Hàn tinh viễn cố

By ChiliIme

4.3K 810 43

Truyện: Hàn tinh viễn cố 《寒星远顾》 Tác giả: Ale Lưu Bạch Editor: Thích Ăn Dưa Hấu - wattpad: ChiliIme Hoàn 111 c... More

Trước khi nhảy hố
Chương 1. Vợ quản nghiêm
Chương 2. Thiếu dạy dỗ
Chương 3. Bạn nhỏ tinh nghịch
Chương 4. Viết tên
Chương 5. Rõ ràng
Chương 6. Ừm, rất ngọt
Chương 7. Lập quy củ
Chương 8. Một miếng
Chương 9. Thầy giáo tiểu Kỷ
Chương 10. Đưa cơm
Chương 11. Người thầy
Chương 12. Đút kẹo
Chương 13. Không thể nói
Chương 14. Việc học
Chương 15. Em ở đây rồi
Chương 16. Đi chợ
Chương 17. Mua khoai lang
Chương 18. Cháu làm lạc mất Tinh Tinh rồi
Chương 19. Đi tìm Tinh Tinh
Chương 20. Nhưng những gì ông làm là sai
Chương 21. Sự khổ sở không thể kìm nén được
Chương 22. Kỷ Hàn Tinh không định ngồi yên chờ chết
Chương 23. Dành cho Tinh Tinh
Chương 24. Trứng luộc
Chương 25. Trường nội trú
Chương 26. Dọn dẹp
Chương 27. Đêm Giao thừa
Chương 28. Đồ Khánh Xuyên
Chương 29. Anh sẽ không thật sự bắt nạt người khác
Chương 30. Anh có đến tiễn em không?
Chương 31. Chó con thối tha, cũng ra dáng người rồi
Chương 32. Con cầy chưa nhìn thấy thế giới
Chương 33. Chỉ sợ thất vọng về chính mình
Chương 34. Giơ tay
Chương 35. Lý Cố ca ca
Chương 36. Tinh Tinh, anh sẽ bảo vệ em
Chương 37. Anh có thể làm gì
Chương 38. Nước xà phòng
Chương 39. Ý nghĩa
Chương 40. Dù là trẻ hư
Chương 41. Lớp A7 không bỏ cuộc
Chương 42. Nở mặt mũi
Chương 43. Đến lúc đó sẽ biết
Chương 44. Em sai rồi
Chương 45. Không hỏi
Chương 46. Chỉ cần một chút ngọt ngào
Chương 47. Cần thiết
Chương 48. Nhanh hơn một chút
Chương 49. Đôi bên đều có lỗi lầm, đôi bên đều bù đắp
Chương 50. Khuôn mặt người thanh niên kia có bảy phần giống Kỷ Hàn Tinh
Chương 51. Nếu em cũng trở thành một ngôi sao
Chương 52. Cuối thu
Chương 53. Vật về chủ cũ (Kỷ Tri Thanh phiên ngoại - Thượng)
Chương 54. Phong quang (Kỷ Tri Thanh phiên ngoại - Hạ)
Chương 55. Lý · Tony · Cố
Chương 56. Hừ!
Chương 57. Cục đá
Chương 58. Đường Lý Đức Chính
Chương 59. Tình cảm yêu đương gì đó, không cần thiết
Chương 60. Bắt đầu
Chương 61. Phòng đọc sách
Chương 62. Nhưng chuyện đời giống như dòng nước
Chương 63. Đón nhận cơn mưa của thần linh
Chương 64. Sự phản nghịch của thiếu niên trung học
Chương 65. Sự cảm thông
Chương 66. Tôi muốn gánh hết
Chương 67. Đủ không?
Chương 68. Đường sáng, đường tối
Chương 69. Anh, anh có thể qua chỗ em được không?
Chương 70. Ngày mai em sẽ dọn đến
Chương 71. Lý Cố là của cậu
Chương 72. Tại sao vẫn chưa về nhà?
Chương 73. Vĩnh viễn không bao giờ trách em
Chương 74. Anh sắp đi xem mắt à (phần 1)
Chương 75. Anh sắp đi xem mắt à (phần 2)
Chương 76. Tiêu chuẩn của Lý Cố
Chương 77. Em không còn là trẻ con nữa
Chương 78. Rõ ràng
Chương 79. Điều này không đúng
Chương 80. Giận dỗi
Chương 81. Nơi cầu nguyện
Chương 82. Đừng làm em phiền lòng
Chương 83. Rời đi
Chương 84. Vốn là của cậu
Chương 85. Hoảng hốt
Chương 86. Lửa trong tim
Chương 87. Ngủ ngon, ca ca
Chương 88. Anh có thể suy nghĩ kỹ lại không?
Chương 89. Phiền nhiễu
Chương 90. Nhưng đó không phải là tất cả của cuộc sống
Chương 91. Cùng một sự lựa chọn
Chương 92. Cậu ấy là một phần của Lý Cố
Chương 93. Trên tờ giấy vẽ một trái tim
Chương 95. Chỉ khi đến đây mới biết muốn cầu phúc cho ai
Chương 96. Nơi mềm yếu nhất không thể chạm vào
Chương 97. Cùng một sự vô tội
Chương 98. Công viên giải trí
Chương 99. Đây chính là chấp niệm của cậu ấy
Chương 100. Ngã rẽ sai lầm ngay trước mắt
Chương 101. Vậy cậu vì cái gì?
Chương 102. Anh ấy đang đợi tôi về nhà
Chương 103. Anh nhất định sẽ tìm thấy em
Chương 104. Ngọt ngào
Chương 105. Vị thần trôm nom vì sao
Chương 106. Thật sự chỉ là em trai thôi sao?
Chương 107. Nửa đường
Chương 108. Chỉ có cậu là chân thật
Chương 109. Mọi người bối rối nhìn nhau
Chương 110. Bụi bặm lắng xuống
Chương 111. Không bao giờ rời đi nữa
Phiên ngoại 1. Chậm rãi
Phiên ngoại 2. Vô hạn dũng khí
Phiên ngoại 3. Chúc phúc
Phiên ngoại 4. Quyết định
Phiên ngoại 5. Thông suốt
Phiên ngoại 6. Ánh sao trong tay
Phiên ngoại 7. Nghi thức

