Ninh Oản kinh ngạc lại ngượng ngùng xem Vân Trần, thấy nam tử thần thái cao nhã thế nhưng lại mỉm cười nhìn nàng, phảng phất dường như thấy nhân vật trích tiên rơi vào thế gian, nhiễm hồng trần cuồn cuộn.
"Quôc sư vì sao biết ta đang suy nghĩ gì......""Ta biết, ta đều hiểu."
Vân Trần vỗ về sau đầu nàng, chậm rãi tiến gần sát, ở trên trán nhẹ nhàng một hôn.
"Chỉ cần nhìn thấy điện hạ, tất cả không cần dạy ta đều có thể hiểu."Vân Trần lẳng lặng nhìn Ninh Oản, một tay rút bỏ đai lưng, y phục đơn bạc liền rơi trên mặt đất, lộ ra thân thể thon chắc hữu lực. Hắn chỉ mặc một kiện như vậy, quần áo vừa rơi xuống đất đã nhìn thấy không sót cái gì. Ninh Oản nhìn eo bụng hắn tuy gầy nhưng rắn chắc, không nhịn được cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, u kính tràn ra một sợi nhu nị hoa lộ.
Vân Trần đem nàng chặn ngang bế lên, đặt ở trên cự thạch, lúc này mới cởi bỏđai lưng nàng. Thân thể thiếu nữ mềm mại tuyết trắng mềm mại cứ như vậy không hề phòng bị mà hiện ra ở trước mắt nam nhân. Một đôi nhũ phong cao ngất đung đưa như mời gọi, chờ người chinh phục. Ánh mắt Vân Trần ám trầm.
"Điện hạ không mặc áo yếm sao?"Ninh Oản mặt đỏ không nói, thoáng hơi hơi che ngực, tựa như không chịu nổi khi Vân Trần hắn nhìn mình lộ liễu chăm chú. Vân Trần một tay chống ở bên đầu nàng, cúi người xuống dưới ở trên mặt nàng tế mật hôn hôn. Ninh Oản nghe được Vân Trần nhẹ giọng nói:
"Không mặc cũng tốt, ta rất thích điện hạ như vậy."
Truyện đăng duy nhất trên wattpad với nick Hoằng Vũ + khavyvu😘😘
Hắn một bên hôn môi Ninh Oản, nghe nàng thoải mái yêu kiều rên rỉ, một bên thử nâng lên một con thỏ trắng, dung nạp trong lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve. Ninh Oản rên rỉ càng ngày càng thâm trầm, tay hắn cũng đi theo từ vòng eo uốn lượn đi xuống, tham nhập vào vùng bí cảnh đào nguyên, lập tức một cổ hoa lộ kia nhẹ nhàng điểm chọc thọc vào rút ra, nhẹ nhàng khuếch trương.
"Thì ra điện hạ đã sớm ướt."Ninh Oản mơ hồ trợn mắt, thấy hắn mỉm cười giơ 3 ngón tay dính nhớp ái dịch, xấu hổ buồn bực đấm hắn một cái
" Vân Trần, ngươi vì sao... Vì sao lại học hư như thế...."
"Điện hạ, ta đã nói rồi, chỉ cần nhìn thấy điện hạ, ta cái gì cũng đều có thể không thầy dạy cũng biết. Chỉ là hôm nay muốn điện hạ vất vả, ngoan ngoãn hàm chứa ta......"
"Ừm...."Cuối cùng một chữ vừa mới cắn ra tới, dục căn hắn liền để ở huyệt khẩu, chậm rãi hướng bên trong đẩy vào. Ninh Oản theo bản năng ôm bả vai hắn vẫn là không quen thích ứng hắn thô kệch, mười ngón tay thon dài ở sau lưng hắn cào ra vài đường vệt đỏ.
Vân Trần đi vào chỗ sâu nhất, lại chậm rãi rút ra bên ngoài, động tác cực kỳ ôn nhu. Qua lại như thế mấy cái, hoa huyệt giãn mở, động tác hắn mới không như vậy, bắt đầu luật động theo cảm xúc..
"A......ưmn a...... Ách...... A......"
