TaeKook | Chia Giường

By baeyi54

52.2K 3.8K 99

‼️🚨KHÔNG RCM 🚨‼️ Tên fic gốc : 我的房分你一半 Tên tác giả : 叶非夜 ‼️🚨 Mình reup vì nhớ ver TaeKook. Mình không phải... More

Chương 1: Không phải cậu ấy, không tái hợp, không kết hôn.
Chương 2: Mẹ kiếp.
Chương 3 : Yêu tinh tác quái.
Chương 4 : Khóc chết tôi.
Chương 5 : Miệng lưỡi sắc bén.
Chương 6 : Tro tàn bùng cháy.
Chương 7 : Trò chơi.
Chương 8 : Chán ngủ với tôi rồi à?
Chương 9 : Vốn liếng mắng chửi.
Chương 10 : Kiểm tra.
Chương 11 : Làm một lần. Bao nhiêu tiền?
Chương 12 : Nick phụ.
Chương 13 : Con thỏ của anh.
Chương 14 : Đại ca đầu gấu.
Chương 15 : Chỉ năm phút thôi.
Chương 16 : Em trai anh là ông nội của em.
Chương 17 : Xịt lại chúng.
Chương 18 : Ăn Sandwich Không Ăn Rìa Bánh.
Chương 19 : Chị Em.
Chương 20 : Đại ca hội ăn mày.
Chương 21 : Đều là anh
Chương 22 : Bỏ lỡ một vụ cực hay.
Chương 23 : Người dùng đang nhập tin nhắn.
Chương 24 : Chờ người đến nhận.
Chương 25 : Đầu chập mạch.
Chương 26 : Biết em muốn lên trời.
Chương 27 : Di động cá tính.
Chương 28 : Thuốc hạ sốt và mảnh giấy.
Chương 29 : Cảm ơn vì đã cống hiến.
Chương 30 : Bữa cơm.
Chương 31 : Sẽ có người lo.
Chương 32 : Kim Taehyung là tên mù đường mà.
Chương 33 : Muốn bị đánh.
Chương 34 : Muốn tạo một mối quan hệ.
Chương 35 : Thầy Kim và bạn Jeon.
Chương 36 : Camera kép 20mp, chiếu sáng vẻ đẹp của anh.
Chương 37 : Kiểm hàng trước trả tiền sau.
Chương 38 : Người ta buồn quá đi mất.
Chương 39 : Tín vật đính ước.
Chương 40 : Kim - điện thoại viên - Taehyung
Chương 41 : Thứ quan trọng.
Chương 42 : Trong mơ cái gì cũng có.
Chương 43 : Chỉ là trò Jeon.
Chương 44 : Cậu nhóc vui vẻ là quan trọng nhất.
Chương 45 : Chúa nói dối.
Chương 46 : Tôi lấy chăn cho em nhé.
Chương 47 : Vì tôi sẽ ghen.
Chương 48 : Theo dõi hộ em đấy.
Chương 49 : Đang theo đuổi.
Chương 50 : Anh có thể chờ em được không?
Chương 51 : Đoán xem tôi là ai.
Chương 52 : Tôi thích anh.
Chương 53 : Cái tát.
Chương 54 : Làm người yêu anh đi!
Chương 55 : Bạn trai nhỏ anh là Jeon Geun.
Chương 56 : Ba chiếc ga trải giường.
Chương 57 : Anh sẽ lấy em về.
Chương 58 : Không quen biết, chỉ ngồi cùng bàn thôi.
Chương 59 : Vì anh thích nghe mắng.
Chương 60 : Trốn học.
Chương 61 : Tạ hoàng tử ban ơn.
Chương 62 : Suýt hành chết anh.
Chương 63 : Ji Yoo của cậu.
Chương 64 : Thầy Kim nhỏ mọn.
Chương 65 : Tập thể.
Chương 66 : Thuốc chống trầm cảm. Sợ sấm.
Chương 67 : Chia nửa giường cho anh.
Chương 68 : Giờ tôi lớn rồi.
Chương 69 : Gặp người đẹp.
Chương 70 : Xem một chút là hiểu.
Chương 71 : Tâm sự.
Chương 72 : Không những không ngốc mà còn ngầu.
