Chương 62: Trời đất tác thành

7.2K 340 31
                                    

Tô Giai Nghê cuối cùng không có phá thai nhưng cũng từ chối sự giúp đỡ của đám người Kỳ Mặc Vũ. Cao Lỗi sau đó có gọi đến một lần, chỉ hỏi cô đã bỏ đứa bé chưa. Tô Giai Nghê chỉ lạnh lùng nói ra một câu "không phải chuyện của anh". Kể từ đó họ không liên lạc nữa.

Tô Giai Nghê yêu hắn là thật, nhưng thất vọng về hắn cũng là thật. Cô biết, giữa cô và hắn sẽ không còn cái gì gọi là gương vỡ lại lành.

Mấy ngày qua Khuất Tĩnh Văn cũng để Tô Tử Phong điều tra hành tung của Cao Lỗi, biết được hắn không biết hối cải. Dùng cái miệng của mình lừa gạt rất nhiều cô gái.

Vốn ban đầu muốn cho hắn một bài học nhưng Khuất Tĩnh Văn nói rằng phải hỏi qua ý kiến của Tô Giai Nghê. Dù sao bọn họ là người ngoài, không thể nào thay cô quyết định.

Cuối cùng Tô Giai Nghê chỉ lắc đầu, lưu cho Cao Lỗi đoạn ân nghĩa cuối cùng. Hồ Nhã Hinh sau khi nghe xong ngoài mặt cũng chỉ biết thở dài, nhưng sau lưng âm thầm tự mình hành động.

Hồ Nhã Hinh chính là không sợ trời không sợ đất. Cũng không cần quan tâm Cao Lỗi có sống tốt hay không.

Trong một đêm, ảnh chụp của hắn qua lại với nhiều cô gái khác nhau bị tung khắp Hoa Đại. Sự việc sau đó càng lúc càng lan rộng. Cư dân mạng và các bậc phụ huynh lên tiếng chỉ trích, gây áp lực lên nhà trường. Cuối cùng hắn bị buộc thôi học dù chỉ còn một thời gian ngắn nữa là có thể tốt nghiệp.

Hồ Nhã Hinh có một chút hả hê nhưng vẫn cảm thấy chưa đủ. Gia cảnh hắn tốt, bị đuổi học, im lặng một thời gian là coi như xong. Ngược lại Tô Giai Nghê gần như là phải gánh vác hết mọi thứ. Cô thực sự rất muốn đem hắn đánh gãy chân, nhưng cuối cùng bị Kỳ Mặc Vũ ngăn cản.

Chuyện ta ngươi tình nguyện, Tô Giai Nghê đã không truy cứu, bọn họ càng không nên truy cứu.

...

Bởi vì chuyện của Tô Giai Nghê nên thời gian gần đây tâm trạng Kỳ Mặc Vũ có chút không tốt. Khuất Tĩnh Văn nghĩ nghĩ liền muốn đưa nàng ra ngoài đi dạo một chút.

Kỳ Mặc Vũ biết cô lo lắng cho mình nên không có từ chối. Cũng đã lâu hai người không đến cô nhi viện, Kỳ Mặc Vũ liền đề nghị cùng nhau đến đó.

Lần này mấy đứa trẻ đối với Kỳ Mặc Vũ xem như quen thuộc, cũng không cần đến Khuất Tĩnh Văn đã chủ động vây lấy nàng.

Kỳ Mặc Vũ như cũ mang túi bánh kẹo phát cho bọn nhỏ rồi mới theo Khuất Tĩnh Văn vào trong. Chưa đi được mấy bước đã ngửi thấy mùi thức ăn trong bếp. Cho dù mới ăn sáng xong nhưng Kỳ Mặc Vũ vẫn không nhịn được xoa xoa cái bụng.

Khuất Tĩnh Văn chỉ nhìn nàng, bộ dáng đáng yêu như thỏ con rình mồi khiến cho tâm cô mềm nhũn, cũng quên mất việc phải cùng Viện trưởng Lâm chào hỏi.

Viện trưởng Lâm nhìn đến mười ngón tay đan vào nhau của hai người, hắng giọng: "Chỗ này toàn là trẻ con nha."

Kỳ Mặc Vũ phản xạ có điều kiện, ngượng ngùng buông tay Khuất Tĩnh Văn, hơi mỉm cười: "Dì Lâm."

Khuất Tĩnh Văn cũng tự nhiên hướng Viện trưởng Lâm nở một nụ cười: "Hôm nay lại đến làm phiền dì rồi."

Viện trưởng Lâm nhìn hai người, không có trả lời Khuất Tĩnh Văn mà hướng Kỳ Mặc Vũ chọc ghẹo: "Xem ra là đã ở bên nhau rồi?"

BHTT | Hoàn | Cùng Nàng Nói Chuyện Trăm NămNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