Chương 12

1.9K 35 0
                                    

Chương 12: Play trên lưng ngựa.

Nhị trưởng lão của Ma giáo trước khi vào giáo là một tiêu sư, bị người trả thù giết cả nhà, dưới sự giận dữ muốn báo thù ông liền vào Ma giáo, không ngờ nhiều năm sau Ma giáo tan vỡ, sau khi ông trở về mới phát hiện năm đó thê tử không chết, còn sinh nhi tử cho ông, hiện giờ đến tôn nữ cũng có, vì thế ông dứt khoát làm một đồ tể (Người bán thịt lợn)

Lúc Bách Lí Hàn tìm được ông, ông đang chặt thịt, từ nhị trưởng lão Ma giáo cao cao tại thượng, có tầm ảnh hưởng lớn trên giang hồ, ngã xuống thành bán thịt bên đường đối với ai cũng cười, người đầy mỡ chán ngấy, nhưng trên mặt ông tràn đầy tươi cười lại khiến Bách Lí Hàn khó hiểu.

Đến khi một nữ hài 5, 6 tuổi buộc hai bím tóc ôm hai cái bánh bao tiến đến trước mặt nhị trưởng lão nói: "Gia gia đói bụng chưa, ăn bánh bao~"

Lúc này, Bách Lí Hàn thấy được tươi cười hiền từ xưa nay chưa từng có ở trên mặt nhị trưởng lão, nụ cười này giống như có loại ma lực, làm một nhị ma đầu giết người như ma cả người đều tràn ngập hiền từ, ngay cả Bách Lí Hàn tránh ở nơi xa cũng cảm nhận được.

Bách Lí Hàn nhìn chằm chằm cảnh tượng gia tôn hài hoà, nhấp môi nhìn thật lâu, cuối cùng hắn cắn chặt răng xoay người đi.

"Sao phu nhân lại đi?" Vẻ mặt Chu Uý Kì thực khó hiểu.

"Hừ, nếu nhị trưởng lão thích làm đồ tể, đương nhiên không xứng lại làm trưởng lão Ma giáo ta!" Bách Lí Hàn oán hận nói.

Trong lòng Chu Uý Kì cười nhạo: "Phu nhân chính là miệng cứng lòng mềm, vi phu hiểu."

Bách Lí Hàn trừng mắt nhìn Chu Uý Kì một cái: "Lòng bổn toạ càng cứng hơn."

Chu Uý Kì lắc đầu: "Bản lĩnh khẩu thị tâm phi của phu nhân thật là không ai có thể bằng."

Bách Lí Hàn nói không lại anh, chỉ có thể trừng anh, lấy ánh mắt cảnh cáo.

"Được được, vi phu sai rồi." Chu Uý Kì chạy nhanh ôm hắn vào trong lòng dỗ dành, nói xong liền hôn trên mặt hắn một cái.

"Ai da đừng quậy!" Trước mắt bao người Bách Lí Hàn lập tức ngượng ngùng, huống hồ hiện tại hắn vẫn giả trang nữ tử, bao nhiêu đôi mắt đang dừng ở trên người hắn.

Chu Uý Kì không nghe, Bách Lí Hàn đã tổng kết ra phương pháp đối phó Chu Uý Kì, vì thế hắn dựa vào trong lòng Chu Uý Kì, mắt đào hoa yêu mị khẽ nhếch: "Phu quân~"

Chu Uý Kì lập tức đầu hàng, ai cũng không chịu nổi giáo chủ yêu nghiệt làm nũng trước mặt mọi người.

"Còn đi tìm thất trưởng lão không?" Chu Uý Kì lại hỏi.

Trên thực tế, trong nháy mắt Bách Lí Hàn vừa mới xoay người từ bỏ nhị trưởng lão, Chu Uý Kì cũng đã biết lựa chọn của hắn, hơn nữa ngay vào lúc đó, độ hoàn thành cũng từ 90% biến thành 95%, nói cách khác, anh chỉ thiếu một chút, thế giới này liền hoàn thành công lược.

Quả nhiên, Bách Lí Hàn lắc đầu. "Thôi, ta đột nhiên chán ghét, không muốn lại làm giáo chủ Ma giáo gì đó nữa."

"Vậy ngươi muốn đi đâu" Chu Uý Kì ôm hắn vào trong lòng: "Ngươi muốn đi đâu ta đều đi cùng ngươi."

Địt Nát Những Bá Tổng ĐóWhere stories live. Discover now