Tinh Hoa còn nói rất nhiều thứ cần phải chú ý, sau đó dặn dò nàng nghỉ ngơi cho tốt, hai người ở lại, còn mình được Mạc Thành Dũng đỡ rời khỏi!
Vân Hi đuổi hết người ra rồi mới hỏi Phùng Ý Xương: “Có thể giữ được không? Đừng có lại kiếm cái gì để lấp liếm!” Chuyện trước kia Vân Hi một chút vẫn chưa quên.
“Lần này chắc chắn, hỉ mạch tuy chỉ mới lộ ra nhưng có vẻ ổn định. Hoàng thượng và nương nương yên tâm đi. Nay hư hàn của nương nương cũng như người bình thường vậy, có thể dưỡng thai.” Phùng Ý Xương vừa nghe xong vội vàng quỳ xuống nói, “Vi thần trở về phối mấy thang thuốc giữ thai, nương nương cứ cách bảy ngày lại dùng một thang, bớt mệt nhọc, thêm niềm vui, bổ sung thêm thuốc bổ. Vi thần sẽ cẩn thận!”
“Mấy lời này là do ngươi nói, đừng để đến lúc đó lại lấy hư hàn của nàng làm lý do!” Vân Hi rũ mắt nhìn hắn.
“Vi thần tất nhiên là hiểu điều này.” Phùng Ý Xương vội vã dập đầu.
Phùng thái y đi rồi, Vân Hi nhìn Phi Tâm, khẽ thở dài một tiếng, cuối người ôm chầm lấy nàng: “Nàng nghe rồi đó, bớt mệt nhọc, thêm niềm vui, gần đây đừng nghĩ ngợi gì nữa! Tim nàng chia làm tám van ta tất nhiên là biết. Mấy ngày này nàng làm càn như thế, vì thái hậu, vì ta, lại là vì…”
Chàng cứ yên tâm, chỉ cần cái bụng này hăng hái một tí, tất nhiên là sẽ ổn.” Phi Tâm tựa vào lòng hắn, “Thiếp không gánh tiếng xấu này, cũng không cho chàng gánh. Cách này chàng nhất định phải nghe theo thiếp, không cần lo nữa!”Vân Hi cúi đầu, ngón tay móc lấy ngón tay nàng, nhìn hai người quấn tay lại. Sau một lúc lâu hắn mới nói nhỏ: “Trước khi đăng cơ, trẫm cúng tế trước linh cữu của tiên đế. Một ngày một đêm, không ăn không uống!”
Phi Tâm hít vào một hơi, hiểu được ý của hắn. Lúc ấy hắn chỉ là một đứa trẻ chưa đến bảy tuổi, đã phòng bị đến nước này. Khi đó bất cứ lúc nào cũng sẽ có người hại hắn, âm mưu bất cứ lúc nào cũng có thể thành dương mưu. Trước khi khoác long bào lên người, bên ngoài tâm cung tất cả đều là nguy hiểm! Lúc ấy tiên đế băng hà, tân đế trước khi đăng cơ đều phải theo lệ Cẩm Thái mà phải cúng tế trước linh cữu tiên đế một ngày một đêm. Hắn chỉ mới là một đứa trẻ, đã biết rõ thiệt hơn! Đứa trẻ nhịn không được đói khát, nhưng hắn có thể chịu được.
Nếu như nàng không để ý tới chuyện trong hậu cung, cũng như lúc ở Tiên Nhân Điện vậy!” Vân Hi hôn lên cổ nàng.
Phớt lờ mọi chuyện không có nghĩa là mặc cho người ta muốn làm gì thì làm. Chàng không tin thiếp thì cứ lo việc trên triều đình là được. Đợi đến khi chính sách mới tiến hành ổn thoả, thiếp sẽ cho chàng một hậu cung sạch sẽ!” Phi Tâm thấp giọng nói. “Thiếp nghĩ gì đều không thể gạt được chàng. Nhưng lần này thiếp quyết không chỉ lo một đầu. Chàng không cần lo. Cứ theo ý thiếp, được không?”
“Ta hiểu nàng rất rõ. Nào có thể không tin? Ta và nàng cũng không là vì phổ độ chúng sinh mới gửi hồn người sống, tội gì bỏ qua chuyện tốt như vậy? Hậu cung từ xưa chính là như thế. Người nào đáng thương, người nào lại không thể thương hại?” Vân Hi khẽ hừ một tiếng, nhàn nhạt nói.
BẠN ĐANG ĐỌC
Cung - Mê tâm ký
RomanceTại sao phải lập mưu kế thấp hèn để cạnh tranh vị trí trong hậu cung kịch liệt như thế, như vậy làm sao mà bình an vượt qua kiếp phi tần buồn chán trong cung cho đến khi quang vinh thối lùi chứ? Lại nên ứng phó với quan hệ con người phức tạp như thế...