Sáng thứ hai, nhà họ Du theo thường lệ một bàn bốn người cùng ăn điểm tâm. Du Hải bỗng nhiên nói: "Chiêu Nhi, thực tập sinh ở bộ phận của con tên là gì?"
Du Chiêu trong lòng cười lạnh, trên mặt cung kính nói: "Cha nói Hạ Đào sao?"
Nghe tới hai chữ Hạ Đào, Đoạn Khách Nghi làm bộ như không thèm để ý, nhưng lỗ tai lại dựng lên. Du Ung dễ kích động nhất, sắc mặt đã có biến hóa.
Du Hải gật đầu, nói: "Đúng. Lúc trước ta thật coi trọng cậu ta, mà ngày hôm qua nghe xong báo cáo cảm thấy vẫn không được. Tùy con xem, giữ lại được thì giữ, nếu không có vị trí trống thì sa thải cậu ta."
Du Chiêu biết ý Du Hải, trong lòng càng thoải mái: Báo cáo ngày hôm qua, không phải là Du Chiêu báo cáo sao?
Hạ Đào ngày hôm qua không bình tĩnh, cắn trộm Du Chiêu. Không nghĩ tới lại bị Du Chiêu không một tiếng động mà đá đi.
Đoạn Khách Nghi vốn không coi Hạ Đào là gì, bây giờ nghe Du Hải mở miệng lại càng không thèm để ý.
Du Ung trong lòng vẫn tức giận, nghe lời này liền nghĩ: Xem ra cha chán ghét nó.
Du Ung vẫn còn ghi hận.
Bởi vậy, sau khi tới công ty, Du Ung liền cố ý kêu Đường Đông tới bộ phận của Du Chiêu, nói muốn mượn một thực tập sinh đi làm việc.
Thực tập sinh?
Chỗ Du Chiêu còn có thực tập sinh nào khác ư?
Không phải là Hạ Đào sao?
Du Chiêu nghe Tiểu Thích báo cáo, chỉ cười: "Em trai alpha của ta cũng quá không kiềm nén được tức giận."
Tiểu Thích tò mò: "Du Ung đột nhiên đến mượn người cũng quá kì quái! Ngài xem..."
"Cho hắn mượn đi." Du Chiêu nói, "Không phải chỉ là thực tập sinh sao? Cho hắn là được."
Tiểu Thích giống như không hiểu chuyện gì, nhưng nếu sếp đã lên tiếng, Tiểu Thích cũng không nói nhiều, gọi Hạ Đào đi.
Ngày hôm qua Hạ Đào ở trước mặt Du Hải bôi nhọ Du Chiêu, muốn xem cậu làm trò cười. Không nghĩ tới Du Chiêu bình an qua ải, Hạ Đào cũng cảm thấy có chút không ổn. Ngày hôm nay sáng sớm Du Ung đã phái người tới tìm tra, Hạ Đào nhạy bén, lập tức biết mình xui xẻo rồi.
Hạ Đào bề ngoài không nói gì, cùng Đường Đông rời đi. Đường Đông đưa Hạ Đào tới chuyển bàn máy vi tính.
Hạ Đào một omega yếu đuối, chỗ nào có thể chuyển nhiều bàn vi tính như vậy? Đường Đông cũng không để ý, chỉ bảo cậu ta làm việc: "Thực tập sinh yếu ớt như vậy? Trong công việc không phân AO, cậu yếu như vậy, không bằng đi làm thiếu phu nhân đi... Nhưng sợ là, có tâm mà không có phúc."
Hạ Đào bị chỉnh một phen, mặt mày xám xịt, đành vùi đầu khuân đồ.
Giữa trưa, Tiểu Thích thừa lúc nghỉ ngơi chuồn đi nhìn một cái, trở về nói nhỏ với Du Chiêu: "Đây chính là náo nhiệt!"
Du Chiêu tò mò: "Náo nhiệt thế nào?"
Tiểu Thích liền nói: "Hạ Đào vẫn luôn ở chỗ đó khuân đồ, bữa trưa cũng không ăn, sau đó bị cái gì mà hạ đường huyết, ngất xỉu ở hành lang."
BẠN ĐANG ĐỌC
[DM][ABO] Đặc Nồng Tin Tức Tố - Mộc Tam Quan
RomanceTổng tài x Tổng tài, ABO, cưới trước yêu sau, 1x1, HE Quá mức lạc quan tổng tài tinh anh công x Miệng cọp gan thỏ nội tâm yếu đuối thụ CP: Khuất Kinh x Du Chiêu