slnwj2202

Chúc mừng sinh nhật (muộn) nhà giáo nhân dân Gojo Satoru!! Gửi thật nhiều cái ôm tới thầy tui. 
          	
          	https://www.wattpad.com/story/357545964-gojo-centric-edit-tr%C3%AAn-b%E1%BA%A7u-tr%E1%BB%9Di-tokyo-%E5%A4%9C%E6%B8%B8

slnwj2202

Finallyyyyyyyyy tui cũng mần xong quyển đm tình iu của Phù Hoa đại đại.  
          
          Edit có hơi thả bay vì chất của đại đại là kiểu dảk dảk châm biếm, hề nhưng mà thấm. 12 chap với 12 góc nhìn, tui đã cố gắng thay đổi đại từ nhân xưng đa dạng nhất có thể. Một trải nghiệm edit rất dui dẻ rất thú dị. 
          
          Vẫn là câu nói cũ, mong Phù Hoa đại đại khỏe mạnh bình an.
          
          https://www.wattpad.com/story/285415423-kh%C3%B4ng-cp-edit-t%C3%ACnh-y%C3%AAu-m%C3%A0y-%C4%91i-ra-%C4%91i-%E6%89%B6%E8%8F%AF

slnwj2202

Tổng hợp gu bias của toy không nhân một dịp gì cạ

slnwj2202

Okkotsu Yuuta/Ưu Thái oi oi oi soulmate quầng thâm mắt vì chạy dl, cục em bé của toy, học chò cưng kiêm người yêu nhỏ của thầy Gộ mới ra tù gần đây
Odpovědět

slnwj2202

Thẩm Tuyết Chu/Chúc Chúc cháo ngúc nghích, thần tử điện hạ hệ băng hồn mộng + hệ dưa (?), ừa đó sống nghiệp quá nên ra mắt nhà vợ với tư cách một trái dưa leo
Odpovědět

slnwj2202

Furuya Rei/người chồng 2D đầu tiên và duy nhất, chê combo tóc dàng da màu cho đã xong bị Giờ trà của Zero quật
Odpovědět

slnwj2202

Chu Ôn thủy tinh trộn đường, đọc xuôi là đường đọc ngược là dao :))))))
          Hướng dẫn sử dụng: ver kẹo là HE, ver dao là BE, hoặc hiểu theo hướng OE cũng okela
          https://www.wattpad.com/story/309719587-chu-%C3%B4n-edit-t%C3%A2m-d%C6%B0%E1%BB%A3c-%E8%9C%89%E8%9D%A3%E5%85%A5%E5%A4%9C%E6%9C%9D%E6%9A%AE%E5%8A%AB

NguytS9

@ slnwj2202  do t chơi hệ ôn chu thôi, nhờ c thông báo t đọc lại mấy fic trc chưa đọc
Odpovědět

slnwj2202

Hi vọng là do noti wattpad bị ngoo, khum phải do tui flop...
Odpovědět

slnwj2202

 #đại_đế_cơ 
          
          Viết cho cho bè lá Tiết Thanh x Liên Đường của toy 1 tí. Kiếm hàng trên wb lofter k ra luôn ấy, là biết otp hẻo cỡ nào :>
          
          Biết bộ này quyền đấu k cp rồi nhưng vẫn cắn đường. N anh trai lên sàn + n trope nam 9 kinh điển, cắn Thanh Liên vì hợp gu. Otp tri kỉ k cần lúc nào cũng phải kè kè nhau, nhưng vẫn luôn là ngoại lệ đặc biệt của nhau. Iu đương và theo đuổi sự nghiệp tách biệt.

slnwj2202

Định lựa những moment của Thanh Thanh và Đường Đường edit riêng mà truyện 6xx chương :)))))) hơi bị lười
Odpovědět

slnwj2202

/
          
          "Con là gia sư dạy Thành Tương vẽ tranh sơn dầu, nhưng thật ra em ấy vẽ vời chẳng ra sao. Thứ em học được ở con có lẽ là dũng khí để đấu tranh. Rất nhiều người nói em đã thay đổi một trời một vực, nhưng với con, Thành Tương vẫn là Thành Tương của ngày nào. Con đã nói với em ấy, miễn em còn cần, con vẫn sẽ luôn bầu bạn em, đây là hứa hẹn của con. Bầu bạn là một từ rất hay, nhiều năm qua đi, con đã trở thành kim chỉ nam của em. Con người ta ai cũng có một mục tiêu để theo đuổi. Với cậu thiếu niên Thành Tương, thứ mà con cho em quá chói lòa, cho nên em dùng con thoát khỏi cơn bóng đè, rồi lại không cách nào từ bỏ con."
          
          "Còn với Giản Trinh, có lẽ con là chấp niệm của em. Chấp niệm rất khó buông, đặc biệt là khi chính em không muốn buông bỏ. Cuộc đời em ấy có một đường phân cách, giai đoạn trước có thứ em căm hận, cũng có thứ em quyến luyến, em muốn lưu lại điều gì đó, cho nên đã chọn giữ con. Bởi vậy, con phải chịu trách nhiệm với em, đồng thời không thể vượt qua giới tuyến ấy."
          
