Chương 4

592 83 20
                                    

Ba ngày liền, Cung Tuấn và một số cộng sự chỉ ngủ khoảng bốn năm tiếng một ngày, uống cà phê và nước tăng lực liên tục để kịp thời hạn giao thành phẩm cho khách hàng, nhưng kể cả tăng ca liên tục, nhân sự có hạn vẫn không thể hoàn thành đầy đủ các hạng mục phức tạp. Là người phụ trách chính của dự án, Cung Tuấn đã nhiều lần nói với cấp trên rằng khách hàng yêu cầu quá nhiều, nên với deadline gấp gáp như thế, nhóm của cậu chắc chắn không thể đưa ra được một sản phẩm sạch bóng lỗi. Tuy nhiên, người cấp trên gạt đi đề nghị gia hạn của Cung Tuấn và các anh em trong đội, bảo rằng đây là hợp đồng rất vất vả mà công ty mới giành về được, nhất định không thể tỏ ra yếu thế. Ý của sếp chính là cứ làm đi đã, sai sót sửa sau!

Cung Tuấn cố gắng thương lượng, "Nhưng ít nhất cũng phải có một buổi demo kiểm thử đã chứ ạ? Họ không thể phá nguyên tắc, lập tức đưa sản phẩm chưa qua kiểm thử vào triển khai chính thức được! Chúng ta sẽ mời một số nhân sự chủ chốt bên họ tham gia buổi chạy thử, như vậy cũng rất hợp lý mà!"

Cấp trên cau mày sốt ruột, định mở miệng ra nói gì đó, nhưng ông ta chợt dừng lại khi Trương Triết Hạn tiến đến, giơ một cánh tay lên thể hiện rằng anh muốn nêu ý kiến.

"Sếp, em sẽ liên lạc và thuyết phục họ nới lỏng lịch trình một chút, để có thời gian thực hiện việc chạy thử như đề nghị từ bộ phận IT."

Cấp trên nhăn mặt suy nghĩ, nhưng sau một hồi cân nhắc thì cũng đồng ý, "Được rồi, vậy cậu chịu khó đứng ra đi! Đừng để bên ta bị mất mặt là được!"

Vậy là, nhờ Trương Triết Hạn trực tiếp thương lượng, mọi người có thêm một buổi chạy thử chương trình trước khi bàn giao sản phẩm. Buổi demo sẽ diễn ra sau hai ngày, với sự tham gia của cấp trên, nhóm kỹ thuật chạy dự án mà Cung Tuấn là người phụ trách chính, đại diện kinh doanh Trương Triết Hạn, cùng với một nhóm người liên quan bên khách hàng.

Vào ngày tiến hành kiểm thử, đúng như dự đoán của Cung Tuấn, mọi thứ cơ bản khá mượt mà, nhưng vẫn có vấn đề về khả năng chịu tải. Khách hàng của họ xác định sẽ ra mắt ứng dụng thương mại điện tử này vào dịp khuyến mãi cuối năm, nên lượt người truy cập chắc chắn sẽ rất lớn. Vì thế, ngay cả khi đại diện của bên khách hàng đã tỏ ra đầy hài lòng với bản demo, Cung Tuấn vẫn kiên quyết chạy thử một số tình huống khó, để xem ứng dụng có thể xử lý được khi gặp sự cố bất ngờ hay không. Cậu tiến hành giả lập, tăng lượt người truy cập cùng một lúc lên tới một vạn người. Quả nhiên, ứng dụng lập tức bị treo, một số món đồ trong giỏ hàng của người dùng ảo bị biến mất, quá trình thanh toán không thể hoàn thiện... Cung Tuấn đề nghị đội kỹ thuật lập tức bắt tay vào giải quyết vấn đề, nhưng họ không thể xử lý lỗi này chỉ trong một vài phút. Tuy thất vọng, nhưng Cung Tuấn vẫn hài lòng khi đã nắm được điểm vướng mắc duy nhất còn sót lại, họ chỉ cần khắc phục điểm yếu này nữa là có được một sản phẩm hoàn mỹ.

Bên khách hàng tuy chưa nhận được bàn giao nhanh chóng, nhưng cũng đánh giá cao thái độ làm việc cẩn thận của đội kỹ thuật. Trưởng phòng bán lẻ của công ty khách hàng cảm thán: "Nếu cậu không kiên quyết kiểm tra những tình huống bất trắc thì chúng tôi hẳn sẽ bị động lỡ như có chuyện không may xảy ra! Bây giờ xác định được vấn đề rồi, nhờ mọi người hoàn thiện dự án để đảm bảo thành phẩm cuối cùng thật chất lượng!"

