KIẾP NÀY TÔI NHẤT ĐỊNH SẼ TRỞ...

By meochuki

6.9K 349 43

이번 생은 가주가 되겠습니다 " Đối với Perez, người tên Florentia Lombardy không chỉ là người tình Cô ấy là tất cả của anh... More

Mèo Bông
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256_End
Thông Báo

Chương 166

74 3 0
By meochuki

Nghe tiếng tôi hét, đôi mắt có màu sắc huyền bí tựa như biển xanh Avinox chớp chớp vài lần.

Sau đó anh ta nắm chặt tay và hét lên.

"Tôi, tôi muốn chịu trách nhiệm!"

"...Chắc chưa?"

"Vâng! Thật ra hôm nay tôi muốn thổ lộ điều đó nên tôi cũng mang theo cái này!"

Avinox lôi từ trong tay ra một chiếc hộp nhỏ.

Bên trong là một chiếc nhẫn ngọc trai trắng sáng lung linh.

Nó đẹp như bất kỳ viên ngọc nào, nhưng không lạnh lẽo.

Đó là chiếc nhẫn hoàn hảo để Avinox, một thủy thủ, cầu hôn một người ấm áp như Larane.

Khi tôi ngừng nói và nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn, Avinox dường như hiểu nó theo một nghĩa hơi khác.

"Tôi đang vội nên bây giờ chỉ có vậy thôi, nhưng sau này tôi sẽ chính thức đặt một bộ nhẫn cầu hôn...!"

"Một bộ nhẫn cưới? Đó là cái gì vậy?"

"Đó là một phong tục. Người đàn ông phía đông chuẩn bị sẵn 12 chiếc nhẫn và cầu hôn. Nếu một người phụ nữ chấp nhận lời cầu hôn, cô ấy sẽ đeo một chiếc nhẫn khác nhau mỗi tháng trong một năm và sau đó tổ chức đám cưới..."

Avinox vừa nói vừa nhìn xuống chiếc nhẫn mình đã chuẩn bị với vẻ mặt ủ rũ.

"Tôi có thể ghé qua bất kỳ cửa hàng trang sức nào và chuẩn bị 12 chiếc nhẫn nhưng tôi không muốn cầu hôn Larane theo cách đó. Đó là lý do tại sao tôi đã chọn báu vật phù hợp nhất của gia tộc Luman trong căn nhà phố ở Thủ đô..."

Đôi vai của Avinox dần rũ xuống.

"Dù sao thì hôm nay cậu cũng không ra ngoài."

Tôi rất tiếc đã đánh anh ấy bằng một tập giấy cách đây không lâu.

Tôi vỗ vai Avinox và ngồi đối diện anh ấy.

"Ngài nghe tin đồn về cuộc hôn nhân của Larane khi nào?"

"Anh trai tôi, Lignite, đã nói với tôi sáng nay. Anh ấy nói đã có tin đồn ở Thủ đô. Tôi thậm chí còn không biết anh ấy biết tôi đang hẹn hò với Larane...."

Lignite lẽ ra đã biết từ lâu.

Anh ấy không chuyên nghiệp như Bate mang đến cho tôi thông tin, nhưng anh ấy đang làm điều tương tự bên cạnh Perez.

Avinox lại thở dài cúi mặt xuống đất.

"Larane ổn chứ?"

Đó là một giọng nói yếu ớt.

"Ngài Avinox, ngài không tức giận sao?

Người yêu của anh ấy đang nói chuyện về hôn nhân với người khác khi đang hẹn hò với anh ấy.

Thành thật mà nói, tôi sẽ hơi tức giận.

Nhưng Avinox lắc đầu.

"Tôi biết Larane còn đau hơn tôi bây giờ. Làm sao tôi có thể tức giận được?"

Khuôn mặt mỉm cười yếu ớt khi nói như vậy của Avinox rất giống với Larane.

Bây giờ hai người quan tâm đến nhau nhiều hơn.

