6. Chúng ta yêu nhau nhiều như ban đầu vậy đó!

152 13 0
                                    

"Tiếc cho cậu ấy quá, cơ hội tốt mà không biết nắm lấy"

"Cậu ta nghĩ mình giỏi nên chảnh lắm"

"HoSeok cậu ấy không chảnh thế đâu, các cậu làm sao ấy"

Em vừa đến lớp thì nghe mọi người bàn tán xung quanh, em nghe tên HoSeok thì tò mò hỏi

"HoSeok sao? Có chuyện gì hả?"

"Cậu là người yêu của cậu ấy mà không biết sao"

"Có chuyện gì sao?"

"Cậu ấy được chọn để làm du học sinh trao đổi ở Paris đó"

"Vậy sao"

"Ừm, nhưng...cậu ấy từ chối rồi"

"Từ chối ư? Cậu ấy rất muốn đến Paris mà"

Em nhớ lại chuyện hồi nhỏ, vì ba mẹ cậu thường xuyên đi công tác ở Paris nên cậu đã ước rằng

"Mình muốn sống ở Paris để được ở gần bố mẹ của mình"

"Paris sao, mình cũng muốn đến đó, nhưng mình không có tiền"

"Sau này lớn lên, mình sẽ kiếm thật nhiều nhiều tiền như vầy nè, rồi cùng cậu sống ở Paris chịu không?"

"Ừm"

Em gật đầu cười tươi rồi cùng cậu vui đùa ở cánh đồng hoa cúc đó, em biết cậu rất thích kiến trúc và thời trang việc đến đó rất có ích với cậu nhưng sao cậu lại không đi

Em chạy đi tìm cậu, em thấy cậu bước vào phòng của cô hiệu trưởng, em đứng ngoài cửa nghe được cuộc nói chuyện của hai người

"Đây là cơ hội tốt đối với em sao em lại.."

"Em biết nhưng.."

"Em là vì sao chứ? Đây là cơ hội tốt và sẽ không có lại lần hai, em vì lí do gì mà không đi, cô thật sự không hiểu"

"Nhưng...em không muốn đi một mình"

"Chỉ vì thế thôi ư? Đây là ước mơ, là tương lai, là bước tiến của thành công của em sau này, em không cần nó sao?"

"Em xin lỗi, nhưng em không thể đi một mình"

"Cô cho em thời gian để suy nghĩ, mong em sẽ sáng suốt hơn"

Em nghe vậy thì tự trách nhiều lắm, cậu ở lại là vì em, cậu không đi là vì em, cậu muốn giữ lấy lời hứa đó, sẽ cùng em sống ở Paris

Nghe tiến chân đến gần cửa em vội trốn đi sau hành lang ở phòng hiệu trưởng, nước mắt em rơi, cơ hội tốt đến thế sao cậu lại vì em mà bỏ lỡ chứ, em quan trọng với cậu đến vậy sao, em yêu cậu nhiều lắm nhưng chúng ta không thể

Em phải đưa ra một lựa chọn thực sự khó khăn đối với em đó là chia tay để cậu có thể sẽ không bận tâm nữa mà đi du học

Tiếng chuông vào học reo lên, em vào lớp

"Cậu đi đâu vậy"

"À, mình đi vệ sinh thôi"

"Lát nữa mình đi chơi nhé"

"Ừm"

Em trả lời qua loa để về chỗ

You'll also like

          

.

.

.

*Reng reng*

Tiếng chuông kết thúc buổi học vang lên, em dọn tập sách chuẩn bị ra về, bỗng câu chạy lại miệng cười tươi, đứng khép nép trông cậu thật dễ thương

"Đi chơi với mình đi"

"Ừm"

"Annie à mình thích cậu, annie à mình thích cậu"

Tay cậu làm hình trái tim rồi còn nháy mắt với em làm em không khỏi bật cười

Tay cậu làm hình trái tim rồi còn nháy mắt với em làm em không khỏi bật cười

Oops! This image does not follow our content guidelines. To continue publishing, please remove it or upload a different image.


"Haha đợi mình một chút, mình dọn tập sách nữa"

"Mình dọn phụ cậu"

Cậu cầm tập sách bỏ chúng vào cặp em rồi, sách cả cặp hộ em nữa, có người bạn trai nào ga lăng như cậu nữa không chứ

"Đi thôi"

Em khoát lấy tay cậu, hai người cùng cười đùa vui vẻ suốt quãng đường đi

Đến nơi em chạy thật nhanh để tham quan xung quanh, em bé này lại vậy nữa rồi, cậu lắc đầu rồi cũng chạy theo níu lấy em

"Annie àaaaaaa, cậu đi từ từ thôi chờ mình với"

"Ya HoSeok à thịt nướng, mình muốn ăn thịt nướng"

Em kéo tay cậu đi, nằng nặc đòi cậu mua cho em xiên thịt nướng cho bằng được

Trên tay cầm xiên thịt em vui vẻ kéo cậu đi hết chỗ này đến chỗ khác, chụp thật nhiều tấm hình cùng cậu

"Mệt quá"

"May quá cậu chịu ngồi yên rồi"

"Mình ôm cậu nha"

Cậu dang tay ra, em nhào lại ôm cậu thật chặt, dụi dụi vào lòng cậu, nơi này thật ấm áp mà, em cứ thích ôm cậu như này mãi thôi

"Sau này mình sẽ không bao giờ tặng giày cho cậu đâu"

"Sao vậy???"

Em ngước lên hỏi cậu, mặt em trông rất khó hiểu

"Cậu chạy nhanh quá, nếu mình tặng giày cho cậu thì cậu sẽ chạy mất, lúc đó mình buồn lắm"

"Giả sử mình và cậu chia tay thì sao?"

"Sao cậu đột nhiên hỏi như vậy? Cậu muốn bỏ mình rồi sao"

"Không có, mình chỉ hỏi vậy thôi"

"Vì mình rất yêu cậu nên cậu không được bỏ Jung HoSeok này đi đâu biết chưa"

Em nghe vậy thì đôi mắt rưng rưng ngấn lệ

JHS | I Need UWhere stories live. Discover now