[ABO/NP/H]Beta Này Có Chút O

By lukuluku0907

633K 62.6K 5.9K

Tác giả: Khinh Giác. Thể loại: Hiện đại, ABO, NP, H văn, Vả mặt, Truy thê tá hoả tràng, HE. Tình trạng bản gố... More

C0. Văn án+Dò mìn
C1. Người yêu thầm năm cấp ba
C2. Phạm tội cưỡng gian, không bằng cầm thú
C3. Quyết định sinh con
C4. Không cần tiền, cùng tôi sống chung
C5: Người cậu thích đều xuất hiện
C6. Tâm huyết dâng trào mà thôi
C7. Bọn họ đều quá kỳ quái
C8. Ba ruột đứa bé
C9. Mạnh Thư Cẩn nói hắn sẽ chịu trách nhiệm
C10. Bắt đầu cuộc sống ở chung
C11. Cưới cậu làm vợ chính là kiếm lời
C12. Tại sao bọn họ đều thường xuyên xuất hiện
C13. Người may mắn là tôi
C14. Tin tức tố vì ai thay đổi
C15. Dịu dàng là con dao trí mạng
C16. Tôi sẽ không ở bên cô ấy
C17. Tôi thực sự thích cậu
C18. Cậu tính làm tiểu tam à
C19. Ba tôi muốn gặp cậu
C20. Mạnh Thư Cẩn không tới
C21. Lý do không tới
C22. Chú không cần lo lắng
C23. Cậu sẽ cưới tôi sao Thư Cẩn
C24. Mau đi bệnh viện
C25. Mạnh Thư Cẩn có đáng không
C26. Tin tức tố đặc biệt nhạy cảm
C27. Tôi muốn làm cậu rung động
C28. Hẹn hò với tôi đi Nam Sơ(h)
C29. Cái gì cũng không nhớ
C30. Yêu đương cũng thật lãng mạn
C31. Tôi với hắn ai lợi hại hơn
C32. Cùng cậu đón con
C34. Cậu cũng không thật lòng với tôi
35. Đúng là một trò đùa
36. Không muốn phá hư hiện tại
37. Liếc mắt một cái đã trông thấy cậu
C38. Bởi vì rung động mà thay đổi
39. Lòng ganh ghét thật sự đáng sợ
40. Bạo lực học đường càng thêm điên cuồng
41. Tôi có thể giúp cậu giải quyết
42. Chủ động theo đuổi
43. Độc chiếm cậu là vinh hạnh của tôi
44. Kẻ lả lơi ong bướm
C45. Mạnh Thư Cẩn cưỡng bức
C46. Có lẽ cậu phải chịu chút khổ mới được
C47. Muốn cậu và Tần Mộc chia tay
48. Không muốn chạm vào cậu
C49. Có lẽ là dục vọng chiến thắng
C50. Hoàn mỹ là vỏ bọc giả dối
C51. Cậu nghĩ tôi là kẻ ngốc à
C52. Tình cảm vốn không thể mạnh mẽ
C53. Vĩnh viễn không phải là cậu
C54. Chẳng lẽ là Tiêu Nhất Hách
C55. Cậu còn muốn gạt tôi sao
C56. Cùng các người đều đã lên giường
C57. Không muốn tự mình đa tình
C58. Năm ngoái không ở cùng cậu
C59. Nghĩ đến Tần Mộc liền căm ghét
C60. Chúng ta không thể trèo cao
C61. Vốn là mùi hương này
C62. Rõ ràng là đang câu dẫn hắn
C63. Tôi còn muốn sống lâu thêm
C64. Thẻ ngân hàng có tác dụng gì
C65. Đũng quần xấu hổ
C66. Từ Tông đột ngột xuất hiện
C67. Tần Mộc muốn trả thù tôi
C68. Nhất định tránh thật xa
C69. Chẳng phải nói tôi tùy tiện sao
C70. Không phải muốn bỏ là bỏ
C71. Bởi vì tin tức tố mà thôi
C72. Người nông cạn như thế
C73. Tôi đều giúp cậu giải quyết
C74. Dáng vẻ này của cậu rất đáng yêu
C75. Bởi vì hắn là mối tình đầu của tôi
C76. Sẽ không bao giờ tới làm phiền cậu
C77. Vậy cậu chờ tôi là được
C78. Mong được ở bên nhau
C79. Buổi tối làm không phải kích thích hơn sao
C80. Tiêu Nhất Hách cũng ở đó
C81. Xin cậu buông tha cho tôi
C82. Khép lại tuổi thanh xuân
Công: Về Tiêu Nhất Hách
Công: Về Mạnh Thư Cẩn
Công: Về Tần Mộc
C86. Ba đẹp trai nhất
C87. Không dễ gần
C88. Chỉ cần ba thích là được
C89. Mang cơm trưa cho sếp Tiêu
C90. Không chủ động nói chuyện với người ta
C91. Cậu cũng trở thành fan tôi à
C92. Đổi vì người hắn yêu
C93. Thông tin của cậu đã bị tiết lộ
C94. Trông như đã ngất đi
C95. Chưa bao giờ là bạn bè cả
C96. Có thể ngủ cùng cậu không
C97. Hoả táng tràng
C98. Không muốn gặp lại các người

