Tôi không ngừng lo lắng, lòng cứ bồn chồn thế này. Tiếng cửa, có ai đó đang về. Tưởng chừng là nhóm Ohm nhưng không phải.
Nonnie: Sao anh lại đứng ngoài này thẫn thờ thế hả.
Tôi: Không có gì.
Nonnie: Ohm đâu rồi anh.
Tôi không biết nên trả lời thế nào nữa, chẳng lẽ bây giờ nói rằng tôi đã lớn tiếng quát vào mặt đuổi nó đi.
Nonnie: Sao anh không trả lời, có chuyện gì sao?.
Tôi: Anh...
Nonnie: Anh làm sao?.
Tôi thật sự không dám nói ra, nhưng không nói ra thì lòng này sẽ nặng lắm.
Tôi: Anh xin lỗi, anh đã lỡ quát thẳng vào mặt nhóc ấy rồi đuổi đi rồi.
Nonnie nhìn tôi với vẻ mặt thẫn thờ, tôi biết tôi đã sai rồi. Tôi không nên như thế, nhưng một phần cũng tại nó mà chứ có phải do tôi hoàn toàn.
"Ring...ring...ring..." (Tiếng chuông điênn thoại).
📱Nonnie: Alo.
📱Ohm: Là tao đây.
📱Nonnie: Là Ohm à, mày đang ở đâu thế.
Là nhóc Ohm à, may quá. Không sao rồi, tưởng chừng có chuyện gì rồi chứ.
📱Ohm: Tao đi Anh, về ở với ba.
📱Nonnie: Thế à, mới tới nơi hả.
📱Ohm: Chưa, chuẩn bị đi.
Tút...tút...tút...
Nonnie: Anh hai, mình ra sân bay nhanh lên.
Sân bay ư, để làm cái gì chứ. Bộ tính đi đâu à.
Nonnie: Nhanh lên, thằng Ohm sắp đi rồi.
Tôi: Đi đâu?.
Nonnie: Nó bảo bay sang Anh sống với ba.
Nó định sang anh mà cũng chẳng nói tôi tiếng nào ư, sao nó lại dám bỏ tôi một mình cơ chứ. Tôi không cho phép điều đó xảy ra, không bao giờ có chuyện đó.
Tôi cùng Nonnie lên xe rồi chạy nhanh đến sân bay.
Ở đâu, nó rốt cuộc đang ở đâu. Tôi cố tìm một cách nhanh nhất, không muốn nó đi đâu. Tôi đã hét lớn lên để kêu tên nó.
Tôi: Ây Ohm, mày đang ở đâu thế hả. Ohm Pawat.
Nonnie: Anh hai, bên kia.
Sắp lên rồi, nó sắp lên máy bay mất rồi. Đừng đi, cầu xin đấy.
Tôi: Ohm, đừng bỏ anh đi mà.
Trong phút chốc tôi đã nhận ra là mình đã nhận lầm người, sao có thể thế được. Người này không phải thằng Ohm thì thằng Ohm đang ở đâu.
Nonnie: Anh nhớ nó quá mà lú luôn hả, nó đây này.
Tôi quay lại thì thấy nó, thật sự đúng nhóc Ohm của tôi rồi. Tôi khóc vào chạy lại ôm lấy nó mà trách móc.
Tôi: Sao lại nghĩ đến con đường này cơ chứ, mày hết thương tao rồi à.
Tưởng chừng như nó sẽ ôm lấy tôi và nói ra lời xin lỗi, nhưng không. Nó trả lời một cách nhạt nhẽo.
BẠN ĐANG ĐỌC
(OhmNanon) Người Yêu Của Tôi Là Cậu Nhóc Nhỏ Tuổi. Ohm Pawat
FanfictionSẽ như thế nào với một người cuồng em gái như tôi lại bị thằng bạn thân của nó ép phải nằm ở dưới. Truyện hư cấu, không gán ghép lên người thật. Truyện không dành cho những bạn có đầu óc trong sáng (có H) Hãy đến với tôi. Con thuyền mang tên OhmNano...