Hôm nay là ngày nghỉ, Kwon Soonyoung được dịp liền ngủ rất say, anh không rõ bây giờ là mấy giờ, chỉ biết là trời đã sáng đến mức ánh nắng đã có thể xuyên qua cửa sổ, chiếu thẳng vào mắt anh. Xoay người, Soonyoung với tay định ôm lấy vòng eo thon của Lee Jihoon vào lòng nhưng thứ mà anh tóm được chỉ là một nắm không khí.
"Hửm? Jihoon thức rồi à?"
Bất giác Soonyoung cảm thấy khó chịu, tối hôm qua còn yên ổn ngủ trong lòng anh cơ mà, Soonyoung nằm nghiêng sang chổ mà Jihoon đã nằm rồi suy nghĩ vu vơ.
"Bộ em không muốn ôm tôi thêm một chút nữa sao?"
Như cái ôm của đêm hôm đó ấy, đó là đêm đầu tiên từ sau khi kết hôn mà Kwon Soonyoung ôm lấy cả người cậu vào lòng rồi cùng nhau ngủ. Anh vẫn nhớ rõ là bé ngốc bảo rằng cậu đã ngủ rất tốt cơ mà.
"Hay em vốn không thích tôi ôm em?"
Kwon Soonyoung bật dậy rồi tự vỗ vào mặt mình vài cái, đột nhiên chỉ vì Jihoon không nằm bên cạnh anh vào buổi sáng mà đã tự suy diễn đủ điều vớ vẩn. Soonyoung ngáp một hơi, cố gắng mở to mắt ra rồi đi vào phòng tắm, anh chỉ vừa mở vòi nước rửa mặt thì đã bị nước lạnh làm cho nhói đầu.
"Ahh, tự nhiên lại đau đầu khủng khiếp vậy trời!"
Kwon Soonyoung bực dọc lau khô mặt, tay vẫn xoa hai bên thái dương, đang định đẩy cửa ra ngoài thì bóng dáng ai đó thấp hơn anh tầm nửa đầu cũng đang tiến vào.
"Ôi cẩn thận nóng!"_ Là Jihoon, cậu đang bưng trong tay một chậu nước ấm đang tỏa khói.
"Soonyoung! Anh có bị bỏng không? Anh đau đầu lắm sao?"
Lee Jihoon vội vàng đặt chậu nước xuống bên cạnh giường rồi chạy đến chổ Soonyoung xem xét cả người anh. Trông thấy bé ngốc luống cuống, chổ nào trên người anh cũng dám đưa tay lên sờ làm Kwon Soonyoung bật cười.
"Haha, đừng sờ nhiều như vậy Jihoon à, anh không bị phỏng đâu em"_ Vừa dứt câu là cơn đau đầu lại kéo tới, Soonyoung cũng vì vậy mà đứng cũng không vững, vẫn là Jihoon nhanh tay, kịp nắm lấy tay anh.
"Chả hiểu sao sáng nay đầu anh cứ đau kiểu gì ấy"
Kwon Soonyoung thì tự mình cảm thấy khó hiểu trong khi Jihoon đứng bên cạnh đột nhiên đỏ mặt rồi lại mím môi.
"Đ-để em lấy khăn ấm chườm trán cho anh, sẽ đỡ đau đầu hơn"
Khẽ khàng nắm lấy ống tay áo của Soonyoung, bé ngốc tỏ ý bảo anh nằm xuống giường, cơ mà Soonyoung cũng chẳng hỏi thêm, anh cứ vậy mà nghe lời, nằm lại trên giường mặc dù vừa rời mông khỏi nó vài phút trước.
Nhiệt độ ấm nóng vừa phải từ chiếc khăn bông nhanh chóng làm Soonyoung nhẹ đầu hẳn ra.
Lee Jihoon từng cử chỉ đều rất nhẹ nhàng, Soonyoung chăm chú nhìn em nhà làm từng động tác một lên vầng trán đang nhức như búa bổ của anh, trong khoảnh khắc đôi bàn tay trắng trẻo của Jihoon khẽ lướt qua chóp mũi, Soonyoung đã kịp ngửi thấy mùi đào chín tỏa ra.
Và cũng vì mùi hương này, Kwon Soonyoung tức khắc nhớ lại những gì xảy ra vào tối hôm qua.
"Jihoon ơi~ Anh... ức_ về rồi đây~"
BẠN ĐANG ĐỌC
[SoonHoon] • Hãy Ra Lệnh Cho Anh
FanfictionKwon Soonyoung trước giờ không thích bị ép buộc, đối với anh, nếu định mệnh muốn cả hai phải ở cùng một chỗ với nhau thì hãy sống thật yên lặng để đôi bên bớt chút phiền phức. Thế nhưng từ lúc nào không hay, Kwon Soonyoung lại muốn Lee Jihoon hãy r...