          

Cung Tuấn và Trương Triết Hạn đều vui vẻ tươi cười, tiễn đại diện khách hàng ra về. Ai mà ngờ được rằng, các vị khách vừa bước ra khỏi cửa, cấp trên trực tiếp đã lập tức đùng đùng nổi giận, quát lên với Cung Tuấn: "Cái đồ ngốc cứng nhắc này, ai bảo cậu tự vạch áo cho người xem lưng thế hả?! Chẳng phải họ vốn đã ưng ý với bản demo rồi ư? Cậu cứ im im đi thì cũng xong chuyện, bàn giao sản phẩm sớm thì mới nhận được tiền thanh toán sớm chứ! Cuối năm rồi, nhanh ngày nào tốt ngày đấy, còn vấn đề gì thì ta vẫn có chính sách hỗ trợ kỹ thuật dài hạn mà!"

Cung Tuấn cau mày, "Sếp, mình đâu thể biết rõ sản phẩm có lỗi mà vẫn bàn giao được... Dù rằng ta có thể tiếp tục tư vấn, giúp họ khắc phục sau nếu có sự cố, nhưng chờ đến lúc ấy thì khách hàng đã bị thiệt hại rất nhiều rồi!"

Cung Tuấn quả thực không hiểu những cái khó của người quản lý, cậu chỉ có thể khăng khăng bảo vệ các nguyên tắc của mình khi làm việc. Cấp trên vốn nóng tính, lại gặp Cung Tuấn cũng ngang ngạnh không chịu xuống nước thì càng bùng nổ, mắng cậu té tát thêm một chập trước mặt bao nhiêu người. Ông càng nói càng hăng, mãi về sau có thư ký bước ra khéo léo xoa dịu mới làm tình hình bớt căng thẳng. Trương Triết Hạn thấy vậy thì liền kéo tay áo Cung Tuấn, nháy mắt báo cậu đừng nói gì nữa. Mắt Cung Tuấn đã đỏ ngầu lên.

Trương Triết Hạn nhanh nhẹn lên tiếng, "Sếp cứ yên tâm, đội kỹ thuật đã phát hiện ra khúc mắc rồi thì sản phẩm cũng sẽ sớm được hoàn chỉnh thôi. Đến khi ấy, em xin phép được tham gia vào quá trình bàn giao. Em đảm bảo là bên mình sẽ thuyết phục được họ thanh toán sớm và dứt điểm." Anh cười với người cấp trên đang nhướng mày hoài nghi, sau đó ranh mãnh nói tiếp, "Có khi còn gợi ý họ mua thêm được một gói bảo hành định kỳ đấy ạ! Nếu ứng dụng chất lượng thì họ sẽ không ngại bỏ thêm tiền để được bảo trì, nâng cấp thường xuyên đâu." Trương Triết Hạn nói xong câu này thì nghiêng đầu về phía Cung Tuấn và các anh em trong đội kỹ thuật, "Nhưng dĩ nhiên là để thuyết phục được khách hàng như thế thì phải nhờ mọi người rồi. Đội ngũ IT là nền tảng của công ty ta, mọi người cứ yên tâm làm tốt việc chuyên môn, tôi xin thay mặt phòng kinh doanh đảm bảo với mọi người rằng mọi sự sau đó sẽ được chúng tôi tiến hành suôn sẻ!"

Cung Tuấn ngỡ ngàng quan sát màn biểu diễn nho nhỏ của Trương Triết Hạn. Những câu nói tự tin; biểu cảm nhẹ nhàng mà linh hoạt, vui vẻ; năng lực lay động lòng người... - chỉ mất vài phút mà anh thổi bay bầu không khí nặng nề, thay thế nó hoàn toàn bằng một sự phấn khởi đầy tích cực. Những cá nhân được động viên ồ lên vỗ tay hoan hô, còn vị cấp trên cũng đã nguôi giận từ lúc nào không rõ, bước ra bắt tay với Trương Triết Hạn, rồi bắt tay với cả Cung Tuấn, rất khảng khái, "Thẳng thắn mới hiểu lòng nhau. Tôi khi nãy cư xử hơi nóng, chứ đương nhiên tôi vẫn hiểu cậu chỉ muốn tốt cho cả tập thể, là người rất có nguyên tắc nghề nghiệp. Cung Tuấn, mong cậu cùng anh em đưa dự án đến thắng lợi!"

Sự thay đổi thái độ này khiến Cung Tuấn hơi lúng túng. Cậu đáp lại vài câu rồi sớm tạm biệt cấp trên, sau đó dặn dò đồng nghiệp về sớm nghỉ ngơi, sang ngày mai sẽ bắt đầu tiến hành công tác tinh chỉnh. Cắt đặt xong xuôi, cậu mới quay sang nhìn Trương Triết Hạn, anh nãy giờ vẫn đứng một bên chờ cậu. Biết rõ như thế, nhưng Cung Tuấn không biết mở miệng thế nào sau mấy ngày chiến tranh lạnh, thế là lại đành máy móc:

[Tuấn Triết | ABO | Hoàn] Đồng nghiệp hệ betaWhere stories live. Discover now