(EDIT) Ta Làm Đầu Bếp Ở Hiện...

By Winterwind0207

1.3M 84.2K 9.6K

Tên tiếng Trung: 我在现代做厨子 Tên Hán Việt: Ngã tại hiện đại tố trù tử Tác giả : Ba Nhĩ Đại Nhân 巴尔大人 Edit: Wint... More

Văn án.
Chương 1: Mì Thịt Bò Kho.
Chương 2: Mì sốt Zha Jiang Mian.
Chương 3: Món thịt kho Đông Pha.
Chương 4: Cá chim sốt gừng.
Chương 5: Mứt quả dương mai.
Chương 6: Sủi cảo thịt gà sốt nấm hương.
Chương 7: Kem hoa hồng vị sữa bò.
Chương 8: Cháo gừng.
Chương 9: Cá nướng than hoa.
Chương 10: Bánh bao chiên
Chương 11: Xương sườn hầm trong nồi đất.
Chương 12: Bỏng ngô ngọt.
Chương 13: Mì xào thịt.
Chương 14: Tự làm cá nướng
Chương 15: Chao chiên dầu.
Chương 16: Lẩu Oden.
Chương 17: Hỗn hợp kho sốt muối.
Chương 18: Các món xào đơn giản.
Chương 19: Quả lê chưng đường phèn
Chương 20: Mì căn nhồi thịt viên.
Chương 21: Cháo gạo kê nấu táo đỏ
Chương 22: Bánh caramen.
Chương 23: Tôm bóc vỏ xào đậu phụ
Chương 23: Súp khoai hầm táo đỏ.
Chương 25: Miến tiết canh vịt.
Chương 26: Dạ dày bò hầm cà rốt.
Chương 27: Cơm cà ri gà.
Chương 28: Móng giò hầm đậu tương.
Chương 29: Sủi cảo luộc.
Chương 30: Mì sợi Lan Châu
Chương 31: Khổ qua nhồi thịt.
Chương 32: Kem chiên
Chương 33: Canh cá dưa chua
Chương 34: Cơm nướng tôm phô mai
Chương 35: Phần cơm chân vịt
Chương 36: Canh xương rong biển.
Chương 37 : Sashimi Tôm Hùm
Chương 38: Tự làm sandwich
Chương 39: Bánh trà xanh
Chương 40: Cơm trộn hỗn hợp
Chương 41: Bánh burrito lá sen.
Chương 42: Hạch đào màu hổ phách rang vừng.
Chương 43: Cháo gạo nứt đen khoai lang tím
Chương 44: Sườn bò nướng.
Chương 45: Bánh trôi nước
Chương 46: Trứng ốp la
Chương 47: Mì hoành thánh
Chương 48: Bánh mì nướng bơ đậu phộng.
Chương 49: Phần ăn KFC gia đình.
Chương 50: Bò bít tết phi lê.
Chương 51: Salad cá hồi bọc trứng.
Chương 52: Bánh shachima.
Chương 53: Bánh macaroon tinh xảo.
Chương 54: Tự làm pizza.
Chương 55: Thịt viên sốt chua ngọt.
Chương 56: Sủi cảo thịt dê
Chương 57: Mật ong hỏa phương
Chương 58: Gan xào rau cần.
Chương 59: Món lẩu nhúng dạ dày bò
Chương 60: Gà xào sả ớt.
Chương 61: Mì trứng cà chua.
Chương 62: Tôm bóc vỏ xào lá trà Long Tỉnh.
Chương 63: Thịt vịt hầm khoai sọ.
Chương 64: Bánh pudding vani
Chương 65: Bánh bông lan da beo.
Chương 66: Vịt quay Bắc Kinh
Chương 67: Cocktail rực rỡ
Chương 69: Xương sườn và tôm muối tiêu
Chương 70: Chanh ngâm đường phèn.
Chương 71: Sữa bò bánh ga tô nhỏ.
Chương 72: Cổ vịt cay
Chương 73: Thập cẩm dưa muối chua cay
Chương 74: Cấu tứ đậu phụ.
Chương 75: Sữa bò táo tàu.
Chương 76: Gà muối nướng.
Chương 77: Canh cá ba gai đậu phụ
Chương 78: Phật nhảy tường
Chương 79: Bánh crepe dâu tây.
Chương 80: Mâm đựng hoa quả thập cẩm.
Chương 81: Bánh rán khoai môn tẩm vừng.
Chương 82: Sủi cảo nhân thịt lợn củ cải.
Chương 83: Canh xương sườn hầm rau củ.
Chương 84: Trà Ngân Châm
Chương 85: Canh đảng sâm cẩu kỷ chim bồ câu.
Chương 86: Mứt bí đao.
Chương 87: Bánh cuộn cam kiểu Thụy Sĩ.
Chương 88: Bánh bao sữa hấp.
Chương 89: Bánh Chiffon việt quất.
Chương 90: Bánh bích quy trà xanh hình gấu trúc.
Chương 91: Tôm bóc vỏ xào đậu phụ.
Chương 92: Cánh gà kho Coca.
Chương 93: Bánh quy bơ cho trẻ em.
Chương 94: Bánh pie đậu đỏ
Chương 95: Khoai lang tím nhân phô mai tẩm vừng
Chương 96: Khoai tây nghiền trộn rau chăn cừu.
Chương 97: Thịt xiên nướng
Chương 98: Cafe blue mountain
Chương 99: Mì sốt cà tím trộn thịt băm.
Chương 100: Bánh cheesecake (bánh phô mai) chuối.
Chương 101: Sườn xào chua ngọt.
Chương 102: Bánh mì trứng chiên
Chương 103: Bánh trái cây cho bé mọc răng.
Chương 104: Cháo thịt gà nấm hương.
Chương 105: Bánh lá ngải
Chương 106: Bạch tuộc viên chiên
Chương 107: Cháo tôm khô.
Chương 108: Gà xào ớt cay.
Chương 109: Bột làm kem.
Chương 110: Bánh táo caramen.
Chương 111: Bánh Opera.
Chương 112: Bánh Humberger
Chương 113: Cháo yến mạch sữa.
Chương 114: Bánh Donut cầu vồng
Chương 115: Creme brulee
Chương 116: Tempura
Chương 117: Khúc dạo đầu của lễ cưới.
Chương 118: Hành khúc lễ cưới.