Chương 73 : Không nỡ.
Chương 74 : Đồ ngốc não có vấn đề.
Chương 75 : Cương thi Taehyung.
Chương 76 : Chờ được đơm hoa, lại chờ kết trái.
Chương 77 : Ảnh hậu Lim.
Chương 78 : Mỗi ngày uống một viên hỗ trợ dạ dày giúp ích tiêu hoá.
Chương 79 : Khóc.
Chương 80 : Chờ người ta đến nhặt xác.
Chương 81 : Trợ lý sinh hoạt.
Chương 82 : Sốt.
Chương 83 : Bản lam căn.
Chương 84 : Chờ dưa chín thì hái.
Chương 85 : Sợ em không vui.
Chương 86 : Nuôi dưa.
Chương 87 : Quà sinh nhật.
Chương 88 : Trong mơ cũng là anh và em.
Chương 89 : Hẹn.
Chương 90 : Anh đi chết đi!
Chương 91 : Em cứ đập thoải mái, anh hứa sẽ không trốn.
Chương 92 : Trêu ong ghẹo bướm.
Chương 93 : Đã quên rồi, nhưng không quên được.
Chương 94 : Anh theo đuổi em được không?
Chương 95 : Bức ảnh.
Chương 96 : Thăm dò.
Chương 97 : Về Daegu cùng anh nhé?
Chương 98 : Xin lỗi.
Chương 99 : Em có yêu anh không?
Chương 100 : Chúng ta chia tay đi.
Chương 101 : Yêu.
Chương 102 : Bạn trai cũ của tôi đang theo đuổi tôi.
Chương 103 : Từng đánh hắn hai lần.
Chương 104 : Xin lỗi.
Chương 105 : Anh trai.
Chương 106 : Hera.
Chương 107 : Vứt mẹ hết ga lăng đi.
Chương 108 : Anh không chịu nổi đâu.
Chương 109 : Máu bạo lực.
Chương 110 : Cực giỏi dỗ dành.
Chương 111 : Dư luận.
Chương 112 : Lấy mạng.
Chương 113 : Jeon thiếu gia che chở cho anh.
Chương 114 : Cảm giác an toàn và Vở kịch độc diễn.
Chương 115 : Ông đây phải đi tỏ tình.
Chương 116 : Yêu nhau không? Kiểu lên hot-search ấy?
Chương 117 : Anh chưa xin lỗi, em làm sao tha lỗi cho anh được.
Chương 118 : Người yêu bé bỏng.
Chương 119 : Khoe khoang tình yêu.
Chương 120 : Suy nghĩ bậy bạ.
Chương 121 : TaeKook cưới nhau đi.
Chương 122 : Thở hổn hển.
Chương 123 : Chắc anh hỏng mất thôi.
Chương 124 : Cưới rồi.
Chương 125 : Kích thích.
Chương 126 : Gần quê bồn chồn.
Chương 127 : Anh bị em chơi đến phát mệt rồi.
Chương 128 : Cảm ơn em đã chờ anh.
Chương 129 : Thời gian ngắn tại dùng tay nhiều.
Chương 130 : Ganh tị.
Chương 131 : Dòng thời gian của Kim Taehyung.
Chương 133 : Anh sẽ cùng chết với em.
Chương 134 : Kim Một Phút.
Chương 135 : Cắm sừng.
Chương 136 : Đêm nay báo trước là một đêm mất ngủ.
Chương 137 : Ước mơ.
Chương 138 : Những lời viết cho Kim Taehyung.
Chương 139 : Không rõ đầu đuôi, xin miễn phán xét.
Chương 140 : Đón em qua cửa có được không?
Chương 141 : Lộ nick phụ.
Chương 142 : Muốn chơi, sẽ chơi.
Chương 143 : Ông biết hết, chuyện gì ông cũng biết.
Chương 144 : Em yêu anh.
Chương 145 : Anh phải tốt với em.
Chương 146 : Nuôi chó bên ngoài.
Chương 147 : Anh trên dải ngân hà.

