[Truyện Chữ] Chọc Tới Chủ Tịc...

By Kazuo2001

157K 2.2K 20

*Tác giả:Thác Bạt Thụy Thụy *Số chương: 276 chương *Văn án: Tình một đêm không có kết quả, người phụ nữ to ga... More

Chương 1: Dấu môi son khiêu khích
Chương 2: Lệnh truy nã
Chương 3: Tự gánh lấy hậu quả
Chương 4: Mỹ nam xuất hiện
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105: Phản ứng cơ thể là chính xác nhất
Chương 106: Căn duyên tiền định
Chương 107: Trốn tránh tình yêu
Chương 108: Chính thức thông báo
Chương 109: Tôi yêu em
Chương 110: Quá nhiều khúc mắc
Chương 111: Ai mới là dã nam nhân
Chương 112: Biến mất không thấy
Chương 113: Thật xin lỗi khi gặp lại
Chương 114: Rời đi bên cạnh ta
Chương 115: Hoài nghi mình
Chương 116: Nàng yêu hắn?
Chương 117: Quan hệ tình lữ
Chương 118: Anh muốn cưới em
Chương 119: Cho em thời gian suy nghĩ
Chương 120: Tình địch
Chương 121: Em có nguyện ý hay không?
Chương 122: Tốt đẹp có thể sao?
Chương 123: Tôi muốn gặp em
Chương 124: Ôm ấp yêu thương
Chương 125: Ôm ấp yêu thương
Chương 126: Động tác lơ đãng
Chương 127: Lão bà đại nhân
Chương 128: Đuổi theo bước chân của em
Chương 129: Không thể bỏ rơi
Chương 130: Văng ra ba mét
Chương 131: Trừng phạt chỉ là cái cớ mà thôi!
Chương 132: Không có nghĩa là buông tha
Chương 133: Tà ác nhắn vuốt
Chương 134: đến Tần Thị đi làm
Chương 135: Anh Sẽ Chờ Em
Chương 136: Chúng ta đính hôn đi
Chương 137: Chỉ cần vẫn còn ở bên cạnh
Chương 138: Một cái nhẫn bạc
Chương 139: Trở Về Trước Thời Hạn
Chương 140: Quá không tự tin
Chương 141: Cố ý lạnh lùng
Chương 142: Mang ấm áp cho em
Chương 143: Người thứ ba xuất hiện
Chương 144: Chuyện trong quá khứ
Chương 145: Tất cả đều là gạt người
Chương 146: Tôi đến với em
Chương 147: Thiên Ái! Em có yêu tôi không?
Chương 148: Bí mật không thể nói
Chương 149: Biến cố
Chương 150: Còn bao nhiêu thời gian
Chương 151: Quá nhiều thương cảm
Chương 152: Dùng hết cả đời
Chương 153: Nói anh nghe bốn chữ
Chương 154: Tâm linh tương thông
Chương 155: Mỗi ngày sẽ nói một lần
Chương 156: Hãy tin tưởng anh
Chương 157: Tiểu tình địch xuất hiện
Chương 158: Anh yêu cô ấy sao?
Chương 159: Sẽ tách ra
Chương 160: Hướng hạnh phúc đi tới
Chương 161: Chia ly ngay trước mắt
Chương 162: Thế nào không tức giận
Chương 163: Không cần rời khỏi tôi
Chương 164: Chuyện không liên quan em
Chương 165: Cũng mua luôn rồi
Chương 166: Động tay động chân
Chương 168: Anh sai rồi được chưa
Chương 169
Chương 170: Nhớ như vậy!
Chương 171: Tiếng kêu "Ông xã"
Chương 172: Giang Húc học trưởng
Chương 173: Đảm nhiệm trợ lý
Chương 174: Mệnh đào hoa
Chương 175: Không cho ngươi đi
Chương 176: Chính là ghen
Chương 177: Tôi muốn dọn ra ngoài
Chương 178: Thói quen là tốt rồi
Chương 179: Lại muốn đi đâu
Chương 180: Chưa cưới chưa gả
Chương 181: Bắt được vụng trộm
Chương 182: Bởi vì thích anh
Chương 183: Tập kích ngọt ngào
1 số ảnh của 2 nhân vật chính >~<
Chương 184: 30 cưới vợ
Chương 185: Chuyện bé xé ra to
Chương 186: Không muốn lừa dối em
Chương 187: Đăng ký kết hôn
Chương 188: Vẻ mặt hạnh phúc
Chương 189: Sinh cục cưng
Chương 190: Sớm chút luyện tập
Chương 191: Cùng hắn không liên quan
Chương 192: Đột nhiên nghĩ mặc

Chương 167: Người nào ghen

393 7 0
By Kazuo2001



  Điện thoại di động trong tay rớt xuống, rơi xuống trên chiếc giường êm ái.

Chỉ nghe đầu bên kia điện thoại, Quan Nghị vạn phần tò mò tiếng thét chói tai gầm thét, "Uy! A —— không phải chứ? Tấn Dương nấu cháo? Trời ạ! Ta có nghe lầm hay không? Đồng Thiên Ái. . . . . . ?

