Phần I - 1. Thiên tài sa lưới

2.7K 146 1
                                    

{Sau một thời gian đăng tải, mình nghĩ cần tạo ra một dòng WARNING SPOIL. Vì truyện có yếu tố suy luận danh tính nhân vật nên các bạn lần đầu ghé thăm xin hãy cẩn trọng với mục bình luận với hàng trăm cmt để không bị tiết lộ cốt truyện nhé. Mặc dù đặc sản của fic này "phải" đọc cùng cmt mới trí. }
__________________________

"Cuộc sống là một trò chơi lớn."

***
Trong thế giới tôn sùng địa vị và quyền lực, những cá nhân đứng trên đỉnh cao trí tuệ và danh vọng như Yoon Jeonghan nhiễm nhiên được coi là cá thể hơn người. Gia đình bề thế, thân là giảng viên Đại học đức cao vọng trọng, không ngờ có ngày gánh trên vai khoản nợ hàng trăm triệu won.

Tiền trăm, mà còn là trăm triệu won, đối với Yoon Jeonghan chỉ ngang với đôi ba nét chữ ký của cha anh, thời mà ông còn sống. Yoongi, Bộ trưởng bộ Công thương đã tham nhũng suốt cuộc đời ông ta, cuộc đời mà Jeonghan không bao giờ muốn bước tiếp. Không phải anh hoàn toàn khinh bỉ những trò trí trá của cuộc đời này, vì đó là cách xã hội vận hành. Anh chỉ muốn nếu sống một lần duy nhất, bản thân vẫn được chọn đi con đường của riêng mình.

Trong đêm, ai đó đang chớp chớp đôi ngươi đã khô căng trước màn hình máy tính, gửi đi một email tham gia Game Theory of The Genius - cách duy nhất giải phóng con số hàng trăm triệu won này.

#

Yoon Jeonghan đứng trước căn biệt thự cổ, vị trí biệt lập bên rìa thành phố Injoo, cái thành phố đang lên với rất nhiều ồn ào, cùng với sự bành trướng vô cùng thiếu tự nhiên của một doanh nghiệp xi măng lớn thứ 2 cả nước. Jeonghan nghe ngóng được chuyện nên là bí mật đó từ một cậu sinh viên, thứ đã mang anh đến trò chơi này. Bỏ qua những dòng suy nghĩ mang tầm vĩ mô, không biết từ lúc nào địa điểm tổ chức trò chơi đã hiện ra trước mắt.

"Heyy anh bạn."

Jeonghan hướng mắt về phía chất giọng lơ lớ không thể Hàn kiều hơn vừa cất tiếng gọi. Người nọ bước đi đạo mạo, đưa tay ra trước ánh nhìn lơ đễnh có đôi chút không liên quan gì nhau đâu của Jeonghan.

- Anh cũng là Player phải không? Lần đầu tôi đến đây, hãy giúp đỡ nhau.

Ô kìa, hay thật đấy! Yêu cầu giúp đỡ từ một người lạ mặt không quen biết. Jeonghan cười trong lòng trước hình ảnh thanh niên nửa Hàn nửa Mỹ, mặc âu phục chỉnh tề và nói tiếng Hàn "đứng đắn" như cái mã ngoài đẹp đẽ của anh ta.

Ngây thơ, thật ngây thơ. Vậy thì ...

- Cố sống sót qua vòng này đi đã.

Từ chối cái bắt tay từ người lạ, Jeonghan đút tay vào túi quần sải bước vào căn biệt thự. Không chờ Jeonghan đi khỏi, người nọ với tay đặt lên vai của anh.

- Josh. Ở Mỹ họ gọi tôi như thế. Còn ở đây là Joshua.

- Ừ và không có cái tên tiếng Hàn nào để tôi gọi.

- Tôi giới thiệu rồi đó. Chỉ là cậu đã quên mất mà thôi.

Jeonghan không tìm được bất cứ hình ảnh nào tương tự anh chàng này trong kho tàng kí ức của mình. Ngộ nhỡ... chỉ là ngộ nhỡ thôi, là người từng quen biết, có lẽ vai trò của họ cũng đã kết thúc đủ để không nhận ra nhau lúc này rồi.

[SEVENTEEN brain-series] Game Theory of The Genius (GTOTG)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