Chương 68: Hoành thánh trộn tương.

9.8K 627 15
By Winterwind0207

Hiển nhiên năng lực thù dai của Thẩm Phục so với Trần Phóng tưởng tượng còn lớn hơn nhiều lắm, đặc biệt còn quan hệ đến chuyện như vậy, coi như là mấy năm nay là do hắn rộng lượng được chứ.

Mà Trần Phóng làm chuyện như vậy, lại còn dám đến nhà hắn, Thẩm Phục biểu thị lá gan cũng thật lớn.

Kỳ thực Trần Phóng chính mình cũng không có chút nào nghĩ đến, thế nhưng hắn cầm  đồ vật trong tay lại giống như cầm lửa nóng, không biết nên nói là cái gì, hơn nữa vạn nhất bị ba Thẩm mẹ Thẩm nhìn thấy, sau này hắn làm gì còn mặt mũi gặp họ.

Vì vậy không khỏi sợ Thẩm Phục ánh mắt giống như lưỡi dao nhìn hắn, nhưng vẫn phải tiến vào cửa nhà.

Mẹ Thẩm cười híp mắt.

"Tiểu Phóng hả, tìm Tiểu Phục chơi sao? Nó ở trên lầu đấy."

Trần Phóng rút lại rụt cổ, cùng mẹ Thẩm ba Thẩm chào hỏi hắn đương nhiên biết đến Thẩm Phục ở trên lầu, bởi vì Thẩm Phục hai tay ôm ngực đang đứng ở cầu thang nhìn hắn kia kìa.