Chương 94. Thời gian

25 3 0
By ChiliIme

Thiệu Lực cảm thấy vận đen đang bám theo mình. Trước đây hắn ta luôn theo chân một ông chủ lớn, nhưng cuối cùng lại bị đá ra ngoài. Thiệu Lực đành phải chịu thiệt, dù muốn nói lý cũng không biết phải làm sao. Ban đầu, hắn tìm đến Vương Vĩnh Phi để có được công việc vì họ không đủ điều kiện làm việc. Trong thành phố hiện giờ có quá nhiều người như Thiệu Lực, luôn có người tìm cách kiếm được lao động rẻ hơn hắn ta. Bố con nhà Thiệu nhìn thấy mấy người đồng hương khi bám vào những ông chủ lớn đã trở nên giàu có, họ cũng muốn thử vận may, hy vọng sau này có thể nhận được những dự án lớn hơn, không cần phải lăn lộn khắp nơi tìm công trình nữa.

Trong tình cảnh như vậy, Thiệu Lực cố gắng kết thân với Vương Vĩnh Phi vì biết Vương là con trai duy nhất trong gia đình và rất được bố chiều chuộng. Mặc dù bản thân Vương Vĩnh Phi là một người kém cỏi, nhưng lại có số mệnh tốt, có thể tiếp xúc với những người quan trọng.

Vương Vĩnh Phi thường đi hát hò, uống rượu trong các vũ trường, phần lớn thời gian là do Thiệu Lực phục vụ, hai người cũng chơi khá thân với nhau. Khi cảm thấy thời cơ đã đến, Thiệu Lực mới mạnh dạn tuyển người vào làm việc. Nhưng giờ đây, khi Vương Vĩnh Phi bất ngờ nói không thể cung cấp công việc cho hắn ta, Thiệu Lực không thể để con mồi này chạy thoát. Lần đầu bị hỏi đến, Vương Vĩnh Phi giải thích công ty là do bố anh ta quyết định, khi bố anh ta chiều chuộng thì không sao, nhưng khi ông trở nên nghiêm khắc, ngay cả Vương Vĩnh Phi cũng không thể làm được gì. Lần thứ hai khi Thiệu Lực muốn tìm Vương Vĩnh Phi để bàn bạc thêm, Vương Vĩnh Phi thẳng thừng phớt lờ hắn ta.

Thiệu Lực thầm nguyền rủa bằng tất cả những từ tục tĩu mà hắn biết. Để có thể giành được dự án từ Vương thị, hắn ta đã phải khoác lên lớp vỏ hào nhoáng cho đội nhóm lộn xộn của mình. Nếu không phải vì Vương Vĩnh Phi đã hứa hẹn trước rằng sẽ giao dự án cho hắn, Thiệu Lực sẽ không bao giờ ký hợp đồng với những người lao động này, khi mà hắn không có dự án trong tay còn phải trả lương cho họ hàng tháng. Điều đó có khác gì đang tự hại mình?

