★ Chuyển Thế Khảo Cổ ★
– Trung –Cố thị thu mua khách sạn này, chính là để tiện cho người một nhà tiếp đãi khách hàng, trụ sở chính của Cố thị lúc tăng ca cũng đều gọi cơm ở đây, mọi thứ đều đặt an toàn vệ sinh lên hàng đầu, còn không bận tâm mấy tới lợi nhuận.
Cố Liệt có phòng tư nhân ở nơi này, tổng tài đến ở cũng không hiếm lạ, cái hiếm lạ là lần này tổng tài độc thân vạn năm dẫn theo người đến ở.
Địch Kỳ Dã uyển chuyển từ chối: "Quá tốn kém, không hợp lễ nghĩa. Tôi tự đặt một phòng đơn là được rồi."
Hắn nói xong liền đưa chứng minh thư và thẻ ngân hàng cho lễ tân, bị Cố Liệt cản lại: "Quanh năm suốt tháng phần lớn tôi đều tăng ca ở công ty, phòng tư nhân ở đây bỏ không cũng là bỏ không, quá lãng phí công sức mỗi lần dọn dẹp tẩy rửa của bọn họ. Tôi đoán giáo sư Địch có chút thói quen yêu sạch, phòng tư nhân của tôi dù sao cũng sạch sẽ hơn so với phòng đơn đã ở không biết bao nhiêu người."
Câu này lập tức chọc trúng tử huyệt của Địch Kỳ Dã.
Mặc dù giáo sư Địch công tác ở đồng ruộng, ăn sương uống gió cũng không phàn nàn, nhưng bình thường đúng là có chút tật xấu quá yêu sạch sẽ. Đôi khi ra ngoài giao lưu họp hành, nếu chưa mệt đến độ bất đắc dĩ, thì hắn sẽ không chịu ngủ trên giường khách sạn, thà cứ thức đêm công tác còn hơn.
Địch Kỳ Dã nhìn Cố Liệt, Cố Liệt cũng nhìn Địch Kỳ Dã, hai người đều là hai chàng đẹp trai chân dài mặc vest, đứng ở quầy lễ tân hư hư thực thực nhìn nhau thâm tình, hấp dẫn không ít tầm mắt trong đại sảnh khách sạn.
Cố Liệt đã thử hai lần qua ngôn ngữ: Hắn cũng thường xuyên nằm mơ, hắn đoán Địch Kỳ Dã yêu sạch sẽ. Bọn họ chưa từng gặp mặt, Cố Liệt căn cứ vào đâu để suy đoán như vậy?
Hơn nữa, diện mạo Cố Liệt, giống vị đế vương trong mộng của Địch Kỳ Dã, y như đúc.
Giáo sư Địch nhướng mày: "Làm phiền Cố tổng tài rồi."
Cố tổng tài cười cười: "Chuyện vốn nên làm thôi."
Cố Liệt xách lên túi hành lý của Địch Kỳ Dã, che chở Địch Kỳ Dã đi về phía thang máy dành cho khách VIP.
Sau khi Khương Duyên xuất ngũ, dưới sự sắp xếp của bác cả Khương Dương, bằng vào thân thủ mạnh mẽ và quá trình lập công trâu bò, đã vượt quan trảm tướng, nhanh chóng trở thành cận vệ của Cố tổng tài.
Cố Liệt tự mình đi làm lái xe đón người cho đội khai quật, Khương Duyên chẳng mấy khi có nửa ngày nghỉ phép, lượn vào khách sạn đóng gói đồ ngọt cho bạn trai, kết quả chứng kiến toàn bộ quá trình vạn tuế ra hoa của tổng tài nhà bọn họ.
Khương Duyên mở ra nhóm chat ăn dưa của quản lý cấp cao trong Cố thị, @ Phó tổng Khương Dương rầu thúi ruột vì tổng tài.
Cẩm Y Cận Vệ: @Thừa Tướng Phải Tăng Ca, bác cả à, bác có nhớ con từng kể với bác, chuyện lần chiến đấu mô phỏng mà con lập công tam đẳng ở bộ đội, quan chỉ huy của bên xanh bọn con tự mình chạy qua bên đỏ diệt sạch cả bộ chỉ huy của người ta không
Thừa Tướng Phải Tăng Ca: Nhớ rõ
Thừa Tướng Phải Tăng Ca: Không phải mày thích người ta đấy chứ!