Mẹ Thẩm đang muốn nói để dì gọi Thẩm Phục xuống dưới, liền thấy Thẩm Phục đứng ở cầu thang nhìn Trần Phóng cười như không cười, bận vẫy tay.

"Tiểu Phóng đến đó con còn đứng ở kia làm gì, mau xuống dưới đi."

Sau đó lại hỏi.

"Tiểu Ý đâu? Nó có lên lầu không ?"

Thẩm Phục ánh mắt vẫn luôn ở trên người Trần Phóng, không có rời khỏi thấy Thẩm mụ hỏi, thì phải trả lời.

"Không ạ, để chốc nữa gọi em ấy lên.”

Sau đó bộ dạng giống như đồ tể đang mài đao soàn soạt, đi tới chỗ Trần Phóng.

Vừa vặn, thừa dịp Lâm Thục Ý còn không có lên, hảo hảo cùng người này tính món nợ hôm trước.

Trần Phóng cả người đều sắp không xong.

Nghĩ chính mình là đến lấy công chuộc tội mới miễn cưỡng dừng bước, mãi đến tận Thẩm Phục đi tới trước mặt, xách cổ áo của hắn lên, cười đầy  hàn khí.

"Đi, vừa vặn tớ có lời muốn nói với cậu.”

Trần Phóng thật sự muốn quay đầu lại hô cứu mạng.

Cuối cùng vẫn là không nói gì, bị Thẩm Phục xách đi.

Mẹ Thẩm  kỳ quái quay đầu lại, nhìn ba Thẩm đang ngồi trên ghế sô pha xem báo.

“Sao em lại cảm giác hai đứa thoạt nhìn không giống người lớn vậy?”

Ba Thẩm rung lên tờ báo trong tay không sao cả nói rằng.

"Ai nha! người trẻ tuổi, phương thức giao lưu tình cảm không giống nhau, em đừng để ý tới bọn nó, tới qua đây ngồi."

Mẹ Thẩm miễn cưỡng đồng ý thuyết pháp này, đem “sinh tử” Trần Phóng đặt ở một bên.

Mà Trần Phóng thì lại trực tiếp bị Thẩm Phục kéo vào phòng tập thể hình.

Thẩm Phục có một phòng chuyên môn để tập thể hình, bên trong rất lớn, chủ yếu nhất là cách âm hiệu quả vô cùng tốt.

Trần Phóng một trận kêu rên, hắn đã nghĩ đến Thẩm Phục sẽ làm gì.

Quả nhiên Thẩm Phục đi tới cái tủ ở góc, đem găng tay đấm bốc bên trong tủ lấy ra, sau đó đem một đôi trong đó  ném cho hắn.

"Đi thay quần áo đi, đổi xong cùng tớ luyện hai lần."

Trần Phóng cả người đều muốn giải thích cụm từ “con người không có tình cảm”

Thẩm Phục sẽ không tập taekwondo hay môn thể thao khác, bất quá hắn thích quyền anh, thậm chí đã tập luyện một thời gian dài rồi, còn coi đây là chuyện thú vị.

Khi đó Trần Phóng thường bị hắn kéo tới luyện vài lần, hiện tại lại nói muốn luyện, Trần Phong sợ hãi phản xạ có điều kiện.

Hắn nhanh chóng đưa đồ trong tay đưa lên, một mặt thành kính

"Tớ là thật tâm thật ý đến chuộc tội, cậu đừng bắt tớ cùng cậu luyện được không?”

Thẩm Phục nhếch miệng, không tiếp

"Còn lâu, tớ chính là đã lâu rồi chưa luyện, cơ bắp đều sắp không còn, tớ chờ ở đây, cậu nhanh đi thay quần áo đi"
Nói xong cũng đem áo ngủ phía ngoài cởi ra, chỉ mặc một cái quần ngủ, lúc thường mặc quần áo vào cũng không thấy, một khi quần áo cởi ra, trên bụng phân cách đều đều sáu khối cơ bắp lộ ra rõ ràng, tựa hồ nhạo báng Trần Phóng.

Trần Phóng đều sắp khóc.