"Uy? . . . . . . Có ai không? . . . . . . Uy! . . . . . ."

Đồng Thiên Ái đã không cách nào bận tâm điện thoại bên kia rồi, vội vàng chạy xuống giường. Cũng là len lén, cẩn thận từng li từng tí giẫm ở trên sàn nhà, tận lực không để cho mình phát ra một chút xíu thanh âm.

Đi về phía phòng bếp, nép ở cạnh cửa, lộ ra một cái đầu nhỏ.

Mắt to hoạt bát nhìn thấy bóng lưng cao ngất kia thì chợt nở rộ phát ra ánh sáng không thể tưởng tượng. Giống như là ánh sao sáng nhất trong bầu trời đêm chiếu sáng, chớp động sáng chói chói mắt .

Tạp dề bị gấp lại 1 nửa, tùy ý thắt ở eo. Không biết ở tại đây lúc nào thì đã thay ra tây trang cùng áo sơ mi đêm qua, mặc vào áo ngủ kiểu nam, tinh khiết mềm mại.

Có khí trắng bay lên, nghe được nồi đun sôi kèm theo tiếng vang "Phốc xuy phốc xuy ——".

Giờ phút này, bóng lưng của hắn, còn có nồi cháo nóng kia, đây tất cả tất cả, cũng làm cho Đồng Thiên Ái cảm giác, mình cùng hắn quả thật giống như là một đôi vợ chồng mới cưới.

". . . . . ." Le lưỡi một cái, vì ý tưởng mới vừa trong nháy mắt nổi lên của mình, cảm thấy ảo não.

Đổ mồ hôi !! Đồng Thiên Ái, mi đang nghĩ gì thế? Làm ơn! Không phải là nấu cháo cá sao! Có cần thiết cảm động thành cái bộ dáng này sao? Lại còn sẽ cảm giác mình sẽ cùng hắn là vợ chồng? Nhanh lên một chút khiến cái ý nghĩ này biến mất!

"Anh đếm tới ba, em tốt nhất đi mang dép vào. Còn nữa..., mặc một cái áo khoác dày!" Tần Tấn Dương ngay cả đầu cũng không có quay lại, lạnh lùng cảnh cáo nói.

A ——

Đồng Thiên Ái cúi đầu nhìn lại, nhìn bàn chân của mình, có chút bất an giật giật ngón chân. Trong lòng cũng là càng thêm hồ nghi, biến thái chết tiệt! Cũng không quay đầu lại, hắn làm sao lại biết mình không mang dép!

Rốt cuộc vẫn phải không nhịn được tò mò, lập lòe hỏi, "Làm sao anh biết em không mang dép!"

"Anh biết!" Ngắn gọn trả lời, cũng là dị thường kiên định.

Đồng Thiên Ái mím mím môi, hướng về phía bóng lưng của hắn làm mặt quỷ, không cam không nguyện nói, "A! Em đi nhé ! Vậy em đi đây! Anh đã nói như vậy! Vậy em liền cố gắng đi!"

"Một!" Tần Tấn Dương có chút nhức đầu, quyết định không nhìn cô thao thao bất tuyệt, trực tiếp bắt đầu đếm ngược tính giờ.

Nghe được hắn đọc lên rồi." Một" , Đồng Thiên Ái liếc mắt. Cái gì chứ! Biến thái chết tiệt! Dám coi cô như đứa con nít ba tuổi sao? Thật đúng là tức muốn chết a! Ngày!

Giọng nam thâm trầm lại tiếp tục vang lên, "Hai!"

". . . . . ." Không đi! Không đi! Xem hắn có thể làm gì nào! Nhịn xuống!

Tần Tấn Dương rốt cuộc bất đắc dĩ nhíu nhíu mày, thả ra muỗng lớn trong tay ra. Từ từ xoay người lại, đang chuẩn bị mở miệng kêu"Ba" , lại phát hiện sau lưng cư nhiên không có một người.

"Em đi! Tần Tấn Dương! Anh là một thủ lĩnh đại biến thái!" Đồng Thiên Ái giống như phát tiết mở miệng hét lên thật to, thanh âm xuyên thấu qua khe cửa mơ hồ truyền đến.

Lời nói trẻ con của Đồng Thiên Ái, truyền vào trong tai Tần Tấn Dương, trên mặt thản nhiên nhưng cong lên nụ cười dịu dàng.

Từ từ đi tới cửa phòng bếp, nghiêng người sang, có chút lười biếng dựa cửa, nhìn chằm chằm gian phòng của cô, chờ đợi cô mở cửa lần nữa, xuất hiện ở trước mặt hắn.

Hừm? Phải nói thân thể cô sức chống cự quá tốt ! Hay là nên nói thân thể cô sức đề kháng quá kém đây?

Dầm mưa một trận, đầu óc liền choáng váng phát sốt, người nóng sốt mơ hồ ngủ chết ở trong nhà. Nhưng chỉ chớp mắt, lại vui vẻ giống như con cá chạch, bắt cũng bắt không được!

