[BHTT-EDIT] Nữ tướng quân cùn...

By MadFox9420

450K 37.5K 3.3K

Tác giả: Thỉnh Quân Mạc Tiếu Nhân vật chính: Lâm Vãn Nguyệt (Lâm Phi Tinh) x Lý Nhàn Số chương: 183 Văn án: V... More

Văn án
Lời editor muốn nói
Chương 1: Vãn Nguyệt biến Phi Tinh (CHƯA BETA)
Chương 2: Da ngựa bọc thây làm sao sợ (CHƯA BETA)
Chương 3: Sẽ kéo điêu cung như trăng tròn (CHƯA BETA)
Chương 4: Hương tiêu ngọc nát Khuynh Thành lạc (CHƯA BETA)
Chương 5: Không biết Vãn Nguyệt là nữ lang (CHƯA BETA)
Chương 6: Gió chợt nổi lên cuộn sóng gợn sóng (CHƯA BETA)
Chương 7: Liễu ánh hoa tươi lại một thôn(CHƯA BETA)
Chương 8: Đàm luận một khúc lôi kéo khắp nơi (CHƯA BETA)
Chương 9: Vô tâm cắm liễu liễu lại xanh (CHƯA BETA)
Chương 10: Nhân sinh trên đời không xưng ý (CHƯA BETA)
Chương 11: Một tướng công thành muôn đời khổ (CHƯA BETA)
Chương 12: Bất đắc dĩ nhất di hoa tiếp mộc (CHƯA BETA)
Chương 13: Mưa gió tới mây đen che lấp mặt trời (CHƯA BETA)
Chương 14: Kinh ngạc lắng nghe sau đó nảy ra diệu kế (CHƯA BETA)
Chương 15: Vô tình nhất là bậc đế vương (CHƯA BETA)
Chương 16: Giữa chúng sinh trăm vạn lần tìm người (CHƯA BETA)
Chương 17: Lúc ấy chỉ nói là tầm thường (CHƯA BETA)
Chương 18: Nhân diện đào hoa tương ánh hồng (CHƯA BETA)
Chương 19: Nhất thán tái thán phục tam thán (CHƯA BETA)
Chương 20: Nam nhi sao không mang Ngô Câu (CHƯA BETA)
Chương 21: Trọng kiếm vô phong xảo không công (CHƯA BETA)
Chương 22. Ai là người trong cục (CHƯA BETA)
Chương 23. Nhất thiết tẫn tại bất ngôn trung (CHƯA BETA)
Chương 24. Ngũ thập huyền phiên tắc ngoại thanh (CHƯA BETA)
Chương 25: Thề quét Hung Nô không để ý thân (CHƯA BETA)
Chương 26. Cân quắc chưa từng thua tu mi (CHƯA BETA)
Chương 27. Thu chi tế chiến tràng nghi vân (CHƯA BETA)
Chương 28: Cổng tre nước chảy vẫn nơi cũ (CHƯA BETA)
Chương 29. Thay ngươi sống ở cõi đời này (CHƯA BETA)
Chương 31: Rèn sắt còn phải cần tự thân cứng rắn (CHƯA BETA)
Chương 32: Vận trù với trong lòng bàn tay (CHƯA BETA)
Chương 33: Công chúa ngự nhân chi đạo (CHƯA BETA)
Chương 34: Cam tâm tình nguyện mê li cục (CHƯA BETA)
Chương 35: Hồng tô thủ khuấy lộng phong vân (CHƯA BETA)
Chương 36: Liền giả làm một đôi phu thê (CHƯA BETA)
Chương 37: Là bị ngươi lừa chạy ư (CHƯA BETA)
Chương 38: Cơm quê áo vải không dày dặn (CHƯA BETA)
Chương 39: Bán mẫu phương đường nhất giám khai (CHƯA BETA)
Chương 40: Đem xe lừa của ngươi lưu lại (CHƯA BETA)
Chương 41: Ruồi bọ cũng đều không thể để lọt (CHƯA BETA)
Chương 42: Người động nghịch lân giết không tha (CHƯA BETA)
