Buổi tối hôm đó, khi mọi người dùng bữa xong ai về phòng nấy rồi, Trịnh Tại Hiền mới ôm Lý Thái Dung vào lòng mà nói:
"Anh xin lỗi đã làm em buồn về chuyện đăng ký kết hôn."
Lý Thái Dung nắm tay hắn, đáp: "Sao lại xin lỗi, người có lỗi là em mới đúng. Vì em khiến anh đau khổ, cho nên anh mới sợ hãi như vậy. Em sẽ dùng cả đời còn lại để xoa dịu nỗi đau cho anh."
Trịnh Tại Hiền vui vẻ gật đầu. Hai người họ lên giường nằm, chỉ thuần túy là ôm nhau ngủ chứ không hề có dục vọng gì. Trịnh Tại Hiền tuy rằng không giỏi kiềm chế, nhưng hôm qua hắn đã làm quá độ, khiến nơi tư mật của Lý Thái Dung bị sưng lên, vì vậy hắn không dám động vào cậu nữa, để cậu nghỉ ngơi vài ngày. Tuy là sưng không nghiêm trọng nhưng hắn rất xót xa, không dám buông thả nữa.
"Anh, sao hôm nay anh Trầm Mặc cũng theo ba mẹ với Minh Hiên sang đây vậy?" Lý Thái Dung thắc mắc.
"Anh cũng không rõ nữa, đại khái là Minh Hiên thưa với ba mẹ chuyện nó và Trầm Mặc yêu nhau, rồi cầu xin ba mẹ đồng ý. Ba mẹ ban đầu không chấp nhận, nhưng về sau thấy hai người họ kiên quyết quá nên cũng đồng ý. Mẹ sau khi biết chuyện Trầm Mặc vì nó mà hi sinh quá nhiều, liền thương Trầm Mặc như con ruột. Ba mẹ với hai người họ hiện tại đang ở chung nhà." Trịnh Tại Hiền kể sơ qua một lần.
"Vậy có nghĩa là hôm nay ba mẹ sang đây cùng con trai và ..."con dâu út" sao?"
Trịnh Tại Hiền bật cười, đáp: "Ừ, phải."
"Anh, ba mẹ có biết Dật Minh là con của Minh Hiên không?" Lý Thái Dung thấy ông bà rất cưng chiều đứa cháu này.
"Biết. Nhưng ba mẹ sợ Trầm Mặc buồn lòng nên không ai nói ra cả. Hơn nữa chỉ cần là có cháu đích tôn, ba mẹ đã hài lòng lắm rồi, cũng không cần biết là con ai. Mấy năm qua ba mẹ cũng tìm cách giúp đỡ cho Viên Lệ Hoa – mẹ ruột của Dật Minh rất nhiều. Cô ấy hiện tại cũng đang làm việc trong một chi nhánh của Song Long, nằm ở phía Tây, cách xa công ty của Minh Hiên. Ba mẹ lấy danh nghĩa tổng giám đốc mà cho cô ấy cùng gia đình nhiều phúc lợi tốt, khiến họ cũng không nghi ngờ gì. Anh nghe nói cô ấy cùng chồng hiện tại đã có hai đứa con, kinh tế gia đình không được khá giả nhưng sống với nhau cũng rất hòa thuận. Minh Hiên hầu như chẳng quan tâm đến cô ấy, bởi nó sợ nếu dính dáng chút gì đó thì biết đâu gây ra hiểu lầm không đáng có, hại Trầm Mặc không vui."
"Vậy thì tốt rồi." Lý Thái Dung vui vẻ. "Nhưng Dật Minh có biết Minh Hiên là ba ruột nó không?"
"Không. Anh và ba mẹ đã bàn bạc rằng không nói sự thật. Người ta có câu "sảy cha còn chú", anh hay Minh Hiên làm ba nó cũng không có vấn đề gì. Hơn nữa Minh Hiên cũng thấy anh thích hợp nuôi bé hơn, liền không bàn bạc về việc này nữa. Coi như mọi thứ cứ thế mà tiếp tục." Trịnh Tại Hiền cũng rất vui vẻ nói về vấn đề này, dù sao mọi thứ cũng đang rất tốt.
"Em thấy anh Trầm Mặc có vẻ vui hơn trước nhiều anh nhỉ?"
"Ừ, trước đây sức khỏe của Trầm Mặc có vấn đề, lại thêm đau khổ vì Minh Hiên nên trông anh ta có vẻ tiều tụy. Sau này khi Minh Hiên nhận ra Trầm Mặc yêu mình đến như vậy, không tiếc hi sinh mọi thứ để giúp nó, nó liền không nói hai lời mà tuyên bố sẽ ở cùng Trầm Mặc, đời này nó không yêu người thứ hai ngoài anh ta. Trầm Mặc sang nước ngoài điều dưỡng mấy năm, bệnh tật trên người giảm bớt, bây giờ lại vui vẻ mà sống, cho nên không có điều gì đáng ngại nữa." Trịnh Tại Hiền nói.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Chuyển ver - JAEYONG] YÊU LẦM CƯỚI SAI
FanfictionTác giả: Sana Fic gốc của tác giả tại đây mọi người nha: https://jiffyyeuchanbaek.wordpress.com/list-fic-da-hoan/fanficchanbaek-yeu-lam-cuoi-sai/ Thể loại: Hiện Đại, Cưới trước yêu sau, ngọt ngược, HE. Nhân vật: Trịnh Tại Hiền x Lý Thái Dung (Jaeyon...