45

2.3K 165 8
                                    

Thời gian cứ ngỡ đã trôi qua một thế kỷ, Thúc Hàm Thanh kịch liệt ổn định tâm trí và hơi thở, gian nan chống đỡ thân thể.

Sau đó mở toang cửa phòng mình, cậu như thể đã vắt toàn bộ sức lực vào việc gõ cửa phòng Yến Thần Quân.

Cửa ngay lập tức mở ra, Thúc Hàm Thanh nhìn Yến Thần Quân đứng cạnh cửa sổ, trông tỉnh như chưa hề chợp mắt, giọng điệu vững vàng: "Lại gặp ác mộng sao?"

Trong mắt Thúc Hàm Thanh tràn ngập phẫn nộ, cậu lập tức siết cổ áo trắng Yến Thần Quân: "Bây giờ khai sạch mọi thứ cho tôi."

Yến Thần Quân bị Thúc Hàm Thanh dùng sức đẩy lùi hai bước, nhưng y lại nhanh chóng nắm lấy tay cậu: "Được, cậu theo tôi."

Thúc Hàm Thanh dùng ánh mắt quái lạ liếc qua cỗ máy mình từng gặp, Yến Thần Quân đặt bàn tay lên bề mặt của nó, tiếng máy móc bắt đầu khởi động vang vọng khắp phòng.

"Xin chào chủ nhân."

Thúc Hàm Thanh nhìn màn hình điều khiển dần sáng lên: "Rốt cuộc nó là cái gì?"

"Dùng để tạo mộng khí."

Thúc Hàm Thanh ngờ vực hỏi: "Chính nó đã tạo ác mộng cho tôi?"

Yến Thần Quân lắc đầu, cong khóe miệng khổ sở: "Không, tạo cho tôi."

Y không ngừng quay ngược thời gian, chỉ vì muốn thay đổi tất cả.

Yến Thần Quân nhìn Thúc Hàm Thanh đang xem xét mục đích của họ, vì thế y mở miệng: "Nơi này từng là hầm trú ẩn của bộ phận quân đội, hiện tại là nhà kho ngầm không được sử dụng nhiều, nên không ai tìm đến được."

Thúc Hàm Thanh nhíu mày: "Tôi muốn biết thân thế của bản thân."

Tầm mắt Yến Thần Quân như hướng về phía xa xăm: "Đó là một câu chuyện từ rất lâu rồi."

Yến Thần Quân lấy chiếc bình nhỏ từ trong két sắt ra, bên trong chứa đầy chất dị năng xanh lam đang khẽ chuyển động. Trong một khắc Thúc Hàm Thanh chạm đến chiếc bình, cậu liền cảm thấy bồn chồn không yên, nắp chai vừa hé mở, lượng dị năng gấp gáp chui vào cơ thể.

"Sau một kiếp lại thêm một kiếp, dẫu tôi có dựa vào máy móc lặp lại không biết bao nhiêu lần quy hồi. Sự thật là cậu thuộc bộ phận nhân sự của phòng thí nghiệm, được phòng thí nghiệm nuôi nấng cùng đám Thạch Lỗi, thừa hưởng gien của 'cha mẹ' trong bức ảnh đó. Ban đầu đại dịch virus lan rộng, người lây nhiễm nhanh chóng hoá tang thi, những người may mắn sống sót còn lại chỉ biết chờ đợi chính phủ hành động, trải qua nhiều lần kiểm soát thì người sống sót mới có cơ hội đứng trong căn cứ, xác định không còn mối nguy hại tiềm ẩn nào, nhân loại đã tới gần bờ vực tồn vong."

"Vì vậy căn cứ bắt đầu kế hoạch mang tên Cổ Trùng."

Thúc Hàm Thanh nhớ ra rồi.

Cậu được phòng thí nghiệm nuôi nấng đào tạo, ở cái năm trước mười tuổi thì không ai trong số bọn họ được phép đặt tên, cậu là đứa nhỏ nhất đội ngũ, ngay cả Dịch Nhiên còn lớn tuổi hơn cậu, bọn họ gọi cậu là tiểu Ngũ. Vừa tròn mười tuổi thì tất cả mới có tên riêng của mình.

You'll also like

          

Doãn Biên Yên là đại tỷ, theo thứ tự là Tang Mại, Thạch Lỗi và Dịch Nhiên, song Yến Thần Quân thì khác xa, y thuộc bộ phận khác của quân đội, 18 tuổi đã nắm trong tay con dấu ủy nhiệm đỏ tươi đóng tại phòng thí nghiệm.

Năm người họ đều nằm dưới quyền Yến Thần Quân.