Giờ đây, không nhận được dự án, tiền lương cho công nhân không còn, Thiệu Lực định sa thải toàn bộ, nhưng những người lao động này đã khôn ngoan hơn sau vài năm làm việc trong thành phố. Không biết họ đã kết nối với nhóm sinh viên luật cung cấp hỗ trợ pháp lý miễn phí từ đâu, họ mạnh mẽ tuyên bố nếu bị sa thải vô cớ, họ sẽ đòi bồi thường lương trong nhiều tháng. Thiệu Lực và bố hắn ta bàn bạc và thấy chỉ có hai lựa chọn: một là trả lương cho nhân viên để giải quyết vấn đề hiện tại, hai là kéo dài thêm một tháng, hy vọng tìm được chủ khác để nhận công trình.

Thiệu Lực quen biết vài ông chủ, nhưng công trình lớn không phải lúc nào cũng có như đi chợ mua rau. Những người mà hắn quen hoặc không có dự án trong tay, hoặc đã giao công trình cho công ty khác, tất cả vì thời gian này hắn ta chỉ dồn mọi hy vọng vào Vương Vĩnh Phi.

Tại văn phòng của công ty Vương thị.

Lý Cố nhận lấy tách trà từ tay Vương Chấn, cẩn thận dùng tay xua xua, trước hết hít một hơi mùi hương của trà. Sau đó anh khen trà rất thơm, là loại trà ngon. Vương Chấn đáng tuổi làm cha anh, nhưng trong lúc đối diện với ông chủ Lý luôn đĩnh đạc và từ tốn, Vương lại không dám có thái độ của một bậc tiền bối.

Vương Chấn nói: "Thằng nhóc Vĩnh Phi không giữ được bình tĩnh làm tôi cũng lo lắng, nếu có được một đứa con như Lý tổng thì chắc tôi sẽ cười tỉnh giấc mỗi đêm mất."

Lý Cố tách ly trà xuống, mỉm cười mà không nói gì.

Vương Chấn tiếp tục: "Chuyện tìm đội xây dựng, tôi không để nó làm bừa. Lý tổng cũng biết đấy, công ty Vương Thị lớn như vậy, chúng tôi không phải không có đội xây dựng riêng, chỉ là công ty mới phát triển tại đây chưa lâu, muốn tuyển người tại địa phương để tiết kiệm chi phí. Nhưng không hiểu sao trước đó lại xảy ra chút hiểu lầm với anh, sau này sẽ không như vậy nữa, chúng tôi sẽ kiểm soát nghiêm ngặt năng lực của nhà thầu."

Lý Cố lần này nở nụ cười chân thành hơn: "Vương tổng nói quá rồi. Chúng tôi cũng chỉ vì xem trọng dự án nên mới nghiêm ngặt trong việc kiểm soát chất lượng. Và còn..." Lý Cố làm bộ như định nói gì rồi lại thôi.

"Hiểu mà hiểu mà," Vương Chấn vội vàng tiếp lời: "Phó tổng Đồ chắc chắn không thể hợp tác với bạn trai cũ của vị hôn thê rồi. Tôi cũng từng trải qua tuổi trẻ, tôi hiểu mà."

Lý Cố tỏ ra vừa bất lực vừa buồn cười, như thể mọi chuyện không phải là do anh chỉ đạo mà là do người anh cả nhiệt tình này tự suy diễn. Anh nói: "Thực ra cũng chỉ vì muốn thuận tiện cho mọi người, sau này phó tổng Đồ sẽ chịu trách nhiệm chính trong việc theo dõi và nghiệm thu công trình. Nếu các anh hợp tác tốt với anh ấy thì tiến độ sẽ nhanh hơn."

Khi Lý Cố rời đi, Vương Vĩnh Phi đến tìm bố. Cậu ta không vui, cảm thấy bị cha làm mất mặt trước bạn bè, nói rằng Lý Cố chẳng qua cũng chỉ là một ông chủ giàu có nhưng lại đòi hỏi quá nhiều. Vương Chấn nghiêm túc hơn, lo lắng về đứa con vô dụng của mình: "Con biết gì không, khu trồng trọt này chẳng qua chỉ là một dự án thử nghiệm của họ thôi. Họ đang phát triển rất tốt, chúng ta không chỉ làm ăn với họ lần này, mà phải xây dựng mối quan hệ hợp tác lâu dài. Như vậy sau này con mới có việc để làm. Hơn nữa, người đứng sau họ chính là vốn đầu tư của Yanagawa."

