thẳng nàng nhanh nhẹn tránh né, sau đó linh hoạt đánh trả.

Hai bên đánh qua đánh lại một hồi, Minh Triệu không hiểu quyền kích cho lắm, chỉ lo nhìn Kỳ Duyên, nhìn nàng bình thản đong đưa vai, cơ bắp ở hai tay cũng vừa đủ.

Bụng dưới hiện rõ hai đường, theo sự vận động của nàng mà có chút co vào, phần bụng hơi mơ hồ, lộ ra dã tính cùng gợi cảm.

Một kích đánh gọn gàng, trầm ổn mà có lực, Minh Triệu đều nhìn đến ngốc, biết Kỳ Duyên kết thúc, đi tới đè dây xuống, đối với nàng huýt sáo trêu chọc.

"Mèo con, nhìn gì đấy?"

Minh Triệu lúc này mới hoàn hồn, mặt hơi đỏ lên, mau chóng dùng khăn mặt nhẹ nhàng lau mồ hôi cho Kỳ Duyên.

Bởi vì vận động mà tỏa ra hơi nóng, giống như hormone nữ tính thơm tho, hun đến Minh Triệu tim đập chân run.

Ánh mắt không tự chủ mà nhìn xuống, vừa vặn nhìn vào bộ ngực của Kỳ Duyên, nhìn hai đoàn sung mãn, một bên ngực còn có vết sẹo hình chữ thập.

Dã tính kết hợp với ôn nhu, Minh Triệu bị soái đến rối tinh rối mù, nhìn chằm chằm bộ ngực của Kỳ Duyên, giống như con mèo nhỏ sắc tình mị mị dùng móng vuốt cào lấy quần áo.

"Mèo con!"

Cái cằm đột nhiên bị Kỳ Duyên nâng lên, Minh Triệu đỏ mặt nhìn qua nàng... Mặt sẹo nghiêng xâu, đồng thời mặt cũng đẹp đến mức không thể tưởng tượng được

Mèo to của nàng, làm nàng muốn bổ nhào lên người.

"Chụt~"

Kỳ Duyên hôn môi Minh Triệu, buông tay ra nói "Tôi đi tắm chút, em chờ tôi một lúc"

Continue Reading

You'll Also Like

19.3K 700 117
Tác giả: Cảnh Ngô Thể loại: Đô Thị, Bách Hợp Nguồn: Wattpad.com/user/ddoobaeBp Trạng thái: Full Thể loại: Tình yêu chốn đô thị, Duyên phận bất ngờ...
160K 7.3K 103
In the vast and perilous world of One Piece, where the seas are teeming with pirates, marines, and untold mysteries, a young man is given a second ch...
354K 12.2K 74
𝐛𝐨𝐨𝐤 𝐨𝐧𝐞. gilmore girls universe. 𐙚 | B L U E ˖⁺‧₊˚♡˚₊‧⁺˖ ─── blue eyes like the sea on a cold, rainy day ❝ 𝘉𝘓𝘜𝘌 𝘌𝘠𝘌𝘋 𝘉𝘌𝘈𝘜𝘛�...
3.2K 175 62
Tác giả: Mộc Kim An Nam hoá Cover khi chưa có sự đồng ý của tác giả