          Vú nghe nửa hiểu nửa không, chỉ biết Giang Du sẽ không quan hệ thân mật với bất cứ ai trong hai người, vì thế vú tò mò hỏi thêm: "Cô cậu chủ đều yêu con tha thiết, con thật sự không hề rung động chút nào sao? Con... có thích ai trong họ không?"
          
          Giang Du chỉ cười cười, "Có lẽ cả hai đều yêu con thật lòng, chỉ là nếu mổ xẻ ra, phần tình yêu đích thực rất ít. Vì đã theo đuổi quá lâu, đã chấp niệm quá sâu, nên ta không thể phân biệt được, chỉ biết bắt lấy theo bản năng. Con... con cũng từng giống như Thành Tương và Giản Trinh, từng ấp ôm nỗi lòng ấy, cho nên con hiểu, khi nào con có thể và không thể làm gì."
          
          Khi nói lời này, cô Giang Du quay đầu nhìn qua bức tranh vừa hoàn thành, ngữ điệu nhu hòa, "Con đã từng có một người thầy, thầy là kim chỉ nam của con, cũng là chấp niệm của con."
          
          /

slnwj2202

Mỗi khi bị editor's block aka chán edit thì phải đi edit truyện của Phù Hoa đại đại. 
            Tâm đắc nhân sinh quan của bả thật sự. Nhớ bả quá, hi vọng bả mau khỏe rồi comeback TvT
Odpovědět

slnwj2202

/
          
          “Hì hì.” Thành Lĩnh gãi đầu, “Trước kia Tào…… Có người nói với con, chăm chăm tranh cướp bí kíp binh khí làm gì, đến cuối cùng còn chẳng kiếm được vợ. Con khờ khạo từ nhỏ, cha mẹ bảo con văn chẳng luyện võ chẳng chuyên, nên khuyên con hãy làm một người bình thường vui vẻ. Từ khi đi theo sư phụ và Ôn thúc, con học được chút võ phòng thân, song chẳng biết ý nghĩa của việc đánh tới đánh lui là gì.”
          
          “Sau khi rời sơn trang, con vẫn cứ canh cánh chuyện học võ công để làm chi. Về sau con mới hiểu, mỗi người đều có con đường của riêng mình. Có người học võ vì để đánh bại kẻ khác, con ngu ngốc, con không muốn thắng ai, chỉ muốn mọi người được bình an.”
          
          “Trước kia luyện võ vì để sống sót, không liên lụy sư phụ và Ôn thúc. Hiện tại con vẫn muốn sống, còn muốn tất cả có thể sống hạnh phúc bên nhau.”
          
          
          
          Cậu nhóc cười ngượng ngùng, cậu rất ít diễn thuyết một đoạn dài như vậy, nhưng tất cả đều là lời thật lòng, không mang chút ích kỉ hay nhát gan sợ sệt nào.
          
          “Thành Lĩnh.” Cậu thấy sư phụ thở dài, bàn tay người vần vò đỉnh đầu cậu. Tóc mái lộn xộn đè trên trán, có hơi ngứa.
          
          “Lí tưởng này của con so với thắng thua đơn thuần càng thêm khó. Để thắng, điều kiện cần là mạng sống của đối thủ, còn để được như con ước, điều kiện đủ là mạng sống của chính con.”

TTrn349

@ slnwj2202  chời đấc ơi tui muốn đọc cả bộ quá 
Odpovědět

slnwj2202

(Đoán xem, actually viết nhiều viết dài như vậy cuối cùng là để úp đoạn trích này :"> bớt sòu một tẹo vì k xin dc per)
Odpovědět

slnwj2202

Chu Tử Thư vỗ vai đồ đệ ngốc nhà mình. Hai năm qua sống dưới chân núi, bờ vai này đã rộng hơn nhiều, nhưng vẫn là vóc dáng của một thiếu niên. Y tự hỏi, nếu năm xưa điều bản thân tâm tâm niệm niệm là tất cả cùng sống sót, chứ không phải vinh quang của Tứ Quý sơn trang, phải chăng sẽ không có Thiên Song, không có 81 nhân mạng bị cướp mất. Nhưng rất nhanh y đã biết đây chỉ là một ý nghĩ vẩn vơ. 82 đệ tử của sơn trang, tính cả y, đều dốc toàn lực được ăn cả ngã về không, đặt cược tính mạng với niềm tin môn phái được truyền lưu đời đời, đao kiếm trong tay không gì bẻ gãy.
            
            Mỗi người sinh ra với một số phận định sẵn, kẻ đấu tranh chiến thắng nó mới có thể xứng đôi với ánh mặt trời.
            
            
            
            “Luyện võ cho tốt, đừng ngỏm sớm.” Y chỉ có thể nói bấy nhiêu với Thành Lĩnh.
            
            Tối hôm đó, Ôn Khách Hành đỡ Chu Tử Thư say mèm chuếnh choáng trở về phòng. Ác quỷ vì hiệp khách cầu trường sinh, mà người phàm cũng chém một con đường về dương thế, dẫn ác quỷ đi ngắm ánh nắng nhân gian.
            
            /
Odpovědět