Chương 43: Không phải người nào vừa sinh ra cũng đều hiểu biết (CHƯA BETA)
Chương 44: Chỉ là chưa tới chỗ thương tâm (CHƯA BETA)
Chương 45: Tinh La nằm dày đặc, ván cờ bắt đầu (CHƯA BETA)
Chương 46: Một chiếc xe lừa nhập kinh (CHƯA BETA)
Chương 47: Hán Cung mùa thu, Phượng Hoàng về tổ (CHƯA BETA)
Chương 48: Lỗi nguyệt mỹ nhân như ngọc (CHƯA BETA)
Chương 49: Truyền đạo thụ nghiệp cùng giải thích nghi hoặc (CHƯA BETA)
Chương 50: Lý Chiêu gõ sơn chấn hổ (CHƯA BETA)
Chương 51: Không quên sơ tâm ban ấp thiên hộ (CHƯA BETA)
Chương 52: Không biết bắt đầu mãn đình phương như thế nào (CHƯA BETA)
Chương 53: Tương kiến hoan kiến ngọc như diện (CHƯA BETA)
Chương 54: Lộ chưa xa đã thành tương tư (CHƯA BETA)
Chương 55: Tuy là anh hùng cũng uổng công (CHƯA BETA)
Chương 56: Lập trường chí danh xứng với thực (CHƯA BETA)
Chương 57: Kiếm chống đỡ thạch dần dần như câu (CHƯA BETA)
Chương 58: Người dựa xiêm y, mã dựa yên (CHƯA BETA)
Chương 59: Vãn Nguyệt đêm thăm Bách Hoa Lâu (CHƯA BETA)
Chương 60: Tế đầu ngân bế kích tiệt (CHƯA BETA)
Chương 61: Không cánh mà bay, không thể tìm được (CHƯA BETA)
Chương 62: Dưới búa tạ xuất tinh cương (CHƯA BETA)
Chương 63: Chá cô thiên phong vân điệt biến (CHƯA BETA)
Chương 64: Một người mười sáu tuổi lập Lâm trạch (CHƯA BETA)
Chương 65: Tuyết đầu mùa trọng chưa sát thê thảo (CHƯA BETA)
Chương 66: Nhu tình không biết nơi nào khởi (CHƯA BETA)
Chương 67: Sương mù khởi, cây vạn tuế ra hoa (CHƯA BETA)
Chương 68: Chánh thị hà đồn dục thượng thì (CHƯA BETA)
Chương 69: Vô vọng đào hoa phiếm thủy khởi (CHƯA BETA)
Chương 70: Người sợ nổi danh heo sợ mập (CHƯA BETA)
Chương 71: Không bằng trước nạp tiểu thiếp (CHƯA BETA)
Chương 72: Lại một năm nữa xuân đi thu tới (CHƯA BETA)
Chương 73: Tứ diện biên thanh liên giác khởi (CHƯA BETA)
Chương 74: Tốt cho một cái gọi là thái bình thịnh thế (CHƯA BETA)
Chương 75: Liên hoàn tiễn song vương trục lộc (CHƯA BETA)
Chương 76: Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu (CHƯA BETA)
Chương 77: Cô nhi quả tẩu phu hà hô (CHƯA BETA)
Chương 78: Tẫn đề kim lặc hướng vân khán (CHƯA BETA)
Chương 79: Ngộ bổn cần tu nhân quả vô (CHƯA BETA)
Chương 80: Biệt nhất cách kê minh cẩu đạo (CHƯA BETA)
Chương 81: Tối thị vô xảo bất thành thư (CHƯA BETA)
Chương 82: Chính là muốn bắt gọn (CHƯA BETA)
Chương 83: Lập quân công phong làm phó tướng quân (CHƯA BETA)
Chương 84: Sống cùng phòng chết cũng cùng huyệt (CHƯA BETA)
Chương 85: Bệnh thọ tiền đầu vạn mộc xuân (CHƯA BETA)