Thừa Tướng Phải Tăng Ca: Mày có thể tìm mục tiêu thiết thực tí được không, đừng có lần nào cũng toàn là loại nhân vật hệ số nguy hiểm cao thế này?
Cẩm Y Cận Vệ: ......
Cẩm Y Cận Vệ: Không phải
Bắc Phương Đại Hà: @Thừa Tướng Phải Tăng Ca, chú bình tĩnh, số yêu đương không tốt cũng không thể trách Khương Duyên mà
Cẩm Y Cận Vệ: [khóc to] vẫn là bác Chúc tốt với con nhất
Cẩm Y Cận Vệ: Nói chuyện chính
Cẩm Y Cận Vệ: Lần này Cố tổng tài trợ khai quật lăng Sở Tổ, tìm một giáo sư cố vấn tên là Địch Kỳ Dã, là phó giáo sư khoa lịch sử của Kinh Đại, @Thừa Tướng Phải Tăng Ca, bác có nhớ bác khen người ta tuổi còn trẻ mà học vấn cao không?
Thừa Tướng Phải Tăng Ca: Nhớ chứ, cậu trai rất tuyệt vời
Cẩm Y Cận Vệ: Hai người này là một đó
Cẩm Y Cận Vệ: Người Cố tổng vừa mới đi sân bay đón chính là anh ý
Cẩm Y Cận Vệ: Đón tới khách sạn rồi, Cố tổng còn nói chuyện với người ta nửa ngày ở quầy lễ tân, khuyên người ta ở phòng tư nhân chưa từng giữ lại khách qua đường của ổng đó
Thừa Tướng Phải Tăng Ca: !
Cẩm Y Cận Vệ: Cố tổng còn xách túi cho người ta nữa
Cẩm Y Cận Vệ: Sợ quá trời quá đất quên chụp ảnh mất tiêu, tình hình cụ thể và chi tiết xin hãy tự tới phòng an ninh của khách sạn xem theo dõi
Cẩm Y Cận Vệ: Con té đây
Bắc Phương Đại Hà: !
Khương Duyên thả bom xong liền chạy, tới phòng ghi âm đưa đồ ngọt cho Mục Liêm, tiểu vương tử ghita ca hát lẫn sáng tác đều tuyệt vời của nhà hắn.
Ngoài phòng ghi âm, producer tập trung xử lý nhạc thu, trong phòng ghi âm, Mục Liêm vất vả mãi mới tới thời gian nghỉ ngơi, uống lên miếng nước, trộm lấy ra di động, mở một game trồng cây đang hot trong đám học sinh tiểu học, chọt chọt ava của sư phụ, gửi một tin nhắn qua: Sư phụ, chắc không phải tới tận nghỉ đông người mới online đấy chứ QwQ
Trong thang máy, Cố Liệt nghe thấy di động trong túi Địch Kỳ Dã vang một tiếng "ya", bỗng nhiên nở nụ cười.
Năm trước Cố thị thu mua một công ty game ích trí loại nhỏ, lúc hai bên đàm phàm, đối phương rất đầy đủ thành ý, triển lãm trước trò chơi mới sắp online của bọn họ, nhằm đáp ứng yêu thích của số đông, còn cố ý mời diễn viên lồng tiếng ảo, ngay cả tiếng "Ya" để báo tin nhắn cũng là lồng tiếng.
Người lớn chơi game không có gì lạ, vấn đề là, đó là game trồng cây nhắm vào thị trường học sinh tiểu học.
Vì sao Địch Kỳ Dã lại chơi trò này?
Địch Kỳ Dã không chỉ hướng dẫn tiến sĩ, mà còn dạy các tiết cho sinh viên chưa tốt nghiệp, rất nhiều học sinh không quá coi trọng tiết dạy trên lớp. Yêu cầu của Địch Kỳ Dã cũng rất đơn giản, cậu có thể không nghiêm túc nghe, nhưng không được phép chơi di động, không được phép ngủ, tới lúc trượt môn cũng hãy tự mình chịu trách nhiệm.