[Longfic] Ông Xã quốc dân

By luhan_bb

42.2K 3.4K 152

Lộc Hàm và Từ Châu Huyền kết hôn dưới sự thúc ép của cha mẹ hai bên. Từ Châu Huyền cho rằng mặc dù bọn họ thờ... More

Chap 1:
Chap 2:
Chap 3:
Chap 4:
Chap 5:
Chap 6:
Chap 7:
Chap 8:
Chap 9:
Chap 10:
Chap 11:
Chap 12:
Chap 13:
Chap 14:
Chap 15:
Chap 16:
Chap 17:
Chap 18:
Chap 19:
Chap 20:
Chap 21:
Chap 22:
Chap 23:
Chap 24:
Chap 25:
Chap 26:
Chap 27:
Chap 28:
Chap 29:
Chap 30:
Chap 31:
Chap 32:
Chap 33:
Chap 34:
Chap 35:
Chap 36:
Chap 37:
Chap 38:
Chap 39:
Chap 40:
Chap 41:
Chap 42:
Chap 43:
Chap 44:
Chap 45:
Chap 46:
Chap 47
Chap 48:
Chap 49:
Chap 50:
Chap 51:
Chap 52:
Chap 53:
Chap 54:
Chap 55:
Chap 56
Chap 57
Chap 58
Chap 59
Chap 60
Chap 61
Chap 62
Chap 63
Chap 64
Chap 65
Chap 66
Chap 67
Chap 68
Chap 69
Chap 70
Chap 71
Chap 72
Chap 73
Chap 74
Chap 75
Chap 76
Chap 77
Chap 78
Chap 79
Chap 80
Chap 81
Chap 82
Chap 83
Chap 84
Chap 85
Chap 86
Chap 87
Chap 88
Chap 89
Chap 90
Chap 91
Chap 92
Chap 93
Chap 94
Chap 95
Chap 96
Chap 97
Chap 98
Chap 99
Chap 101
Chap 102
Chap 103
Chap 104
Chap 105
Chap 106
Chap 107
Chap 108
Chap 109
Chap 110
Chap 111
Chap 112
Chap 113
Chap 114
Chap 115
Chap 116
Chap 117
Chap 118
Chap 119
Chap 120
Chap 121
Chap 122
Chap 123
Chap 124
Chap 125
Chap 126
Chap 127
Chap 128
Chap 129
Chap 130
Chap 131
Chap 132
Chap 133
Chap 134
Chap 135
Chap 136
Chap 137
Chap 138
Chap 139
Chap 140
Chap 141
Chap 142
Chap 143
Chap 144
Chap 145
Chap 146
Chap 147
Chap 148
Chap 149
Chap 150
Chap 151
Chap 152
Chap 153
Chap 154
Chap 155
Chap 156
Chap 157
Chap 158
Chap 159
Chap 160
Chap 161
Chap 162
Chap 163
Chap 164
Chap 165
Chap 166
Chap 167
Chap 168
Chap 169
Chap 170
Chap 171
Chap 172
Chap 173
Chap 174
Chap 175
Chap 176
Chap 177
Chap 178
Chap 179
Chap 180
Chap 181
Chap 182
Chap 183
Chap 184
Chap 185
Chap 186

Chap 100

270 24 3
By luhan_bb

Vùng đồi núi rất yên tĩnh, thi thoảng chỉ có âm thanh của các loài chim gọi nhau.

Nắng vàng rực rỡ chiếu rọi xuống ngôi biệt thự như đang phủ một lớp mạ vàng, trông rộng lớn sang trọng vô cùng.

Đây là lần thứ hai Từ Châu Huyền tới, nhưng với một chốn thế ngoại đào nguyên thế này, cô không khỏi liên tục ca ngợi vẻ đẹp kinh diễm lòng người này.

Như lần trước, cánh cổng biệt thự mở toang, Từ Châu Huyền đi thẳng vào liền nhìn thấy chiếc xe Lộc Hàm lái ngày hôm qua đậu bên cạnh bể bơi.

Quả nhiên anh đang trốn ở đây... Từ Châu Huyền dừng xe, rút chìa khóa, mang theo túi bước xuống, rồi thẳng tiến về phía cửa biệt thự.

Nhấn chuông, mãi không ai ra mở. Từ Châu Huyền nhíu mày, đáy lòng càng lo lắng không thôi, liền vòng ra sau biệt thự như lần trước, thấy cửa sổ sát đất có hé mở, bèn đẩy cửa đi vào.

