( Edit -Cover) Vương Gia , Đi...

By harryphmONCE

15.7K 2.2K 97

Du Trịnh Nghiên - Thấu Kì Sa Hạ Thiên hạ đồn rằng, Thành vương gia trời sinh mi thanh lục tú trí tuệ hơn ngườ... More

Chương 1 : gặp Thái Hậu
Chương 2: Nói chuyện cùng mẫu thân
Chương 3: Tứ hôn
Chương 4: Thấu Kì Sa Hạ
Chương 5: Thấu Bằng Trình
Chương 6: Hôn lễ
Chương 7: Lửa trong phòng hoa chúc
Chương 8: Ngày thứ hai
Chương 9: Ngự hoa viên
Chương 10: Rơi xuống nước
Chương 11: Về vương phủ
Chương 12: Quan tâm
Chương 13: Gặp các quản sự
Chương 14: Lại mặt (một)
Chương 15: Lại mặt (hai)
Chương 16: Dạ du
Chương 17: Kinh hãi
Chương 18: Ném vòng
Chương 19: Cùng giường cùng gối
Chương 20: Tạm xa Vương Gia
Chương 21: Biểu lộ
Chương 23: Tiệc Trung Thu
Chương 24: Gặp lại cố nhân
Chương 25: Vương phi lại bị bệnh
Chương 26: Bị triệu kiến
Chương 27: Toan tính
Chương 28: May áo
Chương 29: Bạc đầu
Chương 30: Xuất phát
Chương 31: Bị tập kích
Chương 32: Ám sát
Chương 33: Đến Dương Châu
Chương 34: Tiệc rượu với các quan lại
Chương 35: Sau tiệc rượu
Chương 36: Hội tụ cùng quan viên
Chương 37: Bản vương không thích nam sắc
Chương 38: Cùng nhau tâm sự
Chương 39: Phanh thây Lý Thanh Nhữ
Chương 40: Chiêu xù Lý Thanh Nhữ
Chương 41: Rang muối quan chức Giang Nam
Chương 42: Lúc lạnh lúc nóng
Chương 43: Ngắm mưa
Chương 44: Dạ du sông Tần Hoài
Chương 45: Ghen
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56 : Ta muốn nàng
Chương 57 : biến cố
Chương 58 : Bị nhốt vào nhà lao
Chương 59 : lo lắng
Chương 60 : Sa Hạ lo lắng
Chương 61 : Thấu Phu Nhân
Chương 62 : Sa Hạ quyết định
Chương 63 : Kịch Độc
Chương 64 : Vượt ngục
Chương 65 : Giết không tha
Chương 66 : Đừng lưu lại
Chương 67 : Đợi
Chương 68 : Trở về
Chương 69: lời thật lòng
Chương 70 : hổn loạn
Chương 71 : Thoát chết
Chương 72 : nôn nóng
Chương 73 : vương phi biến mất
Chương 74 : tình thân
Chương 75 : Hài tử
Chương 76 : ở lại
Chương 77
Chương 78
Chương 79 : tìm nàng
Chương 80 : sự thật
Chương 81 : cái tát
Chương 82
Chương 83 : Dạy dỗ
Chương 84 : tâm sự
Chương 85
Chương 86
Chương 87 : vấn đề ăn uống
Chương 88 : bị đánh
Chương 89 : thoa dược
Chương 90 : ngủ
Chương 91: cháy
Chương 92 : H
Chương 93 : H
Chương 94
Chương 95 : tất cả
Chương 96: gây sự
Chương 97 : Trách nhiệm phò tá
Chương 98 : tiểu công chúa
Chương 99 : Du Tiểu Hi
Chương 100
Chương 101 : Báo ứng aaa...
Chương 102 : Chém
Chương 103 : Thuốc
Chương 104
Chương 105: lễ vật
Chương 106 : có hỉ
Chương 107 : ô mai
Chương 108 : tuyển phi
Chương 109
Chương 110 : sinh nở
Chương 111
Chương 112