C33. Có lẽ là trùng hợp

4.9K 597 35
By lukuluku0907

Cuối cùng Chu Nam Sơ vẫn bị Tần Mộc thuyết phục dọn tới ở cùng hắn.

Đồ của Chu Nam Sơ mang theo không nhiều nhưng của đứa bé thì gần một xe.

Nghỉ hè tới rồi, thời tiết ngày càng ngày nóng, nhưng Chu Nam Sơ ở nhà chăm con không có cơ hội ra ngoài, ngày nào cũng ngây ngốc trong phòng điều hoà nên thành ra không bị ánh nắng gay gắt của mặt trời thiêu đốt.

Từ khi được nghỉ, công việc yêu thích mỗi ngày của Tần Mộc là nấu đủ loại món ăn ngon cho cậu, thành công vỗ béo Chu Nam Sơ, da dẻ cũng hồng hào hơn rất nhiều.

Điều làm cho Chu Nam Sơ nuối tiếc nhất chính là mùa hè năm nay cậu không thể đi bơi.

"Sau này tôi sẽ mua cho cậu một căn biệt thự có bể bơi." Tần Mộc ôm lấy cậu nói.

Chu Nam Sơ cười tít mắt nói được.

Trước kia ở bên cạnh Mạnh Thư Cẩn toàn là tự Chu Nam Sơ ảo tưởng về tương lai của hai người.

Nhưng sau khi cùng Tần Mộc ở bên nhau, hắn sẽ chủ động nói những chuyện tương lai bọn họ làm hoặc sẽ làm, tựa như đang nói với Chu Nam Sơ cậu cũng nằm trong kế hoạch tương lai của hắn.

Tuy nhiên từ khi ở cùng Tần Mộc, Chu Nam Sơ có đôi khi cảm thấy thân thể của mình thật sự không chịu nổi.

Hầu như đêm nào Tần Mộc cũng sẽ quấn lấy cậu làm tình.

Tần Mộc là một Alpha xuất sắc, dù là thể lực hay là thận đều khoẻ hơn nhiều so với một Beta như Chu Nam Sơ, hơn nữa kỹ thuật làm tình của hắn vừa giỏi lại vừa bền bỉ.

Sau khi dụ dỗ Chu Nam Sơ làm tình, hắn sẽ giúp cậu chuẩn bị kĩ lưỡng màn dạo đầu, làm cậu hãm sâu trong đó, thân thể mềm nhũn như hoá thành vũng nước.

Mỗi lần Chu Nam Sơ đều bị làm đến ý loạn tình mê, lỗ nhỏ phía sau chủ động mút chặt gậy thịt Tần Mộc, hy vọng hắn tiến vào càng sâu hơn.

Làm tình với Tần Mộc quả thật làm cậu vô cùng thoải mái sung sướng, vậy nên mỗi lần Tần Mộc dụ dỗ cậu, mặc dù đôi khi Chu Nam Sơ cảm thấy mệt không muốn làm nhưng cuối cùng vẫn là bất đắc dĩ đồng ý.

Chu Nam Sơ đang nằm trên giường chơi với con trai thì chuông cửa vang lên. Hôm nay vú nuôi nói trong nhà việc nên xin nghỉ, Chu Nam Sơ đặt đứa bé nằm ở vị trí an toàn rồi xuống giường đi ra mở cửa.