Chương 132 : Mau đến dạy dỗ em đi.

276 22 2
By baeyi54

"Vậy, anh trai muốn ngủ không?"

Lưng Kim Taehyung căng chặt, ánh mắt nhìn Jeon JungKook dần tối lại.

Hầu kết khẽ trượt.

Cậu nói rõ ràng lắm rồi, sao anh không có phản ứng gì vậy?

Jeon JungKook nhìn trộm Kim Taehyung, vùi mặt vào ngực anh như chim đà điểu, làu bàu nói: "Em đâu yếu ớt đến thế."

"Hôm qua em đã không thấy mệt mỏi mấy rồi..."

Cậu đâu phải muốn ngủ với anh, cậu đang muốn phóng hỏa thiêu chết anh thì có.

Kim Taehyung cảm thấy cơ thể như muốn nổ tung, nghiến răng thầm chửi thề.

Anh siết eo cậu, kéo cậu sát vào người mình, cúi đầu kề bên tai cậu gằn từng chữ, trong lời nói như mang theo ngọn lửa: "Đúng là nghịch ngợm thiếu dạy dỗ mà."

Hơi thở của anh nóng rực, phả lên vành tai đỏ bừng của cậu, thấy hơi ngứa ngáy, cậu rụt cổ, ngón tay đang đặt trên eo siết chặt áo anh: "Vậy anh trai mau đến dạy dỗ em đi."

Kim Taehyung nghiến răng: "Mẹ nó chứ em cứ làm bậy đi."

"Anh sẽ cố gắng dịu dàng."

Cố gắng dịu dàng để không khiến em chết trên giường.

Kim Taehyung cúi đầu lấp kín môi cậu, bắt đầu lột quần áo cậu.

Jeon JungKook chưa kịp phản ứng, Kim Taehyung đã lật người, đè cậu nằm bò trên sofa.

...

Không phải chứ?

Anh có cần trực tiếp thế không?

Dù trước kia họ từng bên nhau, nhưng đã sáu năm qua đi rồi, chưa gì anh đã đi thẳng vào chủ đề chính, kích thích quá vậy?

Jeon JungKook hốt hoảng, lưng đã ửng hồng, "Anh, anh trai, anh trai ơi... em, em, em vẫn còn chưa tắm."

Kim Taehyung cắn nhẹ vai cậu, giọng khàn đục: "Đợi lát nữa anh trai sẽ tắm cho em thật tốt."

"Vậy, vậy, vậy anh... anh trai... anh... cũng đâu thể không quan tâm đến kỹ thuật chứ..."

Âm cuối của Jeon JungKook khẽ run lên, ngón tay giữ chặt gối ôm trên sofa.

....

Khi bị Kim Taehyung kéo vào phòng tắm, Jeon JungKook không biết sao lưng mình lại lành lạnh.

Cậu cảm thấy mình nhất thời cảm động và đau lòng, đã tự đào cho bản thân một cái hố.

Nhất là khi nhìn thấy Kim Taehyung cầm vòi sen xối lên vách kính trong phòng tắm, cảm giác đó lại càng mãnh liệt.

Chân cậu đã mềm nhũn ra, muốn bỏ trốn theo phản xạ có điều kiện, kết quả cậu vừa đi về phía cửa phòng tắm được hai bước đã bị Kim Taehyung tóm lại.

"Chạy đi đâu?" Anh hôn lên sau tai cậu, đưa tay sờ tấm kính.

"Ấm rồi."

Dứt lời, anh chỉnh vòi tắm thành vòi hoa sen lớn trên đỉnh đầu.

Trong tiếng nước rào rào, anh dán lên cơ thể cậu.

Jeon JungKook nghĩ mãi không hiểu "ấm rồi" là có ý gì, đến khi bị anh nâng lên, tấm lưng dán lên mặt kính ấm áp mới hiểu ra.

