Chương 10 Alpha kịch liệt rên rỉ

342 23 0
                                    


"A ...." côn thịt thật lớn kia đột nhiên đâm vào tiểu huyệt chưa kịp thích ứng, Mạnh Du Già trừng lớn đôi mắt, hắn theo bản năng mà ôm chặt eo Diệp Thanh Mộng, nghiến răng nghiến lợi nói: "Cậu gạt người ....."

"Không  có nha." Diệp Thanh Mộng điều chỉnh một chút tư thế, nằm ở  dưới thân Mạnh Du Già, hướng về phía trước đỉnh đỉnh nói: "Cậu không phải đang thao tôi sao?"

"Đánh rắm!!" Mạnh Du Già liều mạng giãy giụa, đáng tiếc hắn bị trói ở trên sô pha không thể động đậy. Tiểu huyệt hắn bị ku của Diệp Thanh Mộng căng rộng, mơ hồ có thể nhìn đến  mị thịt đỏ tươi bên trong, mị thịt phun dâm thủy, gian nan mà phun ra nuốt vào dương vật thật lớn của Omega.

"Này không phải như cậu mong muốn sao?" Diệp Thanh Mộng cảm giác độ ấm trong phòng khách đang tăng lên, mồ hôi hai người quyện vào nhau, mà Mạnh Du Già ngồi ở trên người anh, anh hạ mắt, khó có điểm cảm xúc dao động. Phiền đã chết! Phiền đã chết! Diệp Thanh Mộng dùng sức mà thao tiểu huyệt cơ khát , biểu đạt bất mãn trong lòng.

Côn thịt chịch đến nơi chưa bao giờ chạm đến, Mạnh Du Già eo mềm nhũn, ghé vào trên người Diệp Thanh Mộng, cơ ngực mềm mại bành trướng dựa vào mặt Diệp Thanh Mộng, đầu vú đã bị Diệp Thanh Mộng ngặm ở trong miệng.

"A ...." đầu vú hồng phấn cực kỳ mẫn cảm được  khoang miệng nhập nóng hầm hập bao phủ, lời thô tục của Mạnh Du Già mang theo vài phần khóc nức nở, hắn lôi kéo  đầu tóc Diệp Thanh Mộng, giãy giụa mắng: "Cậu gạt tôi !!! Diệp Thanh Mộng ..... tôi thao mẹ cậu! A a ......cậu mẹ nó buông tôi ra .....Diệp Thanh Mộng!!! Cậu, cái tên đê tiện ...... Cái tên Omega  đáng chết !!! Thao mẹ cậu!! Tôi phải về nhà ......... a......"

Mạnh Du Già nói thô tục khó nghe, Diệp Thanh Mộng đột nhiên rũ xuống mi mắt, anh lạnh nhạt mà đẩy Mạnh Du Già, đem côn thịt chậm rãi rút ra khỏi người Mạnh Du Già: "Cút."

"Hả? Bị thao mông Mạnh Du Già không có phản ứng lại.

"Mạnh Du Già, cậu trở về đi." Diệp Thanh Mộng đem  tháo bịt mắt Mạnh Du Già xuống, Mạnh Du Già rõ ràng chú ý thấy được ánh mắt cô đơn quạnh quẽ của  Diệp Thanh Mộng, trái tim hắn co chặt, đôi mắt trừng lớn.

"Cậu ra khỏi đây rồi thì vĩnh viễn đừng xuất hiện ở trước mặt tôi." Diệp Thanh Mộng ngữ khí cực kỳ bình đạm, ánh mắt lạnh nhạt, giống đáy hồ sâu không thấy  nước, Mạnh Du Già thậm chí có một loại ảo giác, chỉ cần hôm nay hắn ra khỏi cửa, về sau sẽ không còn được gặp lại Diệp Thanh Mộng, tức khắc, Mạnh Du Già trong lòng nóng rát mà đau,  chóp mũi hắn đau xót, tiểu huyệt còn  kẹp chặt quy đầu của Diệp Thanh Mộng.

Cậu ta tức giận? Mạnh Du Già kinh hoảng, đáng chết! Đã chịch thì cứ chịch vậy! Dù sao cũng không phải một lần hai lần! Coi như chó cắn! Nghĩ xong, Mạnh Du Già nhận mệnh mà trừng mắt Diệp Thanh Mộng, hung hãn  nói: "Liền lúc này đây!" Dứt lời, gương mặt khuôn mặt có chút điểm hồng! Mạnh Du Già đột nhiên quay đầu,  tự mình động!

Hừ! Liền...... Liền hơi chút chịu thua một chút, hơn nữa...... Mạnh Du Già cúi đầu, vừa mới nhìn ánh mắt Diệp Thanh Mộng, hắn cảm giác có thứ gì đó trong tim đổ vỡ, chua xót, giống cắn một ngụm vào quả chanh, rất khó chịu. Hắn sống mười tám năm còn chưa bao giờ có loại cảm giác này.