Hắn đem hai chân thon dài vòng qua thắt lưng, lại bẻ ra đôi tay Ninh Oản, phân biệt ấn hai bên khuôn mặt nhỏ, cũng cùng nàng mười ngón triền miên. Hai người bốn mắt tương giao, dịu dàng thắm thiết.
Đôi tay đều bị hắn đè lại không thể giãy giụa phát tiết, toàn bộ lực chú ý đều tập trung ở hoa huyệt, Ninh Oản mới phát giác này tư thế có bao nhiêu gian nan, nhịn không được vặn vẹo vòng eo. Nhưng Vân Trần giống như đoán biết ý định của nàng, chỉ buông ra một bàn tay, bóp eo nàng không cho nàng động, dục căn nhẹ nhàng mà thao vào hoa huyệt, tuy rằng không có nhanh như lần trước, nhưng mà mỗi lần dùng sức lực to lớn, đều như là muốn đem nàng đóng đinh trên cự thạch.
Ninh Oản thế mới biết hắn vì sao chỉ cởi bỏ đai lưng nàng. Nếu là không có tiết khố, nàng khẳng định sẽ bị đâm cho xương cốt đều phải tán giá.
Trong viện suối nước nóng tràn ngập tiếng thiếu nữ vũ mị rên rỉ. Trong sương mù mờ mịt mỹ nhân tuyệt sắc nằm ngửa trên nham thạch, nam tử cao lớn ở giữa hai chân nàng hung hăng ra vào. Cảnh tư dâm mĩ lay đã lòng người.
Một lát sau, hô hấp Ninh Oản trở nên dồn dập, ánh mắt cũng phóng không, đầu ngón tay không tự giác dùng sức, thật sâu véo vào vai Vân Trần. Hắn thừa dịp nàng thất thần thăm dò ý tứ:
"Điện hạ còn nhớ ta nói gì không?"Ninh Oản nức nở gật đầu.
" Ưm, ngươi đều cho ta, đều cho ta, ta sẽ ngậm lấy...... Ưm...... Ngậm lấy......"Vân Trần mạnh mẽ trừu động một phen, Ninh Oản chặt chẽ đứng vững, kêu lên một tiếng. Ninh Oản rên rỉ, cũng là tới cực hạn, cảm thấy trong cơ thể bị hắn rót đầy nhiệt dịch, cả người thả lỏng giống một con mãnh thú vừa ăn no. Ngay sau đó, Vân Trần liền bảo trì loại tư thế cắm vào này, đem Ninh Oản ôm lên, chậm rãi đi xuống bể tắm.
"Ưm... Vân Trần...... A...... Nơi đó...... Ưmn......"Vừa đến cao trào, dư vị vẫn còn, bên trong vách tường còn run rẩy lôi cuốn dục căn hắn, hắn lại cứng lên, bắt đầu một vòng chinh phạt mới.
Thiếu nữ rên rỉ ở trên bể tắm phiêu đãng, chỉ cảm thấy cả người mềm mại vô lực, chỉ có thể dựa vào nam nhân đỉnh lộng, nước ao hồ theo quy luật mà phập phồng gợn sóng.
Ninh Oản dựa vào cạnh bể tắm, đôi tay chống đỡ phía sau, tùy ý Vân Trần nâng eo thao lộng, không nhanh không chậm mà thao làm.
Mặt nước gợn sóng quy luật từ chỗ hai người nhộn nhạo khai đi. Ánh mắt Vân Trần nặng nề, tuy rằng cũng động tình nhưng lại có vẻ rất bình tĩnh.
😘😘 NHỚ VOTE CHO AD NHÉ😘😘🤗Truyện đăng duy nhất trên wattpad với nick Hoằng Vũ + khavyvu😘😘
BẠN ĐANG ĐỌC
Trưởng Công Chúa
RomanceTác giả: Trì Trì Editor: Hoằng Vũ Nguồn: Vespertine & Hdlinhh Ninh Oản vốn là tiểu nữ nhi của Trấn Quốc tướng quân, tuổi nhỏ đã mồ côi, được đặc ân nhập cung, trở thành công chúa tôn quý nhất của Đại Yến quốc. Hơn mười năm sau, công chúa trưởng thàn...