Lát nữa anh trai sẽ tắm cho em thật tốt... tắm mất nửa cái mạng của cậu.

...

Jeon JungKook đã hiểu được sâu sắc, không phải cậu tự một cái đào hố cho mình, mà tự đào một cái hố khổng lồ, đào thôi không nói, còn tự tay cầm xẻng chôn mình nữa.

Cuối cùng cậu cũng hiểu tại sao đêm đó ở khách sạn anh lại bỏ qua cho cậu. Cuối cùng cũng hiểu tại sao sau khi cậu từ Gwangju về Seoul, mấy ngày qua anh lại không chạm vào cậu. Càng hiểu sâu sắc hàm ý của câu "Mẹ nó chứ em cứ làm bậy đi" khi nãy.

Anh nói không sai chút nào.

Đúng là cậu bậy quá.

Ban đầu cậu còn cắn chặt môi không chịu kêu rên, nhưng cuối cùng lại không màng đến tôn nghiêm, liêm sỉ gì đó nữa, đầm đìa nước mắt, yếu ớt xin tha.

"Anh... anh trai, anh trai, em sai rồi, em không dám nữa, em..."

"Thời gian ngắn?"

"Không ngắn, không ngắn, sức Kim đại ca là bền nhất."

"Ngủ với anh đến chán rồi?"

"Không, không, không."

"Trước kia nói gì ấy nhỉ? Bên ngoài hào nhoáng bên trong chả ra gì? Kỹ thuật giường chiếu tệ hại? Chỉ là một cái gối thêu hoa, bánh trôi không nhân, tốt mã giẻ cùi?"

"Không phải em, em chưa từng nói... Sau này em không bao giờ nói nữa... Anh trai, anh trai, anh chậm chút đi..."

"Gọi ông xã."

"Ông xã, ông xã..."

Mọi lời nịnh nọt đều đã nói hết mà Jeon JungKook cũng không xin được một con đường sống, nức nở nổi quạu: "Tiên sư bố nhà anh, mẹ nó chứ anh có thôi đi không hả... hu hu hu..."

...

"Em sai rồi, em sai rồi, nhẹ thôi, nhẹ thôi, anh trai ơi xin anh nhẹ thôi..." Jeon JungKook khóc nức nở: "Em sai thật rồi... em không muốn nữa... em yếu lắm, anh phải nâng niu em một chút..."

...

"Kim Taehyung, anh lừa em, anh vẫn thích em gì chứ, rõ ràng là anh thích cơ thể của em... Yêu đương không? Kiểu lên hot-search cái gì, anh vốn dĩ đâu muốn lên hot-search, anh chỉ muốn đè lên em thôi..."

...

"Cuối cùng em cũng hiểu ra rồi, cả ngày anh chỉ biết lừa gạt em, gì mà anh sắp hỏng rồi, anh hỏng chỗ nào, anh vốn đâu có hỏng, em mới là người... là người phải hỏng đây này..."

...

"Anh vốn đâu có yêu em, anh không yêu em chút nào hết, em không muốn ngủ với anh nữa, cả đời này em cũng không muốn ngủ... ngủ với anh nữa..."

Kim Taehyung giữ chặt eo cậu, đi sâu vào trong, đến khi cậu hồn phi phách tán, bàn tay đang đặt trên vai anh không còn chút sức nào, tiếng nức nở trở nên rời rạc, ngắc ngứ, muốn ghép cũng không ghép lại được.

...

Jeon JungKook không biết Kim Taehyung kết thúc lúc nào, phút cuối cậu đã choáng váng mơ màng.

Anh xong việc rồi còn nằm vạ trên người cậu không chịu đi. Anh không ngừng hôn lên mồ hôi trên người cậu, có của anh cũng có của cậu, anh ra sức cắn mút, để lại những dấu vết chồng chất trên cơ thể cậu. Tay anh đặt ở phía dưới, ra sức hoạt động.

Môi anh trượt lên bên tai cậu, ngậm rái tai cậu, dùng lưỡi chầm chậm liếm láp, liếm đến khi lưng cậu bất giác căng chặt mới thấp giọng nói: "Muốn ở bên trong suốt đêm..."