Trước đó Tần Mộc có gọi cho cậu nói hắn để quên tài liệu ở nhà, lát nữa sẽ có người đến lấy, nhờ Chu Nam Sơ đến thư phòng đem tập tư liệu kẹp trong suốt trên bàn đưa cho người đó.

Trong kì nghỉ hè Tần Mộc đến làm việc tại chi nhánh nhỏ của công ty do Tần gia thành lập, nói chính xác hơn là nhà Tần Mộc để hắn sớm học hỏi và thích ứng với cách điều hành và quản lý công ty.

Tần Mộc từng kể với cậu, cuộc sống bọn họ từ khi sinh ra đã được sắp đặt sẵn, bất kể ước mơ của bọn họ là gì hay muốn làm gì, kết quả cuối cùng vẫn là phải về kế thừa sự nghiệp gia đình mà thôi.

Chu Nam Sơ nghi hoặc hỏi: "Đây không phải là điều rất tốt sao?"

Công việc kinh doanh của gia đình bọn họ lớn đến mức sau khi thừa kế, tài sản mà bọn họ sở hữu lên tới hàng trăm triệu, cao hơn rất nhiều so với những gì một người có thể kiếm được trong một đời người. Niềm ao ước biết bao người muốn có mà không được, vậy mà từ khi sinh ra bọn họ đã sở hữu tất cả, đứng ngay ở vạch đích.

Cậu nhớ khi đó Tần Mộc cười trả lời:

"Ừm, tôi cũng đâu có nói điều đó là không tốt."

Chu Nam Sơ mở cửa, khi thấy người đứng người bên ngoài là Tiêu Nhất Hách, cậu ngây ra một lúc.

Tiêu Nhất Hách lạnh nhạt nhìn cậu, đôi mắt đen nhánh nhìn không ra bất cứ cảm xúc gì, dường như hắn hoàn toàn không bất ngờ đối với sự xuất hiện của Chu Nam Sơ ở nhà Tần Mộc.

"Tài liệu đâu?"

Chu Nam Sơ vẫn đứng yên tại chỗ, cho đến khi Tiêu Nhất Hách lạnh lùng hỏi, cậu mới giật mình tỉnh táo lại.

"Hả? Hả? À, tài liệu, tài liệu... Ở, ở thư phòng."

Chu Nam Sơ nói năng lộn xộn, trong lòng vô thức có chút hoảng loạn.

Tần Mộc nói trong điện thoại, người tới lấy là nhân viên cơ mà, sao lại là Tiêu Nhất Hách chứ?!!

Lần trước Tiêu Nhất Hách nói cậu đổi người liên tiếp với giọng điệu giễu cợt mỉa mai, bây giờ lại thấy Chu Nam Sơ xuất hiện ở nhà Tần Mộc, trong lòng hắn nhất định cho rằng Chu Nam Sơ là loại người tùy tiện, dễ dãi.

Tiêu Nhất Hách khẽ nhíu mày: "Còn không mau lấy cho tôi, cậu muốn cho tôi đứng ở cửa đến bao giờ?"

Chu Nam Sơ vội vàng gật đầu, cậu xoay người tính đi đến thư phòng nhưng lúc này trong phòng ngủ lại truyền đến tiếng khóc của đứa bé.

Chu Nam Sơ giật mình, hiện tại đứa bé còn chưa thể lật người, trước lúc ra ngoài cậu đã đặt đứa bé giữa giường, theo lý mà nói đứa bé sẽ không khóc mới đúng, cậu gấp gáp chạy như bay tới phòng ngủ, hoàn toàn quên mất chuyện lấy tài liệu cho Tiêu Nhất Hách.

Khi cậu bước vào phòng ngủ, đứa bé vẫn nằm yên ở đó, chỉ là đang không ngừng khóc lớn.

Chu Nam Sơ nhanh chóng tiến tới ôm con trai vào lòng nhẹ nhàng dỗ dành, đứa bé thấy cậu đôi mắt to tròn vẫn chảy nước mắt nhưng tiếng khóc đã dần dần nhỏ lại, bé mím môi trông vô cùng đáng thương.

Chu Nam Sơ tính toán thời gian nhận ra đã tới lúc cho đứa bé uống sữa.