Tiểu huyệt một lần một lần chủ động mà phun ra nuốt vào côn thịt lớn, Mạnh Du Già đột nhiên dâng lên một cổ   khoái cảm chưa bao giờ  có, cái loại này làm trong lòng thỏa mãn, hắn nghe nhàn nhạt mùi hương  trên người Diệp Thanh Mộng, đầu óc mông lung lợi hại hơn.

Hắn một bên cưỡi Diệp Thanh Mộng, tiểu huyệt  quấn chặt lấy côn thịt, chỗ hai người giao hợp  toát ra từng luồng bọt mép, Mạnh Du Già vô lực mà rên rỉ, Mạnh Du Già trong miệng hồ kêu: "Thanh thanh !! Lão tử chịch ngươi!!!"

"Thanh thanh .......a...... Thanh thanh!! Thanh thanh thật là lợi hại!! Kẹp đến sướng!!! A...... ku của Thanh thanh thật tốt  !!"

"A...... Thanh thanh, thanh thanh, thanh thanh ..... tôi thao cậu, thao thật thoải mái a .....!!"

(Loại chịch này lạ quá! hỏng có quen -_- )

......

Mạnh Du Già dùng hết toàn thân sức lực khiêu khích Diệp Thanh Mộng, một lần một lần mà kêu tên của hắn, nói mê sảng, Diệp Thanh Mộng bị hắn nói đến cả đầu ê ẩm, anh hơi hơi nhíu mày, dùng tay che miệng  Mạnh Du Già  không cho nói lung tung.

"Ưm...ha...ha......" Tay đột nhiên che miệng lại, Mạnh Du Già mặt đỏ lên, một lát sau, hắn tựa hồ nghĩ tới một  phương pháp để chỉnh Diệp Thanh Mộng, hắn ngậm lấy  ngón tay Diệp Thanh Mộng, đầu lưỡi liếm khớp xương Diệp Thanh Mộng.  Bộ dáng giống  kỹ nữ sống thiếu hơi ku, Diệp Thanh Mộng còn chưa có xem qua bộ dáng dâm đãng của Mạnh Du Già như thế  .

Diệp Thanh Mộng bị hắn thao túng cảm xúc, anh ôm eo Mạnh Du Già, hung hăng mà kích thích điểm mẫn cảm của hắn, đem lỗ đít dâm đãng kia  chịch cho nước chảy "Phụt phụt", hai người nước sữa giao hòa , so với lúc trước  còn  kịch liệt hơn. Dương vật Mạnh Du Già  thậm chí xuất hiện sưng lớn, sẵn sàng cho việc bắn vào khoang sinh sản để tạo em bé nhưng dương vật  thô dài  này đang kịch liệt nảy động, thế là tư thế sẵn sàng gắn kết đó coi như  hoàn toàn vô dụng, ngược lại mông  thì có tác dụng, nơi đó cơ khát mà phun ra nuốt vào  côn thịt thô to.

"Ưm...sướng......" Mạnh Du Già phun ra ngón tay Diệp Thanh Mộng, nhiệt huyết mà cưỡi, lại bắt đầu kêu tên của anh...

"Thanh thanh"

"Thanh thanh"

"A ..... thanh thanh!"

Diệp Thanh Mộng hiếm thấy đến có chút thất thần, Mạnh Du Già tựa như kỹ nữ cơ khát, không ngừng mà lấy lòng côn thịt anh.

Trong nháy mắt, Diệp Thanh Mộng không khống chế được  hương vị chính mình, mùi hương thảo tươi mát chớ quên, tựa như trời mưa sau, nước mưa tàn lưu ở trong không khí tươi mát, tản ra không khí mang theo hương vị tươi mát, thấm vào ruột gan. Hai người cư nhiên hoàn thành một lần AO câu dẫn, tin tức tố tươi mát cùng mùi thuốc lá, hai cái không chút nào tương quan về hương vị, cư nhiên dung hợp làm một, hấp dẫn lẫn nhau, kết hợp, bổ sung cho nhau.

Cuối cùng, Diệp Thanh Mộng không khống chế  được, một cổ nhiệt lưu bắn vào thân thể  Mạnh Du Già, tinh dịch nóng hầm hập  kích thích tràng màng Mạnh Du Già , hắn theo bản năng mà kẹp chặt tràng đạo, có chút mê mang, có chút mông lung mà nhìn Diệp Thanh Mộng, hắn ngây ngốc mà cười cười, cũng ở Diệp Thanh Mộng trên trán lưu lại một hôn.

"Thanh thanh, thân thân."

Dứt lời, kiệt sức mà ngã vào trong lòng ngực Diệp Thanh Mộng.

[ABO] XOAY NGƯỢC LẠI NHÂN TRA (EDIT HOÀN)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