Chương 22: Vương phi mới thật sự là sài lang hổ báo

186 18 0
By harryphmONCE

Đợi đến buổi tối Du Trịnh Nghiên đi đến phòng ngủ, mở cửa ra nhìn thấy Thấu Kì Sa Hạ trên người chỉ mặc một cái áo lụa mỏng manh nằm nhoài trên bàn, say khước không biết gì. Trước mặt xếp vài bầu rượu, xem ra đã uống rất nhiều. Khắp phòng đều là mùi rượu cùng mùi đàn hương kết hợp, ngửi thật thơm. Du Trịnh Nghiên chỉ cần đưa mắt nhìn một chút là có thể nhìn thấy phong cảnh lúc ẩn lúc hiện xuyên qua áo lụa mỏng manh trên người Thấu Kì Sa Hạ. Đường cong mỹ miều, da thịt căng tràn trắng nõn không tỳ vết. Du Trịnh Nghiên bỗng chốc nuốt nước miếng một cái, tự giác cúi thấp đầu khép cửa phòng lại, tránh cảnh “xuân” bị người ngoài lỡ may nhìn trộm.

“Vương Gia?” Thấu Kì Sa Hạ thấy có người đến, hai tay chống mặt bàn loạng choạng đứng lên hướng Du Trịnh Nghiên đi tới, dưới chân không vững vấp một cái xém ngã nhào xuống đất, may là Du Trịnh Nghiên nhanh chóng một bước dài đến đỡ lấy nàng. Thấu Kì Sa Hạ nhân tiện rúc vào trong ngực của Du Trịnh Nghiên .

“Làm sao ăn mặc mỏng manh như thế, lại còn uống nhiều rượu?” Du Trịnh Nghiên ôm nàng cau mày hỏi.

Thấu Kì Sa Hạ say khướt: “Ma ma nói đàn ông các ngài thích chủ động rồi còn thích ăn vận hở hang một chút.” Nàng vươn đầu lưỡi của mình kề sát mặt Du Trịnh Nghiên , mắt nhìn thẳng hỏi: “Vương Gia chẳng lẽ không thích như vậy?”

Bởi áp sát quá gần, hơi thở mang mùi hương của rượu phả vào mặt Du Trịnh Nghiên, trái lại nàng cảm thấy rất thơm, thật lòng đáp lại lời Thấu Kì Sa Hạ: “Ừm... Còn... Còn có thể.” Sau khi nói xong lập tức đưa ánh mắt dời đi, sợ nhìn lâu sẽ chảy máu mũi. Thấu Kì Sa Hạ mặc quần áo loại kia lộ ra cả da thịt, dáng người như thế nào thì Du Trịnh Nghiên từ buổi tối động phòng ngày hôm ấy đã biết rồi. Nhưng hôm nay nàng cảm giác không giống nhau, khi nàng vừa nhìn thấy thân thể mềm mại sau áo lụa mỏng kia bỗng chốc trong người máu huyết sôi trào, kích thích không ngừng. Đặc biệt Thấu Kì Sa Hạ hiện tại ở trong ngực của nàng không ngừng vặn vẹo như muốn đem trái tim của nàng dày vò đến nỗi bừng cháy lên.

“Vương Gia, ngài vì sao không nhìn ta.” Thấu Kì Sa Hạ hiển nhiên cảm giác được nàng đang tránh né mình, bĩu môi lẩm bẩm nói. Giơ hai tay cầm lấy hai má Du Trịnh Nghiên cùng mình đối mặt, người uống rượu say khí lực trở nên mạnh mẽ kỳ lạ, đầu Du Trịnh Nghiên đột ngột bị nàng giữ chặt. Lụa mỏng từ cổ tay nàng trượt xuống, lộ ra cánh tay trắng nõn như ngó sen.

Mặt của Du Trịnh Nghiên bị Thấu Kì Sa Hạ giữ chặt, ánh mắt rơi vào cánh tay của nàng ấy, giật mình, muốn tìm đường thoát ra thế nhưng phát hiện tâm tư của mình rối loạn, vội vã đưa ánh mắt chuyển qua nóc nhà.

Thấu Kì Sa Hạ dùng sức lay lay đầu của Du Trịnh Nghiên làm nũng: “Vương Gia nhìn ta!”

Du Trịnh Nghiên bị nàng lắc đến trời đất quay cuồng, trong lòng tự nhủ thôi kệ đi, xem thì cũng đã xem rồi, có gì đáng sợ chứ. Ép buộc chính mình nhìn thẳng vào Thấu Kì Sa Hạ, nhưng mà đôi mắt tự nhiên lại chuyển đến trước ngực Thấu Kì Sa Hạ. Càng nhìn càng cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, mím mím môi, lúc này Thấu Kì Sa Hạ đột nhiên tiếng tới hôn lên môi nàng.

