Untitled Part 1

34 0 0
                                    

Vào những đầu năm 1970... Thời đó ở vùng quê vẫn còn rất nghèo. Ngoài việc ruộng đồng, đào ao, giăng cá, bắt tôm ra, có nhiều nhà vẫn còn dùng đèn dầu, đốt đuốc. Đất đai cũng phì nhiêu nên ruộng đồng cũng xanh mượt và cũng đồng nghĩa là cây cối cũng mọc bao la rậm rạp. Ngày xưa thì chưa có quy hoạch gì nhiều nên những người chết thường thì được chôn ngay trên đất người nhà luôn. Cứ trời tối trăng lên là thấy những nấm mồ mã như phát sáng trắng toát sau nhà hoạc ở những bãi hoang hay ngay giữa những cánh đồng của ai đó.

Vào những thời gian đó, chuyện tâm linh ma quỷ cũng gần như là một phần trong cuộc sống của người địa phương. Nói là mê tính dị đoan hay sao cũng được nhưng dù nghèo cách mấy những người dân chất phát cũng cố gắng không bỏ qua thờ phụng, cúng kiến các kiểu. Biết bao nhiêu chuyện quỷ quái kinh dị được đồn thổi từ đời này qua đời khác và cũng là những ký ức ám ảnh của tuổi thơ của bao nhiêu người lớn lên ở những vùng quê hẻo lánh xa xưa.

Chuyện là từ lúc cô Út con gái bà Tư Móm trong xóm nằm chết sõng soài ngoài ruộng. Bà con phát hiện cô Út nằm úp mặt xuống ruộng miệng ngậm đầy đất với cả nửa con ếch bị nhai nát lòi cả ruột gan ra ngoài máu me vô cùng kinh dị. Hai con mắt cô trợn ngược trắng dã, làm vài người có mặt hôm đó xỉu lên xỉu xuống khi nhìn thấy. Bà Tư thì khóc thét cũng ngất lên ngất xuống. Khỏi phải nói ai cũng bàn ra bàn vô về cái chết của cô Út. Người thì nói bị ma quỷ gì ám mới chết kiểu này. Rồi nào là chết trẻ linh lắm vì cổ chưa chồng vv... Đề tài ma quỷ lại được khắp làng trên xóm dưới bàn tán xôn xao. Rồi không lâu thì lại có người phát hoảng la hét chạy tán loạn trong đêm khuya và nói là bị cô Út hiện ra nhát khi đi vệ sinh. Hoạc những người đi băng ngang qua thửa ruộng nơi cô chết vào ban đêm cũng bị cô hiện ra hù chạy té khói. Một người bị thì còn nghi ngờ nhưng khi trong làng có hơn chục người chứng kiến hay bị nhát chạy sút quần thì không thể nào không tin cho được.

Thằng Tiến lúc đó cũng 13,14 tuổi người thì gầy guộc nhưng được cái cũng khá cao ráo. Bọn con trai nhà quê thì ngoại việc phụ cha mẹ hay ai kêu gì làm đó thì suốt ngày chỉ biết cà kê dê ngỗng tụm ba tụm bảy. Trong đám bạn nó có năm thằng, tính luôn nó đều cở tuổi nhau. Thằng Đen, thằng Hai Lé, thằng Hùng Hô, thằng Trung. Ở quê hay gọi nhau bằng biệt danh thay vì tên, riết rồi khi lớn lên cũng không thoát khỏi cái biệt danh mà được cha mẹ hàng xóm ưu ái đặt cho, như nhắc nhở nơi khỉ ho cò gáy quê hương bình dị của mình. Âu đó cũng là điều đặc trưng đáng yêu của những người miền quê.

Một hôm lội sông chơi chán, chúng tụm lại dưới cây đa gần đó bày trò chơi mới. Thằng Tiến Gòm là nghịch nhất trong đám có đề nghị đi ra chổ cô Út chết rình coi coi thật sự có ma như mọi người nói không. Nó còn vổ ngực nói nó không sợ và cũng éo tin chuyện ma cỏ. Cả đám thanh niên manh động liền hào hứng đồng ý mà không hề do dự. Thằng Tiến Gòm lên kế hoạch hẹn sau cơm chiều mang theo nhang khói đồ cúng lặt vặt ra cái chòi gần thửa ruộng gặp nhau.

Chuyện Ma Nhà QuêNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