Trong nhà Mã Quần Diệu chỉ có hai chiếc đèn nhỏ, nhưng đều han gỉ hỏng cả rồi . Hắn vì sợ vợ nhỏ sợ tối nên lục cục đi thắp một dãy nến màu đỏ sau đó đứng ở ngoài cửa không dám nhìn trộm , thỉnh thoảng lại khẩn trương mà cọ cọ lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi vào quần . Ánh sáng từ cửa sổ hắt ra huyền ảo tựa như ánh nến trong đêm động phòng hoa chúc khiến mặt hắn đỏ bừng.Lâm Y Khải thoải mái tắm rửa xong, nước trong chậu đã nguội phân nửa , cậu mặc vào chiếc áo sơ mi hoa màu tím xanh mà Mã Quần Diệu đưa cho mình, gội sạch bộ tóc giả rồi lại đội lên đầu. Thực ra tóc ban đầu của cậu cũng đã chạm tới mang tai rồi. Sau khi hoàn tất thủ tục " nguỵ trang " cậu mới đứng dậy tiến tới đẩy cửa ra.
Mã Quần Diệu đang ngơ ngác đứng ngoài cửa bỗng sững sờ mà mở to mắt nhìn người vợ xinh đẹp của mình trong dáng vẻ sạch sẽ, miệng cũng bất giác mà mở lớn như bị mê hoặc . Lâm Y Khải thảnh thơi ngồi xuống cạnh giường , Mã Quần Diệu vội vàng mang tới một cốc nước cho cậu. Sau đó lấy từ túi ra một chiếc bánh bao , hắn đưa vạt áo lên phủi phủi rồi mới đặt vào tay Lâm Y Khải.
Trong ngôi nhà đất tồi tàn này chỉ có một cái giường, một chiếc bàn và hai cái ghế dài, cùng một vài cái rương gỗ xếp trồng lên nhau giống như một chiếc tủ quần áo. Nền nhà cũng là đất nên cả hai phải ngủ trên giường , Lâm Y Khải vừa ngẫm nghĩ vừa im lặng ăn bánh bao
" Vợ ơi ! Ta tên là Mã Quần Diệu. Mã là mã trong con ngựa.... Quần trong tụ điểm , thật nhiều ... còn Diệu gì đó, ta cũng không rõ nó nghĩa là gì."
Lâm Y Khải ngước lên nhìn Mã Quần Diệu , giọng nói cậu có chút chút mơ hồ do thức ăn trong miệng. " Hẳn là Diệu trong ánh sáng rực rỡ của những ngôi sao."
Cái miệng hồng hồng vừa ăn vừa lép bép nói , Mã Quần Diệu cũng không hiểu chữ Diệu trong ngôi sao rực rỡ nghĩa là thế nào. Hắn ta chỉ cảm thấy người thành phố đúng là biết nhiều chữ , con cái hắn sau này chắc sẽ không như thằng Cẩu Đản suốt ngày chỉ biết đi đào bờ nghịch bụi.
"Vậy tên em là gì?"
"Lâm Y Khải."
"Cái gì?"
"Lâm Y Khải."
"Cái gì? Vinh Khải?"
" Lâm . Y . Khải !."
"Ồ, tôi nhớ rồi."
"Anh nói lại đi."
"Lâm Y Khải, ta có thể gọi em là vợ được không?"
Lâm Y Khải không thèm để ý tới hắn, đặt cốc nước vào tay Mã Quần Diệu rồi xoay người quay lưng về phía hắn mà ngủ. Cậu có dự định tìm chút thời gian làm quen với địa hình nơi này xem có cơ hội rời đi hay không. Cứ tiếp tục giả làm phụ nữ cũng chẳng phải kế hay phòng trường hợp Mã Quần Diệu đưa ra những yêu cầu quá đáng.
Sáng sớm hôm sau, Mã Quần Diệu đang ngồi xổm ở cửa đánh răng thì thấy dì Vương nhà đối diện đang cầm chậu nước đi ra, vừa nhìn thấy hắn bà đã hét toáng lên :
" A Diệu , quần áo qua dì đưa có vừa với vợ mày không?"
Mã Quần Diệu nhe hàm răng trắng cười lớn đáp lại :
BẠN ĐANG ĐỌC
Anh Diệu không thích thôn hoa [Trans]
FanfictionTên gốc: 耀子哥不稀罕村花 ( 23 chương ) hoàn văn Tác giả : 唐伯维且土狗66 Mã Quần Diệu cưới được một cô vợ người thành thị , thướt tha yêu kiều tóc dài bồng bềnh . Tất cả mọi người trong thôn không ai là không ngưỡng mộ hắn . Một bận , quả bóng da của Cẩu Đản n...