Chương 86: Tân quan tiền nhiệm ba đốm lửa (CHƯA BETA)
Chương 87: Nhất biệt kinh niên ức tương phùng (CHƯA BETA)
Chương 88: Bách bàn tư vị nhiễm tâm đầu (CHƯA BETA)
Chương 89: Hoa tự phiêu linh thủy tự lưu (CHƯA BETA)
Chương 90: Trừ khước vu sơn bất thị vân (CHƯA BETA)
Chương 91: Vi y tiêu đắc nhân tiều tụy (CHƯA BETA)
Chương 92: Biệt hữu u sầu ám hận sinh (CHƯA BETA)
Chương 93: Phù diêu trực thượng cửu vạn lý (CHƯA BETA)
Chương 94: Ấp giao tiêu thấu tướng quân lệ (CHƯA BETA)
Chương 95: Phích lịch huyền lương xuyên bách bộ (CHƯA BETA)
Chương 96: Xảo phụ nạn vi vô mễ xuy (CHƯA BETA)
Chương 97: Tráng chí ky xan hồ lỗ nhục (CHƯA BETA)
Chương 98: Tiếu đàm khát ẩm Hung Nô huyết (CHƯA BETA)
Chương 99: Điểm giáng thần triển chuyến phản trắc (CHƯA BETA)
Chương 100: Anh hùng gia dữ ôn nhu hương (CHƯA BETA)
Chương 101: Thất đông ngung yên tri phi phúc (CHƯA BETA)
Chương 102: Vạn dân bị cùng công đức bi (CHƯA BETA)
Chương 103: Nhất khỏa thất khiếu linh lung tâm (CHƯA BETA)
Chương 104: Hoa viên bàn cờ một đôi trẻ (CHƯA BETA)
Chương 105: Tình này không cách nào tiêu trừ (CHƯA BETA)
Chương 106: Tuy cửu tử kì du vị hối (CHƯA BETA)
Chương 107: Phù dung bất cập mỹ nhân trang (CHƯA BETA)
Chương 108: Cầu một câu quân vô hí ngôn (CHƯA BETA)
Chương 109: Thập lí hồng trang trước chờ ngươi (CHƯA BETA)
Chương 110: Tại địa nguyện kết liên lí chi (CHƯA BETA)
Chương 111: Hắc bạch tịnh đế song sinh hoa (CHƯA BETA)
Chương 112: Hàng đêm đèn đỏ treo cao cao (CHƯA BETA)
Chương 113: Nguyện hóa giáp rèn luyện phong sương (CHƯA BETA)
Chương 114: Đông phong biến hậu cung đổi chủ (CHƯA BETA)
Chương 115: Người bên gối gần nhau trong gang tấc mà lại như biển trời cách mặt
Chương 116: Hải khoát thiên không tố bổn tràng (CHƯA BETA)
Chương 117: Phác sóc mê ly an năng biện (CHƯA BETA)
Chương 118: Thiên ý tương tinh lạc (CHƯA BETA)
Chương 119: Đưa ngươi cô ảnh bối ngân thương (CHƯA BETA)
Chương 120: Công kì sự tiên lợi kì khí (CHƯA BETA)
Chương 121: Muốn lưu thanh bạch tại nhân gian (CHƯA BETA)
Chương 122: Ngân thương nộ mã Lâm Phi Tinh (CHƯA BETA)
Chương 123: Tồn vong nguy cơ chi thu dã (CHƯA BETA)
Tam thập lục kế - 36 kế binh pháp Tôn Tử (tìm hiểu thêm)
Chương 124: Tam anh đại chiến Hung Nô tướng (CHƯA BETA)
Chương 125: Thương thiên bất tuyệt Lâm thị nữ (CHƯA BETA)
Chương 126: Tự hữu nhân bát loạn phản chính (CHƯA BETA)
Chương 127: Ngô đồng càng thêm tình cùng khổ (CHƯA BETA)
Chương 128: Chung thị vô xứ thoại thê lương (CHƯA BETA)