Vương Vĩnh Phi ngơ ngác gật đầu, Vương Chấn thở dài: "Con à... con thật phải học theo ông chủ Lý. Nếu con có được một nửa của anh ta, thì cha cũng sẽ... haiz."

Buổi tối khi công ty đã vắng người, Lý Cố bảo Từ Ngọc Minh về trước, anh ngả người vào ghế, nhắm mắt lại nghe Ngô Tân báo cáo. Dù anh tin tưởng Đồ Ngọc Minh nhất, nhưng đây không phải là chuyện có thể nói rõ ràng ra, anh thà để Đồ Ngọc Minh không biết gì, có thể sống yên ổn với Tiểu Văn và giúp anh quản lý công ty.

Đồ Tân nói: "Gần đây công việc của hắn ta không thuận lợi, không có tiền trả lương, một số nhân viên đã đồng ý nhận nửa tháng tiền lương để ra đi, số khác thì không đồng ý bị sa thải. Công ty giờ chỉ còn là một vỏ bọc rỗng. Thiệu Lực không may mắn, hắn ta lại quay trở lại hộp đêm, thường xuyên uống rượu đến say khướt giữa đêm."

Lý Cố từ từ mở mắt, nhẹ nhàng hỏi: "Hắn ta đã dùng thứ đó chưa?"

Ngô Tân nói chưa. Lý Cố nhếch mép cười một chút rồi nhìn xuống đồng hồ của mình. Chiếc đồng hồ này anh mua sau khi Kỷ Hàn Tinh rời đi. Ban đầu anh không muốn sử dụng một thứ đắt tiền như vậy, vì trong thâm tâm Lý Cố luôn tiết kiệm đến mức khó chữa. Nhưng anh cần một chiếc đồng hồ để nhắc nhở bản thân mỗi phút giây trôi qua, có lẽ Kỷ Hàn Tinh đang gặp nguy hiểm hơn. Anh không dám lơ là, anh phải nắm bắt mọi khoảnh khắc để trở nên mạnh mẽ hơn, chỉ khi đó anh mới có thể đưa cậu trở về.

Ý chí của Thiệu Lực tốt hơn Ngô Tân tưởng, cậu lo lắng Lý Cố cho rằng mình làm việc không tốt, cảm thấy bối rối, nhưng Lý Cố lại cười: "Không sao, chắc cũng sắp thôi."

Ngô Tân báo cáo xong cũng rời đi, chỉ còn lại một mình Lý Cố ngồi trong văn phòng tối đen.

Gần đây, Lý Cố thường hay nghĩ về nhiều chuyện, đôi khi là về Kỷ Hàn Tinh. Có lẽ vì người xa rồi, nên những kỷ niệm về Kỷ Hàn Tinh lại càng rõ ràng hơn. Đôi khi anh nghĩ về những chi tiết vụn vặt hơn, thậm chí anh tự hỏi, nếu hôm nay anh không phải là Lý tổng, vẫn còn phải đấu tranh cho cuộc sống cơ bản, nếu anh không khiến Kỷ Hàn Tinh cảm thấy an toàn, thì Kỷ Hàn Tinh có dễ dàng rời đi như vậy không? Hoặc giá như anh bớt thời gian kiếm tiền, dành nhiều thời gian hơn bên Kỷ Hàn Tinh, liệu có phải anh sẽ phát hiện ra dấu hiệu sớm hơn, để không đến mức Kỷ Hàn Tinh bỏ đi, anh mới hối hận không kịp?

Continue Reading

You'll Also Like

33.6K 2.1K 37
"Tại sao em lại yêu cái đồ ngốc nhà chị chứ ?????? Hmmmmmm !! Khó hiểu thật" author: stupidcow__
446K 27.4K 84
🎀 Hán Việt: Vạn nhân hiềm thân kiều thể nhược 🎀 Tác giả: Diêu Diêu Thỏ 🎀 Tình trạng bản gốc: Hoàn thành (79 chương + 3 phiên ngoại) 🎀 Bản edit:...
59K 1K 19
Tác giả: Kya Tóm tắt: Truyện chủ yếu xoay quanh câu chuyện tình yêu cùng hành trình chịch choẹt của giám đốc và thư ký riêng của hắn. Người đọc đừng...
24.5K 2.3K 75
VỢ TÔI LÀM GÌ CÓ Ý XẤU CHỨ? Tác giả: Lộ Vãn Tinh Truyện hoàn và editor đang lếch