[Edit_Longfic] {Khải Nguyên-T...

By CloverHin

858K 47K 3.3K

Tác giả: Đoan Mộc Ngâm Ngâm Edit/Ver: Su Thể loại: Ngôn tình - Ver Đam Mỹ (Fanfic thần tượng) Nguồn: Tổng hợp... More

Văn án
Chap 1: Đêm khuya gặp gỡ
Chap 2: Cậu thật rẻ mạt
Chap 3: Mối tình đầu tiên
Chap 4: Tình cờ gặp mặt
Chap 5: Ở nhà đợi anh
Chap 6
Chap 7: Không được yêu tôi
Chap 8: Trúng số
Chap 9: Cậu làm nghề 'bán xuân' à
Chap 10: Là lần đầu tiên cũng là người đầu tiên
Chap 11: Giao sữa tươi tới
Chap 12: Lo lắng
Chap 13: Sinh lòng hiếu kỳ
Chap 14: Nụ hôn ngọt ngào
Chap 15: Buổi bán đấu giá
Chap 16: Lên trang bìa
Chap 17: Dọn tới biệt thự ở
Chap 18: Chỉ là quân cơ
Chap 19: Không ai quan tâm
Chap 20: Bị cậu từ chối
Chap 21: Ấu trĩ
Chap 22: Hẹn hò và nổi giận
Chap 23: Nhục nhã
Chap 24: Anh là ác ma
Chap 25: Sự quan tâm và lo lắng của anh
Chap 26: Được người cứu
Chap 27: Tá túc
Chap 28: Tìm được cậu
Chap 29: Rời đi...
Chap 30: Tại sao lại đợi cậu cả đêm
Chap 31: Hận nhất chính là phản bội
Chap 32: Có thai...
Chap 33: Đã có em bé, phải chịu trách nhiệm
Chap 34: Không muốn giữ đứa bé này
Chap 35: Cho anh niềm vui bất ngờ
Chap 38: Quyến rũ đêm khuya
Chap 37: Không thể không có anh
Chap 38: Phải bỏ đứa bé
Chap 39: Cưới cậu ta? Tuyệt đối không thể!
Chap 40: Cưỡng hôn
Chap 41: Không cưỡng lại được đón nhận
Chap 42: Đụng độ
Chap 43: Ham muốn không thể chờ đợi
Chap 45
Chap 46
Chap 47: Tâm sự đêm khuya
Chap 48: Hình phạt giữa đêm
Chap 49: Một phen hú vía
Chap 50
Chap 51: Yêu đương vụng trộm
Chap 52
Chap 53: Giống hệt ông chồng đi bắt ghen
Chap 54: Cầu xin đi, tôi sẽ tha cho cậu
Chap 57: Trực giác của phụ nữ
Chap 56: Bị sỗ sàng
Chap 57: Thất vọng
Chap 58: Theo anh về
Chap 59: Anh sẽ cẩn thận
Chap 60: Trêu ghẹo cậu cũng rất thú vị
Chap 61: Lời thì thầm của đôi tình nhân
Chap 62: Ghen (1)
Chap 63: Ghen (2)
Chap 64: Ghen (3)
Chap 65: Ghen (4)
Chap 66: Tình cũ không rủ cũng tới
Chap 67: Anh sẽ cưới cậu ta sao
Chap 68: Động lòng
Chap 69: Anh là đồ xấu xa
Chap 70: Cầu xin tôi
Chap 71: Cảnh tượng tuyệt đẹp
Chap 72: Xem vở kịch hay
Chap 73: Em là do tôi bỏ tiền ra mua
Chap 74: Chơi trò kích thích
Chap 75: Bắt gian tại trận
Chap 76: Bản lĩnh quyến rũ đàn ông luôn rất lợi hại
Chap 77: Nghe lén hai người tâm tình
Chap 78: Tối nay muốn ăn anh!
Chap 79: Để cho cậu thấy rõ...ai mới là người đàn ông của cậu
Chap 80: Để lại đứa bé, cậu có thể ra đi...
Chap 81: Nó đã yêu con!
Chap 82: Xinh đẹp và hấp dẫn
Chap 83: Khiêu khích Vương Tuấn Khải
Chap 84: Đứa bé xảy ra chuyện
Chap 85: Tình trạng nguy kịch
Chap 86: Sự động lòng ngọt ngào
Chap 87: Cậu sẽ chúc phúc cho chúng tôi chứ...
Chap 88: Vở kịch hoàn hảo
Chap 89: Không thấy cậu đâu nữa
Chap 90: Cậu lại dám bỏ trốn
Chap 91: Vẫn có thể sinh đứa khác
Chap 92: Nụ hôn thô bạo
Chap 93: Sự trừng phạt tàn ác
Chap 94: Bất kỳ người đàn ông nào cũng có thể
Chap 95: Gặp lại
Chap 96: Bắt đầu cuộc sống mới
Chap 97: Xảy ra chuyện
Chap 98
Chap 99: Cõi lòng ấm áp
Chap 100: Anh chính là người em yêu sâu đậm nhất
Chap 101: Không còn yêu anh nữa