Chương 129: Bệnh chứng dĩ nhập cao hoang nội (CHƯA BETA)
Chương 130: Vi hà tiêu đắc nhân tiều tụy (CHƯA BETA)
Chương 131: Đông song sự phát hà xứ thác (CHƯA BETA)
Chương 132: Ta là nhân gian phiền muộn khách (CHƯA BETA)
Chương 133: Mất bò mới lo làm chuồng chưa muộn (CHƯA BETA)
Chương 134: Nhất phó sơn hòa xã tắc đồ (CHƯA BETA)
Chương 135: Phong hỏa liên thành Ngũ Hồ loạn (CHƯA BETA)
Chương 136: Chính cai cổ vũ lánh lập thì (CHƯA BETA)
Chương 137: Trọc tửu nhất bôi gia vạn lý (CHƯA BETA)
Chương 138: Đãn sử Dương Quan Phi Tướng tại (CHƯA BETA)
Chương 139: Trường yên lạc nhật cô thành bế (CHƯA BETA)
Chương 140: Trí cùng dũng châu liên bích hợp (CHƯA BETA)
Chương 141: Hà vi sinh mệnh đích trọng lượng (CHƯA BETA)
Chương 142: Nguyên lai Phi Tinh là Vãn Nguyệt (CHƯA BETA)
Chương 143: Chích duyên thân tại thử sơn trung (CHƯA BETA)
Chương 144: Đả xuất liễu tân đích khai thủy (CHƯA BETA)
Chương 145: Tĩnh mặc vô ngôn dịch tiền hiềm (CHƯA BETA)
Chương 146: Bất thức lư sơn chân diện mục (CHƯA BETA)
Chương 147: Phù Sinh du đắc bán nhật nhàn (CHƯA BETA)
Chương 148: Vấn quân thị phủ năng như cựu (CHƯA BETA)
Chương 149: Hắc vân áp thành thành dục tồi (CHƯA BETA)
Chương 150: Ly nhân hận thiên nộ thần phạt (CHƯA BETA)
Chương 151: Chích miện hàm lai nhị nguyệt hoa (CHƯA BETA)
Chương 152: Cảnh như thử thương thiên hại lí (CHƯA BETA)
Chương 153: Tướng quân bạch phát chinh phu lệ (CHƯA BETA)
Chương 154: Na nhất tá trận niên tân bí (CHƯA BETA)
Chương 155: Mạc danh kỳ diệu bất khả ngôn (CHƯA BETA)
Chương 156: Nhập cốt tương tư tri bất tri (CHƯA BETA)
Chương 157: Đây là trực giác của nữ nhân (CHƯA BETA)
Chương 158: Lôi đình động cần vương hộ giá (CHƯA BETA)
Chương 159: Thế gian an đắc song toàn pháp (CHƯA BETA)
Chương 160: Bất phụ thiên hạ bất phụ khanh (CHƯA BETA)
Chương 161: Tố trung trường băng thích tiền hiềm (CHƯA BETA)
Chương 162: Phù dung trướng ấm độ đêm xuân (CHƯA BETA) (H)
Chương 163: Xuân phong nhất độ lại biệt ly (CHƯA BETA)
Chương 164: Hoặc hứa giá thị tối hậu đích (CHƯA BETA)
Chương 165: Có lẽ đây là lần sau cùng (CHƯA BETA)
Chương 166: Thì sợ gì ngọc thạch câu phần (CHƯA BETA)
Chương 167: Hướng lên trời lại mượn năm trăm năm (CHƯA BETA)
PHIÊN NGOẠI THIÊN - Chương 168: Ngươi là thê của ta (CHƯA BETA)
Chương 169: Rời xa triều đình (CHƯA BETA)
Chương 170. Hai đời Dược Vương (CHƯA BETA)
Chương 171. Thiên tài lạc lối (CHƯA BETA)
Chương 172. Duyên cùng nghiệt (CHƯA BETA)
Chương 173. Khởi đầu mới (CHƯA BETA)
Chương 174. Tĩnh mặc vô thanh (CHƯA BETA)

