4

303 43 0
                                    

bảy giờ tối, kim gyuvin đã về từ lâu. nhưng riêng yujin thì vẫn một mực la cà bên ngoài.

một mình hắn ngồi ở chiếc bàn ăn lớn, trên bàn bày biện đủ sơn hào hải vị mà hắn chưa từng nếm qua trong đời. gyuvin khá tò mò với những thứ này, phải chi có mẹ ở đây thì tốt biết mấy.

tiếng chuông cửa vang lên, gyuvin ra hiệu cho quản gia không cần động đến, ý để đích thân hắn đi.

vừa mở cửa, gyuvin bắt gặp mấy người đàn ông mặc đồng phục cảnh sát. hắn mở to mắt, hắn thực tình không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

người trước mặt giơ thẻ cảnh sát lên, dùng chất giọng nghiêm nghị nói với hắn.

"theo lệnh khám xét điều tra. cậu han yujin có liên quan đến cái chết của cô yoo minseo, rất mong cậu hợp tác điều tra."

yoo minseo? gyuvin lặng người, chân đứng cũng không vững nữa.

.

7 năm trước.

kim gyuvin hai mươi ba tuổi, yoo minseo mười tám tuổi.

"yoo minseo, anh thích em. thích em từ lâu lắm rồi. liệu người như anh có được em cho một cơ hội trở thành người thương không?"

nàng beta nhỏ mím chặt môi, cúi gằm mặt xuống.

gyuvin liền trở nên hốt hoảng, thả hết cả bó hoa và hộp quà nhỏ xuống đất. hắn một tay ôm lấy vai của cô, một tay nâng gương mặt minseo lên.

"minseo... em..."

rất nhanh, hắn liền nghe thấy âm thanh sụt sịt của người đối diện. yoo minseo khóc rồi.

nhìn thấy người thương rơi lệ, tim hắn như bị ai đó bóp nát. trong lòng bỗng nhói lên một cơn đau kì lạ.

"e-em cũng thích anh, hức... nhưng mà..."

kim gyuvin ngày càng ôm chặt cô hơn, tay phải vuốt nhẹ tấm lưng nhỏ để cô gái bình tĩnh hơn.

ít lâu sau, minseo cuối cùng cũng chịu ngẩng đầu lên. gương mặt cô lấm lem nước mắt khiến hắn đau lòng vô cùng.

"em phải đi du học, không biết khi nào mới có thể trở về..."

tay hắn từ từ di chuyển lên gáy cô. gyuvin chầm chậm đặt nụ hôn lên đôi môi hồng hào kia.

"đừng khóc, bé ngoan. vì anh yêu em nên anh nhất định sẽ chờ em. chờ bao lâu cũng được, chỉ mong ai đó không cô đơn khi không có anh thôi."- gyuvin cười.

song, hắn đã thành công làm minseo lấy lại tinh thần.

"anh hứa rồi nhé, nhất định phải chờ em."

.

kim gyuvin hoảng hốt, vội vã ấn gọi cho yujin. hắn đứng ngồi không yên, chỉ có thể đi đi lại lại nghe bài nhạc chờ.

đây là bài hát hắn rất thích, nhưng không ngờ lại phải nghe trong trường hợp này.

sau khoảng chừng ba mươi phút, đối với hắn cứ như ba thập kỉ vậy.

gyujin - abo | gán nợNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