Chap 102: Nụ hôn nóng bỏng
Chap 103: Yêu anh
Chap 104: Cầu hôn
Chap 105: Sẽ rất nhớ anh
Chap 106: Dứt khoát ra đi
Chap 107: Đến sân bay bắt cậu về
Chap 108: Lướt qua nhau
Chap 109: Thật lòng yêu cậu
Chap 110: Có người vì mình che gió che mưa
Chap 111: Mất mặt
Chap 112: Vương Nguyên về nước
Chap 113: Bạn trai
Chap 114: Cơ hội
Chap 115: Lướt qua nhau
Chap 116: Đưa cậu về phòng
Chap 117: Trêu ghẹo cậu
Chap 118: Quan tâm lẫn nhau
Chap 119: Động lòng
Chap 120: Bị trêu ghẹo
Chap 121: Bắt cóc cậu
Chap 122: Hệt như người yêu
Chap 123: Hoặc là hôn, hoặc là cởi
Chap 124: Giỏi nhất về sở trường quyến rũ đàn ông
Chap 125: Môi em ngọt tựa như kem
Chap 126: Được anh quan tâm
Chap 127: Tiểu yêu tinh, ngoan ngoãn nào
Chap 128: Sự dịu dàng và ấm áp từ anh
Chap 129: Đây gọi là 'tình thú'
Chap 130: Sự trừng phạt
Chap 131: Vì cậu, đánh cuộc một phen
Chap 132: Dịch Dương Thiên Tỉ, anh chính là ác quỷ
Chap 133: Xin anh bỏ qua cho tôi
Chap 134: Ra đi không lời từ biệt
Chap 135: Vương Tuấn Khải tìm đến tận nơi
Chap 136: Đưa anh về khách sạn
Chap 137: Triền miên suốt đêm
Chap 138: Có con thì cứ sinh ra
Chap 139: Nói chuyện yêu đương
Chap 140: Tình cảm khắc sâu
Chap 141: Anh ta thật lòng thích em
Chap 142: Cảm giác của tình yêu
Chap 143: Quên đi? Điều đó cả em và anh đều không làm được
Chap 144: Vô tình gặp gỡ
Chap 145: Dây dưa đến cùng
Chap 146: Niềm hạnh phúc của người đang yêu
Chap 147: Muốn mãi ôm em thế này - Cầu hôn lần nữa
Chap 148: Rạp chiếu phim chỉ có hai người
chap 149: Hạnh phúc khi được yêu
Chap 150: Hẹn đến nhà
Chap 151: Ở chung một phòng
Chap 152: Sự quan tâm đặc biệt
Chap 153: Ý loạn tình mê
Chap 154
Chap 155: Nóng bỏng như lửa
Chap 156: Triền miên suốt đêm
Chap 157: Bảo vệ Vương Nguyên đến cùng
Chap 158: Yêu thương không nói nên lời
Chap 159: Nỗi uất ức phải hứng chịu
Chap 160: Anh hùng cứu mỹ nhân
Chap 161: Cưỡng hôn
Chap 162: Bầu trời của em
Chap 163: Từ chối
Chap 164: Bắt cóc
Chap 165: Ghen
Chap 166: Giữ cậu lại...
Chap 167: Xâm hại cậu
Chap 168: Nỗi thương tiếc sâu sắc nhất
Chap 169: Vạch trần bộ mặt thật của Bạch Thiên Thiên
Chap 170: Người con trai yêu thương nhất
Chap 171: Giải tỏa khúc mắc
Chap 172: Càng lún càng sâu - Kìm nén tình cảm
Chap 173: Dẫn bạn gái về nhà
Chap 174: Ý nghĩa của tình yêu
Chap 175: Ngang ngược hôn - Màn cầu hôn lãng mạng
Chap 176: Suýt bị cưỡng bức
Chap 177: Ngủ cùng mẹ một đêm
Chap 178: Cơ thể em chưa bao giờ chối bỏ tôi
Chap 179: Nghe theo con tim...
Chap 180: Chiến đấu hăng hái đến bình minh
Chap 181: Cách biểu lộ không giống nhau
Chap 182: Yêu tôi khó khăn đến vậy sao...
Chap 183: Chuẩn bị cho lễ cưới
Chap 184: Quyết định về đứa bé
Chap 185: Hôn lễ
Chap 186: Biết sự thật về đứa bé
Chap 187: Gặp lại sau kết thúc
Chap 188: Gặp nhau chỉ xem như người xa lạ
Chap 189: Muốn biết sự thật
Chap 190: Nụ hôn sau nửa năm xa cách
Chap 191: Ngoan ngoãn ở lại
Chap 192: Chúng ta kết hôn đi
Chap 193: Lưu luyến khi xa nhau
Chap 194: Muốn một đứa con
Chap 195: Nụ hôn trừng phạt
Chap 196: Kết thúc