Chương 30. Ai là tiền tuyến của ai (CHƯA BETA)

2.8K 280 9
By MadFox9420

Lý Nhàn nghe A Ẩn nói xong, đứng tại chỗ suy nghĩ một chút mới đối với A Ẩn ôn hoà cười nói: "Ngươi đúng là quan tâm hắn."

"Công chúa! Nô tỳ, nô tỳ chỉ là..."

"Ngươi không cần cùng bản cung giải thích, nam đại đương hôn nữ đại đương giá là quy luật. Nếu hắn đối với ngươi cũng có ý định, bản cung sẽ cho ngươi xuất cung. A, nếu các ngươi có một ngày thật sự hỉ kết liên lý, đúng là ứng với câu "Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ" (ngàn dặm xa xôi có duyên vẫn gặp nhau).

Nói xong Lý Nhàn nhìn chằm chằm A Ẩn, mà Lý Nhàn vẻ mặt như cũ nhàn nhạt.

"Công chúa!" A Ẩn mặt đỏ chót, đứng ở nơi đó loay hoay bất an.

"Dư Hoàn, mang  hòm thuốc của ngươi tới cùng bản cung và A Ẩn cùng đi một chuyến đi."

"Vâng."

Liền như vậy, Lý Nhàn mang theo A Ẩn cùng Dư Hoàn hướng về trướng bồng Lâm Vãn Nguyệt đi đến.

Bởi vì trước A Ẩn nói Lâm Vãn Nguyệt hôn mê bất tỉnh, vì lẽ đó ba người đã đến trước trướng Lâm Vãn Nguyệt cũng chưa thông báo, cứ thế đi vào.

Thời điểm Lý Nhàn đi vào doanh trướng thấy Lâm Vãn Nguyệt ngồi ngẩn người, người này không phải yên lành sao?

Nguyên lai, Lâm Vãn Nguyệt không biết lúc nào tỉnh rồi, lúc này đang ngồi tại trên giường của chính mình, một cái tay cầm một khối tấm ván gỗ, một cái tay khác đang nhẹ nhàng vuốt nhẹ, nhìn tấm ván gỗ trong tay suy nghĩ xuất thần.

Lâm Vãn Nguyệt lúc này vừa vặn chìm đắm trong suy nghĩ của chính mình, liền Lý Nhàn mang theo A Ẩn cùng Dư Hoàn đi tới đều không có phát hiện.

Lý Nhàn nhìn Lâm Vãn Nguyệt nhẹ giọng kêu: "Lâm Doanh trưởng, ta dẫn theo y nữ đến thăm."

Nghe có người đang gọi mình, Lâm Vãn Nguyệt chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn thấy Lý Nhàn đứng cách đó không xa, nhưng không có bất luận biểu thị gì, chỉ là cứ như vậy liếc mắt nhìn, không có biểu hiện ra bất ngờ, cũng không có thỉnh an, liền lần thứ hai cúi đầu.

Lý Nhàn đem dáng vẻ Lâm Vãn Nguyệt liếc nhìn cái rõ ràng. Nàng xưa nay đều chưa từng thấy  Lâm Vãn Nguyệt như vậy, mà lúc này Lâm Vãn Nguyệt trước mắt quả thực hoàn toàn lật đổ hết thảy nhận thức và thấu hiểu của Lý Nhàn trước đó.

Lâm Vãn Nguyệt hai mắt đỏ đến doạ người, vừa nhìn liền có thể nhận ra hẳn là do nhiệt độ trong cơ thể tản ra gây nên. Nhưng chân chính để Lý Nhàn đau lòng chính là ánh mắt Lâm Vãn Nguyệt trống rỗng mê man, còn có biểu tình thất hồn lạc phách phảng phất bản thân bị lạc lối kia.

Lý Nhàn đứng tại chỗ, không nhúc nhích, cũng không có trách cứ Lâm Vãn Nguyệt "Thất lễ."

Không biết xảy ra chuyện gì, sau khi nàng bị Lâm Vãn Nguyệt nhìn qua, trong lòng không tự chủ được dâng lên một luồng chua xót. Ánh nhìn kia của Lâm Vãn Nguyệt thẳng tắp đâm vào đáy lòng Lý Nhàn, bắn trúng địa phương mềm mại nhất.

"Nếu Lâm Doanh trưởng người đã kinh tỉnh rồi, hai người các ngươi trước tiên đi ra bên ngoài chờ đợi đi thôi."

Kỳ thực, dọc theo đường đi Lý Nhàn mang theo A Ẩn cùng Dư Hoàn đến doanh trướng Lâm Vãn Nguyệt, nàng cũng đã nghĩ kỹ "Đối sách" .

Nếu nàng nhận ra trong ánh mắt Lâm Vãn Nguyệt nhìn A Ẩn bắt lấy dù cho một tia "Hảo cảm", nàng thì sẽ để A Ẩn ở lại trong quân doanh, "Ban thưởng" cho Lâm Vãn Nguyệt. Như vậy là có thể trước tiên đem Lâm Vãn Nguyệt kéo về phe cánh của mình, sau đó sẽ từ từ thương lượng...

Hơn nữa, còn có thể để A Ẩn thành "Con mắt" của chính mình, quản chế nhất cử nhất động của Lâm Vãn Nguyệt.