Thay vì nỗi buồn và nỗi đau của tôi, chẳng phải điều đó sẽ gây khó khăn cho chính con người sao?

Thật đáng tiếc khi họ đang phải chịu đựng cơn đau ngực lạnh buốt từ xa.

"Tôi có thứ này cho ngài Avinox."

Tôi mở tập giấy tôi đang cầm trên tay.

Túi sách mở ra và một chiếc phong bì thư xinh xắn, gọn gàng giấu bên trong hiện ra.

"Đó là một lá thư từ Larane. Chị ấy yêu cầu tôi giao nó cho ngài Avinox, và tôi đã đến."

"À, quý cô Larane..."

Avinox nhận lấy phong bì từ tay tôi và không đọc ngay.

Anh ấy chỉ vỗ nhẹ vào phần có chữ viết tay gọn gàng của Larane trên đó và nói 'Kính gửi ngài Avinox' với nụ cười trên môi.

"Ha..."

Lần này một tiếng thở dài phát ra từ tôi.

Tôi nên làm gì khi nhìn hai người đều như này?

Đó là những người sẽ làm bất cứ điều gì họ muốn để được hưởng lợi.

Tôi thực sự lo lắng.

Sau một lúc lâu chỉ nhìn vào bên ngoài phong bì, Avinox lúc này mới cẩn thận mở phong bì và đọc lá thư.

Phải cẩn thận để không làm rách bất kỳ phần nào của nó.

"Đây sẽ là một trận đấu thật sự."

Tôi lắc đầu và cho Avinox thời gian để đọc tất cả những bức thư của Larane trong yên bình.

Trước cung điện của Hoàng hậu.

"Hoàng hậu đang đợi. Chúng ta hãy vào trong thôi."

Seral nói khi xe ngựa đang chạy chậm lại, thúc giục Larane. bước xuống.

"Vâng, mẹ..."

Larane, người đã do dự suốt thời gian trên xe ngựa, cố gắng lấy hết can đảm cuối cùng khi nghĩ rằng mình không nên trì hoãn nữa.

"...Có chuyện gì thế, Larane?"

Do thái độ bất thường của Larane, Seral đã đóng cửa xe do người hầu của triều đình mở ra.

"Con có chuyện muốn nói với mẹ."

Larane nắm chặt gấu váy, không giấu được ánh mắt lo lắng.

"Điều đó sẽ để lại dấu vết trên chiếc váy."

Seral hất tay Larane sang một bên.

"Nói."

"D..dạ, con không muốn một cuộc hôn nhân chính trị. Xin mẹ hãy xem xét lại."

Larane nói với giọng run rẩy.

Cô ấy không nhắc đến Avinox vì sợ anh ấy bị phát hiện.

Larane đang nói về hôn nhân là Đại hoàng tử.

"Larane, con không biết điều đó à? Những gì mình muốn làm và những gì con phải làm là những điều khác nhau."

"Con biết rõ điều đó. Nhưng đôi khi con nghĩ có điều gì đó quý giá mà con không thể từ bỏ để thực hiện bổn phận của mình".

"Một thứ quý giá mà không thể từ bỏ?"

Seral nghiêng đầu.

"Điều gì quan trọng hơn việc kết hôn với Đại hoàng tử và hoàn thành nghĩa vụ của mình?"

"...Niềm hạnh phúc. Nếu con cưới Đại hoàng tử, con sẽ không bao giờ hạnh phúc đâu mẹ ạ. Hãy xem xét lại."

Larane, người có tính cách rụt rè, đã trút hết sức lực mà cô đã kìm nén bấy lâu nay.

Nhìn thoáng qua, có thể thấy vai cô ấy đang run rẩy.

Nhưng Seral tặc lưỡi nhỏ.

"Larane."

"...Vâng, thưa mẹ."

"Quý tộc càng cao, càng có nhiều và càng có nhiều thú vui, hôn nhân chính trị càng là một phần cuộc sống của ta kể từ khi ta sinh ra".