Chap 44: Cứ thoải mái hét to lên một chút

4.5K 231 7
By CloverHin

  Đồng tử trong mắt Vương Tuấn khải co rút lại, hầu kết cuộn lên cuộn xuống, cúi đầu há miệng ngậm lấy điểm hồng như hạt ô mai bên phải của cậu.

"Đừng mà...!" Vương Nguyên hoảng sợ kêu lên, uốn người muốn thoát khỏi anh.

Cậu không thể phơi bày trắng trợn trước mặt anh như thế, làm vậy chỉ càng khiến cậu cảm thấy xấu hổ và nhục nhã....

Dường như không hài lòng bởi sự chống cự của cậu, Vương Tuấn Khải trừng phạt bằng cách cắn lên điểm hồng kia một cái.

Hài lòng khi nghe được cậu kinh hãi hét lên, anh mới ngẩng đầu, đáy mắt phức tạp nhuốm màu dục vọng, "Nếu cậu không ngại tất cả mọi người trong công ty đều nghe được tiếng rên la này của cậu, thì cứ thoải mái hét to lên một chút nữa."

Bị lời cảnh tỉnh này, Vương Nguyên chỉ biết cắn chặt môi ngậm miệng lại.

Cậu không thể đẩy anh ra, cũng không có cách nào để đẩy được, cảm thấy toàn thân khó chịu như sắp tan chảy thành nước. Nước mắt cũng từ từ trượt khỏi hốc mắt lăn xuống.

Cậu như thú con đáng thương thút thít giãy giụa để mong thoát khỏi gông xiềng, nhưng chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng.

"Cốc, cốc, cốc,...." Cửa phòng làm việc đột nhiên bị người từ bên ngoài gõ vọng vào.

Vương Nguyên sững sờ, cơ thể cương cứng như hóa đá.

Nhưng người đàn ông đang vùi ở trước ngực cậu vẫn bình thản ung dung vuốt ve thưởng thức. Chỉ điềm tĩnh 'Ừ' một tiếng bằng giọng mũi.