Vì lẽ đó sau khi Lý Nhàn trêu ghẹo quá A Ẩn, liền tìm cái mượn cớ theo lại đây, để với khoảng cách gần tận mắt quan sát phản ứng Lâm Vãn Nguyệt, lập ra kế sách vẹn toàn.

Nhưng Lý Nhàn thiên toán vạn toán, làm sao cũng không có tính tới, nàng nhìn thấy sẽ là Lâm Vãn Nguyệt hồn bay phách lạc, thần thái tự do, khiến người ta thấy nội tâm đau rát như vậy.

Lý Nhàn nhìn Lâm Vãn Nguyệt, đột nhiên thay đổi chủ ý lúc trước dùng A Ẩn lôi kéo Lâm Vãn Nguyệt.

Không có nguyên nhân, chỉ là không muốn.

Nghe được Lý Nhàn phân phó, A Ẩn sâu sắc nhìn Lâm Vãn Nguyệt một chút, liền vâng theo lời Lý Nhàn cùng Dư Hoàn đồng thời yên lặng lui ra doanh trướng Lâm Vãn Nguyệt, canh giữ ở bên ngoài.

Lý Nhàn đứng tại chỗ trầm ngâm một lúc lâu mới chỉnh lí lại cung trang chậm rãi đi tới trước giường Lâm Vãn Nguyệt.

"Lâm Doanh trưởng. . ."

Lâm Vãn Nguyệt nghe được âm thanh nhẹ nhàng của Lý Nhàn, chần chờ đã lâu mới chậm rãi ngẩng đầu lên, ánh mắt trống rỗng nhìn Lý Nhàn, lẩm bẩm nói: "Cả nhà của ta đều chết rồi, toàn thôn đều chết hết."

Lý Nhàn nghe xong Lâm Vãn Nguyệt nói, trong lòng căng thẳng, như một cái bàn tay vô hình mạnh mẽ nắm lấy trái tim của nàng, để trái tim của nàng chăm chú trướng đau.

Lâm Vãn Nguyệt không có khóc, thậm chí vẻ mặt cũng không có lộ ra quá nhiều bi thương, trong giọng nói của nàng mang theo một tia hậu tri hậu giác hiểu ra, thần thái ngữ điệu như vậy cho Lý Nhàn một loại cảm giác: Phảng phất trước đó nàng đắm chìm trong một đoạn trong mộng nhiều năm, vừa mới chợt tỉnh lại, đã thấy nhân gian sớm đã thương hải tang điền, cảnh còn người mất.

Tang thương mà lại tuyệt vọng.

Lý Nhàn nghe xong Lâm Vãn Nguyệt nói, thật lâu không nói gì, mấy lần giật giật miệng muốn nói gì đó, nhưng nghĩ tới nghĩ lui cuối cùng cũng không thể cất lời.

Lý Nhàn thuở nhỏ sinh sống trong cung, tuy rằng bên ngoài hiền lành đoan trang hữu lễ, nhưng cũng không có nghĩa nàng là một người tốt bụng. Nhìn quen ngươi lừa ta gạt, nhìn quen cốt nhục tương tàn, nhìn quen đế vương vô tình, dù cho đã từng có một trái tim mềm mại, cũng đã bị đông cứng mất rồi.

Đối mặt Lâm Vãn Nguyệt như vậy, Lý Nhàn nhưng lại không biết làm sao mở miệng, bởi vì Lý Nhàn ở trong cung cũng tương tự chưa từng thấy vẻ mặt như vậy, không chút nào ẩn giấu sự yếu đuối của chính mình cùng bất lực là điều tối kỵ nhất của những người sống trong cung.

Lâm Vãn Nguyệt ngửa đầu nhìn Lý Nhàn một lúc lâu, thấy Lý Nhàn cũng không trả lời, Lâm Vãn Nguyệt nhếch môi nở nụ cười, đôi môi khô khốc lập tức bởi vì nụ cười này mà nứt ra từng vết, chảy ra giọt máu, Lâm Vãn Nguyệt lại không bận tâm chút nào.

Lâm Vãn Nguyệt cũng không xoắn xuýt đòi Lý Nhàn câu "Trả lời thuyết phục", lần thứ hai cúi đầu, nhẹ nhàng xoa xoa tấm ván gỗ trên tay, suy nghĩ xuất thần.