Sớm biết Thẩm Phục có ý đồ này, hắn nói cái gì cũng không tới.

"Cậu ngược lại xem trước một chút bên trong là vật gì, rồi cùng tớ luyện cũng chưa muộn đâu.”

Thẩm Phục nhíu mày, rốt cục đưa đem đồ vật Trần Phóng mang tới nhận lấy.

Một gói đồ vật đóng gói vuông vức, không lớn, ngược lại thật nặng.

Thẩm Phục mở ra xem, suýt chút nữa muốn đem nó ném đi, ngẩng đầu nhìn Trần Phóng, ánh mắt lại bắt đầu vèo vèo phóng dao.

"Mẹ nó! đây thứ gì?"

Hắn thoạt nhìn là người thích vật này? Hôm qua mới phá hủy chuyện tốt của hắn, ngày hôm nay liền cho hắn đưa thứ này, là ngại chính mình chết không đủ nhanh đúng không?

Trần Phóng mới biết Thẩm Phục hiểu lầm.

Liền vội vàng lui về phía sau hai bước xua tay.

"Không phải cho cậu là để cho Lâm Thục Ý a."

Thẩm Phục nhớ tới những thứ đồ kia gân xanh trên trán hiện lên rõ ràng, hàm răng đụng nhau, cắn kẽo kẹt vang vọng,

"Trần Phóng, cậu ngày hôm nay muốn chết đến đúng không?!"

Trần Phóng chỉ cảm thấy ngày hôm nay quả thực quá bất lợi.

"Hai người đồng thời nghiên cứu xem, tớ không phải làm hỏng đại sự của cậu sao? Đây không phải là nghĩ biện pháp đền bù một chút ?"

Thế nào cũng cảm thấy đây là một ý kiến hay?

Quả nhiên tâm của đàn ông khó dò kim đáy biển.

Bị Trần Phóng như thế giải thích, Thẩm Phục sắc mặt rốt cục cũng dễ nhìn một chút, đồng thời không biết nghĩ tới điều gì, còn nở nụ cười, Trần Phóng mới vừa cảm thấy được nguy cơ giải trừ, liền thấy Thẩm Phục rón rén đem đồ vật để ở một bên, sau đó đem găng tay đấm bốc mang lên

"Tớ đột nhiên cảm thấy, cậu vẫn là theo tớ luyện vài lần đi."

Trần Phóng

“...”

Ngày hôm nay đúng là ngày xui xẻo của hắn mà!

Hắn quả thực là coi thường trình độ thù dai của người này.

Nhận mệnh thay xong quần áo, mang găng tay vào, không chờ Thẩm Phục cho hắn một đòn trí mạng, Trần Phóng liền nằm vật xuống, Thẩm Phục nở nụ cười,

"Cậu một bộ thấy chết không sợ làm cái gì, chưa luyện được lần nào đâu, tớ thoạt nhìn là người sẽ vì chuyện này mà tính toán anh em mình hả?

Trần Phóng muốn thổ huyết suýt chút nữa không nghẹn chết rồi, liều mạng mắt trợn trắng đồng thời ở trong lòng rít gào: “loại người như vậy? Con mẹ nó cậu chính là loại người như vậy!"

Hai người đánh tới đánh lui luyện hơn một giờ, lúc đang luyện, mẹ Thẩm còn tiến vào một lần đưa sữa bò, bởi vì lo lắng Thẩm Phục bụng rỗng.

Đợi đến khi hai người vào phòng tắm thay đổi quần áo đi ra , mọi người đã đứng lên, thu thập thỏa đáng chuẩn bị ăn sáng.

Bữa sáng của Thẩm gia bởi vì phối hợp với sinh hoạt của Thẩm lão gia tử cho nên tương đối chậm trễ, đều là hơn tám giờ mới ăn sáng.