Vú nuôi không ở đây, đứa bé lại đang làm nũng với mình, Chu Nam Sơ không nỡ đặt bé lên giường nên tính ôm cả bé đi pha sữa luôn.

Chu Nam Sơ vừa mới quay người lại đã thấy Tiêu Nhất Hách đứng ngay gần mình, doạ cậu hồn vía lên mây.

Chu Nam Sơ kinh hoảng thiếu chút nữa không giữ được đứa bé, cậu vô thức lớn tiếng: "Cậu, cậu sao lúc đi không phát ra tiếng hả?"

Tiêu Nhất Hách: "Là do cậu quá tập trung vào đứa nhỏ mới không chú ý tới thôi."

Chu Nam Sơ ngẫm lại, đúng là vừa rồi cậu chỉ chăm chăm vào đứa bé, lời Tiêu Nhất Hách nói cũng không phải không có lý.

Nhớ tới mình vừa mới lớn tiếng với Tiêu Nhất Hách, Chu Nam Sơ không dám nhìn hắn, nhỏ giọng nói: "Xin lỗi cậu nhiều lắm."

Tiêu Nhất Hách: "Đứa nhỏ xảy ra chuyện gì?"

Chu Nam Sơ ngẩng đầu thấy Tiêu Nhất Hách đang nhìn đứa bé trong lòng mình, đồng thời đứa bé cũng đang tò mò đánh giá người đàn ông đẹp trai trước mặt.

"À, đứa nhỏ đói bụng, tôi phải đi pha sữa cho thằng bé, tài liệu ở thư phòng, cậu có thể tự mình lấy được không?"

Tiêu Nhất Hách liếc nhìn Chu Nam Sơ: "Cậu ôm đứa nhỏ thì pha kiểu gì?"

Chu Nam Sơ: "Không, không sao đâu, tôi có thể làm được bằng một tay."

Tiêu Nhất Hách nhăn mày: "Pha thế nào?"

"Hả?"

"Sữa bột pha thế nào?"

"!"

Hai mắt Chu Nam Sơ trợn tròn, cảm thấy cực kì bất ngờ.

Sau đó Tiêu Nhất Hách thật sự dựa theo lời Chu Nam Sơ hướng dẫn, từng bước pha sữa bột.

Xong xuôi, Tiêu Nhất Hách mặt không cảm xúc cầm bình sữa đã pha lên đổ một vài giọt lên mu bàn tay để thử độ ấm, Chu Nam Sơ thấy vậy không nhịn được cười thành tiếng, dáng vẻ Tiêu Nhất Hách pha sữa thật sự rất buồn cười.

Tiêu Nhất Hách ngước mắt nhìn về phía Chu Nam Sơ.

Chu Nam Sơ lập tức mím môi nén cười.

Tiêu Nhất Hách lạnh nhạt hỏi: "Như vậy là được?"

Chu Nam Sơ gật đầu: "Ừm, vậy là được rồi."

Tiêu Nhất Hách đưa bình sữa cho cậu.

Chu Nam Sơ nhận lấy bình sữa, ngồi xuống sofa bắt đầu cho đứa bé uống, lúc này cậu mới nhận ra đứa bé từ nãy giờ rất ngoan không hề quấy khóc, có lẽ bé cũng đang thích thú xem Tiêu Nhất Hách pha sữa cho mình.

Đứa bé ngủ thiếp đi khi sắp uống xong, vừa uống vừa ngủ, cuối cùng cũng uống hết sữa trong bình.

Đút sữa cho đứa bé tốn không ít thời gian, Chu Nam Sơ quên luôn Tiêu Nhất Hách vẫn còn ở đây, mãi đến khi cho đứa bé uống xong, cậu ngẩng đầu mới phát hiện Tiêu Nhất Hách ngồi ở sofa đối diện đang nhìn bọn họ.

Chu Nam Sơ nhẹ nhàng vỗ về đứa bé, sau khi xác nhận bé đã ngủ say mới đứng lên nhẹ giọng nói: "Đợi tôi đưa thằng bé về phòng ngủ xong sẽ lấy tài liệu cho cậu."

Tiêu Nhất Hách gật đầu.

Chu Nam Sơ ôm đứa bé trở về phòng, đặt bé lên giường đắp lớp chăn mỏng lên, xong xuôi cậu đi ra lại thấy trong phòng khách không một bóng người.