"Đây là cái gì? Có thể nói cho ta biết không?"

"Đây là một khối tấm ván gỗ ta từ quê hương mang đến." Lâm Vãn Nguyệt máy móc trả lời.

"Cái hoa ngân phía trên này là cái gì?"

"Ta mỗi giết một người Hung Nô, sẽ ở phía trên vẽ lên một đao, toàn thôn 118 khẩu, người Hung Nô nợ ta 118 cái nhân mạng."

Lý Nhàn nhìn  tấm ván gỗ bị khắc lại một mảng hoa ngân hít vào một ngụm khí lạnh. Vào giờ phút này nàng cuối cùng cũng coi như là rõ ràng tại sao này Lâm Phi Tinh không màng công danh lợi lộc nhưng tác chiến dũng mãnh cực kỳ, như không muốn sống như thế.

Nguyên lai, người này tòng quân không phải là bởi vì cơ khổ tuổi nhỏ khẩn cầu che chở, mà là đến báo thù!

"Xin lỗi." Lý Nhàn nhẹ giọng nói.

Lâm Vãn Nguyệt không có trả lời.

Lý Nhàn tiếp tục tự mình tự nói rằng: "Ta là Ly quốc Trưởng Công chúa, Ly quốc thiên thiên vạn vạn bách tính đều là con dân của phụ hoàng ta, triều đình không có bảo vệ tốt các ngươi, ta thay triều đình xin lỗi ngươi."

Lâm Vãn Nguyệt cúi đầu như cũ, không nói gì, thế nhưng Lý Nhàn nhưng nhìn thấy Lâm Vãn Nguyệt vuốt mộc bài ngón tay đột nhiên ngừng lại.

Lý Nhàn tiếp tục nhẹ giọng nói rằng: "Nhưng là, Hung Nô cùng Ly quốc mâu thuẫn đã kéo dài mấy trăm năm, Ly quốc Bắc có Hung Nô, phía Nam còn có mấy quốc gia cùng Ly quốc lá mặt lá trái, nếu như triều đình đem hết toàn lực tấn công Hung Nô tất nhiên có thể thủ thắng, nhưng nhất định sẽ khiến cho phòng tuyến phía Nam trống vắng. Mượn cớ đó  những quốc gia phía Nam kia nhất định sẽ tập thể xua quân lên phía Bắc, ngươi có nghĩ tới hay không, đến lúc ấy Ly quốc sẽ có bao nhiêu cái làng, bao nhiêu cái gia đình, bao nhiêu hài tử lâm vào vết xe đổ của ngươi năm đó ?"

Lâm Vãn Nguyệt chậm rãi ngẩng đầu lên, Lý Nhàn nhìn thẳng con mắt của nàng, phát hiện ánh mắt Lâm Vãn Nguyệt đã dần dần khôi phục lại sự trong sáng, thế là Lý Nhàn tiếp tục nói: "Ta biết ngươi giấu nỗi khổ sở trong lòng, cửa nát nhà tan chính là nhân sinh đại oán hận, nhưng người đã mất, cả ngày đều đắm chìm vào trong cừu hận, không bằng hảo hảo suy nghĩ một chút, làm sao có thể để những người khác không phải nhận lấy những thảm kịch tương tự ngươi. Kỳ thực ngươi có năng lực đó, đúng không? Chỉ là không biết tại sao ngươi vẫn luôn trốn tránh, ta sẽ không nhìn lầm người."

"Ta..." Lâm Vãn Nguyệt thẳng tắp nhìn vào mắt Lý Nhàn, ánh mắt lấp lóe.