Từ Châu Huyền lên lầu hai, dọc theo hành lang đi tới phòng ngủ của Lộc Hàm, đang định vặn tay nắm thì cánh cửa lại bị người bên trong mở ra trước.

-

Sáng sớm lúc Lộc Hàm tỉnh lại, thấy Từ Châu Huyền nằm trong lòng, cứ tưởng mình hoa mắt mà trông gà hóa cuốc.

Cứng đờ người nằm bất động, cứ trơ mắt một hồi thật lâu, mới từ từ bắt kịp cảnh tượng tối hôm qua rời khỏi Kim Bích Huy Hoàng. Lúc ấy anh chưa uống bao nhiêu, một mình lái xe không mục đích dạo vòng quanh đường phố Bắc Kinh đêm khuya trống vắng, trong đầu luẩn quẩn lời cô nói trong Kim Bích Huy Hoàng:

"Mối tình đầu của tôi không sôi động như của mọi người. Nói chung là tình đơn phương, tôi thầm mến một nam sinh nhiều năm. Vì anh ấy, tôi chăm chỉ học tập để được vào ban nhất, rồi vì anh mà nghiêm túc phấn đầu suốt năm cấp ba để thi vào đại học A."

Trái tim như bị ai đó tàn nhẫn bóp chặt mãi không buông, đau đớn quá đỗi, anh bèn đến quán bar một mình mượn rượu quên đi vết thương lòng đang âm ỉ đến tận khuya.

Thật ra, lúc anh ra khỏi quán bar, ý thức vẫn rất tỉnh táo, thậm chí tốc độ điều khiển xe cũng đều đều theo đúng luật giao thông, đèn đỏ dừng, đèn xanh chạy. Nhưng không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào lại lái về Cẩm Tú Viên.

Anh không say đến độ đầu óc mơ hồ, những chuyện xảy ra sau đó anh còn nhớ rất rõ. Mặc dù do chất cồn kích thích, anh đã mất lý trí nói ra lời thật lòng, cũng may không dẫn đến sai lầm nghiêm trọng.

Lộc Hàm hít sâu một hơi, cảm thấy đầu hơi nặng nề, sau lưng thì đau rát. Anh biết, nhất định là do tối hôm qua uống rượu khiến vết thương càng trầm trọng.

Dẫu cứ muốn được ôm cô như thế nghỉ ngơi một lúc, nhưng từ nhỏ đến lớn, thời điểm thương tật bệnh hoạn khó chịu đến mấy, anh cũng đã quen một mình chịu đựng. Vì vậy, anh ngoan cường bước xuống giường, mặc quần áo chỉnh tề rồi rời đi.

Miễn cưỡng chịu đựng sự khó chịu trong người, anh lái xe đến biệt thự Nghi Sơn, về phòng ngủ lấy đại hai viên thuốc giảm sốt uống, rồi nằm ngủ mê man cho tới khi có tiếng chuông cửa đánh thức.

Xuống giường, mới phát hiện hồi sáng về vội quên thay giày, anh bèn đi chân trần ra phía cửa, vừa vặn mở thì thấy Từ Châu Huyền đang đứng ngay trước mặt.

Lộc Hàm cho rằng mình bị hoa mắt, thoáng sững sờ tại chỗ.

Từ Châu Huyền cũng bị giật mình khi Lộc Hàm bất thình lình mở cửa, nhưng rất nhanh liền hoàn hồn, thấy sắc mặt người đàn ông trước mắt tái nhợt đến dọa người.

Từ Châu Huyền cau mày, vô thức vươn tay muốn kiểm tra trán Lộc Hàm có nóng không.

Kết quả là đầu ngón tay cô vừa chạm tới lông mày của anh, Lộc Hàm chợt hồi phục tinh thần, nhớ tới sau lưng mình bị thương, đành không nghĩ ngợi bắt lấy cổ tay Từ Châu Huyền:

"Ai bảo cô tới đây?"

Cử động bất ngờ của Lộc Hàm khiến Từ Châu Huyền rùng mình choáng váng. Cô ngước lên, nhìn Lộc Hàm muốn mở miệng nói, thanh âm lạnh nhạt của người đàn ông lại lần nữa vang lên:

"Ra khỏi biệt thự của tôi!"