Cậu nhìn quanh một vòng mới thấy Tiêu Nhất Hách đang ở ngoài ban công quay lưng về phía cậu hút thuốc.

Chu Nam Sơ đi vào thư phòng tìm tập tư liệu rồi đi đến ban công.

"Là cái này sao?"

Tay trái Tiêu Nhất Hách kẹp thuốc, từ trong miệng nhả ra làn khói trắng, sau khi làn khói dần tan đi, xuất hiện đôi đồng tử hắn như biển sâu vô tận, hàng mi dài rũ xuống lạnh lùng nhìn cậu khiến Chu Nam Sơ ngây người.

Giờ khắc này, cậu vậy mà lại thấy Tiêu Nhất Hách gợi cảm chết người.

"Ừ."

Tiêu Nhất Hách đáp lại.

Chu Nam Sơ đưa tập tài liệu cho hắn, Tiêu Nhất Hách duỗi tay nhận lấy.

Những ngón tay lành lạnh của hắn chạm vào tay Chu Nam Sơ làm tốc độ nhịp tim cậu trở nên bấn loạn.

Cậu vội vàng thu tay lại, cúi đầu nói: "Trong nhà có trẻ nhỏ, tốt nhất, không nên hút thuốc."

Tiêu Nhất Hách ấn điếu thuốc trong tay xuống chậu hoa bên cạnh.

"Tần Mộc sẽ chăm sóc đứa nhỏ như con ruột hắn?"

"Rốt cuộc cậu thích Mạnh Thư Cẩn hay Tần Mộc?"

Chu Nam Sơ không rõ tại sao Tiêu Nhất Hách lại hỏi cậu hai vấn đề này.

Chu Nam Sơ không trả lời, khi đó cậu không biết vì sao mình lại không thể trả lời những câu hỏi đó.

Tiêu Nhất Hách dường như cũng không quan tâm mấy đến đáp án, hắn cầm theo tập tài liệu rồi rời đi.

Buổi tối Chu Nam Sơ kể chuyện này cho Tần Mộc, chủ yếu là cậu tò mò tại sao Tiêu Nhất Hách lại đích thân đến lấy tài liệu, cậu nghĩ chắc hẳn tập tài liệu này rất quan trọng.

Tần Mộc nghe xong liền nói: "Đúng là quan trọng nhưng không đến mức hắn phải tự mình đến lấy."

Chu Nam Sơ càng nghi hoặc: "Vậy tại sao hắn lại tới đây chứ?"

Tần Mộc dựa vào thành giường trầm tư trả lời: "Tôi cũng không biết, có lẽ là do người ban đầu được cử đến lấy gặp chuyện ngoài ý muốn."

Tần Mộc nói với cậu dự án lần này là hắn và Tiêu Nhất Hách hợp tác tiến hành, hôm nay lúc phát hiện mình quên mang tài liệu hắn đã sắp xếp nhân viên Tiêu Nhất Hách đến lấy.

"Ồ, hoá ra là vậy."

Có lẽ là trùng hợp mà thôi, Chu Nam Sơ cũng không nghĩ nhiều nữa, chuyện đó cứ thế trôi qua.
____

250 vote up tiếp nha~

Continue Reading

You'll Also Like

10.1K 737 29
Tác giả: Ngốc Ngốc Ngốc Ngốc Ngốc Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Đô thị tình duyên, Duyên trời tác hợp, 1v1, Thị giác nữ c...
366K 18.7K 77
Minh Nhật là một đứa kiêu ngạo, nhưng vì quá thích cô ấy. Cậu đã... Tìm mọi cách bắt chuyện. Giả làm Grab đón đưa. Hướng dẫn cô ấy học Toán. Trộm n...
151K 9.8K 18
Tác giả : Túc Trần Tiểu Công Tử Edit : Động Bàng Geii Đồng hợp tác : QT muộn tao công + GG biết tuốt thụ Số chương : 16 + 1PN Thể loại: Vườn trường...
562K 20.7K 62
[ HOÀN EDIT] VỪA VÀO HÀO MÔN, KHÔNG RA ĐƯỢC - Hi Nguyệt Công Tử. Hán Việt: Nhất nhập hào môn xuất bất lai. Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đạ...