Jeon JungKook mệt đến mức chỉ còn hơi tàn, nghe được câu này, cơ thể run lên, trông thật đáng thương.

Kim Taehyung khẽ cười trước phản ứng của cậu, chóp mũi cọ nhẹ lên vành tai, dùng âm lượng chỉ hai người nghe thấy nói vài tiếng, nhìn tai cậu nhóc dưới thân đỏ lên, lại thích thú hôn cậu một cái, ăn no rồi anh thoả mãn trở mình đi vào phòng tắm.

Jeon JungKook nghe tiếng nước chảy, mặt đỏ bừng chui vào chăn.

Mỗi lần cử động, người cậu lại đau nhức rã rời, đến khi vất vả lắm mới chui được vào chăn, cậu mới thẹn thùng che kín khuôn mặt nóng hổi của mình.

Khi nãy Kim Khốn Nạn nói với cậu... Mạnh thêm chút nữa... anh sẽ gãy mất....

Khốn nạn, sao nhìn anh cũng sáng sủa mà lòng dạ lại đen tối thế này!

_________

Jeon JungKook ngủ đến ba giờ chiều vẫn không tỉnh.

Bình thường Kim Taehyung đều đến phòng thí nghiệm, hôm nay lại phá lệ không đến công ty.

Jeon JungKook ngủ đến khi trời tối vẫn không dậy, anh thì ngược lại, ngủ chưa đến ba tiếng đã không ngủ thêm được nữa, anh không đi đâu cả, chỉ nghiêng người nhìn bạn nhỏ nhà mình ngủ.

Nhìn sao cũng thấy không đủ.

Rõ ràng bên nhau gần hai mươi ngày rồi, chuyện nên làm cũng đã làm, còn làm đến khi thỏa thích, nhưng anh vẫn có cảm giác như đang mơ, không chân thật chút nào.

Buổi trưa Kim Taehyung gọi người giao đồ ăn đến, anh nếm thử rồi gọi người yêu bé nhỏ mình hai lần nhưng không gọi được, đành mặc cho cậu ngủ tiếp, thấy đến giờ trà chiều mà cậu vẫn chưa chịu dậy, anh đành vừa dịu dàng vừa mạnh mẽ kéo cậu khỏi giường, hầu hạ cậu đánh răng, bế cậu đến phòng ăn, như đang chăm sóc trẻ em, vừa dỗ dành vừa lừa gạt cho cậu ăn hơn nửa bát cháo mới để cậu đi ngủ tiếp.

Jeon JungKook ngủ một giấc đến mười giờ tối mới tỉnh.

Hôm qua cậu mệt đến mức không kịp tắm rửa đã lăn ra ngủ, trước giờ cậu rất thích sạch sẽ, nên việc đầu tiên là phải đi ngâm nước nóng.

Cậu nằm trong bồn tắm, nhìn vòi sen ở bên cạnh, suy nghĩ hơi lệch lạc. Làm sao bây giờ, hình như cậu không thể nhìn thẳng vào buồng tắm này nữa rồi.

Ngẫm nghĩ, cậu phát hiện nơi mình không thể nhìn thẳng vào hơi nhiều, sofa, ban công trong phòng ngủ, và cả chiếc giường tiêu tốn hơn nửa buổi tối...

Jeon JungKook rầu rĩ thở dài, bấm ngón tay tính thử, cũng không tính được tối qua rốt cuộc anh đã làm mấy lần.

Tắm xong, cơ thể Jeon JungKook đã đỡ ê ẩm hơn nhiều, nhưng khi mặc đồ ngủ, cậu phát hiện mông cậu rất đau, chân đứng cũng run.

Cậu bước thật nhỏ thật nhỏ, ra khỏi phòng ngủ liền bị Kim Taehyung tóm đi ăn cơm. Ăn cơm xong, cậu không muốn bước đi nữa bèn dang tay về phía Kim Taehyung.