Đồng Thiên Ái! . . . . . . Đồng Thiên Ái. . . . . .

Cửa phòng được mở ra một cái khe nhỏ kẽ hở, Đồng Thiên Ái nhô đầu ra, "Uy! biến thái chết tiệt!"

". . . . . ." Tần Tấn Dương nhíu mày, đối với cái thói quen này của cô cảm thấy có chút nhức đầu. Trầm giọng nói, " Thiên Ái! Chúng ta thương lượng , về sau có thể không gọi anh là 'biến thái chết tiệt' hay không!"

Dầu gì hắn cũng đường đường là tổng tài Tần thị, người đàn ông trong mộng mà tất cả nữ nhân Đài Loan tha thiết ước mơ a! Ai ai ai! Sao lại thua bởi trên tay con nhím nhỏ xù lông này đây?

"A! Vậy cũng tốt!" Lần này, vô cùng nghe lời gật gật đầu.

Tần Tấn Dương nghi ngờ nhìn cô, không tin cô sẽ nghe lời như vậy, ". . . . . ."

Quả nhiên, một giây kế tiếp, Đồng Thiên Ái nghiêm trang nói, "Em có hai tên khác rất hay tùy anh chọn! ' Tần biến thái '' biến thái chết tiệt '! Anh thích tên nào?"

Nói xong, không quên gật đầu một cái, tựa hồ đối với chính mình nói rất là hài lòng.

"Tần biến thái" ?"Biến thái chết tiệt" ? Trời ạ! Trước không đề cập tới hai cái tên này gọi là cỡ nào hỏng bét, nhìn cũng không nhìn năng lực dùng từ của cô, căn bản cũng không lưu loát! Đầu óc của cô không biết chứa những thứ gì !

Tần Tấn Dương vuốt vuốt mi tâm, có chút tức giận quát, "Đồng Thiên Ái! Em thì không thể giống như nữ nhân khác như vậy gọi anh là ' Tấn Dương ' sao?"

Thiệt là! Gọi ra tên của hắn, có khó khăn lắm sao?

"Những nữ nhân kia?" Đồng Thiên Ái bắt lại nhược điểm trong lời nói của anh, cắn cắn môi, khinh thường liếc anh một cái, "Hừ! Em cũng không phải là' những nữ nhân kia ' của anh, xin lỗi! Em là gọi không được!"

Căm giận nói xong, trong lòng lại đem hắn mắng một ngàn lần. Tần ~ biến ~ thái ~ Tần ~ biến ~ thái ~ Tần ~ biến ~ thái ~!

Tần Tấn Dương lại nổi lên hứng thú, khuôn mặt tươi cười, cố ý kích thích nói, "Sao vậy? Ai! Những nữ nhân kia a! Các cô ấy thật nghe lời a! Ai? Cô bé con à đang tức giận gì thế?"

"Chẳng lẽ. . . . . ." Cẩn thận quan sát cô, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng.

Một giây kế tiếp, giống như là phát hiện châu lục mới vậy, kinh ngạc kêu lên, "Chẳng lẽ, tiểu thư Đồng Thiên Ái, bây giờ em coi như là đang ghen phải không?"

Ách. . . . . .

"Két?" Đồng Thiên Ái sững sờ ở tại chỗ, trong miệng nỉ non lẩm bẩm, "Ghen? Ghen! Ghen. . . . . ."

Cô mà ghen à? Buồn cười! Hừ! Đừng có nằm mơ!

Chợt, nheo mắt lại, hận hận hướng hắn quát, "Ai ghen! Biến thái chết tiệt! Em cho anh biết! Anh đã làm em phát bực á! Bắt đầu từ bây giờ, trong vòng ba ngày, em sẽ không nói chuyện với anh!"

Quẳng xuống những lời này, đem cửa phòng hung hăng đóng.  

Continue Reading

You'll Also Like

60.4K 4.9K 120
Tên truyện: Quan Hệ Đối Đẳng Tác giả: Thời Thiên Từ Dịch giả: Phosphene Số chương: 145 chương (122 chương chính văn + 23 chương phiên ngoại) Thể loại...
255K 16.6K 166
Tác phẩm : Yêu cùng giới thì được, nhưng tôi không nằm dưới.- 女同可以,我不当受. Tác giả : Sở Thâm - 所深. _____________ Độ dài : 112 chương + 18 Phiên ngoại...
164K 11.8K 118
Tác phẩm: Điên cuồng lún sâu - 疯狂深陷 Tên khác: Phong cuồng thâm hãm Ra mắt: Năm 2024 Tác giả: Vô Tâm Đàm Tiếu - 无心谈笑 ___________________ Tích phân: 44...
13.9K 1.1K 45
Vì lợi ích kinh doanh ba của nàng đã nhẫn tâm tàn ác cướp mất đi cuộc sống hạnh phúc của một đứa trẻ mới lên 7 tuổi. Để rồi con gái ông ấy là nàng ph...