Thoạt nhìn, Seral nói với giọng thân thiện, khuyên nhủ Larane.

"Mọi người đều trải qua quá trình này. Đối với mẹ cũng vậy. Thế nên đừng cứng đầu như thế nữa."

Larane vẫn đang nghe, mở to mắt nhìn Seral và hỏi.

"Đó có phải là lý do khiến bây giờ mẹ hạnh phúc không?"

"...Gì cơ?"

"Mẹ cưới cha để hoàn thành nghĩa vụ của mình. Vậy mẹ có vui không?"

Seral im lặng một lúc.

Bà chỉ nhìn chằm chằm vào con gái mình với vẻ mặt khó đoán.

Với sự im lặng nặng nề đó, Larane nhất thời cảm thấy ngột ngạt.

Tuy nói ra nhưng cô ấy cũng có một nửa thành thật.

Cô chưa bao giờ bắt gặp cha mẹ mình và nghĩ rằng họ trông rất hạnh phúc.

Sau một hồi im lặng, Seral từ từ chạm tới Larane.

Larane, người nhún vai theo bản năng, nao núng khi bị chạm vào đầu.

"Larane, hãy theo đuổi quyền lực chứ không phải tình yêu. Đó luôn là câu trả lời, cô con gái ngây thơ, dịu dàng của tôi."

Seral nói với giọng ngọt ngào như đang hát một bài hát ru.

"Đó là lời khuyên tốt nhất mà mẹ con có thể đưa ra."

"Nhưng mẹ. Con không muốn quyền lực."

Larane phản bác.

"Con không tham lam điều đó. Tương lai con muốn là được chia sẻ cuộc sống bình yên hằng ngày với người mình yêu thương."

"Nghe có vẻ non nớt nhỉ."

Seral cắt lời.

"Thói quen yên bình mà con mong muốn sẽ chẳng là gì nếu không có sức mạnh, Larane. Bây giờ con có thể bực bội với mẹ, nhưng hãy biết rằng mẹ đang đưa ra lựa chọn tốt nhất cho con."

"Sự lựa chọn tốt nhất?"

"Đối phương là một Hoàng tử. Một ngày nào đó anh sẽ là Hoàng Thái tử. Chẳng phải thà gặp gia đình ở đây suốt còn hơn là gả vào một nơi phù hợp xa trung tâm sao?"

"Nhưng đó là sự thật lòng... con không có mong muốn kết hôn với Đại hoàng tử."

"Thật kỳ lạ, Larane."

Đôi mắt Seral lạnh lùng nhìn Larane.

"Con có đang quen ai sau lưng chúng ta không?"

"Ôi không! Không phải như vậy đâu!"

Larane nhảy lên, xua tay.

Nhưng điều đó không thể ngăn được khuôn mặt đỏ bừng.

Đôi mắt của Seral nheo lại.

"Tốt nhất là con nên dọn dẹp nó nhanh chóng nếu có. Hãy nhớ rằng người con sẽ kết hôn trong tương lai là Astana, người sẽ sớm trở thành Hoàng Thái tử. Ta muốn con cư xử đúng mực."

Cuối cùng, Larane nắm lấy vạt áo của Seral.

Và nói như thể đang cầu xin.

"Mẹ ơi, con thực sự không muốn kết hôn."

Nhưng phản ứng của Seral rất lạnh lùng.

Đúng hơn, bà nhìn chằm chằm vào con gái mình một lúc, như thể đang cố đâm vào trái tim con gái mình và nói,

"Không, Từ hôm nay trở đi, con không được rời khỏi dinh thự Lombardy một mình, Larane."

"Ôi không, mẹ ơi!"

"Tại sao?"

"Có một bữa tiệc mà con đã trả lời rằng mình sẽ tham dự, và có một câu lạc bộ sách..."

"Từ giờ trở đi con sẽ bận chuẩn bị đám cưới nên không có thời gian đi họp như vậy. Và nếu tin đồn về việc kết hôn lan truyền, mọi người sẽ thông cảm nếu con không thể tham dự bữa tiệc. Anh ấy là Hoàng Thái tử tương lai."