Sự bình tĩnh tự nhiên đó, người khác không thể nào nhận ra hiện anh đang làm một chuyện ác liệt tới cỡ nào.

"Tổng giám đốc, Liễu tổng bên UMA đã đến, đang ở phòng họp đợi anh ạ." Là tiếng của Trần Lâm.

"Ừ." Anh tiếp tục lạnh nhạt đáp lại một tiếng.

Ruột gan Vương Nguyên rối bời, không biết rốt cuộc anh sẽ đi hay vẫn muốn tiếp tục.

Đang suy nghĩ xem mình có nên la lớn cầu cứu hay không, thì anh lại mút một cái thật mạnh lên ngực cậu, mút đến khi nơi đó xuất hiện một dấu vết đỏ tươi mới chịu bỏ qua.

Được thả, toàn thân Vương Nguyên như bị rút hết hơi sức, men theo cánh cửa trượt dài xuống

Nước mắt cũng theo sau rơi tí tách lên sàn nhà....

Tay cậu run run, quáng quàng sửa sang lại quần áo của mình.

Vương Tuấn Khải lui về sau cứ thế đứng nhìn cậu.

Nhìn từng giọt nước mắt thi nhau rơi xuống mặt đất, thế nhưng lại khiến trái tim anh đau nhói lên.

Ngực cảm thấy đau râm ran âm ỉ. Như thể bản thân vừa đã làm sai chuyện gì vậy.

Anh từ từ tiến lại gần cậu, vươn tay muốn đỡ cậu dậy. Vương Nguyên lại hoảng sợ vung tay lên hất tay anh ra, sau đó vội vàng đứng dậy tông cửa bỏ chạy ra ngoài.

Trần Lâm đang đứng ngoài cửa, không ngờ lại chạm mặt Vương Nguyên ở đây.

Thấy dáng vẻ hoảng loạn cùng vành mắt ửng đỏ của cậu, trong lòng cũng hiểu được phần nào chuyện gì đang xảy ra. Xem ra, tổng giám đốc thật sự rất là ghét cậu ấy, cho nên mới bắt nạt cậu ấy khóc.

Ngóng nhìn bóng lưng đã chạy xa, Vương Tuấn Khải tức giận nện một cú lên tường.

Shit!

Chàng trai này, lại dám đối với anh như vậy! Cho anh là dã thú, lúc nào cũng có thể 'ăn thịt' cậu sao?

***

Vương Nguyên chạy vào nhà vệ sinh, sửa sang lại quần áo để không ai nhận ra điều gì bất thường.

Chùi đi nước mắt còn sót lại, sau đó vốc nước rửa mặt, cố gắng ổn định lại cảm xúc vẫn còn đang run bởi nụ hôn của anh.

Vừa đi ra ngoài thì nhận được điện thoại của Chí Hoành.

"Nguyên Nguyên, nghe nói em đi làm sao?" Trong giọng nói của Chí Hoành có vẻ như không đồng ý, dĩ nhiên là vì đau lòng thay em trai, "Em đang mang thai sao không chịu nghỉ ngơi?"

Kể từ khi cậu đồng ý sinh đứa bé, mọi chi tiêu của gia đình đều do nhà họ Vương chu cấp.

Chuyện này khiến cho Vương Kiến Quốc vui không thể tả. Còn chí Hoành mặc dù không vui khi tiếp nhận 'bố thí' kiểu này, nhưng nếu có thể giảm bớt áp lực cho vương Nguyên, cậu chỉ đành phải chấp nhận.

"Anh, em làm vậy để chuẩn bị tốt nghiệp. Bây giờ ai cũng đang thực tập, em cũng không ngoại lệ."

"Ài...." Chí Hoành thở dài, "Em đừng cố miễn cưỡng mình. Cơ thể chịu đựng nổi mới được chớ."

"Em biết rồi. Anh đừng lo lắng cho em." Vương Nguyên vui vì được anh thương yêu quan tâm.