Du Trịnh Nghiên trợn to hai mắt, khó có thể tin nhìn Thấu Kì Sa Hạ, không nghĩ bình thường Thấu Kì Sa Hạ mảnh mai sẽ làm chuyện như vậy. Nàng tránh né Thấu Kì Sa Hạ, quay mặt qua chỗ khác đôi mi chớp chớp nói: “Nàng uống say.” Vừa nói vừa ôm Thấu Kì Sa Hạ đem nàng đặt lên giường.

Thấu Kì Sa Hạ ngồi ở bên giường, lôi kéo cổ áo Du Trịnh Nghiên , dùng sức giãy bày tâm tình: “Ta không có say! Ta thích Vương Gia.”

Du Trịnh Nghiên ngồi chồm hỗm xuống giúp nàng cởi giầy, nghe được nàng nói chính mình, sững sờ, lại nghĩ đến nàng đã uống say, lời của người say không thể cho là thật, cười cười như đang dỗ dành hài tử: “Được rồi, nàng thích bản vương.”

Thấu Kì Sa Hạ buông cổ áo Du Trịnh Nghiên ra nắm lấy cổ tay của nàng, cả người vô lực ngã vào vai của nàng, thì thầm: “Cái kia, Vương Gia có thích ta không?”

“Có lẽ là thích đi.” Du Trịnh Nghiên bị hơi thở của nàng phả ra trên cổ, ngưa ngứa, nàng rụt cổ lại đáp. Hai tay cởi xong giầy đỡ lấy eo Thấu Kì Sa Hạ miễn cho nàng rơi xuống giường.

“Cái kia, Vương Gia vừa nãy vì sao lại né tránh ta?” Thấu Kì Sa Hạ vừa nghe vậy cánh tay ôm cổ Du Trịnh Nghiên , môi dán vào má của nàng thủ thỉ.

Du Trịnh Nghiên liều chết trả lời: “Không có a.”

“Vương Gia sau này đừng né tránh!” Thấu Kì Sa Hạ giảo hoạt nở nụ cười. Lời còn chưa dứt liền đem trọng lượng toàn thân tựa vào vao Du Trịnh Nghiên . Du Trịnh Nghiên ngồi hơi lâu hai chân mất cảm giác, một xíu không chú ý liền bị nàng đẩy ngã trên mặt đất, Thấu Kì Sa Hạ sau đó hiên ngang nằm trên người nàng.

“Nàng muốn làm gì?” Du Trịnh Nghiên kinh ngạc nhìn người đè trên thân mình.

“Trên đất lạnh, mau đứng lên.” Nói xong liền muốn đẩy Thấu Kì Sa Hạ ra.

Thấu Kì Sa Hạ híp mắt, giơ ngón tay lên đặt trước môi Du Trịnh Nghiên : “Xuỵt!” Du Trịnh Nghiên không biết vì sao nên nhìn vào mắt nàng. Chỉ thấy Thấu Kì Sa Hạ cúi đầu dùng môi của mình thay thế ngón tay đang chặn môi Du Trịnh Nghiên .

Đầu tiên là dùng đầu lưỡi vân bê vẽ một vòng môi Du Trịnh Nghiên , sau đó dễ dàng cạy ra hàm răng của Du Trịnh Nghiên cùng Du Trịnh Nghiên đầu lưỡi quấn quít lấy nhau. Du Trịnh Nghiên tuy rằng trong lòng biết rõ đây là không đúng, nhưng đầu lưỡi truyền đến cảm giác quá mức rõ rệch khiến cho nàng không ngừng mong muốn cảm giác này mãi kéo dài. Hai tay giữ lấy vai Thấu Kì Sa Hạ nhưng không đành lòng đẩy nàng ra, trái lại kéo nàng xuống thấp kề sát với mình.