"Mệt đến thế à?" Kim Taehyung hỏi vậy, nhưng vẫn bế cậu về phòng ngủ.

Ga trải giường đã được anh thay mới trong lúc cậu đi tắm. Cái này hai hôm trước mới được dì giúp việc giặt qua, còn vương lại mùi thơm của nước giặt.

Jeon JungKook chậm mất một phút mới trả lời câu hỏi của Kim Taehyung: "Không chỉ mệt, còn đau nữa."

"Đau chỗ nào?"

Jeon JungKook ngại nói ra, đỏ mặt quay đi nơi khác.

Kim Taehyung đã đoán được: "Anh xem thử."

"Đừng." Jeon JungKook siết chặt chăn.

Kim Taehyung hôn khóe môi cậu: "Ngoan."

Jeon JungKook mím môi, kéo chăn che kín khuôn mặt đang nóng lên của mình.

"Hơi sưng, rõ ràng yếu hơn ai hết, còn mạnh miệng nói mình không yếu." Kim Taehyung đắp lại chăn: "Hay là, gọi bác sĩ đến?"

Da mặt Jeon JungKook mỏng, đã quan hệ với Kim Taehyung biết bao nhiêu lần mà lần nào cũng như tay mơ chưa trải sự đời, nghe nói vậy, không nghĩ ngợi gì đã ngăn anh lại. Cũng chẳng có gì to tát, nghỉ ngơi vài ngày tự nhiên hết thôi.

Kim Taehyung không cãi lại cậu. Jeon JungKook thấy Kim Taehyung nghe lời mình, lại thả lỏng người nằm xuống giường, đắp kín chăn, bĩu môi oán trách: "Đâu chỉ có chỗ đó sưng, lúc nãy đi tắm em thấy eo cũng sưng rồi, cổ tay bị anh siết cũng hơi sưng, miệng cũng sưng, mí mắt cũng sưng. Đều là kiệt tác của anh."

Kim Taehyung khẽ cười, ôm cậu nhóc vào lòng, để cậu nằm trên người mình: "Mí mắt không liên quan đến anh, là do em tự khóc sưng."

Jeon JungKook nhìn Kim Taehyung bằng ánh mắt buồn bã: "Tại anh làm em khóc."

"Đã nói với em từ sớm, sáu năm rồi anh không dùng đến thứ đó. Bảo em đừng làm bậy, em lại không biết sống chết mà làm. Em tưởng anh chịu nổi thật à?"

Jeon JungKook tủi thân bĩu môi, nhất thời không nghĩ ra lời nào để cãi.

Kim Taehyung đặt tay lên eo cậu, Jeon JungKook lăn xuống khỏi người anh theo phản xạ có điều kiện.

Kim Taehyung bật cười, kéo cậu trở lại: "Đừng trốn nữa, không hành hạ em nữa đâu."

"Kim Taehyung, năm xưa anh làm hỏng danh tiếng của mình, chủ yếu là hỏng trong quán trai bao đúng không?"

Continue Reading

You'll Also Like

87.1K 4.2K 65
Tác giả gốc: Lăng Tử Minh Thể loại: Đam Mỹ Trạng Thái: Full Truyện Thể loại: hiện đại, nhất công nhất thụ, phúc hắc cường công, quật cường cường thụ...
334K 21.9K 47
Tuyển thủ Chovy dính tin đồn hẹn hò với Goat??? Riel or fake? Chỉ có Faker thôi!
12.2K 683 33
Bản gốc: Mặt trời nhỏ bỏ trốn Nguồn: https://www.wattpad.com/story/289036072-l%C4%83ng-vi%E1%BB%87t-ho%C3%A0n-m%E1%BA%B7t-tr%E1%BB%9Di-nh%E1%BB%8F-b%...
196K 14.9K 41
Pairings: Harry Potter x Draco Malfoy (Phúc hắc chiếm hữu cao ôn nhu A x Ngạo kiều (ngoan ngoãn) lạnh lùng (mềm mại) O); Blaise(A) xRon(O); ... Categ...