"Đúng rồi...." Lưu Chí Hoành bỗng nghĩ đến điều gì, tâm trạng thoáng chốc buồn buồn hỏi, "Anh ta, đối với em như thế nào? Anh vẫn không chịu thừa nhận đứa bé sao?"

Vương Nguyên miễn cưỡng cười cười, không muốn để Chí Hoành lo lắng, "Anh yên tâm, hiện tại tất cả mọi người đều đối với em rất tốt. Tuy rằng.... Anh ấy vẫn chưa tin đứa bé là con của mình, nhưng qua một thời gian ngắn nữa chờ đứa bé được sinh ra và xét nghiệm DNA, chừng ấy anh ấy sẽ tin thôi ạ."

Chuyện này nói ra nghe thật rất buồn cười. Nhưng cậu còn có thể làm sao?

"Cũng phải. Đến lúc đó anh ta có không muốn nhận thì cũng phải nhận! Anh chờ xem bộ mặt của anh ta lúc đó!" Chí Hoành tức giận nói, "Nguyên Nguyên, nếu như anh đối xử không tốt với em, em cứ quay về nhà nhé."

"Em biết rồi. Anh, em không nói nữa, em còn phải đi làm việc!" Vương Nguyên sợ nếu cứ nói thêm một lúc nữa, sẽ để lộ tâm trạng lúc này của mình.

"Vậy được. Em đi đi." Chí Hoành không nghĩ gì nhiều liền cúp điện thoại.

.... .... ....

Ra khỏi nhà vệ sinh, Vương Nguyên quay trở lại phòng thư ký thì nghe được mọi người đang đàm luận bảng tin giải trí buổi sáng.

"Bạch Thiên Thiên cũng thiệt đáng thương. Thấy không, tổng giám đốc bây giờ đã không cần cô ta nữa rồi!"

"Nghe nói vị hôn thê của tổng giám đốc đột nhiên có em bé. Bạch Thiên Thiên đúng là thảm thật. Cô xem này, hình ảnh này mới chụp ngày hôm qua, tiều tụy đến không còn ra hình người nữa."

"Nghe nói fan hâm mộ của cô ta cũng giận lắm, còn nói lần tới sẽ tìm cho bằng được cái kẻ thứ ba kia, nhất định sẽ giật cho tới chết."

"Trời ạ! Có cần phải điên tới mức đó không!" Có người kinh hãi trợn mắt hô lên, sau đó còn nói: "Nói tới mới nói, người  kia cũng thiệt là. Nghe nói là bị tổng giám đốc chia tay nhưng không cam lòng, cho nên mới giở thủ đoạn giăng bẫy Vương tổng chúng ta, cuối cùng mới có đứa bé kia đó. Vương tổng cũng là bị ép phải lên Lương Sơn á!"  


****

Happy women's day~~~

Quốc tế phụ nữ 8/3 tui đăng luôn 3 chap nha!!!~

Continue Reading

You'll Also Like

11K 635 26
Hán Việt: Đức cáp thụy tiền cố sự Nguồn : https://wikidich.com/truyen/hp-drahar-ngu-truoc-chuyen-xua-XlFcYVS4CCT~leaD Tác giả: Prankster Người đăng (...
46.7K 5.6K 43
"Hay là thôi ..." "..." "Xin Orm cho tôi được xa Orm nhé. Tôi không xứng với Orm, cũng không biết phải làm thế nào để trả ơn cho Orm cả ..." "Đừng rờ...
140K 12.2K 63
Một tập truyện mình viết về mối quan hệ của Đỗ Hải Đăng và Huỳnh Hoàng Hùng dựa trên mạch cuộc sống ngoài đời của 2 anh thêm thắt thêm các tình tiết...
255K 27.9K 85
Một khi ánh đèn sân khấu vụt tắt, khi xung quanh chẳng còn bất kỳ một chiếc máy quay nào bật nữa, khi mọi thứ lại lần nữa chìm sâu vào trong màn đêm...