Trần Phóng trước khi tới đã ăn bánh ngọt kiểu tây phương, cũng bởi vì vừa đấm bốc với Thẩm Phục, lại lâu rồi chưa luyện, nên tiêu hao thể lực cũng không sai biệt lắm
nghe trong phòng ăn mùi thơm nức mũi, bởi vì quá đói đến mức ngực dán vào lưng,  Hắn thế nào cảm giác ngày hôm nay mùi vị đồ ăn đặc biệt thơm?

Cùng Thẩm lão gia tử chào hỏi sau, Trần Phóng theo đuôi Thẩm Phục đi nhà bếp vừa nhìn, mới phát hiện hôm nay bếp trưởng không phải người trước kia, trong phòng bếp một người đeo cái tạp dề, là người đêm qua Thẩm Phục áp đảo không được mới làm hại hắn ngày hôm nay xui xẻo như vậy, Lâm Thục Ý.

Lâm Thục Ý đã nghe mẹ Thẩm chào hỏi, cho nên nhìn thấy Trần Phóng xuất hiện ở đây ngược lại cũng không kinh ngạc, đem hoành thánh trong nồi vớt lên để vào cái đĩa, sau đó đem một bên nước sốt, đã sớm chuẩn bị rót lên, cuối cùng đổ lên tương vừng nồng đậm, vẩy lên mấy cọng hành hoa đã băm nhỏ, làm xong liền bắt chuyện Thẩm Phục.

"Bưng lên đi."

Thẩm Phục hí ha hí hửng liền lên đi bưng.

Đây là lần thứ nhất Lâm Thục Ý tại Trầm gia xuống bếp.

Tuy rằng chỉ có mấy ngày, bất quá cảm giác vẫn là đã lâu, giống như đã thành thói quen mỗi ngày đều ăn cơm Lâm Thục Ý nấu.

Thẩm Phục bưng cái đĩa , thời điểm đi qua Trần Phóng, Trần Phóng theo bản năng dùng sức hít một hơi, thơm quá!

Hắn đột nhiên cảm thấy sau này tìm vợ nhất định cũng phải tìm người biết nấu ăn, không thể để Thẩm Phục đắc ý được.

Hoành thánh trộn vừng hiển nhiên đã là món cuối cùng. Thẩm Phục bưng đồ lên đi trước, Lâm Thục Ý cũng đã tắt bếp đem tạp dề cởi xuống, một bên rửa tay một bên cùng Trần Phóng nói chuyện,

"Đi ăn đi, nơi này đã không còn đồ.”

Trần Phóng ngụm nước miếng chảy ròng đi phòng ăn.

Nhìn từng món ăn tinh xảo đẹp đẽ, còn có mùi thơm nức mũi, trên bàn ăn Trần Phóng không khỏi bị hấp dẫn, càng là thèm hơn.

Ở chính giữa là một cái nồi đất lớn màu trắng, trong nồi chứa cháo, hai bên thì lại có rất nhiều món ăn nhỏ, hình thức rất nhiều, số lượng vừa phải, thoạt nhìn rất nhọc lòng, tốn thời gian để nấu.

Đây là Lâm Thục Ý tại Thẩm gia làm bữa cơm thứ nhất, mặc phải dậy sớm một chút
nhưng cũng cậu tận tâm làm khá một chút.

Trần Phóng cùng Lâm Thục Ý tất cả ngồi xuống, dì phục vụ mới bắt đầu lấy bát múc cháo cho mọi người, một bên làm, một bên vừa nói.

“Cháo này làm thật tốt, bên trong còn có mấy quả trứng.”

Thẩm lão gia tử rõ ràng thật cao hứng, chén cháo đầu tiên nữ phục vụ múc, mới vừa đưa cho ông, ông liền không kịp chờ đợi nếm thử một miếng.

Gạo đã nấu không nhìn ra hình dáng, cơ hồ đều tan vào nước canh bên trong, bên trong có nấm hương, thịt lợn băm nhỏ, phía dưới còn mấy quả trứng gà.

