Bộ 20: Hương thi dẫn (Thạch Dương x Hạ Doanh)

1.9K 34 2
                                    

Tên Hán Việt: Hương thi dẫn / 香尸引

Tác giả: Khát Vũ/ 渴雨

Edit: Ndmot99 🐬🐬🐬

Độ dài: 15 chương


Văn án:

Anh trai tôi chết trong một vụ tai nạn giao thông, thi thể được khâu lại và đưa về nhà, nhưng kỳ lạ là thi thể lại tỏa ra mùi thơm.

Theo lệ, chết nơi xứ người phải để xác trong nhà bảy ngày bảy đêm để hồn tìm về.

Đêm đó, tên chốc đầu ở đầu thôn hèn hạ chui vào quan tài, lúc này tôi mới phát hiện đầu thi thể trong quan tài là anh trai tôi, nhưng cơ thể lại là của một người phụ nữ.

Hôm sau, tên chốc đầu bị xe đâm chết, một chân biến mất.

Và tôi phát hiện cái chân đó hiện đang gắn liền với thi thể trong quan tài.


1

Anh trai lái xe tải vào nửa đêm, xe đang chạy trên đường cao tốc đột nhiên bị hỏng, anh ấy vội nhảy xuống xe thì bị một chiếc xe khác tông trúng.

Cảnh tượng vô cùng bi thảm, thi thể được khâu lại rồi lập tức được gửi về quê nhà.

Quê tôi có một thông tục, khi một người ra đi ở nơi đất khách thì phải giữ thi thể trong nhà bảy ngày bảy đêm để linh hồn về nhà, sau đó mới an táng, nếu không sẽ biến thành cô hồn dã quỷ, trọn kiếp không được siêu sinh.

Mẹ tôi đứng cạnh quan tài, chưa kịp nhìn vào đã ngất đi.

Bố tôi thì như người mất hồn đứng trước cửa hút thuốc, ai nói chuyện với ông ấy, ông ấy đều không nghe.

Trong nhà không còn tỉnh táo lo liệu, trưởng thôn vội tìm đến tôi, bảo tôi nhất định phải tìm đạo trưởng Thạch Dương làm lễ siêu độ trong vòng bảy ngày, nếu không cả thôn cũng sẽ gặp chuyện.

Tôi không rành những việc này cho lắm, chỉ đành đi mua thuốc lá, nhờ mấy chú bác trong nhà giúp đỡ.

Xong xuôi, tôi chỉ dám đứng cạnh quan tài nhìn thi thể anh trai qua khe hở ở nắp.

Thi thể anh ấy đã được khâu lại trước khi đưa về, mặt cũng được trang điểm lại, khuôn mặt trắng bệch đến đáng sợ, nếu không phải những đường nét đặc trưng vẫn còn đó, tôi sẽ không tin đây là anh trai mình.

Rõ ràng trong lúc bốc hàng, anh đã gọi điện nói với tôi xong chuyến hàng lần này, anh sẽ kiếm được 10.000 tệ, đến lúc đó sẽ mua cho tôi một cái áo lông mới để tôi có đồ tết mặc.

Tôi bảo anh cứ giữ số tiền đó lại, sớm cưới chị dâu cho tôi đi.

Anh còn cười: "Chuyện cưới vợ để sau rồi tính, phải lo cho em gái mới được!"

Nhưng lần nữa nghe tin về anh, tôi chỉ nghe được tiếng mẹ khóc nức nở.

Anh lớn hơn tôi bốn tuổi, từ nhỏ tôi đã như cái đuôi chạy theo anh, tuy rằng anh tỏ ra ghét tôi nhưng đi đâu anh cũng đều dẫn theo tôi cả.

Yêu phu thú thân: Bách vô cấm kỵ - Khát VũWhere stories live. Discover now