Sau đó, anh liền không thương tiếc hất tay cô ra, rồi đóng sập mạnh cửa.

Kiểu An Hảo phản xạ đẩy cửa, nhưng vô tình lại trật vào khung cửa.

Lộc Hàm căng thẳng, tay mắt nhanh lẹ bắt lấy cánh cửa, sau đó trừng mắt nhìn ngón tay Từ Châu Huyền suýt chút nữa bị cửa đập, giọng nói hỗn loạn pha lẫn tức giận:

"Tôi đã bảo là cô hãy ra khỏi biệt thự của tôi!"

Nói xong, Lộc Hàm liền muốn đóng cửa lần nữa, nhưng lại thấy bàn tay của cô gái bất chấp vịn lấy khung cửa không buông. Rốt cuộc anh không thể làm gì khác hơn là cắn răng giật cửa về, cạy tay ra, bế ngang người cô lên, sắc mặt trong trẻo lạnh lùng cất bước thẳng xuống lầu.

"Anh muốn làm gì?" Từ Châu Huyền vừa dứt câu , Lộc Hàm liền trực tiếp mở cổng biệt thự, quăng Từ Châu Huyền ra ngoài, rồi không chờ Từ Châu Huyền kịp phản ứng, lập tức đóng "rầm" cửa trước mặt cô.

Từ Châu Huyền đập đập cửa, bên trong không có chút động tĩnh. Cô nghiêng đầu nhìn quan cửa sổ sát sất rộng sáng sủa, thấy Lộc Hàm đã cất bước lên lầu. Từ Châu Huyền bĩu môi, tiếp tục đi vòng ra sau biệt thự, tiếp tục hành động chui vào biệt thự qua cửa sổ sát đất đó lần nữa. Đã rút được kinh nghiệm lần đầu, lần này Từ Châu Huyền chạy lấy tốc độc cực nhanh.

Cửa phòng ngủ không khóa. Lộc Hàm nằm trên giường, nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, không biết đang ngắm cái gì. Từ Châu Huyền thận trọng bước vào, từng chút từng chút tiến sát giường.

Vào lúc Từ Châu Huyền đã gần kề, Lộc Hàm mới cảm thấy có gì đó bất thường, anh vô thức quay đầu lại. Nhưng chưa kịp thấy rõ mặt Từ Châu Huyền thì cô gái đã quàng chân qua bên hông của anh rồi.

Đột ngột bị đè nặng khiến Lộc Hàm khẽ nhăn mày, vươn tay muốn đẩy Từ Châu Huyền đang ngồi trên người mình xuống. Nhưng cô gái lại nhanh tay hơn, chớp mắt liền kéo vạt áo của anh lên. Vết thương sau lưng anh cứ thế bị bại lộ ra trước mắt cô không báo trước.

Lộc Hàm giơ tay trên không trung tức khắc khựng lại, toàn thân cứng đờ.

Trên tấm lưng trắng là một mảng trầy rất lớn. Vết thương không được điều trị kịp thời nên đã có dấu hiệu nhiễm trùng mưng mủ, nhất là nơi bả vai sưng đỏ dữ dội.

Từ Châu Huyền nhìn thấy vậy, lập tức mặt mày tái nhợt, cắn môi, nhẹ giọng nói:

"Là lúc cứu tôi bị thương đúng không?"

Continue Reading

You'll Also Like

4.2M 68.7K 48
"I am the best surfer on this island" "Not true" JJ shook his head "Game on, Maybank" The one in which, Blake Woods and JJ Maybank serve chaotic duo...
960K 21.1K 98
𝐁𝐑𝐔𝐓𝐀𝐋 ⟳ "𝘢𝘭𝘭 𝘪 𝘥𝘪𝘥 𝘸𝘢𝘴 𝘵𝘳𝘺 𝘮𝘺 𝘣𝘦𝘴𝘵 𝘵𝘩𝘪𝘴 𝘵𝘩𝘦 𝘬𝘪𝘯𝘥 𝘰𝘧 𝘵𝘩𝘢𝘯𝘬𝘴 𝘪 𝘨...
313K 13.8K 54
A forceful arranged marriage story.... Jeon Jungkook is heartless,cold , rude famous business man . He was forced to marry his grandma's chosen girl...
544K 45.1K 122
Sequel to my MHA fanfiction: •.°NORMAL°.• (So go read that one first)