Seral mỉm cười hài lòng chỉ bằng cách tưởng tượng.

Nhưng ngay sau đó cô ấy quay lại với vẻ mặt nghiêm nghị và nói với Larane.

"Sau này khi ra ngoài dinh thự, con sẽ cần sự cho phép của ta và ta sẽ đồng hành cùng con trong hầu hết mọi việc. Hiểu chưa, Larane?"

Nếu điều này xảy ra, cô ấy không thể gặp Avinox.

Larane cúi đầu giấu khuôn mặt đầy nước mắt.

"Nào, Larane!"

Seral đẩy mạnh.

"...Vâng, thưa mẹ."

Larane không còn cách nào khác ngoài trả lời như vậy.

Văn phòng của hoàng đế.

Sau cuộc họp, Lulak đang đợi trong văn phòng của Hoàng đế theo yêu cầu của Jovannes.

"Ái chà..."

Lulak khẽ thở dài khi dụi đôi mắt đau nhức sau cuộc họp dài.

Anh ấy đã nhận ra điều này theo thời gian trong năm nay.

Giờ đây, chính công việc của người đứng đầu đang đến như một gánh nặng về mặt vật chất.

"Đã đến lúc tôi phải bước xuống chưa?"

Lulak lẩm bẩm với một nụ cười cay đắng.

Sau đó Jovannes bước vào văn phòng.

"Ồ, ngài đến đây trước."

Hoàng đế bước tới và lấy rượu ra khỏi tủ.

Và anh ta tự mình rót hai ly mà không gọi người hầu.

"Ngài có muốn uống một ly không?"

Jovannes nói và đặt ly xuống trước mặt Lulak.

Lulak nhìn chằm chằm vào chất lỏng màu vàng trong ly pha lê và hỏi.

"Đây là lần đầu tiên sau nhiều thập kỷ tôi ra vào văn phòng của ngài mà ngài lại mời tôi một ly đồ uống như thế này, thưa Bệ hạ."

"Ồ, tôi hiểu rồi. Tôi thật xấu tính. Tôi đã để dành đồ uống cho Lãnh chúa vùng Lombardy."

"Làm việc này chẳng ích gì vì có mỏ sắt. Hãy nghĩ về phía bên kia nếu bệ hạ chỉ muốn kiếm một số tiền. Lombardy sẽ giúp người."

"Chà, ý ngài là ngài không thể từ bỏ mỏ."

Jovannes hỏi và nhìn Lulak bằng ánh mắt sắc bén.

"Thật đáng buồn, thưa Bệ hạ. Có nguy cơ cao về sự sụp đổ của thị trường."

Đáp lại Lulak, Jovannes nhấp một ngụm lớn và gật đầu.

Đó là một thái độ thoạt nhìn có vẻ thuyết phục.

"Nhân tiện. Ta không yêu cầu gặp ngài vì mỏ."

Jovannes nói như thể đã lùi lại một bước.

Lúc này Lulak nhíu mày.

Hoàng đế Jovannes không phải là người dễ dàng lùi bước như vậy.

Chính Jovannes là người bị ám ảnh mạnh mẽ về tiền bạc hơn bất kỳ ai khác.

Phải có một cái gì đó.

Và Lulak có thể hiểu chính xác lý do tại sao.

"Ta gọi ngài đến đây để thông báo rằng ta đã quyết định đưa con gái của Viese, Larane làm bạn đời của Astana."

#h

Continue Reading

You'll Also Like

11.6M 279K 29
#1 & 3 in the "There's A..." series. #2 is on my profile. [Editing] He's popular, I'm a nobody. He's a senior, I'm a freshman. He goes to wild part...
606K 56 1
[Discontinued till rewritten]
696K 48.9K 37
Taekook Webtoon Translation as Burmese🇲🇲 Soldier × Doctor s' romance, drama and comedy story💜 The story title in real is *My only one* but, acco...