Hạt gạo bên trong đã tan vào nước canh xương, thịt lợn mềm mại mang theo mùi thơm của nấm hương, trứng gà nhẹ nhàng đâm, màu vàng của lòng đỏ trứng gà hoàn toàn ngưng tụ, chỉ còn ở chính giữa lộ ra một chút xíu trứng luộc chưa chín.

Có thể nói điều chỉnh lửa đúng cách.

Thẩm lão gia tử ăn cực kỳ vui vẻ.

Thẩm gia khẩu vị kỳ thực đều không khác mấy, bữa ăn sáng đều không thích ăn theo kiểu mang vị ngọt của phương Tây, ngược lại là kiểu Trung Quốc, càng khiến Thẩm lão gia tử vui vẻ, này đó Thẩm Phục đều sớm cùng Lâm Thục Ý nói qua, cũng may Lâm Thục Ý vừa vặn am hiểu cũng là kiểu Trung Quốc.

Hoành thánh giống nhau nguyên liệu lại bất đồng hình thức, một loại thả hành hoa, hạt vừng rán thành màu vàng, làm thành hoành thánh chiên, một loại bao thành hình nguyên bảo nấu xong trộn với tương vừng, khiến người nếm thử nhân bên trong lại không ra là cùng một loại.

Lần thứ nhất ăn đồ Lâm Thục Ý nấu, mẹ Thẩm, ba Thẩm, Trần Phóng đều sợ ngây người.

Mẹ Thẩm chính mình cũng xem như là có tài nấu ăn cao siêu, bất quá bởi vì khi còn trẻ đi du học, bản thân cô kỳ thực am hiểu ẩm thực kiểu tây phương nhiều một chút, ví dụ như bánh ngọt cô biết rất nhiều, cho nên tay nghề của Lâm Thục Ý thuần khiết theo kiểu Trung Quốc, thật sự là khiến cô yêu thích, đặc biệt là hoành thánh trộn tương vừng kia, tương vừng tinh khiết thơm ngon, dấm có vị chua, quả thực là món ăn khai vị hấp dẫn.

Mẹ Thẩm tự nhiên sinh ra một loại cảm giác tự hào mỹ thực Trung Quốc và Phương Tây kết hợp nhất định sẽ vô địch thiên hạ.

Càng nghĩ thì càng hướng trong đĩa gắp đồ ăn động tác nhanh hơn.

Ba Thẩm nhìn chỉ kịp ăn một cái, đĩa hoành thánh liền trống liền nhìn trong bát vợ mình xuất hiện nhiều thêm mấy cái, nuốt một ngụm nước bọt, còn chưa kịp há mồm, liền nghe vợ mình rõ như lòng bàn tay nói.

"Anh ăn hoành thánh chiên đi. Ngoan!"

Ba Thẩm

“….”

Thẩm Phục gắp hoành thánh chấm dấm chua, bỏ vào trong bát Lâm Thục Ý,  hai người khẩu vị không cần quá giống nhau, không phải cũng không thể bổ sung.
                    
                       Hết chương 68.

Continue Reading

You'll Also Like

128K 18.6K 46
Tác phẩm: Toàn Showbiz Nghe Tôi Nổi Điên. Tác giả: Xu Kha. Thể loại: Original, Đam mỹ, Hiện đại, Showbiz, Lãng mạn, Xuyên sách, Chủ thụ , Hài hước...
26.3K 851 17
Tác phẩm: Mỹ cường thảm vai ác là lão bà của ta Tác giả: Đản Thát Sa Phi v chương chương đều điểm đánh số: Tổng số bình luận: 22006 Số lần bị cất c...
357K 18.5K 77
Minh Nhật là một đứa kiêu ngạo, nhưng vì quá thích cô ấy. Cậu đã... Tìm mọi cách bắt chuyện. Giả làm Grab đón đưa. Hướng dẫn cô ấy học Toán. Trộm n...
22.5K 2.4K 52
Tên Hán Việt: Toàn bộ nhất trung đều biết bạn trai ta Tác giả: Vạn Mộc Trạch Thể loại: Đam mỹ, thanh xuân vườn trường, ông trời tác hợp, ngọt ngào, 1...