Mãi đến tận khi nàng mang Thấu Kì Sa Hạ đè trên mặt đất, bàn tay sờ soạn vào quần áo Thấu Kì Sa Hạ tìm thấy hai khối mềm mại mới chợt tỉnh ngộ, mình đây là đang làm gì, cuống quít rút tay ra, từ trên người Thấu Kì Sa Hạ bò dậy. Nhìn Thấu Kì Sa Hạ quần áo xốc xếch nằm trên đất, cái miệng nhỏ khẽ nhếch, khuôn mặt tràn ngập xuân tình nhìn mình, môi cũng bị nàng mút đến sưng đỏ, trên cổ Thấu Kì Sa Hạ tất cả đều là vết tích nàng hôn qua. Du Trịnh Nghiên hận không thể cho mình hai bạt tay, đây là đang làm gì! Vội vàng ôm Thấu Kì Sa Hạ lên giường, có tật giật mình đắp kín chăn.

Bản thân nàng muốn chạy trốn, lại bị Thấu Kì Sa Hạ ôm cánh tay cứng ngắc, thanh âm nũng nịu: “Vương Gia, đừng đi.”

Du Trịnh Nghiên trong lòng hoảng loạn không biết nên làm thế nào cho phải, vỗ nhẹ chăn che lại cho nàng đáp: “Bản vương sẽ không đi. Nàng ngủ đi.”

Thấu Kì Sa Hạ nghe thấy nàng nói không đi, trên mặt lộ ra một tia cười mãn nguyện, nhắm mắt lại ngủ. Du Trịnh Nghiên thấy nàng ngủ rồi mới thở phào nhẹ nhõm, nhẹ nhàng rút cánh tay bị nàng ôm trong ngực ra, vừa động liền không biết đã chạm đến cái gì, nhất thời đỏ một ngượng ngùng.

Thấu Kì Sa Hạ còn loạn một hồi, lại quấy phá hô: “Nóng quá nóng quá.” Giơ lên một cước liền đem chăn mền trên người đạp văng ra xa. Du Trịnh Nghiên kinh ngạc nhìn nàng đá tung chăn, còn muốn cởi cả quần áo mỏng manh lụa mỏng. Du Trịnh Nghiên vội vã ngăn động tác của nàng lại: “Chớ lộn xộn, sẽ cảm lạnh!” Sau đó bưng chậu nước lạnh đến, cầm khăn lông ướt đắp lên trán nàng. Cứ như thế đến nữa đêm mới ngủ.

Rạng sáng hôm sau Du Trịnh Nghiên mang hai con mắt đen thùi lùi ngáp một cái gọi Khởi Tú đến hầu hạ Thấu Kì Sa Hạ, nhân tiện hỏi: “Tối hôm qua xảy ra chuyện gì? Vương phi vì sao uống nhiều rượu như vậy?”

“Vương phi biết Vương Gia buổi tối đến ngủ cùng,chẳng biết vì sao rất hồi hộp. Liền gọi nô tỳ mang rượu đến, một mình ở trongphòng. Nô tỳ còn tưởng rằng Vương phi bảo mang rượu đến là vì muốn cùng VươngGia uống...” Khởi Tú do dự đáp, nàng vốn đã hứa với Thấu Kì Sa Hạ khôngnói cho Vương Gia, thế nhưng Vương Gia mới là chủ nhân của nàng, ngài ấy hỏi thì nàng làm sao không nói.

Continue Reading

You'll Also Like

178K 11.9K 67
🍇Hán Việt: Bị cự hôn kiều O hòa ảnh đế A thượng luyến tổng hậu 🍇Tác giả: Tri Cẩn 🍇Tình trạng bản gốc: Hoàn thành (63 chương) 🍇Bản edit: HOÀN THÀN...
1.6M 130K 83
Tên truyện: Cục cưng bé nhỏ ăn no chưa Tác giả: Phân Phân Hoà Quang Thể loại: Đam mỹ, cổ đại, ngọt sủng, niên thượng (cách nhau 11 tuổi), cung đình h...
16.3M 347K 109
Cô là thư kí cho một tổng tài lạnh lùng và nghiêm khắc, nhưng anh ta thật sự rất tài giỏi. Bản thân cô cũng có thể coi là người tài giỏi như thế vì g...
184K 22.9K 36
Tên truyện: Bia đỡ đạn dẫn đường bị nhóm kẻ điên nhòm ngó. Thể loại: Đam mỹ, NP, truyện H, Vả mặt, Tương lai, Lính gác dẫn đường, Xuyên không. Tác gi...