Thiên tài trẻ tuổi Yến Thần Quân, hơi cứng nhắc trong việc đối nhân xử thế, luôn tạo cảm giác nghiêm túc lạnh lùng với người đối diện, vì thế rất ít người thân cận y, cố tình tên thần kinh thô Thúc Hàm Thanh bị mấy anh chị tống cổ đến cạnh y, cậu cũng chẳng bất mãn gì hết. Yến Thần Quân không nói một lời thì cậu vẫn lẳng lặng đứng một bên, ngây ngốc ngắm cỏ cây hoa lá.

Thúc Hàm Thanh được đám Thạch Lỗi dạy hư, cách ứng xử không phải phép cho lắm, nên ngay từ đầu Yến Thần Quân đã có thành kiến với cậu.

Lúc thì chê cậu nhếch nhác, lúc thì phàn nàn cậu ăn uống quá ồn, Thúc Hàm Thanh vốn không phải dạng người chỉ ngồi đọc báo cáo trong phòng kín, cậu nghĩ thầm bản thân mỗi ngày lăn bò tập luyện, trên người đương nhiên không sạch, hơn nữa cậu ăn nằm trong quân đội từ nhỏ, khó tránh khỏi cử chỉ thô lỗ.

Mới đầu Thúc Hàm Thanh cũng chẳng ưa y, nhưng ngại chức vị khác biệt, hiểu rõ không được ghét bỏ ra mặt, cuối cùng chỉ biết đứng sau lưng nói xấu y với Thạch Lỗi.

Thạch Lỗi khoác tay cậu, bảo bọn họ không cùng thế giới với Yến Thần Quân, tạm hoà hoãn bầu không khí giữa hai người.

Thúc Hàm Thanh thầm nghĩ, kia là cấp trên của mình, phải ăn nói nhẹ nhàng.

Lần Yến Thần Quân thay đổi thái độ với cậu là đợt cùng Thúc Hàm Thanh tham gia buỗi diễn đàn thảo luận, cậu liều chết cứu Yến Thần Quân khỏi tay tên côn đồ. Sau sự cố, bọn họ tạm thời được đưa đến căn phòng đơn sơ của trung tâm triển lãm. Trong phòng tắm xối xả tiếng nước, hơi ẩm nhanh chóng lan toả, phủ kín mặt gương mơ hồ.

Nước chảy xuống cơ thể trần trụi, Thúc Hàm Thanh cảm thấy từng lỗ chân lông đều giãn ra, đồng thời dịu xuống đau mỏi ẩn trong xương cốt, vết máu theo làn nước xuôi về cẳng chân. Đợi một lúc cậu mới vươn tay chạm vào miệng vết thương, đau đến khoé miệng mếu đi, vừa định lau khô thân thể ướt sũng qua loa thì cửa phòng đột nhiên mở ra, thu vào mắt Yến Thần Quân là dáng hình dẻo dai kia.

Thúc Hàm Thanh lau vết nước trên mặt, dáng vẻ quay đầu lại để lộ đuôi lông mày cùng khóe mắt kinh tâm động phách. Cậu tắt nước, cầm khăn lông vắt bên cạnh, trên người hằn sâu khí chất cứng rắn và quả quyết như được tôi luyện nhiều năm mà thành, không hề do dự lấy thân chắn đạn.

"Tôi tắm xong rồi, đến lượt anh."

Yến Thần Quân nhíu mày, tầm mắt không rời vai phải: "Cậu không biết phải kị nước vào vết thương?"

Thúc Hàm Thanh bỗng hiểu ra, Yến Thần Quân thế mà lại quan tâm thương tích của cậu cơ đấy, cậu tỏ vẻ không sao: "Chẳng hề hấn gì, tôi da dày thịt béo, sẽ khỏi nhanh thôi."

Thúc Hàm Thanh đang nói sự thật, sức khôi phục của bọn họ mạnh kinh người, chỉ cần không trí mạng thì bọn họ còn khôi phục nhanh hơn cả người thường, cậu của năm mươi lăm tuổi bắt đầu chấp hành nhiệm vụ, núi đao biển lửa đều trải qua.

Giống Homura cố tiến lên 1 cách mù quáng kẹt 12 năm trong vòng lặp vẫn không cứu được Madoka, từ cố chấp biến thành ám ảnh, tự tha hoá bản thân trở thành ác quỷ và kéo Chúa giáng trần. Clm nổi da gà quá sốp ơi, mê cái trope này điên sihbfdwbfwbfhiwf

4mo ago

2
Quân Quân truyện chưa kể:)))

8mo ago

4
[Hoàn/NP/ĐM]Pháo hôi thê thảm sống lại trong tiểu thuyết mạt thếWhere stories live. Discover now