Thái Anh dừng lại nhìn Tại Hưởng nhường vị trí cho mình, vị trí bên cạnh là Chính Quốc, giờ phút này Chính Quốc giương mắt nhìn cô, nhìn thấy trên mặt cô có ý tứ cự tuyệt, đôi môi hơi mím lại, đôi mắt nhìn chằm chằm, không biết vì cái gì, Thái Anh cư nhiên nhìn ra một chút cảm giác ủy khuất, không đợi cô nói cái gì, Kim Tại Hưởng đã đem cô đẩy vào chỗ ngồi ngồi xuống, vỗ vỗ bả vai cô nói: "Ca ca cảm ơn sư muội, dùng đại soái ca đổi lấy hai mỹ nữ, muội không thiệt đâu!"
Toàn xe đều bị Kim Tại Hưởng chọc cười, Thái Anh cũng khẽ cười, ngồi ở chỗ vẫn không nhúc nhích. Xe đi thật lâu, trên xe cũng dần dần an tĩnh lại, Thái Anh chậm rãi thả lỏng thân thể, tựa lưng vào ghế ngồi, nghe được Chính Quốc nhỏ giọng nói: "Anh mệt sao? Nếu mệt có thể ngủ một lát."
Thái Anh ngồi thẳng lại, lắc đầu. Chính Quốc nhìn bộ dáng bộ dạng này của cô, nghiêm túc nói: "Ngày đó anh không cố ý, thực xin lỗi."
Nghe được anh xin lỗi, Thái Anh cắn cắn môi, cô không tức giận, không có vì động tác của anh mà sinh khí, mà là trong lòng cô đang rối bời, không biết đối mặt với anh như thế nào, anh chỉ là vô tình thôi mà! Thái Anh nhẹ nhàng kéo khóe miệng, mỉm cười nói: "Tôi không sinh khí, không cần xin lỗi."
Chính Quốc ủy khuất nói: "Emkhông sinh khí, vậy sao mấy ngày nay đều không để ý tới anh!"
Thái Anh kinh ngạc nhìn anh, nhẹ giọng nói: "Tôi không để ý tới anh sao."
Chính Quốc nhìn thẳng vào mắt cô nói: "Có! Ngày hôm qua anh gọi em chẳng thèm để ý liền đi mất!"
Thái Anh cảm thấy vị trí này có chút như đứng đống lửa, như ngồi đống than, cô nhẹ nhàng xê dịch, Chính Quốc liền bắt lấy tay cô: "Không được đi!"
Thái Anh cố rút cánh tay ra nhưng Chính Quốc vẫn gắt gao nắm, cô hướng bốn phía nhìn, hạ giọng nói: "Tôi không đi, anh trước tiên buông tay." Nhìn ánh mắt Chính Quốc sáng ngời nhìn mình, cô nhẹ nhàng gỡ ngón tay: " Hết chỗ rồi, tôi còn có thể đi đâu chứ !"
Chính Quốc cuối cùng cũng buông tay, những vẫn cố chấp lặp lại: "Ngày hôm qua vì cái gì không để ý tới anh?"
" Mình không nghe thấy."
Chính Quốc đang chuẩn bị nói cô lấy cớ, liền nhìn đến cô đầu hơi hơi rũ xuống, cả người thoạt nhìn có chút bất lực cũng có chút mê mang, đột nhiên cảm thấy trong lòng có chút không đành lòng, ở trong lòng thở dài, kỳ thật cậu cũng không biết mình muốn đáp án thế nào, nhưng cảm giác cô không để ý tới mình, chính là không vui, nhưng hiện tại nhìn đến cái dạng này, cậu cảm thấy nguyên nhân gì cũng đều không quan trọng nữa.
Chính Quốc nghiêm giọng nói, "Về sau không được không để ý tới anh! Sinh khí liền thẳng thắn nói!"
Lúc xuống xe, Chính Quốc cầm vali của Thái Anh chuẩn bị đưa cô lên lầu, Thái Anh nắm chặt vali, nói không cần, cậu không thèm để ý đến cô liền cần cái vali bé đi vào khách sạn, Thái Anh nhìn thấy ánh mắt những người khác, đành phải ra vẻ thản nhiên cười theo sau, Kim Hữu Khiêm cùng Kim Tại Hưởng nhìn một màn này, hai người hai mặt nhìn nhau, tiểu tử này là đột nhiên đổi tính sao?
Đến cửa phòng, Chính Quốc đem vali bỏ xuống, hỏi: " Em ở cùng ai?"
Thái Anh bất đắc dĩ nói: "Cái vali không nặng, bên trong không có nhiều đồ, tôi thật sự có thể tự xách, anh vừa mới như vậy, người khác sẽ nói bậy."
BẠN ĐANG ĐỌC
Chênh Lệch Đáng Yêu • Kookrosé
Fanfictionᴊᴇᴏɴ ᴊᴜɴɢᴋᴏᴏᴋ - ᴘᴀʀᴋ ᴄʜᴀᴇʏᴏᴜɴɢ Trong giới giải trí thì Phác Thái Anh được các fan hâm mộ như nữ thần có chân dài hiếm có. Chính điều đó lại khiến các fan luôn rất lo lắng rằng nhỡ nữ thần không tìm được người bạn trai có chiều cao tương xứng với cô...