Chương 2: Huân chương quân công

12 2 0
                                    

[Một tiếng trước.]

Ở tầng trên cùng của Cục cảnh sát thành phố S, cục trưởng Cố đang thong thả thưởng thức ly cà phê mới xay của mình thì đột nhiên có tiếng gõ cửa truyền đến, ông ngẩng đầu, thấy Bạch Phong mặt hầm hầm đi tới chỉ thản nhiên cười một tiếng: "Đến rồi à, ngồi đi!"

Nhìn thanh niên với gương mặt lạnh lùng ở đối diện, ông không khỏi cảm khái, đúng là phong vị của tuổi trẻ. Vị đội trưởng này là do chính ông đào về đây, vẫn luôn là thủ hạ đắc lực của ông, quan hệ giữa hai người cũng không phải chỉ dừng ở thân phận cấp trên và cấp dưới, ngược lại ông luôn xem cậu ấy giống như con cháu trong nhà đối xử, hai người bọn họ từ trước tới giờ có chuyện gì cũng thẳng thắn với nhau, vì thế cũng tạo ra một Bạch Phong tính tình cuồng ngạo thế này.

Cục trưởng Cố cũng biết việc bản thân không qua Bạch Phong đã dùng quyền của cấp trên nhét người vào trong đội của anh đã chạm vào vảy ngược của Bạch Phong, nên chỉ bình thản đón nhận ánh mắt dò hỏi của Bạch Phong.

"Cháu mới nhận được thông báo, nhưng không phải cháu và chú đã thỏa thuận bất kì người mới nào được thêm vào Đội Điều tra Đặc biệt cũng phải được sự đồng ý của cháu sao? Bởi vì lời hứa này nên cháu mới đảm nhận vị trí đội trưởng, lần này vậy mà người cuối cùng biết lại là cháu?"

Bạch Phong vừa nói vừa cầm luôn ly cà phê của cục trưởng Cố uống cho hạ hỏa, đôi chân thon dài bắt chéo qua, đi thẳng vào vấn đề, "Nếu chú đã không làm đúng thỏa thuận, người này cháu có thể không nhận không?"

Cục trưởng Cố không quá bất ngờ với câu hỏi của anh, ông vốn nghĩ Bạch Phong sẽ có phản ứng lớn hơn nhưng có thể ôn tồn gõ cửa ngồi xuống nói chuyện với ông thế này, trải qua mấy năm mài dũa tính tình đã trầm ổn hơn không ít.

"Bạch Phong, lần này dù là chú cũng không có quyền quyết định, người mới này cháu muốn hay không cũng đã định." Cục trưởng Cô vừa nói vừa mở tập hồ sơ trên bàn ra, "Đây là hồ sơ của đứa nhỏ kia! Cháu xem cẩn thận đi, dù là bằng cấp hay kinh nghiệm đều vượt xa mọi yêu cầu của Đội Điều tra Đặc biệt. Chú đã tiếp xúc với con bé, chính con bé tự nguyện muốn đến đây!"

Bạch Phong nhíu mày chỉ liếc mắt một cái qua tập hồ sơ kia, không hề có ý định nhận lấy xem xét rõ ràng, định miệng nói một câu nếu đã vượt xa thì điều đến nơi khác đi miếu này không tiếp nổi vị tổ tông kia, nhưng lời còn chưa thoát ra khỏi miệng đã bị ảnh thẻ 3x4 của đối phương làm cho kinh ngạc đến mức nói không thành lời: "Đây, đây,.. không phải là..."

"Rất giống Lý Y phải không? Lần đầu tiên nhận được thông báo chú cũng đã rất ngạc nhiên, còn tưởng rằng bản thân mở lầm hồ sơ nhưng nếu để ý kỹ, ở mí mắt của con bé có một nốt ruồi son rất đặc biệt, hơn nữa dù là khí chất hay ánh mắt con bé đều khác Lý Y." Cục trưởng Cố giải thích sự nghi ngờ trong mắt của Bạch Phong.

Đúng vậy!

Bạch Phong âm thầm gật đầu, Lý Y là pháp y mà anh đã hợp tác nhiều năm, bọn anh đã quen nhau từ lúc học trong trường Đại học Cảnh sát, anh và Tống Dật đều ở trên Lý Y hai khóa. Lúc được bổ nhiệm thành đội trưởng Đội Điều Tra Đặc Biệt cũng chính anh và Tống Dật xin Cố cục điều Lý Y ở trung tâm pháp y về, nên ba người bọn được coi là tổ hợp phá án ăn ý cùng nhau, biết rất rõ về nhau.

[Ngôn Tình] Khi Bông Tuyết Va Phải Tia LửaWhere stories live. Discover now