Lý Nhàn cho Lâm Vãn Nguyệt một nụ cười an ủi, nhìn Lâm Vãn Nguyệt với ánh mắt ôn nhu, nói: "Nếu ngươi chỉ là một binh lính, coi như ngươi dũng mãnh như thế nào đi nữa, một hồi chiến dịch hạ xuống giết địch số lượng chung quy có hạn, huống hồ không biết lúc nào liền rơi vào kết cục da ngựa bọc thây. Nếu ngươi trở thành Tiên phong Lang tướng giống như Lâm Vũ, như vậy ngươi sẽ suất lĩnh một nhánh đội ngũ, làm gương cho binh sĩ do ngươi, bày mưu nghĩ kế cũng do ngươi, một vị Tiên phong Lang tướng ưu tú, có thể dẫn dắt đội ngũ của hắn diệt sạch một tiểu đội Hung Nô. Rồi sẽ có một ngày, ngươi trở thành Tướng quân giống như cữu cữu, như vậy thiên thiên vạn vạn bách tính biên cảnh Ly quốc này, tính mạng dòng dõi của bọn họ đều sẽ đặt lên trên vai ngươi, vào lúc ấy ngươi liền có năng lực để bảo vệ vô số tiểu Lâm Phi Tinh, nắm giữ một thôn trang có những gia đình viên mãn, yên tĩnh, an lành."

Lý Nhàn nói xong, nhìn ánh mắt Lâm Vãn Nguyệt sáng lên nở nụ cười, nói: "Nếu là ngươi, nói không chừng thật sự có thể trở thành một Tướng quân tốt đấy."

"Công chúa..."

Lâm Vãn Nguyệt thẳng tắp nhìn Lý Nhàn, nghe qua Lý Nhàn một phen lời giải thích, Lâm Vãn Nguyệt cảm thấy như bản thân sắp chết chìm trong hồ sâu lại được ai đó cầm tay kéo lên.

Lý Nhàn nhìn Lâm Vãn Nguyệt, đột nhiên tại trong con ngươi Lâm Vãn Nguyệt phát hiện một chút thần sắc quyến luyến cùng ỷ lại, Lý Nhàn giật mình trong lòng, như cũ không chút biến sắc nhìn Lâm Vãn Nguyệt cười nói: "Ngươi trọng thương mới khỏi, bản cung để A Ẩn cùng Dư Hoàn sắc thuốc đưa cơm, ngươi uống thuốc ăn cơm xong nghỉ ngơi thật tốt, ta đi trước."

Nói xong Lý Nhàn kéo cung trang chân thành rời khỏi doanh trướng Lâm Vãn Nguyệt.

Lâm Vãn Nguyệt vẫn ngơ ngác nhìn theo Lý Nhàn rời đi doanh trướng của mình, hai tay chăm chú nắm mộc bài trong tay. Lúc này Lâm Vãn Nguyệt là hy vọng dường nào Lý Nhàn có thể ở thêm một lúc, dù cho là một lúc cũng tốt.

Nhưng nàng là Trưởng Công chúa cao cao tại thượng, chính mình lại có tư cách gì đưa lời thỉnh cầu đây?

Chính Lâm Vãn Nguyệt cũng không biết mình đây là làm sao, sau khi nghe xong Lý Nhàn ôn nhu khai đạo, nàng đột nhiên đối với Lý Nhàn tuôn ra một luồng đặc thù cảm giác, muốn cho Lý Nhàn bồi tiếp chính mình, cùng mình nói chuyện, lại sợ cái gì cũng không nói, lẳng lặng đợi ở một chỗ cũng là tốt...

Nghĩ tới đây, Lâm Vãn Nguyệt cả kinh, lòng bàn tay của nàng chảy mồ hôi, tim đập cũng đột nhiên gia tốc: Tại sao mình lại muốn như vậy?

Continue Reading

You'll Also Like

19.1K 2K 33
Câu chuyện về một gia đình nhỏ nọ có ba anh em nương tựa vào nhau mà sống. (Kết hợp giữa textfic và văn xuôi.)
7M 519K 114
Tên truyện: Ngã bị nam chủ đích bạch nguyệt quang khán thượng liễu Tác giả: Nhất Tiết Ngẫu Nhân vật chính: Hạ Thanh Hoàn (công) x Cố Vọng (thụ) Nhâ...
12.8K 1.6K 21
Tác giả: Đào Sinh Pi. Tình trạng bản gốc: Đã xong chính truyện. Thể loại: Đam mỹ, 1v1, hắc hoá điên phê biến thái chiếm hữu cao NPC công x mềm mại ng...
138K 7.5K 67
Tên gốc: Tiểu kiều thê 小娇妻 Tác giả: Vân Gian Edit: Win Nguồn raw & QT: Kho tàng đam mỹ Tình trạng bản gốc: Hoàn (60 chương + 16 phiên ngoại) CHÚ Ý NÈ...